Sam Sam Đến Đây Ăn Nè ! [ Full ] - Chương 62
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
211


Sam Sam Đến Đây Ăn Nè ! [ Full ]


Chương 62


Ý gì chứ? Phong Đằng nhíu mày.
Chờ Ngôn Thanh trở về, Phong Đằng cầm lấy áo khoác mặc vào. Ngôn Thanh thấy vậy liền hỏi, “Anh đi àh?”
Phong Đằng gật đầu, “Anh đi đón Sam Sam tan học.”
Anh cầm chìa khóa xe, “Em uống rượu thì không nên lái xe, chờ Phong Nguyệt đến đón, anh đã gọi điện thoại cho nó rồi.”
Phong Đằng dừng xe đối diện trung tâm, nhìn Tiết Sam Sam cuối đầu đi tới, uể oải mở cửa xe.
Phong Đằng cầm túi xách của cô để ở ghế phía sau, “Giải quyết rồi àh?”
“Không cần giải quyết.” Sam Sam buồn bực nói, “Chỉ là hiểu lầm, lá thư đó là cho cô gái ngồi cạnh em.”
Phong Đằng nhìn bộ dáng ỉu xìu của cô bỗng dưng có chút khó chịu, “Hiểu lầm nên em cảm thấy khó chịu?”
“Không phải.” Sam Sam tực giận nói, “Là người kia quá đáng, rõ ràng anh ta đưa nhầm thư cho em mà còn nói em tự tiện lấy thư của anh ta. Có lầm không vậy! Em đi lấy thư của người khác làm gì, mà anh ta cứ một mực khẳng định là thấy tên trên sách giáo khoa rồi mới để thư vào. Em thấy anh ta nên đi mua mắt kiếng mà đeo.”
Ngón tay anh nhẹ gõ gõ tay lái, “Khoan đã, anh ta nói là nhìn tên sách giáo khoa?”
“Đúng vậy. Anh ta kêu là nhìn kỹ lắm rồi mới để thư vào.”
“Nếu như anh ta không nói dối, Sam Sam, em có nghĩ tới việ vị tiểu thư kia bỏ vô sách em.”
Sam Sam sửng sốt, “Không thể nào, cô ấy không nhận thì dục thùng rác chứ, bỏ vô sách em làm gì?”
Phong Đằng cảm thấy nghi ngờ, nhưng không tìm được động cơ, nên không nói thêm gì nữa. Nếu đã làm rõ rồi, người đàn ông đó cũng không đáng quan tâm nữa, anh đang muốn lái xe đi thì di động Sam Sam vang lên.
Sam Sam lấy di động ra, nhìn tên trên màn hình , nghi hoặc 1 chút.
“Ai vậy?”
“Là cô gái mà nhận được lá thư ấy, không biết cô ta gọi làm gì nữa?”
“Alo.” Sam Sam bấm nút trả lời.
“Ừh, đúng vậy, bạn trai tôi tới đón…. Còn chưa đi, ở đường lớn đối diện trường… A, như vậy àh. Không cần đâu…. A? Cô lại đây?”
Sam Sam kéo kiếng xuống, thò đầu nhìn ra cửa xem, quả nhiên cách đó không xa cô gái đó đang lượn lờ đi tới.
Sam sam cúp điện thoại.
“Cô ấy nói là muốn xin lỗi em.”
Phong Đằng nhướng mày, “Anh cũng nghe được sơ sơ.”
Hai người xuống xe, vị Vu tiểu thư này duy trì dáng vẻ lượn lờ đi đến trước mặt. Cô trước tiên nhìn về phía Phong Đằng: “Sam Sam, đây là bạn trai cô àh?”
Sam Sam gật gật đầu, nhưng không giới thiệu anh cho cô ấy. Vu tiểu thư chủ động mỉm cười với Phong Đằng, rồi tự giới thiệu mình: “Xin chào, tôi là bạn học của Sam Sam, Vu Mẫn Lung.”
Phong Đằng kinh nghiệm lâm trận tràn trề, liếc mắt 1 cái là biết cô gái này muốn gì, trong lòng đã đề phòng, giọng nói đều đều lên tiếng: “Xin chào.”
Vu tiểu thư nhìn anh 1 lúc, không thấy anh có phản ứng gì liền chuyển hướng qua Sam Sam, vẻ mặt như muốn khóc: “Sam Sam, thật xin lỗi cô, cô không giận tôi chứ?”
Sam Sam khiếp sợ nhìn cô ta như sắp khóc, trong lòng 囧 quá, làm gì mà phải khóc chứ? Làm như cô là người độc ác lắm vậy.
“Tôi thật sự không biết lá thư đó là cho tôi, tôi căn bản không quen biết anh ta, cũng không có nói chuyện, tôi nhớ các người có vẻ thân thiết, cho nên nghĩ anh ta đưa lộn người, nên mới bỏ vô sách cô.”
Sam Sam nhịn không được hỏi: “Tôi thân thiết với anh ta khi nào?” (bà kia thấy anh Đằng đẹp trai wá nên đặt điều để chia rẻ đây nè… hứ)
Vu tiểu thu liếc nhìn Phong Đằng một cái, giấu đầu hở đuôi nói: “A, tôi lỡ lời, 2 người cũng không thân thiết lắm.”
Phong Đằng mỉm cười, sau đó sắc mặt trầm xuống nói: “Tôi không phải hiểu lầm, Tiết Sam Sam, lá thư này là gì?”
Vu tiểu thư mặt hiện sợ hãi, “Sam Sam, cô còn chưa nói sao, thực xin lỗi, tôi, tôi không phải cố ý.”
Sam Sam còn cái gì mà không rõ…. Thật sự là cao thủ !!!
Khóa học ngắn ngủi như vậy, người ta muốn lợi dụng lá thư kia để tạo cơ hội, đồng thời gây ra hiểu lầm…. Tuy rằng không nhất định hữu hiệu, nhưng chỉ có 1 hội, thất bại thì cũng không tổn thất gì.
NND, cao thủ như vậy thì thi CPA làm gì, đi đóng phim còn hay hơn ! Sam Sam đánh giá người con gái thoạt nhìn có vẻ mảnh mai, nhu nhược này, hoài nghi có phải mình suy nghĩ nhiều quá không…. Mặc kệ là thế nào, Sam Sam cũng không định nói nhiều, trừng mắt nhìn Phong Đằng đang ra vẻ thú vị, sau đó giả bộ nói : “Cô xem, chúng tôi có nhiều hiểu lầm quá, phải giải thích một chút, chúng tôi đi trước đây.”
Vu tiểu thư vội vàng tiến lên vài bước, “Sam Sam, tôi mời 2 người ăn cơm nha, coi như chuộc lỗi.”
“Không cần, đã không còn chuyện gì nữa, chúc các người có tình ý sớm nên giai ngẫu.”
Phong Đằng lái xe đi, bỏ lại Vu tiểu thư phía sau, Sam Sam cắn tay người nào đó, oai oán nói : “Trêu hoa ghẹo nguyệt !”
Kỳ thật ngẫm lại, cũng có tí manh mối. Ngay từ đầu cô và Vu tiểu thư này cũng không quen biết gì, giờ nhớ lại, hình như kể từ ngày Đại Boss đưa đón cô thì cô và Vu tiểu thư mới bắt đầu quen biết ? Trước kia mỗi lần đi học cô đều tùy tiện ngồi chỗ nào đó, nhưng từ sau khi quen Vu tiểu thư thì mỗi lần đến lớp đều ngồi cạnh cô ấy, cô ta còn giữ chỗ cho cô nữa. Trước đó không lâu, cô ấy còn hỏi Sam Sam là bạn trai cô có phải 1 người không, vì mỗi lần đón cô đều đi xe khác nhau… (hix, anh giàu thế, mỗi lần mỗi xe K )Thật sự là quan sát rất tỉ mỉ T___T lúc ấy cô còn nói Đại Boss chỉ là nhân viên bán xe, nhưng Đại Boss cả người đều toát lên vẻ tinh anh, không thể nào che dấu được.
Sam sam càng nghĩ càng buồn bực,“ Em nói anh chỉ là nhân viên bán xe, sao cô ta đối với anh còn hứng thú chứ.”
“Em nói anh làm gì ?”
“……..”
Sam Sam lập tức lảng sang chuyện khác: “Đến đi học mà cũng có tình địch nữa!”
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN