Sao ông trời nỡ lấy đi tất cả của con ? - Chỉ là bạn
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
142


Sao ông trời nỡ lấy đi tất cả của con ?


Chỉ là bạn


_Cậu muốn sau này sẽ làm nghề gì *Mika hỏi*

_Tớ muốn là một bác sĩ hoặc một giáo viên,còn cậu thì sao ?

_Tớ chưa biết nữa,nhưng cậu học giỏi thế,sau này sẽ là một bác sĩ giỏi đấy

_Cảm ơn cậu,mỗi khi tớ muốn tâm sự thì tớ có thể gặp cậu được không ?

_Được chứ !

Nhóm Usagi đã tan học,các cô gái lén nghe cuộc trò chuyện của Mika và Alan,nhìn Mika vui vẻ họ cũng vui lây

_Tớ muốn thấy con bé hạnh phúc như thế *Rei nói*

_Đúng vậy.Mong con bé sẽ không phải chịu đớn đau giống lúc xưa nữa *Usagi trả lời*

_Có khi nào cậu bé đó thích Mika không ? *Makoto cười*

_Có thể lắm đấy

_Mika và cậu bé đó rất hợp,nếu 2 đứa đều có tình cảm với nhau thì tốt quá

_Chúng ta mau đón con bé về nhà nào,sao mà đứng đây rình mãi được

Nhóm Sailor moon chạy lại chỗ Mika

_Các chị tan học rồi à ?

_Chúng ta về thôi

_Vâng,tạm biệt cậu nhé,Alan

_Tạm biệt cậu !

Alan đứng nhìn theo bóng Mika,cậu nghĩ thầm ”Mika đúng là một người hoàn hảo”

————Trên đường về ———

_Mika à,em có tình cảm với cậu bạn lúc nãy không ? *Usagi hỏi*

_Em không có tình cảm gì với cậu ấy,mà sao chị lại hỏi vậy ?

_Chị thấy em khá thân thiết với cậu ấy

Rei dẫm vào chân Usagi

_ Đau ! Cậu làm gì vậy Rei ?

_Sao cậu lại hỏi con bé mấy chuyện đó ? đó là việc riêng tư mà

_Có gì đâu chị

_Em dễ tính với Usagi quá đấy

Mọi chuyện cứ thế trôi qua,Violet theo gia đình qua Mỹ,cô và Alan vẫn là bạn tốt của nhau,không có chuyện gì xảy,cho đến một ngày cô vào lớp

_Mika,Alan,Mika,Alan ! *đồng thanh*

_Chuyện gì vậy ? *Mika hỏi, chẳng hiểu chuyện gì*

Sophie tới chỗ Mika và hỏi

_Không phải cậu và Alan yêu nhau sao ? Đừng giấu nữa Mika à

_Làm gì có,chúng tớ chẳng có tình cảm gì với nhau cả

_Thế tại sao cậu và Alan lại nói chuyện khá thân thiết với Alan trong hôm qua thế

_Tớ và cậu ấy chỉ là bạn tốt của nhau thôi ! Hoàn toàn không có gì hết

Mika nói mà mặt đỏ hết cả lên

_Không có gì sao cậu lại đỏ hết cả mặt thế ?

_Phải đó *đồng thanh*

Alan vào lớp,thấy vậy quá bất ngờ,cậu hỏi ”Có chuyện gì vậy các cậu ?”

_Không phải cậu và Mika yêu nhau sao ?

_Làm gì có chuyện đó, các cậu làm lố quá

_Cậu ấy cũng nói vậy mà,2 chúng tớ chỉ là bạn tốt của nhau thôi

_Cả đời này tớ và cậu ấy chỉ là bạn thôi *dõng dạc*

Câu nói đó của Alan làm Mika chỉ muốn bật khóc nhưng cô chỉ biết khóc trong lòng,cô nghĩ thầm ”Mày ngu quá Mika à,mày đã yêu thật lòng vậy mà,cả đời này cậu ấy sẽ chẳng bao giờ yêu mày”

_Đ..úng vậ..y

_Cô sắp vào rồi,các cậu về chỗ đi *Nana nói*

Cả lớp về chỗ,ngồi im ắng

Cô vào lớp

Chúng em chào cô ạ !

_Chào các em,các em ngồi xuống ,chúng ta trả bài cũ nào,có bạn nào xung phong không ?

Reng reng reng-tiếng chuông điện thoại của cô giáo

_Cô ra ngoài nghe điện thoại một chút,các em im lặng

_Yeanh ! *đồng thanh*

Alan nhìn qua Mika,cậu thấy Mika ngồi gục xuống bàn ,cậu hối hận vì lúc nãy đã nói câu nói làm Mika buồn,cậu nghĩ thầm ”Giá như lúc nãy mình đừng thốt ra câu đó có phải tốt hơn không ?”

_Cậu giận chúng tớ chuyện lúc nãy hả Mika ? Cho tớ xin lỗi *Sophie chắp tay lại *

_Không phải đâu,tối qua tớ khó ngủ nên hơi mệt thôi

Sophie nhìn Mika buồn bã, cô nghĩ thầm ”Cậu nghĩ tớ không biết cậu đang nghĩ gì sao”

Cô giáo đã nghe điện thoại xong và vào lớp, nói

_Hôm nay lớp ta được nghỉ do cô có việc bận và không có giáo viên dạy thay,các em xuống phòng giám thị gọi điện cho cha mẹ đến rước

Yeanh !

Cô giáo thấy vậy liền nghĩ ”Cái lớp này !, nghe nghỉ là vui lên liền, sao lúc kiểm tra chúng nó không vui như vậy chứ ?”

_Sao lớp được nghỉ mà mình thấy cậu không vui tí nào vậy *Sophie hỏi*

_Đâu có,mình rất vui đó chứ

Alan lại bắt chuyện với Mika nhưng cô cứ liên tục lãng tránh,Alan quyết định khi nào nói chuyện được với Mika thì cậu mới về nhưng mẹ của Alan vô tình đi ngang qua trường và đón cậu về,mặc cho Alan van xin.

Mika ngồi ở sân trường chờ các chị,cô tự nói với chính mình ”Mày nghĩ Alan sẽ yêu mày sao,mày ngu quá Mika à,Alan có biết bao nhiêu cô gái yêu,mày mãi mãi chỉ là bạn của cậu ấy thôi”

Usagi từ cửa sổ nhìn xuống sân thấy Mika ngồi buồn thiu,không thấy cậu bạn trò chuyện cùng Mika ,Usagi nghĩ thầm”2 đứa nó giận nhau sao ?”

_Usagi,em đang nhìn gì ngoài cửa sổ vậy ?!

_Dạ dạ,không có gì đâu cô

Cả lớp của Mika đã về hết,chỉ còn mỗi Sarah và Mika, thấy vậy Mika liền hỏi Sarah

_Sao cậu không về ?

_Ở nhà chán lắm, tớ thà ở đây còn hơn,còn cậu thì sao ?

_Mình đợi các chị tan học rồi về cùng,hôm nay có mỗi lớp mình được về sớm mà

_Cậu đang rất buồn đúng không ?

_Không có

_Vui lên đi,Alan cũng rất yêu cậu đấy

_Làm gì có chuyện đó,cậu ấy còn nói cả đời này Alan với mình chỉ là bạn mà

_Nếu cậu yêu thật lòng thì hãy tỏ tình đi,thời gian trôi qua nhanh lắm

_Nhưng..

_Tớ biết nhà của Alan đấy,cậu có muốn đi không ?

_Đi đi

Sarah dẫn Mika tới nhà Alan,mặc cho các chị có lo lắng,cô biết như thế hơi ích kỷ nhưng..,cô thấy đường về nhà Alan rất quen thuộc,như thể cô đã từng ở đây rất lâu rồi

_Tới rồi này

Sarah chỉ tay vào ngôi nhà của Alan, nó rất to và đẹp

_Đây ư ? Ngôi nhà này ư ?

_Cậu thấy nhà Alan thế nào ?

Alan ở trong nhà,thấy có tiếng nói liền ra sân thấy Mika và Sarah,cậu vui mừng chạy lại chỗ 2 người, Alan hỏi Mika

_Là cậu sao Mika ?,cậu đã hết giận tớ rồi ư ?

_Xin lỗi đã khiến cậu lo lắng

_Hai cậu nhìn kìa,căn nhà to kế bên nhà Alan cũng to không kém,ở sân nhà đó còn có một bia mộ của ai đó

_Từ khi có bia mộ ở đó,tớ chẳng thấy ai ở nhà đó cả

Mika bây giờ mới để ý đến căn nhà kế bên,cô vui mừng khi phát hiện ra căn nhà năm xưa cùng cha mẹ và chị hai sống.Mika chạy lại ngôi nhà

_Cậu đi qua ngôi nhà đó làm gì vậy Mika ? *Sarah hỏi*

_Chúng ta vào xem ngôi nhà này được không ?

_Cũng được

Mika vào sân nhà trước,chạy lại bia mộ,cô khóc nức nở

_Chị hai,em xin lỗi đã không tới thăm chị trong suốt thời gian qua

_Sao mộ của chị cậu lại ở đây ? *Sarah hỏi*

_Không lẽ đây là nhà cậu ? *Alan hỏi*

_Đúng vậy,nhưng chỉ là ngôi nhà cũ,ngôi nhà lúc mình còn cha mẹ,chị hai

_Còn các chị cậu nói là ai ?

_Bạn của cha mẹ mình thôi

Mika,Alan,Sarah vào trong nhà,họ đi vào rất nhiều phòng,Alan bất ngờ tìm thấy một cuốn băng

_Mika,Sarah !,hai cậu lại xem một cuốn băng này đi

Alan mở cuốn băng,3 người cùng xem,cuốn băng đó Michiru,Haruka,Setsuna đã nhắn gửi những lời nói muốn gửi tới Mika và Hotaru trước khi ra khỏi nhà đêm bầu trời máu

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN