Sao Anh Vẫn Không Dỗ Em
Chương 1: 1: Chia Tay Hai Năm
Hiện trường ghi hình chương trình “Nở rộ như hoa”.
Đây là một talkshow, tổ chương trình sẽ mời rất nhiều nghệ sĩ khách mời tới tham gia và phỏng vấn họ, còn có cả một phân đoạn các khách mời tương tác với nhau.
Chương trình này có hai hình thức phát sóng, một là phát sóng trực tiếp, hai là biên tập hậu kỳ xong rồi mới chính thức đăng lên nền tảng.
Ban đầu, bọn họ phát sóng trực tiếp chương trình này là bởi vì một trận chiến giữa fans.
Các fans cho rằng tổ chương trình đã ác ý cắt ghép nên bọn họ dứt doát tăng thêm hình thức phát sóng trực tiếp để khán giả có thể xem toàn bộ quá trình một cách trực quan hơn.
Bây giờ, cái show ngang ngược này lại mời hai vị chính chủ của trận chiến fans lần trước đến tham gia ghi hình lần nữa.
Chắc kèo đây là một tập cực kỳ hề hước.
Phòng phát sóng trực tiếp hot chưa từng thấy, vừa mới bắt đầu mà đã trở thành phòng livestream hot nhất, bỏ xa mấy streamer bán hàng online.
Bình luận nhiều đến mức lag cả phòng livestream, thỉnh thoảng còn có thể nghe thấy tiếng nhân viên khẽ bàn luận làm thế nào để cải thiện vấn đề đơ màn hình này.
Khách mời vẫn chưa đến đến, chỉ có các fans hào hứng bình luận trong phòng livestream.
“Chú ơi, chú ơi, cháu gái lớn đến rồi đây!”
“Thục Thử ưi, Thục Thử ưi…!hê hê…”
“Fans của Nhiễm Thuật tởm thật đấy, loạn luân à? Ọe!”
“Đánh nhau đê! Đánh nhau đê!”
“Quả nhiên nơi có Nhiễm Thuật sẽ có chiến tranh.”
“Chú nhà tụi này không gây chiến đâu, chính bản thân cậu ấy là chiến tranh.”
Nhiễm Thuật, từng là ngôi sao cực hot của giới giải trí.
Fans gọi cậu là chú không phải là bởi vì cậu thuộc hệ chú, mà đó là cách gọi chệch của “Thuật Thuật”.
Thuật Thuật /shùshù/, Thục Thử /shǔshǔ/, chú /shūshu/
Tên fans của Nhiễm Thuật cũng là kiểu khác người trong giới giải trí: Cháu gái lớn.
Lúc này, Nhiễm Thuật xuất hiện trên sân khấu ghi hình.
Bình luận bỗng chốc sôi động hẳn lên.
“Nhìn kiểu gì cũng chả ngấm nổi Nhiễm Thuật, nhưng mà cậu ta là một trong những người gánh được livestream và focus.”
“Focus chết chóc, Nhiễm Thuật chiến tgãg!”
“Nhiễm Thuật chọc chửi thật đấy, nhưng khuôn mặt này khiến người ta không chửi nổi.”
Từ xưa đến nay, livestream của chương trình này không effect không filter, có thể nói là hình thức quay chụp “bạn trai cũ”.
Lúc chương trình chính thức phát sóng, nói không chừng các khách mời còn chẳng có cơ bắp, vào phòng livestream, phấn nền dày cộp gồ ghề ở hai gò má sẽ lộ rõ không sót chỗ nào.
Thế nhưng, Nhiễm Thuật đã trải qua thử thách dưới ống kính focus chết chóc này.
Dáng người cậu mảnh dẻ thon dài, mái tóc ngắn màu hạt dẻ xõa tung, đuôi tóc được uốn hơi xoăn tăng dộ dày làm giảm bớt khí chất sắc sảo của cậu đi.
Khuôn mặt cậu là kiểu mặt nhỏ ngũ quan to tiêu chuẩn, ngũ quan như thế này đặt dưới ống kính lại xuất chúng lạ thường, lúc chụp ảnh chung sẽ tỏa sáng rực rỡ giống như một đóa hoa lan nở rộ giữa bụi hồng đỏ thắm.
Đều đẹp, nhưng vẻ đẹp của cậu có phần nổi bật tùy ý, liếc mắt không quên.
Hôm nay cậu mặc một chiế áo sơ mi đơn giản màu lam nhạt, cổ tay áo có khuy măng sét mạ bạc tinh xảo, vạt áo sơ vin vào trong quần đen, sau thắt lưng đeo thiết bị micro khiến thắt lưng cậu càng nhỏ hơn.
Quần áo càng đơn giản càng có thể khiến sự chú ý của mọi người dồn vào khuôn mặt và dáng người cậu, nổi bật ưu điểm của cậu.
Dưới ánh đèn, cậu mang đến cảm giác thiếu niên ngây ngô của một sinh viên đại học, ngay cả ngọn đèn cũng bị cậu làm cho dịu dàng kiều diễm.
Lúc này, Tô Điểm Điểm cùng đi lên sân khấu, vừa mới xuất hiện liền khiến cho bình luận xôn xoa.
“A a a, Điểm Điểm, mẹ yêu con!”
“Điểm Điểm, sao con lại phải tủi thân đứng cùng sân khấu với Nhiễm Thuật? Mẹ đau lòng quá.”
“Trông thấy Điểm Điểm xong càng ghét Nhiễm Thuật hơn, đúng là khác biệt giữa người với người.”
Sau khi Tô Điểm Điểm lên sân khấu, trước khi ngồi xuống gã đã do dự tới chỗ Nhiễm Thuật, dường như muốn chủ động chào hỏi để ra vẻ bọn họ không hề cãi nhau.
Nhưng gã vừa tới gần, Nhiễm Thuật liền lui ra đằng sau một bước rồi ngồi lên ghế, sau đó gọi thợ trang điểm tới dặm lại cho mình, chặn gã lại.
Rõ ràng vừa mới lên sân khấu, có gì cần dặm à?
Tô Điểm Điểm mím đôi môi mỏng cố nén giận, cuối cùng vẫn thật thà ngồi im chờ đợi bên cạnh Nhiễm Thuật.
Trước mặt công chúng gã vẫn luôn mang dáng vẻ ngoan ngoãn, nhỏ tuổi cộng thêm khuôn mặt búp bê khiến gã có rất nhiều fan mẹ, là một trong những thần tượng nổi đình đám hiện nay.
Độ hot của gã tăng lên rất nhanh, tài nguyên tốt, thậm chí gần vượt qua Nhiễm Thuật năm đó.
Nhiễm Thuật và Tô Điểm Điểm đều là nghệ sĩ thuộc cùng một công ty quản lý.
Nhiễm Thuật xem như là nghệ sĩ gạo cội, năm 19 tuổi cậu debut từ show tuyển chọn, năm nay cậu đã 27 tuổi.
Trong khoảng thời gian hợp đồng đầu tiên, cậu là nghệ sĩ được công ty ra sức nâng đỡ, đưa cậu lên đỉnh debut, trèo tới vị trí cực hot bằng tốc độ thần kỳ.
Sau khi lựa chọn ký tiếp hợp đồng với công ty, công ty muốn lặp lại sự huy hoàng của cậu, bắt đầu cố gắng nâng đỡ Tô Điểm Điểm.
Tô Điểm Điểm cũng quả thực không chịu kém cạnh, không thua Nhiễm Thuật của năm đó.
Đáng tiếc, hai người bọn họ lại bất hòa ngay trong chương trình giải trí.
Fans hai bên cãi nhau không ngừng, dần dần có tin đồn công ty thiên vị, hai người xích mích.
Để xóa bỏ tin đồn này, công ty đã khuyên bảo vài lần, cuối cùng hai người đồng ý đứng chung sân khấu, vẫn là chương trình xảy ra tranh cãi lần trước.
Tô Điểm Điểm lén liếc nhìn Nhiễm Thuật một cái, do ngũ quan rõ nét khiến sườn mặt của Nhiễm Thuật càng đẹp hơn, ngay cả ánh mắt của Tô Điểm Điểm cũng phải dừng lại trên sườn mặt của cậu một lát.
Chỉ một ánh mắt thôi đã khiến cơn giận của Tô Điểm Điểm sôi sùng sục lên.
Nhiễm Thuật rất có cảm giác xa cách, dường như hoàn toàn không định phối hợp với gã.
Chảnh cái gì cơ chứ…
Lớn tuổi như vậy rồi, gần hai năm chẳng cho ra mắt tác phẩm nào, sắp biến thành thần tượng flop dập mặt rồi.
Cuối cùng chương trình cũng bắt đầu ghi hình.
MC mở màn, bắt đầu trình tự của chương trình, chương trình được ghi hình từng đoạn một.
“Nhiễm Thuật quá đáng vãi, Điểm Điểm chủ động nói chuyện với cậu ta mấy lần rồi mà cậu ta chẳng thèm đoái hoài.”
“Nhiễm Thuật có tiếng trêu đùa sao lớn mà, mặt thộn xấu tính.”
Lúc này Tô Điểm Điểm nói: “Bình thường đàn anh rất quan tâm tôi, chỉ bảo tôi nhiều điều.
Chúng tôi còn đi ăn cùng nhau, anh ấy khéo ăn nói lắm.”
Dường như MC rất tò mò với điều này, hỏi: “Nhiễm Thuật giống như Điểm Điểm nói sao?”
“Ờm…” Nhiễm Thuật sờ cằm, “Số lần tôi và cậu ta gặp nhau đúng là nhiều hơn những người khác.”
Không hề đề cập đến những chuyện còn lại.
Quả thật là nhiều cơ hội gặp mặt, dẫu sao cũng chung công ty, dường như mỗi khi không có việc gì là Tô Điểm Điểm lại lượn lờ trước mặt cậu.
“Thục Thử sờ cằm kìa! Cậu ấy không nhịn được nữa rồi!”
“Cược đi, xem xem lần này chú tôi có thể nhịn được bao lâu.”
“Tự dưng tôi hơi vui vui, Thục Thử lớn rồi, thế mà lại không mắng thẳng vào mặt cậu ta.”
Tô Điểm Điểm lại nói: “Lúc tập luyện thì đàn anh Nhiễm sẽ tới tìm tôi, buôn chuyện với tôi.”
Nhiễm Thuật cười giả trân, đôi mắt cong như lưỡi liềm, mở miệng nói thêm: “Ừ, chủ yếu là do lúc đó hai chúng tôi không có Wechat, phòng tập của bọn họ ở sát vách phòng tập của tôi, bluetooth kết nối với âm thanh bên tôi, bọn họ không nghe thấy tiếng gì liền kêu la không ngừng, tôi thật sự không chịu nổi nên phải đi tìm cậu ta.”
“Trọng điểm: Không có Wechat.”
“Tô..: Tụi tôi thân lắm, nhưng mà chúng tôi không có Wechat của nhau, Nhiễm Thuật bị chọc tức mới tìm tôi.”
“Ha ha ha, Thục Thử học được cách nói chuyện vòng vo rồi.”
“Các người không thấy là Nhiễm Thuật nói năng không biết phép tắc à? Ngu ngục.”
“Nhiễm Thuật buồn nôn thật đấy, Điểm Điểm là đàn em của cậu ta, thế mà cậu ta còn ngấm ngầm chọc ngoáy.”
“Điểm Điểm rất kính trọng Nhiễm Thuật, thế mà thái độ của cậu ta lại như này, tôi thấy tủi thân thay Điểm Điểm.”
“Không có Wechat cũng tại vì Nhiễm Thuật khó gần, không chấp nhận nổi người xuất sắc hơn mình! Mở to cái mắt ra đi ông chú già.”
“Sao fans của..
không cho Thục Thử nói thật? Đâm vào họng mấy người rồi à?”
“Fans của…!thảo mai y như chính chủ.”
Cuối cùng MC nhắc tới vấn đề xích mích lần trước: “Lần trước sau khi hai vị lên chương trình đã kéo theo một trận sóng to gió lớn, hai vị có muốn nói gì về chuyện này không?
Lúc này Tô Điểm Điểm giải thích: “Đương nhiên là giả rồi! Quan hệ của chúng tôi không tồi, sẽ không cãi nhau.”
Nhiễm Thuật nhìn gã, không nói gì.
Sự im lặng này khiến Tô Điểm Điểm thở phào một hơi, xem ra lần này có thể nói dối qua ải?
MC lại hỏi: “Hai vị có chuẩn bị gì để lên chương trình lần này không?”
Nhiễm Thuật trả lời trước: “Tôi cũng không chuẩn bị gì, chung quy tôi vẫn thích phát huy ngay tại hiện trường, cái kiểu mà ngâm thật lâu sau đó đột nhiên quay lại vớt vát câu chuyện, tôi không làm được.”
Tô Điểm Điểm: “…”
Xích mích ngày trước, ban đầu vốn rất đơn giản.
Nhiễm Thuật rất có tài ăn nói, chưa bao giờ để mình lép vế.
Lần trước lúc ghi hình chương trình, Nhiễm Thuật và Tô Điểm Điểm bất đồng quan điểm, nói qua nói lại mấy câu mà Nhiễm Thuật đã khiến Tô Điểm Điểm câm họng.
Ai ngờ Tô Điểm Điểm tức giận hơn hai mươi phút, cuối cùng đã nghĩ ra cách bác bỏ quan điểm của Nhiễm Thuật, vì thế nên lại vòng trở về chủ đề lúc nãy để phản biện.
Nhiễm Thuật không tiếp tục phản bác nữa mà cậu bị chọc cho bật cười: “Tôi nhận ra được sự cố gắng trong hai mươi phút của cậu.”
Cái điệu cười này càng khiến người ta không thoải mái.
Có lẽ rất nhiều người không để ý chuyện nhỏ nhặt này, thế nhưng sau khi chương trình được phát sóng lại gây ra tranh cãi gay gắt.
Có người châm biếm Tô Điểm Điểm phản xạ chậm, lại còn nhỏ nhen, bị chặn họng một câu thôi mà còn cứng đầu đi vớt vát lại mặt mũi, không hợp với hình tượng ngoan ngoãn, bụng dạ hẹp hòi quá.
Fans Tô Điểm Điểm nói: Đây là tổ chương trình ác ý biên tập, bọn họ cố tình cắt đoạn phản bác của Tô Điểm Điểm ra phía sau, cố tình bôi nhọ Tô Điểm Điểm.
Tranh cãi dần dần lan sang cả fans của Nhiễm Thuật.
Ban đầu nhóm cháu gái lớn không để ý, ai ngờ bên Tô Điểm Điểm lại mua hotsearch của Nhiễm Thuật, nói xấu Nhiễm Thuật hòng dời sự chú ý.
Cùng thuộc một công ty quản lý, những điều này Nhiễm Thuật đã từng trải từ sớm, biết đây là phong cách xử lý của staff trong công ty.
Thậm chí ngay cả tài khoản hot cũng không đổi, mấy năm trước tài khoản ấy vẫn còn là chiến binh nhỏ bảo vệ Nhiễm Thuật, lần này lại đồng loạt quay đầu, Nhiễm Thuật muốn không phát hiện cũng khó.
Nhiễm Thuật cố ý đến hỏi người phụ trách của tổ quan hệ xã hội, người phụ trách cũng vô cùng khó xử, ám chỉ một hồi mới tiết lộ rằng đây là ý của Tô Điểm Điểm.
Tô Điểm Điểm cảm thấy tại Nhiễm Thuật cứ khăng khăng phải phản bác mình mới làm hại mình bị mắng, cho nên phải khiến Nhiễm Thuật khó chịu.
Chẳng qua chỉ là một cuộc thảo luận hai phía bình thường, bởi vì không cãi nổi cậu liền đi bôi nhọ cậu, Nhiễm Thuật nhịn được à?
Câu trả lời này của Nhiễm Thuật chắc chắn là bao gồm cả Tô Điểm Điểm khiến biểu cảm của Tô Điểm Điểm gượng gạo.
Năng lực ứng biến tại hiện trường của Tô Điểm Điểm không cao, lúc này chỉ có thể cố rặn cười.
Lúc MC đang định nói sang chuyện khác thì Tô Điểm Điểm mới hoàn hồn, bảo: “Vâng, tôi cũng thấy vậy, đúng là đàn anh Nhiễm rất thông minh, rất biết dẫn dắt.”
Câu này giống như đang ám chỉ Nhiễm Thuật cố tình dắt mũi fans mới xảy ra chuyện xích mích lần trước.
Nhiễm Thuật đang định bật lại thì phát hiện mic của mình bị tắt.
Lúc này, MC nghe thấy chỉ thị qua tai nghe, chuyển chủ đề nói: “Gần đây cả hai đều đang chuẩn bị cho album mới phải không?”
Nhiễm Thuật thử mic, mic của cậu lại khôi phục bình thường, cậu chẳng thể vòng lại chủ đề ban nãy nữa, dù gì thì cậu cũng mới bảo là mình sẽ không “thay đổi đột ngột”.
Nhiễm Thuật không vạch trần, cậu cười nói với MC: “Gần đây mới học được một trò.”
Thấy cậu bằng lòng phối hợp, MC vội hỏi: “Loại hình gì thế? Có thể biểu diễn ngay tại đây được không?”
Trong giới MC không ai không biết chuyện hiện trường của Nhiễm Thuật rất khó kiểm soát, cậu vẫn luôn ra chiêu mà không nghe sắp xếp.
Không chịu kiểm soát.
Không chịu kiểm soát.
Cái vụ lần trước của cậu sớm đã nổi tiếng gần xa.
Nhiễm Thuật nói: “Kỹ năng biểu diễn đặc biệt, miệng phun hoa sen.”
MC nịnh nọt: “Trước kia tôi nghe trong tấu nói cũng có kiểu này, thật sự có thể làm được sao?”
“Có thể!” Nhiễm Thuật cười sảng khoái, quay đầu nhìn về phía Tô Điểm Điểm, “phì” một tiếng.
MC ngẩn tò te.
Nhiễm Thuật mỉm cười với hắn: “Biểu diễn xong rồi đó.”
Sắc mặt của Tô Điểm Điểm lập tức sa sầm xuống.
“Là sao? Tôi xem không hiểu!”
“Miệng phun hoa sen! Phun một phát về phía hoa sen.”
“Ha ha ha ha! Thục Thử vẫn là Thục Thử ban đầu! Cậu ấy hư quá, tui rất thích!”
“Đờ mờ, Nhiễm Thuật quá đáng vãi!”
“xxx Nhiễm Thuật, xxx tổ chương trình, các người đang nhắm vào Điểm Điểm.”
“Quả nhiên fans nhà..
đều là chị gái dấu x.”
Fans hai nhà lại lao vào cấu xé nhau.
…
Ghi hình chương trình xong, cửa phòng trang điểm của Nhiễm Thuật bị người ta đá tung ra.
“Nhiễm Thuật, con mẹ mày chứ ý mày là sao?” Trước mặt người ta Tô Điểm Điểm là bánh ngọt nhỏ của thế gian, giờ phút này gã tức tối mặt mày dữ tợn, nếu trợ lý không ngăn lại thì e là đã vung nắm đấm rồi.
“Ồ, Tô Lượng đấy à, cậu có việc gì sao?” Nhiễm Thuật thấy gã xông vào cũng chẳng bất ngờ, cậu ngồi trên ghế, cong khóe miệng, cười đến là tà khí.
Lúc cậu cười, khóe miệng cong lên vừa phải khiến nụ cười của cậu rất có sức hút, lúc này lại tăng thêm một chút gian xảo.
Tô Lượng.
Là tên của Tô Điểm Điểm trước khi debut.
“Chẳng phải mày đã đồng ý là sẽ tỏ ra hòa thuận hay sao?!” Tô Điểm Điểm rít lên chất vất, rõ ràng là đã bị cơn giận làm mờ lý trí.
“Tôi chỉ đồng ý tham gia chương trình thôi, không đồng ý phối hợp diễn trò, không thì cậu mang cái hợp đồng mà tôi đã đồng ý ra đây, chứng minh tôi vi phạm hợp đồng đi.”
Loại chuyện này đương nhiên chỉ có thể thỏa thuận miệng, sao có thể có hợp đồng được?!
Tô Điểm Điểm tức tới mức thở hổn hển, muốn chửi nhưng gã biết mình hoàn toàn không chửi lại vị này.
Vì thế gã chỉ có thể dằn mặt.
“Nhiễm Thuật! Mày đã hết thời rồi, mày tưởng hôm nay mày đè đầu tao được một lần là mày có thể xoay chuyển tình hình sao? Mày cứ chờ đi, hai năm nữa mày sẽ vô cùng thê thảm!”
Tô Điểm Điểm chửi xong lại đá một phát lên giá, đồ trang trí rơi xuống rầm rầm, văng tứ tung xung quanh.
Sau đó gã đạp cửa bỏ đi.
Chỉ sợ…!Đi chậm một tí là sẽ bị Nhiễm Thuật mắng, lại phải ngẫm nghĩ mấy chục phút mới có thể nghĩ ra nên bật lại cậu như thế nào.
Trợ lý của Nhiễm Thuật nhanh nhẹn chạy lại thu dọn đồ rơi trên mặt đất, dè dặt hỏi: “Anh Nhiễm, sao anh không…!ở công ty cậu ta có người nâng đỡ đấy, cần gì phải chọc vào.”
Đương nhiên Nhiễm Thuật biết Tô Điểm Điểm và cấp cao công ty có quan hệ không tồi, hợp đồng của cậu còn hai năm, rất dễ bị ghim.
Dạo này đúng là độ hot của cậu hơi giảm đi, biết điều một tí thì còn có thể duy trì quan hệ mặt ngoài.
Mà không biết điều thì thật sự chẳng còn tình nghĩa gì nữa.
Nhưng cậu không muốn phối hợp.
“Fans của anh thức đêm vì anh, chửi nhau với fans của cậu ta đến sáng, liệt kê bằng chứng vì anh, thanh minh cho anh ở khắp mọi nơi.
Kết quả là anh lại nhẹ nhàng hòa giải với bên kia, cứ như là phủ định tất cả sự cố gắng của bọn họ lần đó.
Bọn họ sẽ có cảm xúc thế nào đây?”
“Họ coi anh là thần tượng, anh cũng nên coi trọng sự cố gắng của họ.”
Trợ lý không hỏi nữa, yên lặng tiếp tục thu dọn.
…
Bên kia, Tô Điểm Điểm trở về phòng trang điểm tức giận đập đồ, phòng trang điểm lộn xộn tứ tung.
Thợ trang điểm thấy đồ trang điểm quý giá của mình bị ném đi, đau lòng đến mức đỏ ửng mắt nhưng cũng không dám mở miệng oán trách.
Người đại diện của Tô Điểm Điểm ở bên cạnh khuyên: “Chúng ta còn đang ở trong tổ chương trình, đừng để bị người ta tóm được nhược điểm.”
“Anh tôi đã đánh tiếng với tổ chương trình rồi, để có thể mời được hai chúng tôi tới thì bên đó đã nhượng bộ rất nhiều.
Chỉ là không ngờ Nhiễm Thuật không phối hợp, nó bị ngu à? Nó làm mích lòng tôi thì được ích gì?”
“Anh” của Tô Điểm Điểm cũng chính là vị cấp cao của công ty kia, nắm giữ rất nhiều tài nguyên, rất có tiếng nói trong giới giải trí.
Bởi vậy nên gã cũng kiêu ngạo quá mức.
Người đại diện đột nhiên nhắc tới: “Hình như Nhiễm Thuật cũng có người giúp.”
“Có ai cơ? Tô Điểm Điểm cười lạnh, “Tôi vào công ty hai năm mà chưa thấy nó được ai hỗ trợ.
Hai năm nay đột hot của nó giảm nhanh, lúc đó chẳng phải nó bất lực lắm à? Đúng là nó có một người bạn học cũ đánh tennis, người bạn học kia có giỏi giang đến đâu, chẳng lẽ còn có thể can thiệp vào giới giải trí?”
“Cũng phải…” Người đại diện của Tô Điểm Điểm là được kéo về công ty, cũng vào công ty hai năm, quả thuật chưa bao giờ thấy Nhiễm Thuật có cái tài nguyên nào ra hồn.
Người đại diện thấy Tô Điểm Điểm gửi tin nhắn cho anh mình, vẫn khuyên nhủ một câu: “Công ty bị thu mua rồi, sẽ có tổng giám đốc mới, sắp tới cậu tém tém lại, đừng chọc vào ông chủ mới.”
“Ờ——” Tô Điểm Điểm không để bụng, “Gia tộc tài phiệt ấy thu mua khắp nơi, thấy giới giải trí kiếm được tiền nên cũng muốn chen chân, thật ra chả hiểu cái đếch gì, đến chừng ấy đều nghe ý kiến của anh tôi.
Tôi đoán trong vài năm chúng ta còn chẳng thấy cái vị được gọi là tổng giám đốc mới kia tới công ty làm việc.”
Người đại diện nghe xong bật cười, ngầm thừa nhận dự đoán của Tô Điểm Điểm.
E là thật sự như vậy.
Tô Điểm Điểm hài lòng nhìn tin nhắn trả lời của anh mình, có cảm giác vui sướng khi báo được mối thù.
Nhiễm Thuật tiêu đời rồi!
Gã đặt điện thoại di động lên mặt bàn, soi gương chỉnh sửa tóc tai, khôi phục lại trạng thái bình tĩnh, thuận miệng hỏi: “Ông chủ mới họ gì? Lúc gặp thật rồi tôi còn phải chào hỏi.”
“Họ Tang.”
“Họ khá hiếm đấy.” Gã trả lời..
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!