Sam Sam Đến Đây Ăn Nè ! [ Full ]
Chương 64
Ngày hôm qua thi xong CPA cô chưa gọi điện thoại cho cả nhà biết, trọng điểm chính là…. Đây cũng là lúc cô phải nói ba mẹ nghe chuyện cô và Phong Đằng. Tuy rằng cô quyết định nói cho ba mẹ nghe, nhưng mà phải cân nhắc xem nói thế nào, vậy mà Sam Sam cân nhắc đúng 1 ngày. Ở trong nhà cùng Phong Đằng đến tối muộn, thừa dịp anh ở phòng sách coi tư liệu hội nghị, Sam Sam gọi điện thoại về nhà. Báo cáo tình trạng thi cử xong, Sam Sam khẩn trương nhập đề.
“Đúng rồi, mẹ, con nói mẹ nghe chuyện này.”
“Chuyện gì?”
“Con có bạn trai rồi.”
Vừa nói xong, Sam Sam theo quán tính đưa di động ra xa một chút. Quả nhiên, di động bỗng vang lên giọng nói của mẹ Tiết, “Cái gì ?!!! Con có bạn trai ?”
Mẹ Tiết vui sướng nói : “Có phải đồng nghiệp của con, trợ lý Phương không ?”
Xem đi xem đi, không gọi điện thoại trước mặt Đại Boss thật là sáng suốt !
“Không phải ! Nhưng mà cũng coi như là đồng nghiệp…”
Mẹ Tiết an ủi cô, “Không phải cũng không sao, trợ lý Phương nhìn rất tốt, nhưng mà chính vì quá tốt nên con không xứng với anh ta, đồng nghiệp bình thường thì điều kiện cũng không khác nhau mấy, môn đăng hộ đối.”
“……” Sam sam trầm mặc.
Mẹ Tiết hết nói cái này đến cái nọ, kết quả đầu dây bên kia lại không có tiếng động gì cả, cảm thấy kì lạ liền hỏi, “Đâu rồi? Làm gì mà im re vậy? Mới nói vài câu mà con thẹn thùng rồi hả?”
“Không có = =, cái kia, mẹ, con nghĩ….. Chức vị của anh ta cao hơn trợ lý Phương một chút, là, là ông chủ của con.”
Lúc này đến phiên mẹ Tiết im lặng, ông chủ của Sam Sam…. Im lặng cả nửa ngày, mẹ Tiết liền quát lớn: “Sam Sam không phải con gặp kẻ lừa đảo chứ?”
“….. Mẹ, chẳng lẽ là ông chủ của con mà con còn không biết hay sao?”
“Cái này khó nói lắm, con hồi đó con nhận lầm người khác là mẹ nữa mà”
Sam Sam bực bội, “Khi đó con mới có mấy tuổi mà, làm sao mà nhớ rõ được chứ.”
“Ba tuổi đã vậy, bây giờ cũng vậy.”
“Thật sự không phải là lừa đảo mà.”
Nói đến khan cả cổ họng mà mẹ Tiết thủy chung vẫn không tin, Sam Sam bất đắc dĩ nói: “Quên đi, để anh ta nói chuyện với mẹ.”
Vừa nói xong cô liền chạy vọt vào phòng sách, cầm di động đưa cho Phong Đằng: “Mẹ em, làm ơn, mau chứng minh anh không phải lừa đảo.”
Phong Đằng nhận điện thoại, không vội vã cùng mẹ Tiết nói chuyện, phân phó Sam Sam: “Em xuống lầu pha cho anh ly cafe đi.”
Gần nửa đêm rồi mà uống cafe gì chứ, rõ ràng là muốn cô đi ra ngoài, không cho cô nghe lén đây mà ! Sam Sam bằng mặt không bằng lòng ngồi xổm trước cửa phòng sách, dán lỗ tai lên tường, đáng tiếc là cái gì cũng không nghe được.
Được một lúc, Sam Sam bỗng nhớ tới chuyện Phong Đằng đã giúp đỡ gia đình mình, đáng lẽ cô phải nói mẹ nghe chứ. Ai nha! Sao lại quên mất việc này, cô thật sự bị mẹ làm cho hồ đồ.
Cô vội vàng đẩy cửa ra, định nhắc nhở Phong Đằng thì đã thấy anh vừa mới cúp điện thoại.
Sam Sam chờ mong hỏi: “Thế nào? Mẹ em tin anh không?”
“A?”
“Dù sao điều đó cũng không quan trọng.”
“Sao lại không quan trọng ? Mẹ em nghĩ anh là kẻ lừa đảo !”
“Tiết Sam Sam, bây giờ là mấy giờ ?”
Hỏi cái này làm gì chứ? Sam Sam nhìn đồng hồ trên tường rồi trả lời, “10 giờ 20.”
“Buổi tối?”
“Vô nghĩa!”
Phong Đằng gật gật đầu, “Hiểu rồi chứ?”
“Hiểu được cái gì?”
“Buổi tối, 10h, em ở nhà của anh…. Cho nên, hiện tại anh có phải là kẻ lừa đảo hay không không còn quan trọng.” Phong Đằng bình tĩnh nói, “Mẹ em bây giờ chắc cũng đã biết, nếu như anh mà lừa em, thì cũng đã lừa hết rồi.”
……….Sam Sam rốt cuộc hiểu được, sau đó cầm lấy di động, “A a a, phải gọi lại cho mẹ, không được, em phải nói rõ, em trong sạch mà!”
Phong Đằng bất thình lình ôm cô vào lòng, “Không cần, lập tức sẽ không còn trong sạch.”
“A?”
Sam Sam cảm giác nguy hiểm đang ở trước mắt, có bàn tay ôm chặt eo cô, làm cho cô không thể nào động đậy, hơi thở nam tính phả lên mặt cô….
“Tiết Sam Sam, em nói với mẹ rằng em rất tin tưởng anh?”
Sam Sam yếu ớt trả lời: “Em làm sao mà không tin tưởng anh.”
Phong Đằng “ừ” 1 tiếng, bàn tay khẽ vuốt ngực cô, “Chỗ này.”
Tuy rằng cách 1 lớp quần áo, nhưng tay anh nóng rực như bàn ủi, làm Sam Sam bủn rủn tay chân….
Không cần nhân cơ hội này giở trò lưu manh chứ ! Tay chân luống cuống nắm tay anh, kết quả khiến cho quần áo càng thêm lộn xộn, nút áo đều bung ra hết.
Phong Đằng cười cười, dừng lại động tác, “Chuyển qua đây ở đi.”
“A?”
“Hôm nay.”
“…..Nửa đêm rồi mà.”
“Chuyển người trước.”
Ba chữ cuối cùng làm cô mơ hồ không hiểu rõ, anh tiến lại gần, đôi môi nóng bỏng khẽ in lên cổ cô 1 nụ hôn, trực giác Sam Sam biết sắp có chuyện gì xảy ra, cả người bủn rủn, vô lực chống cự.
Mỗi lần anh như thế, cô lại thấy anh quá đáng, nhưng cuối cùng anh vẫn chẳng làm gì cả, giống như sáng nay vậy đấy. Nhưng mà…. Lần này…. Không giống như những lần trước….. Có lẽ, Đại Boss, anh luôn chờ đợi ngày này…. Chờ cô dẹp bỏ mọi băn khoăn, tin tưởng anh và lớn tiếng tuyên bố với mọi người là họ đang yêu nhau. Anh là người kiêu ngạo mà lại nhẫn nhịn tới ngày hôm nay thì đâu phải chuyện dễ gì !
“Phong Đằng….” Khoảng cách thân mật rất gần, Sam Sam thở hổn hển gọi tên anh.
“Sao?”
“Ngày mai giúp em chuyển nhà, còn phải đi gặp chủ nhà nữa.”
Đây là câu trả lời sao? Phong Đằng cười: “Không cần, chủ nhà của em là anh.”
Cái gì, cái gì? Sam Sam thật lâu mới phản ứng, tuy bị vây trong tình cảnh thân mật thế này, cô cũng không nhịn được mà căm phẫn chỉ trích anh: “Đúng thật là nhà tư bản hủ bại! Phát lương cho em rồi mà còn lén lút thu lại 1/3 số tiền nữa !”
Phong Đằng cười khẽ, “Hiện tại nhà tư bản có thể thu luôn cả người không?”
Sam Sam rúc vào trong lòng anh, “Không cần ở phòng sách.”
Sau đó cô nhẹ nhàng nói: “Có thể.”
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!