Sáng Thần Tu Luyện Hệ Thống - Chương 244: Thái độ khác thường!
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
20


Sáng Thần Tu Luyện Hệ Thống


Chương 244: Thái độ khác thường!


Bên trong đoàn đội, mặc dù có nhiều người tuy là lần đầu tiên hợp tác thế nhưng trên cơ bản vẫn duy trì được ăn ý cần thiết.

Những người này ngày ngày đều phải đối mặt với nguy hiểm, cho nên cũng không có gì là lạ khi có biểu hiện như vậy, Lý Thiên Ngọc trái lại khác biệt một trời một vực, hắn hai tay buông lỏng, hoàn toàn một dạng như thể đang đi dạo chơi, cực kỳ thảnh thơi, để cho Tiểu Y Tiên bên cạnh hiếu kỳ nhìn nhiều hơn một chút.

Đây không phải là hắn trang bức hay như nào, đơn giản toàn bộ ma thú sơn mạch với hắn mà nói chỉ như hậu hoa viên mà thôi, ngay cả Tử tinh dực sư vương cái con mẫu tính ma thú cấp sáu bá chủ toàn bộ sơn mạch kia cũng từng bị hắn loạn đánh một trận, như vậy thì chỉ vài con cấp thấp ma thú làm sao có thể bị hắn để vào trong mắt cơ chứ?

Tuy bây giờ hắn ngụy trang thành một tên đại đấu sư, thế nhưng suy cho cùng vẫn chân thực là một tên đấu thánh cường giả, mà đấu thánh cường giả đối với một đám cấp sáu trở xuống ma thú còn cần phải đề phòng sao? Đừng mở chuyện cười có được hay không!?

Đoàn người nhân số lên tới 50 người, muốn không bị chú ý cũng khó, đương nhiên ở đây không chỉ nói riêng ma thú, mà còn cả nhân loại nữa.

Không sai, chính là nhân loại, từ lúc đoàn người rời khỏi Thanh Sơn trấn thì đã bị một đám người lạ mắt theo đuôi, bởi vì mỗi ngày đều có người tiến vào bên trong sơn mạch đi săn ma thú các loại, cho nên hắn mới đầu cũng không làm sao để ý, chỉ nghĩ là ngẫu nhiên cùng đường, thế nhưng vài tiếng đồng hồ phía sau đó, thấy đám người kia vẫn lén lút theo lấy phía sau, hoàn toàn không có ý nghĩ rời đi, chính vì vậy hắn mới có thể khẳng định mục tiêu của đám người kia là bọn hắn.

Vừa vặn có Trương Tam là một tên dong binh lão làng, hỏi thăm một chút về đặc điểm của một vài tên bên trong đám người theo đuôi kia, cuối cùng cũng biết được hóa ra là thuộc một cái gọi là Lang đầu dong binh đoàn.

“Lý tiền bối, không biết ngài tại sao lại muốn hỏi về Lang đầu dong binh đoàn?” Trương Tam nghi hoặc nói.

Khóe miệng nở nụ cười, Lý Thiên Ngọc hơi lắc đầu đáp:

“Chỉ là hiếu kỳ, ta nghe nói đám người kia ở nơi này khá là nổi danh!”

Nghe hắn nói vậy, Trương Tam cũng không có nghi ngờ, vì quả thực Lang đầu dong binh đoàn đám người này xú danh cực kỳ vang dội, ai trong cái Thanh Sơn trấn này mà không biết, ngay cả chuyện Mục Lực có ý đồ với Tiểu Y Tiên bọn họ cũng biết chút ít.

“Lý tiền bối, về đám người kia thì vãn bối tuy không rõ ràng lắm nhưng cũng biết được một hai, không nói đâu xa tiền bối có để ý tên thanh niên đang đi phía sau Tiểu Y Tiên kia không?” Vừa nói, Trương Tam vừa vươn ngón tay ra chỉ về phía đứng chếch phía sau Tiểu Y Tiên một tên thanh niên.

Lý Thiên Ngọc liếc mắt một cái, sau đó khẽ gật đầu tỏ ý đã nhìn thấy, Trương Tam mới nói tiếp:

“Hắn chính là Mục Lực, thiếu đoàn trưởng của Lang đầu dong binh đoàn, tên này ngày thường vẫn luôn muốn đánh chủ ý tới Tiểu Y Tiên, có điều bởi vì hầu như toàn bộ dong binh bên trong Thanh Sơn Trấn đều đã từng chịu ơn huê của nàng, có người còn từng được nàng cứu lại một cái mạng, cho nên nhất mực bảo vệ nàng an toàn lấy đó coi như trả ơn, chính vì vậy Mục Lực mới không có cơ hội ra tay đối với Tiểu Y Tiên, uổng cho hắn còn từng được nàng cứu mạng, ngay cả đám người vãn bối tuy đều là một giới thô nhân, cũng còn hiểu được báo ân, so ra mà nói thì Mục Lực tên này chính là súc sinh cũng không bằng.” 

Trương Tam nói đến đây, quả thực như bị chọc ra cơn tức, giọng điệu cực kỳ phẫn nộ, mất một lúc sau đó, hắn mới bình tĩnh lại, đồng thời nói tiếp:

“Lang đầu dong binh đoàn có ba vị đoàn trưởng, đại đoàn trưởng cũng chính là cha của Mục Lực tên kia, gọi là Mục Xà, tính cách cực kỳ bá đạo, một lời không hợp trực tiếp giết người, có thực lực là Đấu sư nhị tinh, đấu khí thuộc tính phong…”

“Nhị đoàn trưởng là Cam Mục, một tên cửu tinh đấu giả, thực lực cực kỳ mạnh mẽ, tam đoàn trưởng gọi là Hách Mông, thực lực kém hơn Cam Mục, là bát tinh đấu giả!”

“Ngoài ra…”

Trương Tam sau đó còn nói thêm một chút tình hình bên trong dong binh đoàn để cho Lý Thiên Ngọc cũng có cái nhìn trực quan hơn, cụ thể thì ngoài ba người kể trên cùng Mục Lực tên kia ra thì bên trong còn có khá nhiều đấu giả, ngũ tinh trở lên cũng không thiếu, có thể nói là ở xung quanh Thanh Sơn trấn đỉnh tiêm thế lực. 

Lý Thiên Ngọc trong lòng thầm nói khó trách Lang đầu dong binh đoàn lại ở nơi này nổi danh như vậy, tuy đối với hắn nhị tinh đấu sư chỉ như con kiến, thế nhưng ở địa vực xung quanh đây thì đấu sư thực lực lại là một phương thổ hoàng đế.

Nổi thì nổi thật, có điều chẳng phải thanh danh mà là xú danh, rất nhiều năm về trước thì Lang đầu dong binh đoàn cũng coi như là chính quy, trung quy trung củ, có điều từ khi Mục Xà có thêm đứa con trai cũng tức là Mục Lực, Lang đầu dong binh đoàn tác phong cũng cải biến, trở thành không khác gì giặc phỉ, cướp, giết, đốt, hiếp,… có thể nói không việc ác nào mà bọn hắn không làm. 

Kết hợp những điều này, không khó để Lý Thiên Ngọc đoán ra đám người lén lút phía sau mục đích, thứ nhất có thể là nghe được phong thanh Tiểu Y Tiên nắm giữ tin tức về bảo tàng bên trong Ma thú sơn mạch, thứ hai không ngoài gì khác là Mục Lực tên kia muốn đánh chủ ý với Tiểu Y Tiên, muốn nhân cơ hội lần này bắt lấy nàng, có thể là sau khi phát hiện bảo tàng vị trí.

Đoàn đội hộ tống chỉ có 50 người, so với Lang đầu dong binh đoàn bên trong mấy trăm người quả thực không đáng chú ý, nếu khi trước Tiểu Y Tiên còn ở lại bên trong Thanh Sơn trấn, bọn hắn không dám làm gì, thì lúc này hoang sơn dã lĩnh, nhân số áp đảo, còn có thể e ngại điều gì cơ chứ?

Lý Thiên Ngọc có một điều không rõ đó là làm sao đám người của Lang đầu dong binh đoàn lại biết được trong tay Tiểu Y Tiên nắm giữ tin tức về bảo tàng, và tại sao bọn hắn biết được tin tức này thật giả? 

Suy nghĩ một chút, hắn cuối cùng cũng đưa ra kết luận, vậy thì là có nội gian, hơn nữa nội gian còn thường cùng Tiểu Y Tiên tiếp xúc gặp mặt, cho nên mới có thể xác định tin tức thật giả.

Mà Tiểu Y Tiên trước giờ đều sinh hoạt ở chỗ nào? Là Vạn Dược trai bên trong, như vậy, không khó đoán ra nội gian chính là người của Vạn Dược trai, chắc chắn là như vậy.

Có điều, Lý Thiên Ngọc vẫn nghi hoặc ở một điểm đó là thái độ và biểu hiện của Mục Lực, bởi lẽ trước đó thông qua lời kể của Trương Tam, hắn đối với đoạn này nội dung vở kịch đã nhớ lại toàn bộ. 

Trong nguyên tác, khi biết Tiêu Viêm tu vi chỉ có nhị tinh đấu giả, Mục Lực trước mặt cười nói muốn lôi kéo Tiêu Viêm nhưng sau khi bị từ chối liền ở sau lưng Tiêu Viêm trở mặt nhanh như lật sách, âm thầm đem Tiêu Viêm nhét vào sổ đen, một khi biết được Tiêu Viêm can thiệp vào liền nghĩ đánh giết hắn, đấy là vì Tiêu Viêm thực lực thấp hơn Mục Lực đã đành, thế nhưng hôm qua rõ ràng Lý Thiên Ngọc hắn đã để lộ ra bản thân mình có đại đấu sư tu vi, Mục Lực chắc chắn cũng biết được, thế nên hắn thái độ đối với Lý Thiên Ngọc mới không lạnh không nhạt, cũng không có ý muốn lôi kéo như vậy là hợp tình hợp lý, thế nhưng đám người phía sau theo đuôi lại là chuyện gì xảy ra? Chẳng lẽ ông nói gà, bà nói vịt? 

Hắn mặc dù không để đám người kia vào mắt, thế nhưng chuyện này phát triển tình huống kỳ lạ như vậy, nếu không làm rõ, trong lòng hắn sẽ cực kỳ khó chịu.

Nghĩ mãi không ra, Lý Thiên Ngọc đầu có chút trướng, lơ đãng sử dụng tinh thần lực quét về phía đám người phía sau một chút muốn xem xem bọn hắn lúc này đang làm gì…

Đột nhiên, hắn để ý tới một người bên trong đám Lang đầu dong binh đoàn, người này tu vi vậy mà lại là cửu tinh đấu giả để cho hắn không khỏi nghĩ đến chẳng lẽ người này lại là nhị đoàn trưởng Cam Mục?

Bởi vì trước đó, Lý Thiên Ngọc không biết bọn hắn là ai với ai, chỉ biết thuộc Lang đầu dong binh đoàn, cũng không có để ý tu vi mạnh yếu ra sao, thế nhưng lần này vô tình sử dụng tinh thần lực quét hình, bọn họ tu vi cũng tự nhiên hiện rõ mồn một.

Nhị đoàn trưởng của Lang đầu dong binh đoàn, Cam Mục…Nhị đoàn trưởng…Mục Lực…thiếu đoàn trưởng…chẳng lẽ là…

Đánh chóc một cái, Lý Thiên Ngọc nhếch miệng, hắn cuối cùng cũng biết được chuyện gì diễn ra ở đây, hóa ra lại là như vậy. 

Khó trách Mục Lực thái độ lại kỳ lạ như vậy, xem ra tên Mục Lực kia không hẳn chỉ là một cái bao cỏ, Mục Lực biết rõ hắn là đại đấu sư, thế nhưng không có thông báo cho Cam Mục, chỉ có một lý do, chính là muốn mượn tay Lý Thiên Ngọc diệt trừ Cam Mục.

Còn tại sao lại muốn làm vậy, Lý Thiên Ngọc tuy không biết được lý do, có điều hắn cũng đoán ra một hai, còn có thể có chuyện gì khác ngoài quyền lợi tranh chấp chứ?

Quả thật Lý Thiên Ngọc đoán tuy không chuẩn xác hoàn toàn nhưng đại khái không sai, Cam Mục tên này trong lòng không phục Mục Xà, khi biết được bên trong Ma thú sơn mạch có bảo tàng, hắn nổi lên ý nghĩ một mình chiếm đoạt, nếu đoạt được bảo tàng, như vậy thực lực của hắn có thể cùng Mục Xà vật cổ tay, nếu giết chết được Mục Xà, chức vị đại đoàn trưởng Lang đầu dong binh đoàn không phải là hắn vật trong túi sao?

Ngược lại, Cam Mục tuyệt nhiên không biết rằng Mục Xà tên này tinh cách cực kỳ đa nghi, chưa bao giờ nói cái gì tín nhiệm hay không tín nhiệm, đối với Cam Mục luôn luôn đề phòng, sau cùng nghe được tin tức về bảo tàng cùng Lý Thiên Ngọc, hắn đoán Cam Mục sẽ muốn ra tay.

Quả nhiên không ngoài dự đoán, Cam Mục lập tức có hành động, Mục Xà cùng không có lý do gì ngăn cản hắn dẫn người tiến về Ma thú sơn mạch, càng để cho Mục Xà trong lòng âm trầm là Cam Mục trước mặt toàn bộ thủ hạ của hắn nói muốn mang bảo tàng trở về giao cho hắn, Mục Xà trong lòng thầm mắng Cam Mục máu chó đầy đầu, Cam Mục nếu đoạt được bảo tàng sau đó giấu nhẹm đi, trở về rồi nói không có, hắn còn có thể đối với Cam Mục thế nào? Đây không phải nói nhảm sao?

Mục Xà có cố kỵ trong lòng, tuy muốn ngay tại chỗ đánh chết Cam Mộc nhưng hắn tuyệt đối không dám làm như vậy nếu như không muốn thủ hạ rét lạnh tâm, cuối cùng, hắn ngược lại cùng con trai mình là Mục Lực tương kế tựu kế, mượn tay Lý Thiên Ngọc diệt trừ Cam Mục, còn về bảo tàng hắn cũng không dám mơ tưởng, trước mặt một tên đại đấu sư, hắn một tên nhị tinh đấu sư dám đoạt thức ăn trước miệng hổ, vậy chẳng khác nào tìm đường chết, hắn chỉ muốn bảo trụ chức vị đại đoàn trưởng của mình mà thôi.

Tất nhiên nếu bắt được Tiểu Y Tiên vị mỹ lệ nữ tử này trở về dạy dỗ thuần hóa một thời gian, để cho nàng ban ngày hóa thân làm y sư chức nghiệp giúp đám thủ hạ thương thế không lo, đêm tối còn có thể biến thành ấm giường nha hoàn, để hắn mặc sức chơi đùa, như vậy xem như rất không tệ.

Có điều Mục Xà không biết rằng Tiểu Y Tiên đã bị Lý Thiên Ngọc chỉ định trở thành nữ nhân của mình, nếu để cho Lý Thiên Ngọc biết được hắn đối với nàng có dâm ý, bảo đảm kết cục của hắn sẽ rất thê thảm, cầu sinh không được muốn chết cũng không xong

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN