Sao Cậu Cứ Bảo Em Ngốc!
Chương 16
Mới đầu mấy bạn còn sung lắm, nhưng được lát thì ai cũng ngán ngẩm rồi. Tuy là nước lớp bé làm, à không, nước lớp bé bán ngon lắm, hút khách nhiều, nhưng tự dưng cái loa phát thanh vô duyên phát lên tác hại của việc uống nước ngọt nhiều làm lớp bé sôi trào cả máu, nhưng cô chỉ ôn tồn bảo chỉ là cuộc chơi, vui là chính. Nói vậy thôi chứ mấy bạn tiu nghỉu à, cô đành phải dụ dỗ để cô làm thành đá bào hoặc kem để hút khách. Nhưng phải có thời gian để làm lạnh kem với mua đá nên cô cho các bạn đi sang mấy gian hàng khác mua đồ ăn trưa và cũng để học hỏi thêm kinh nghiệm nữa. Cô bảo để các bạn nam ở lại trông quán, các bạn nữ cứ đi chơi đi.
Gian hàng của lớp cậu Khải quả thật là vô cùng hoành tráng. Sạp được trang trí vô cùng bắt mắt với những chùm bóng bay đầy màu sắc, lại có chỗ cho các bạn có thể ngồi chơi trò chơi, có tiếng nhạc mở toàn những bài hit hiện nay. Món bánh bao kim sa của lớp cậu chả có gì đặc biệt nhưng được cái là hiểu được tâm lí của khách hàng. Chỉ cần mua hai cái bánh bao là được tặng ngay một bóng bay hoặc một chiếc kẹp, xe ô tô đồ chơi xinh xắn. Không những thế, các bạn nữ lớp cậu lại tranh thủ trổ tài lẻ nhằm thu hút các bạn nhỏ: đánh đàn này, hát này, ảo thuật,… Tất tần tật các chiêu trò đươc tung ra thu hút hết tất cả các khách hàng của những gian hàng còn lại.
Bé với An cứ phải gọi là há hốc mồm choáng ngợp, nhìn lại cửa hàng của lớp mình, đặt gần nhau đã chẳng xứng chứ đừng nói là chuyện thắng thua. An kéo bé vào gọi ngay hai cái bánh bao, anh Khải được giữ nhiệm vụ bê thức ăn, thật ra cô đưa anh vào chỗ tính tiền thừa cho khách cơ, tại vì anh thông minh với cả chữ đẹp để ghi hóa đơn ấy, nhưng câu lại xin cô để cho các bạn khác tập luyện với cả anh cũng không thích vì trí ấy lắm, cốt lõi là vì nhìn thấy ánh mắt khao khát của các bạn cậu lại thấy tội tội. Chị Mai thì khỏi phải bàn rồi, đang trình diễn ca khúc Đi để trở về 3 kia kìa, nhìn chị mặc chiếc áo trễ vai màu trắng cùng với váy trắng xinh xắn lắm cơ, bảo sao không hút nhiều bạn nam. Cậu thấy hai bé qua thì hồ hổi vui vẻ, chọn cho cả hai bánh bao nóng hổi vừa mới hấp, lại thật to nữa.
‘Lớp bé bán sao rồi?’
‘Cao Khỉ cướp hết khách hàng của tụi em rồi, đang ế ầm ầm nên tụi em với qua ăn bánh bao đây’ An lên tiếng trách móc.’
‘Để anh nghĩ cách thử’
‘Thôi bỏ đi anh trai yêu dấu à, cố quá thành quá cố đấy.’
Cậu quay sang xoa đầu bé, bảo cứ yên tâm, chắc chắn bé sẽ được cuốn sách ấy, dù bằng cách nào đi nữa. Bé nghe mà xao xuyến lòng ghê vậy đó, cậu nói vội rồi chạy đi lại chỗ mấy bạn tính tiền cần giúp.
Tưởng cậu giỡn, ai ngờ một lát có anh chạy sang lớp bé bảo có người đặt nước, đem sang bàn bên lớp cậu luôn. Cả lớp cứ như vỡ òa trong sung sướng, tranh thủ hoàn thành đơn cho khách. Cô vui cũng chả kém học sinh, công sức cô nãy giờ làm đá bào với cả kem, thật tội nghiệp cô.
Tổng kết ngày hôm đó, lớp cậu được giải nhất, lớp bé được giải ba. Số tiền cả trường bán được sẽ được quyên góp lại cho cô nhi viện trong thành phố. Mọi người ai cũng thấy hạnh phúc vì được cống hiến chút gì đó cho các bạn nhỏ gặp hoàn cảnh khó khăn. Tết sắp đến rồi, ai cũng muốn có đồ mới mà, cả ngôi trường tiểu học ấy đã chung tay chắp cánh những ước mơ bé nhỏ ấy của những em bé hoàn cảnh tội nghiệp ấy dịp tết đến xuân về.
Và có một người, đã đem cuốn sách ấy tặng cho một cô bé như đúng lời hứa… Có một cô bé vui sướng ôm chầm lấy người con trai đó, thỏ thẻ cảm ơn.
Những tình cảm trong sáng, tinh khôi, hồn nhiên ấy tựa như một kí ức đẹp đẽ nguyện khắc sâu vào trong lòng…
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!