Rạp Chiếu Phim Kinh Dị - Chương Quyển 1 - Chương 19: Rạp chiếu phim và các diễn viên
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
146


Rạp Chiếu Phim Kinh Dị


Chương Quyển 1 - Chương 19: Rạp chiếu phim và các diễn viên


Rời khỏi phòng chiếu phim, nhìn cảnh sắc bên ngoài…

Hành
lang phía bên ngoài rất hẹp, ngọn đèn phát ra ánh sáng mờ đục màu cam,
xung quanh dán những tấm áp phích tuyên truyền phim kinh dị. Tất cả
những tấm áp phích này đều được chế tác một cách cực kỳ đáng sợ, có tấm
vẽ hình một bàn tay mọc ra từ trên người, có một số tấm vẽ hình u linh
toàn thân trắng bệch, mắt không có tròng đen .

Sau khi băng qua
hành lang, đi tới đại sảnh phía bên ngoài,có thể nhìn thấy đại sảnh
trống không không có gì cả, phía trước có treo một tấm áp phích rộng đến mười mét. Trên tấm áp phích đó có vẽ một đại sảnh tối tăm u ám, có một
cái xác thối rữa nằm trên mặt đất, ở giữa tấm áp phích là một con mắt
đẫm máu!

– Đó là bộ phim mới sẽ được công chiếu nửa tháng sau.

Mạc Thu Thực chỉ vào tấm áp phích tuyên truyền phim kinh dị rồi giải thích:

– Có một số phim kinh dị, nếu nhân vật chính có thể tiếp tục sống sót,
như vậy có thể hoàn toàn quay tiếp những phần sau. Những bộ phim nếu
được quay thành nhiều phần thì diễn viên sẽ nhận được không ít vé chuộc
cái chết. Hai phần trước của bộ phim kinh dị “Quỷ tế” (Lễ hội của quỷ),
đều do diễn viên có thâm niên lâu nhất và cũng là mạnh nhất của “Rạp
chiếu phim địa ngục” thứ mười ba – Phương Lãnh đảm nhiệm vai nam chính.

Diệp Tưởng lúc trước cũng có nghe thấy cái tên Phương Lãnh nên hắn lập tức hỏi:

– Mạc tiểu thư, bộ phim kinh dị “Ám trủng” mà lúc trước cô có nhắc qua
không phải không phải có diễn viên tên Phương Lãnh tham gia hay sao?

– Đúng vậy!

Người lên tiếng lần này không phải là Mạc Thu Thực mà là thiếu nữ đeo kính.

– Phương đại ca chính là diễn viên lợi hại nhất trong chúng ta, nếu tính
cả bộ phim “Ám Trủng” lần này thì anh ấy đã đóng tất cả mười bộ phim
kinh dị! Anh nói anh ấy có lợi hại không? Bộ phim kinh dị thứ sáu mà anh ấy tham gia là “Quỷ tế I”, và lần đó cũng là lần đầu tiên anh ấy đảm
nhiệm vai nam chính!

Trong lòng Diệp Tưởng vô cùng bội phục người đàn ông tên Phương Lãnh mà hắn còn chưa gặp mặt này. Hắn nghĩ lát nữa
hắn nhất định phải kết giao với y.

– Bộ phim “Xe khách khủng bố” lần này thật ra cũng không khó khăn mấy.

Đúng lúc ấy, người đàn ông có vóc dáng cao to đột nhiên lên tiếng:

– Chỉ có hai người Dương Hà và Đường Hải Lan tham gia diễn xuất, những
vai phụ còn lại đều chọn lựa người mới đóng, gần như đây là một bộ phim
tương đối dễ trong lúc này. Không ngờ, hai người bọn họ đột nhiên lại
mất mạng trong phim này! Hải Lan chính là diễn viên đã từng cùng Phương
Lãnh đóng trong “Quỷ tế II”! Vốn là nửa tháng sau nàng sẽ tham gia đóng
“Quỷ tế III”, bây giờ chắc không quay được rồi.

Không quá khó?

Diệp Tưởng không thể không líu lưỡi! Hai người nam và nữ chính tử vong, bản
thân hắn cũng suýt nữa thì toi mạng, đây là còn là bộ phim không quá khó nữa không?

– Đúng vậy, cậu nói không sai, Vu Thần!

Tô Hàn lúc này cũng là đau lòng nói:

– Trước đó Hải Lan đã cùng tôi đóng một bộ phim kinh dị, lúc đó chúng tôi vào vai một cặp tình nhân… Nói thật, sau bộ phim đó tôi cũng bắt đầu
thích thích cô ấy. Vốn tôi nghĩ cô ấy khi đi với Dương Hà, trên người
Dương Hà có tấm gương quỷ kia, chắc hẳn cậu ta có thể bảo vệ cô ấy!

Lúc đó người thiếu niên tuổi chùng mười sáu mười bảy, tóc tai rối bời đột nhiên lên tiếng hỏi:

– Phải rồi! Mấy người các anh có lấy được vật gì bị nguyền rủa có thể
khắc chế quỷ hồn hay không ? Hoặc là, các anh chị có kịp nhặt về tấm
gương quỷ trên người anh Dương Hà và chiếc lược bị yểm bùa mà chị Đường
Hải Lan lấy được từ trong “Quỷ tế II” hay không?

Vật có thể khắc chế quỷ hồn?

Diệp Tưởng lập tức nghĩ tới thôi hồn phù!

– Không có.

Diệp Tưởng lắc đầu nói:

– Tôi không biết có thứ gì có thể khắc chế quỷ hồn gì. Hoá ra lại có vật như vậy sao?

Thiếu niên kia tỏ vẻ nghi ngờ, hỏi dồn dập:

– Thực sự không có? Dương Hà và Đường Hải Lan đều chết, các anh chị vẫn
còn sống,điều này có vẻ không hợp lý cho lắm! Nhân vật chính sau khi
chết, những thứ trên người y sẽ trở thành vật vô chủ, các anh chị nếu
đem trở về…

– Hầu Thiên Bạch!

Người đàn ông cao to tên Vu Thần cắt ngang:

– Cậu đừng nói nữa. Cho dù thật sự là như vậy, cũng là do họ tốt số. Dù
sao việc bỏ mạng trong phim kinh dị có độ khó thấp cũng không phải là
không thể xảy ra.

Người thiếu niên tên Hầu Thiên Bạch chỉ còn biết im miệng. Xem ra người đàn ông tên Vu Thần này có vẻ như cũng có chút uy tín.

Ngọn đèn bên ngoài đại sản rốt cục cũng sáng hơn rất nhiều. Xung quanh chỗ
nào cũng có dán áp phích của những bộ phim mới, mà cạnh đó còn có một
phòng ăn tương đối rộng.

– Đó là nơi dùng cơm.

Mạc Thu Thực chỉ về một chỗ.

– Món ăn ở đây được phục vụ không khác tiệc gì những tiệc buffet trong
nhà hàng khách sạn là mấy, các bạn có thể tự nhiên chọn món. Điểm tâm
được phục vụ lúc sáu giờ sáng, bữa trưa là mười hai giờ, còn bữa tối là
bảy giờ. Thức ăn ở đây cũng không tệ, chỉ cần tới gian dùng bữa, trong
đó sẽ tự động xuất hiện cơm và đủ các món ăn, các bạn muốn ăn gì thì tự
đi lấy. Đợi lát nữa tôi sẽ giới thiệu cho các bạn chỗ ở.

Lúc này, phía bên hông của đại sảnh xuất hiện cầu thang đi xuống bên dưới.

Trên đường đi xuống, Diệp Tưởng chú ý tới đa số các áp phích được dán khắp
nơi đều tập trung tuyên truyền và giới thiệu nội dung của “Quỷ tế III”.
Hơn nữa, chỗ này được trang trí không khác gì những rạp chiếu phim trong thế giới thực.

Đi theo cầu thanh tiếp tục đi xuống một đoạn sau đó quẹo trái, đoàn người rốt cục đã đi tới cửa phòng chiếu phim số bốn.

Lúc này, bên ngoài phòng chiếu phim, Vu Thần nhìn đồng hồ rồi nói:

– Khoảng năm phút nữa thì phim sẽ kết thúc. Không biết có mấy người còn sống đây.

Hầu Thiên Bạch chắp tay trước ngực cầu nguyện:

– Phương Lãnh đại ca nhất định phải sống sót nhé! Còn cả Dư Hạo đại ca và Vũ Sóc tỷ tỷ nữa, hai người cũng đừng chết!

Mạc Thu Thực đi tới trước cánh cửa. Cửa vẫn đóng , bên trong vẫn còn rất yên tĩnh. Nàng bước tới bên cạnh Vu Thần hỏi:

– Anh cho rằng, ai sẽ sống sót?

– Xác suất Phương Lãnh chết rất thấp.

Vu Thần thản nhiên nói:

– Y có búp bê thế mạng, có thể thay y chết ba lần. Cho đế nay y mới chỉ
dùng nó một lần trong “Quỷ tế II”. Bạch Vũ Sóc là một linh môi sư (dân
gian gọi là “bà đồng”, “bà cốt” hoặc “người chầu mẫu”. Muốn biết thêm
xin tìm hiểu ở đường dẫn sau: http://chanhtuduy.com/quy-su-bai-4/), xác
suất sống sót của nàng cũng tương đối cao. Về phần ba người Dư Hạo, Diệp Bân và Tiêu Mộng Kì… cũng rất khó nói. Tôi chỉ mong lần này sẽ có
thêm mấy diễn viên mới có tư chất tốt một chút.

Chu Định Quân ở cạnh than thở:

– Hắn có ý gì vậy… Có phải hắn định ám chỉ mấy người mới chúng ta toàn là một lũ không có tư chất…

– A, đến rồi đến rồi!

Chỉ nghe được một tiếng hô lớn, sau đó ánh mắt của đoàn người chuyển rời về bên cạnh nơi mà ba bóng người đang chạy tới.

Ba người kia, lần lượt là một thiếu niên tóc rất ngắn, thoạt nhìn có vẻ
tuổi hắn và tuổi Hầu Thiên Bạch cũng xấp xỉ nhau, một thiếu nữ tuổi
chừng mười tám mười chín, tóc dài buông xoã, khuôn mặt trông rất xinh
xắn, cùng với một người đàn ông với khuôn mặt hơi tròn nhìn có vẻ hiền
lành thật thà.

– Bọn mình không có tới muộn chứ?

Sau khi thiếu nữ có dung mạo xinh xắn chạy tới, nàng mỉm cười nhìn Vu Thần và Mạc Thu Thực rồi hỏi:

– Ý? Dương Hà và Đường Hải Lan đâu rồi? Bọn họ chẳng lẽ chết rồi?

Tuy là nói vậy nhưng thiếu nữ trông cũng không có vẻ đau lòng. Chỉ cần nghĩ cũng biết, nếu nàng thực sự quan tâm đến sự sống chết của bọn họ, trước đó chắc nàng đã sớm qua phòng chiếu phim số bảy sau khi công chiếu phim “Xe khách khủng bố”.

Sau khi để ý thấy ba người Diệp Tưởng, Ôn Vũ Phàm và Chu Định Quân, ba người cũng bắt đầu hỏi han.

– Mọi người có lẽ cũng nên giới thiệu về mình một chút nhỉ?

Diệp Tưởng đột nhiên giành lời nói:

– Chúng tôi còn chưa biết tên mấy người các bạn.

– Cứ từ từ đã.

Lần này người lên tiếng là Vu Thần:

– Đợi lát nữa sau khi đám người Phương Lãnh đi ra, toàn bộ diễn viên của
“Rạp chiếu phim địa ngục” thứ mười ba độ sẽ tập hợp đầy đủ. Đến lúc đó
Phương Lãnh sẽ quan sát các bạn, nếu hắn tán thưởng một trong số các
bạn, có khi hắn sẽ sẵn lòng ra tay bồi dưỡng một phen. Dù nói như thế
nào thì người mới nếu có thể sống sót trong bộ phim kinh dị đầu tiên
cũng không dễ dàng gì. Sau mỗi một lần như vậy chúng ta đều sẽ tiến hành quan sát và kiểm tra năng lực của các bạn.

– Bồi dưỡng?

Diệp Tưởng rất nhạy cảm nắm bắt được từ này. Hắn lập tức hỏi:

– Như vậy, chúng ta có thể nghĩ biện pháp tăng năng lực sinh tồn của bản thân trong phim kinh dị?

– Hoàn toàn chính xác.

Vu Thần cười nhẹ, hắn nhìn Diệp Tưởng rồi nói:

– Muốn sống sót trong phim kinh dị thực sự không dễ. Các biện pháp vật lý không hề có tác dụng với đám oan hồn lệ quỷ, chỉ có một số vật phẩm đặc thù có thể làm chúng bị ảnh hưởng hoặc bị thương. Thông thường, đa số
trong số đó là vật bị người chết nguyền rủa. Khi sử dụng đều sẽ bị trừ
vé chuộc cái chết, với một số vật phẩm tương đối bình thưởng khi bạn sử
dụng vượt qua một giây sẽ bị trừ một lượng vé chuộc cái chết bằng với
thù lao mà bạn nhận được trên danh nghĩa trong phim. Nhưng nếu có thể
đạt được một số biện pháp đặc biệt trong một số ít phim kinh dị, giả dụ
như bạn có được “thể chất linh môi”, năng lực sinh tồn của bạn sẽ càng
cao. Chỉ là “thể chất linh môi” rất khó đạt được, trong chúng ta cũng
chỉ có một diễn viên tên là Bạch Vũ Sóc thành công đạt được loại thể
chất này. Phải biết rằng ngay cả Phương Lãnh hắn cũng không có thể chất
như vậy.

Trước đó, Diệp Tưởng cũng nghe đề cập qua từ “thể chất
linh môi”, hắn liền lập tức ý thức được chỉ sợ Bạch Vũ Sóc này là người
mạnh nhất chỉ đứng sau Phương Lãnh.

– Nếu xét về tổng quan thực lực thì rạp chiếu phim thứ mười ba của chúng ta thật ra vẫn tương đối yêu.

Ai biết lúc này Mạc Thu Thực lại chen ngang:

– Chỉ “Rạp chiếu phim địa ngục” thứ bảy cũng đã có ba người có “thể chất
linh môi”, cũng là một trong những rạp chiếu phim mà có tổng quan thực
lực của diễn viên là mạnh nhất. Nhất là Ấn Thủy Thiên, sắp tới khi tham
gia diễn “Quỷ tế III” rất có thể sẽ lại gặp hắn, mà nói không chừng hắn
sẽ vẫn tiếp tục diễn vai Bạch Vô Hạ.

– Muốn đạt được thể chất linh môi quả thực rất khó đi!

Thiếu nữ xinh đẹp mới tới cảm thán:

– Mọi người đều biết, “thể chất linh môi” chỉ có thu được khi tham gia
diễn trong series phim “Đệ tứ cấm khu” (Khu vực cấm số bốn). “Đệ tứ cấm
khu” thuộc về loại series phim kinh dị mà nhân vật chính không cố định,
cho tới nay cũng đã quay được bảy phần. Phương Lãnh nói, hy vọng tương
lai có cơ hội tham gia diễn “Đệ tứ cấm khu” phần 8 rồi nghĩ cách đạt
được thể chất linh môi thì hay. Ài… Nhưng cũng còn may Vũ Sóc rất khó
mới có một lần cơ hội tham gia đóng “Đệ tứ cấm khu”, chẳng những cô ấy
không chết mà còn thu được thể chất linh môi!

Đúng lúc này, Vu Thần bỗng nhiên nói:

– Tới giờ rồi!

Lúc này, mọi người bắt đầu di chuyển. Ngay cả vị thiếu nữ mặt lạnh có vóc
người nóng bỏng trước đó vẫn im lặng không nói lúc này cũng là đi theo
đoàn người.

Vu Thần đi ở phía trước lấy tay đẩy cửa ra. Sau đó Mạc Thu Thực đi sát phía sau.

Sau khi bước vào,mọi người bắt đầu nhìn quanh rạp chiếu phim.

– Một, hai, ba… Chỉ có ba người sống sót? Diễn viên mới chết sạch rồi sao? Hay trong bộ này không có diễn viên mới tham gia?

Lúc này có một người đàn ông ngồi ở ghế số bảy quay đầu đứng dậy.

– Phương Lãnh!

– Phương đại ca!

Một đám người liên tiếp hô to rồi chạy về phía hắn!

Diệp Tưởng vô cùng tò mò về người đàn ông tên Phương Lãnh này.

Sau khi tới gần, hắn cũng thấy rõ gương mặt của Phương Lãnh.

Đó là một người đàn ông với khuôn mặt lạnh lùng và ánh mắt sắc lẻm như
dao. Hắn nhìn mọi người đi tới, hơi gật đầu chào rồi sau đó nói:

– Mọi người, thật xin lỗi… Dư Hạo và Lâm Bân… đã chết rồi!

– Bọn họ chết rồi?

Trên gương mặt của mọi người cũng thoáng có vẻ đau thương. Dù sao cũng cùng
nhau trải qua hoạn nạn nên trong lòng cũng ít nhiều có cảm giác tiếc
thương.

Nhưng mà, vị trụ cột tinh thần Phương Lãnh vẫn còn sống khiến mọi người thực sự vui mừng.

– Bộ phim “Ám Trủng” rất khó, ba người có thể sống sót đã không tệ rồi.

Mạc Thu Thực nhìn thấy hai người còn lại. Một người chính là Bạch Vũ Sóc,
diễn viên duy nhất của rạp chiếu phim thứ mười ba từ trong bộ “Đệ tứ cấm khu” thu được thể chất linh môi. Diễn viên còn lại là một người phụ nữ
có làn da ngăm ngăm khoẻ khoắn mặc váy dài tên là Tiêu Mộng Kì.

Bạch Vũ Sóc lúc này cũng đi tới, dung mạo của nàng cũng chỉ chỉ được xem là
khá thôi, cũng không đẹp một cách sắc xảo. So với Ôn Vũ Phàm thì nàng
không đẹp bằng. Nhưng khí chất của nàng có thể nói là khá xuất chúng.
Khi đi đến trước mặt mọi người, mọi người cảm thấy trên người nàng phát
ra một loại khí tức biến ảo khôn lường.

– Đã để mọi người phải
bận lòng rồi. Tôi và Phương Lãnh đều đã cố gắng hết sức, nhưng mà vẫn
cứu không được Dư Hạo và Lâm Bân. Dù sao sử dụng thể chất linh môi cũng
tiêu hao rất nhiều vé chuộc cái chết. Trong phim này tôi đã sử dụng quá
nửa số vé chuộc cái chết mà tôi tích góp được rồi.

Còn người đứng bên cạnh là người phụ nữ có làn da ngăm ngăm Tiêu Mộng Kì được mọi
người trực tiếp bỏ qua. Mọi người không để ý đến nàng mà lục tục rời đi, có vẻ như ai cũng đã hiểu rõ tính cách của nàng.

Mà Diệp Tưởng
vẫn nhìn người đàn ông tên Phương Lãnh một cách chăm chú. Người đàn ông
này tuy có vẻ gầy gò, nhưng có trên người lại có một loại khí chất vô
hình khiến người ta có cảm giác dù cho trời có sụp xuống, thì cũng có
thể gánh đỡ, chia sẻ bớt khó khăn cho mọi người!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN