Sát Nhân Mạng - Chương 26
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
118


Sát Nhân Mạng


Chương 26


Thực ra Phate quả thật đang ở trong một khách sạn. Khách sạn đó ở Fremont, California. Và hắn đang ngồi trước một chiếc laptop.

Tuy nhiên, đó là khách sạn Ramada Inn, cách khách sạn Bay View hai dặm, nơi Gillette – tên Judas phản bội mang tên Valleyman và đám cảnh sát chắc hẳn đang chạy toán loạn khỏi căn phòng, gắng lánh xa khỏi quả bom sát thương có thể nổ tung bất cứ lúc nào.

Nó sẽ không nổ, chiếc hộp được đổ toàn cát và điều duy nhất thiết bị này làm được là mang lại nỗi sợ hãi rụng rời cho bất cứ kẻ nào đứng đủ gần để nhìn thấy ánh sáng nhấp nháy trên đó, tưởng nó là kíp nổ.

Phate, tất nhiên, không đời nào giết đối thủ theo cách trang nhã như vậy. Đó là chiến thuật quá tầm thường với một người chơi MUD game Access. Mục đích của hắn là tiếp cận con mồi đủ gần để có thể cảm nhận được trái tim run rẩy của họ khi hắn đâm thẳng mũi dao vào. Hơn nữa, giết chết cả tá cảnh sát sẽ khiến FBI vào cuộc rầm rộ, vậy thì hắn sẽ phải bỏ dở cuộc chơi ở Thung lũng Silicon này. Không đời nào. Hắn tạm bằng lòng với việc giữ Gillette và đám cảnh sát của CCU bận rộn tại Bay View trong một giờ đồng hồ để chờ đội phá bom mang thứ thiết bị khiếp vía đó ra khỏi phòng, nhờ thế Phate sẽ có cơ hội thực hiện kế hoạch hắn ấp ủ từ lâu: Dùng chính cỗ máy của CCU để xâm nhập vào ISLEnet. Hắn cần đăng nhập thông qua CCU để ISLEnet coi hắn là một người dùng gốc và cho hắn quyền truy cập không giới hạn vào hệ thống.

Phate đã chơi rất nhiều trò game MUD với Vaileyman nên hắn biết Gillette đoán được rằng hắn sẽ thâm nhập vào máy của CCU và sẽ tìm cách lần ra nếu hắn làm thế.

Vì vậy, sau khi Trapdoor thâm nhập được vào máy tính của CCU, Phate lái xe khỏi Bay View đến khách sạn này, nơi chiếc máy tính thứ hai của hắn đã được khởi động và đang đợi sẵn, Online thông qua kết nối di động từ nhà cung cấp Internet Nam Carolin, có kết nối đến một mạng nặc danh khởi nguồn từ Praha – gần như không thể truy ra.

Phate xem xét một số file hắn đã sao chép được trong lần đầu thâm nhập vào hệ thống của CCU. Những file này đã bị xóa nhưng chưa bị phá hủy hoàn toàn, nên giờ hắn dễ dàng khôi phục lại bằng phần mềm Restore – một chương trình khôi phục vô cùng hiệu quả. Hắn tìm ra số ID máy tính của CCU, và sau một lát tìm kiếm thêm, hắn có được dữ liệu này:

     

Hệ thống: ISLEnet

Đăng nhập: RobertShelton

Mật khẩu: BlueFord

Cơ sở dữ liệu: Tài liệu lưu trữ hoạt động tội phạm Cảnh sát Bang California

Yêu cầu tìm kiếm: (“Wyatt Gillette” HOẶC “Gillette, Wyatt” HOẶC “Knights of Access” HOẶC “Gillette, W.”) VÀ (Computer* HOẶC hack*).

     

Hắn thay đổi số ID và địa chỉ Internet cho laptop theo số máy tại CCU, rồi lệnh cho modem của máy quay số điện thoại truy cập ở ISLEnet. Hắn nghe thấy tiếng huýt sáo và âm thanh vo ve của giao thức điện tử. Đây là lúc lẽ ra tường lửa bảo vệ ISLEnet phải từ chối mọi cố gắng xâm nhập từ bên ngoài, nhưng do máy tính của Phate đã ngụy tạo thành máy của CCU nên ISLEnet nhận biết nó là một hệ thống siêu truy cập đáng tin cậy và Phate ngay tức khắc được chào đón vào trong. Hệ thống hỏi:

     

Tên người dùng?

     

Phate gõ: RobertShelton

     

Mật khẩu?

     

Hắn gõ: Blueford

Màn hình trống không và vài chữ viết đơn điệu xuất hiện, tiếp theo là:

     

Mạng lưới các Cơ quan Hành pháp Califomia

     

MAIN MENU

     

Phòng phương tiện gắn máy

Cảnh sát bang

Phòng Hộ tịch

Dịch vụ Pháp lý

Các trụ sở Hành pháp địa phương

Los Angeles

Sacramento

San Francisco

San Diego

Oakland

Fresno

Bakersfield

Hạt Monterey

Hạt Orange

Hạt Santa Barbara

Khác

Văn phòng Tổng Kiểm sát bang

Các Cục liên bang

FBI

ATF

Kho bạc

Thống chế Hợp chủng quốc Hoa Kỳ IRS

Dịch vụ bưu chính

Khác

Cảnh sát liên bang Mexican, Tijuana

Ban liên lạc Lập pháp

Quản trị hệ thống

     

Như con sư tử vồ lấy cổ một con linh dương, Phate xộc thẳng vào file quản trị hệ thống. Hắn bẻ mật khẩu để giành lấy quyền truy cập gốc – thứ giúp hắn có quyền truy cập không giới hạn trong ISLEnet và tất cả những hệ thống mà ISLEnet có kết nối.

Tiếp đó hắn quay lại màn hình chính và nhấp vào một mục khác.

     

Cảnh sát bang Tuần tra đường cao tốc

Nhân sự

Kế toán

Tội phạm tin học

Tội phạm hình sự

Trẻ vị thành niên

Lưu trữ hành vi tội phạm

Xử lý dữ liệu

Dịch vụ quản trị

Chiến dịch tác chiến

Tội phạm phổ biến

Phòng Pháp chế

Quản lý cơ sở vật chất

Trát thi hành trọng án chưa thực thi

     

Phate không tốn chút thời gian nào để quyết định. Hắn đã biết chính xác mình muốn đến đâu.

     

~oOo~
     

Đội phá bom đã di chuyển chiếc hộp xám ra khỏi khách sạn Bay View và tháo dỡ nó, rồi vỡ lẽ ra rằng bên trong chỉ toàn là cát.

“Mục đích của thứ này là cái quái gì vậy?” Shelton gắt gỏng. “Đây có phải một phần trong trò chơi chết tiệt của hắn không? Làm rối trí chúng ta à?”

Bishop nhún vai.

Đội phá bom cũng rà soát máy tính của Phate bằng máy dò cảm ứng Nitơ và tuyên bố nó không chứa chất nổ. Gillette liền rê chuột thật nhanh. Chiếc máy chứa hàng trăm file, hắn mở ngẫu nhiên vài file.

“Toàn những thứ vô nghĩa.”

“Bị mã hóa?” Bishop hỏi.

“Không, nhìn đây, chỉ là những đoạn trích từ sách, trang web, chữ viết. Tất cả chỉ để lấp chỗ trống.” Gillette nhìn lên, đảo mắt liên tục, nhìn chằm chằm trần nhà, ngón tay gõ trong không khí. “Tất cả chuyện này là gì, quả bom giả, những file vô nghĩa?”

Đã tháo áo giáp và mũ bảo hiểm, Tony Mott nói, “Phải rồi. Phate dựng lên tất cả chuyện này để kéo chúng ta ra khỏi văn phòng, khiến ta bận rộn… Tại sao nhỉ?”

“Ôi, Chúa ơi,” Gillette thốt lên. “Tôi biết tại sao rồi!”

Frank Bishop cũng thế. Ông vội nhìn sang Gillette và nói,

“Hắn đang tìm cách xâm nhập ISLEnet!”

“Chính xác!” Gillette xác nhận. Hắn vồ lấy điện thoại và gọi về CCU.

“Phòng điều tra tội phạm máy tính. Tôi là Hạ sỹ Miller…”

“Wyatt đây. Nghe này…”

Các anh tìm thấy hắn chưa?”

“Không. Nghe tôi này. Gọi ngay cho quản trị mạng ISLEnet và yêu cầu họ tạm ngưng toàn bộ mạng. Ngay bây giờ.”

Im lặng. “Họ sẽ không làm thế,” Miller nói. “Việc đó…”

“Họ phải làm. Ngay bây giờ! Phate đang tìm cách xâm nhập nó. Có thể hắn đã vào được rồi. Đừng tắt hệ thống, phải đảm bảo nó bị treo. Như thế tôi mới có thể đánh giá được thiệt hại.”

Bishop giằng lấy điện thoại. “Đây là mệnh lệnh, Miller. Ngay bây giờ!”

“Được, được, tôi sẽ gọi. Họ sẽ không thích đâu. Nhưng tôi sẽ gọi.”

Gillette thở dài. “Hắn nhanh trí hơn. Toàn bộ chuyện này đã được sắp đặt – đăng ảnh Lara Gibson để tìm ra địa chỉ của chúng ta, vào máy của CCU, lừa chúng ta đến đây. Ôi trời, tôi lại tưởng chúng ta đi trước hắn một bước.”

Như một nhân viên chuyển nhà của hãng Mayflower, Linda Sanchez đóng gói toàn bộ bằng chứng, đính thẻ kê khai tang vật và sắp xếp những chiếc đĩa mềm cùng máy tính vào những hộp các tông mà cô mang theo. Họ thu dọn dụng cụ và rời căn phòng.

Khi Frank Bishop và Wyatt Gillette trở ra xe, họ để ý thấy một gã đàn ông mảnh khảnh để ria mép đang theo dõi họ từ phía bên kia bãi gửi xe.

Ở anh ta có nét gì đó rất quen thuộc và trong thoáng chốc, Gillette nhớ ra: Charles Pittman, thám tử hạt Santa Clara.

Bishop nói, “Tôi không thể để hắn thò mũi vào việc của chúng ta. Nửa số cảnh sát ở cấp Hạt thế này chuyên đảm nhận việc theo dõi, như thể đó là một bữa tiệc cho nam sinh.” Ông định đi về phía Pittman nhưng tay cảnh sát đã trèo lên xe, nổ máy và phóng đi.

Bishop gọi cho Cảnh sát trưởng của Hạt. Được nối máy với hộp thư thoại của Pittman, ông để lại một tin nhắn yêu cầu viên cảnh sát gọi lại cho Bishop càng sớm càng tốt.

Rồi Bob Shelton nhận được một cuộc gọi, ông nghe rồi cúp máy. “Là Stephen Miller. Quản trị mạng đang giận sôi gan nhưng dù sao thì ISLEnet cũng đã bị treo.” Ông ta quát vào mặt Gillette, “Cậu nói sẽ đảm bảo hắn không thể xâm nhập vào ISLEnet.”

“Tôi đã chắc chắn thế,” Gillette nói với ông ta. “Tôi đã chuyển hệ thống về chế độ offline và hủy mọi thứ dính dáng đến tên đăng nhập và mật khẩu. Hắn chỉ có thể xâm nhập ISLEnet vì ông đã bật lại chế độ Online từ CCU để kiểm tra tôi. Phate chắc chắn đã tìm ra số ID của máy tính CCU để vượt qua tường lửa và sau đó đăng nhập bằng tên và mật khẩu của ông.”

“Không thể nào. Tôi đã xóa mọi thứ.”

“Ông đã xóa sạch bộ nhớ trong trong ổ chưa? Ông đã viết lại các tệp tin trống và tạm thời chưa? Ông mã hóa lịch sử truy cập và viết lại chúng chưa?”

Shelton im lặng. Ông ta lảng tránh Gillette và nhìn đăm đăm vào màn sương mù đang trôi nhanh về phía vịnh San Francisco.

Gillette nói, “Không, ông đã không làm vậy. Thế nên Phate mới vào được. Hắn đã chạy chương trình khôi phục và có được mọi thứ hắn cần để đột nhập vào ISLEnet. Nên đừng có trách cứ gì tôi.”

“À, nêu cậu đừng bốc phét chuyện Valleyman và không quen biết Phate, tôi đã chẳng phải Online,” Shelton chống chế.

Gillette tức giận quay đi và tiếp tục bước ra xe. Bishop theo sau hắn.

“Nếu hắn vào được ISLEnet, ông biết hắn có quyền truy cập những gì đúng không?” Gillette hỏi viên thám tử.

“Tất cả mọi thứ,” Bishop nói. “Hắn sẽ có quyền truy cập vào tất cả mọi thứ.”

Wyatt nhảy vội ra trước khi Bishop kịp dừng hẳn xe ở bãi đỗ trụ sở của CCU. Hắn chạy hộc tốc vào trong.

“Đánh giá thiệt hại?” Hắn hỏi. Cả Miller và Patricia Nolan đều ở đó nhưng câu hỏi này là dành cho Nolan.

“Họ vẫn đang offline nhưng một trong những trợ lý quản trị mạng đã đem đến một đĩa ghi những file lịch sử hoạt động. Tôi chuẩn bị xem qua nó đây,” Nolan đáp.

Các file lịch sử hoạt động chứa thông tin cho biết những người dùng nào đã kết nối với hệ thống nào, trong bao lâu, họ làm gì trên mạng và liệu họ có vào một hệ thống khác khi đang kết nối không.

Gillette tiếp quản công việc và bắt đầu gõ bàn phím một cách tức giận. Hắn lơ đễnh cầm tách cà phê từ sáng, nhấp một ngụm rồi rùng mình vì vị đắng lạnh ngắt. Hắn đặt tách xuống, quay trở lại màn hình, gõ mạnh bàn phím khi lướt qua toàn bộ các file nhật ký của ISLEnet.

Một lát sau, hắn nhận ra Patricia Nolan đang ngồi kề bên. Cô đặt một tách cà phê mới bên cạnh hắn. Gillette liếc sang và nói, “Cảm ơn.”

Cô mỉm cười. Hắn gật đầu đáp lại, bốn mắt gặp nhau trong chốc lát. Ngồi gần thế này, Gillette nhận thấy da mặt cô rất căng, hắn nhủ thầm chắc hẳn cô ta đã quyết tâm chỉnh trang quá kỹ đến mức phải viện đến phẫu thuật thẩm mỹ. Hắn thoáng nghĩ nếu cô đừng trang điểm quá đậm, mua một ít trang phục đẹp hơn và bỏ cái thói quen cứ vài phút lại hất tóc khỏi mặt, hẳn trông cô cũng hấp dẫn. Không đẹp hay rực rỡ, nhưng cũng dễ nhìn.

Hắn quay lại màn hình và tiếp tục gõ phím. Những ngón tay bổ xuống đầy giận dữ. Hắn không ngừng nghĩ đến Bob Shelton. Sao một người cũng biết về máy tính đủ để sở hữu một ổ cứng máy chủ Winchester lại có thể bất cẩn đến thế?

Cuối cùng, hắn ngồi trở lại ghế và thông báo, “Cũng không tệ như tôi tưởng. Phate đã vào được ISLEnet, nhưng mới chỉ trong vòng bốn mươi giây trước khi Stephen treo hệ thống.”

Bishop hỏi, “Bốn mươi giây. Chừng đó đã đủ để hắn lấy được thứ gì hữu ích cho mình chưa?”

“Không thể nào,” tay hacker đáp. “Có thể hắn đã xem được vài file và các danh mục chính, nhưng để vào được những tài liệu mật, hắn cần thêm mật khẩu và phải chạy chương trình bẻ khóa. Việc đó mất ít nhất nửa tiếng.”

Bishop gật đầu, “Ít nhất ta đã được nghỉ giải lao.”

     

~oOo~
     

Bây giờ đã gần 5h chiều, trời lại mưa, và sắp đến giờ cao điểm. Nhưng đối với một hacker thì không có chiều, không có sáng, cũng chẳng có đêm. Đơn giản chỉ là thời gian bạn dành cho Thế giới máy tính và thời gian bạn không dành cho nó.

Hiện tại thì Phate đang offline.

Dù vậy, dĩ nhiên, hắn vẫn đang ngồi lì trước máy tính trong ngôi nhà với 101 kiến trúc đáng yêu ở khu E1 Monte, Los Altos. Hắn rê chuột qua từng trang dữ liệu, tất cả được tải về từ ISLEnet.

Đơn vị điều tra tội phạm máy tính tin rằng Phate mới chỉ xâm nhập vào ISLEnet trong vòng bốn mươi giây. Thế nhưng, họ không hề biết rằng ngay khi hắn vào được hệ thống, một trong những demon thông minh của Trapdoor đã kiểm soát đồng hồ nội bộ và viết lại tất cả những thao tác kết nối, truy cập và download. Sự thực là Phate đã ở trong ISLEnet trong năm mươi hai phút, ung dung tải về hàng gigabyte thông tin.

Một vài thông tin tình báo trong số đó ở dạng bình thường, nhưng vì máy của CCU có quyền truy cập gốc, nên một số thông tin có tính tối mật đến nỗi chỉ vài ba quan chức hành pháp trong bộ máy Chính phủ của bang và liên bang mới được phép xem: Số và mật khẩu truy cập đến những máy tính tối mật của Chính phủ, mã tấn công chiến thuật, những file đã được mã hóa về các mật vụ đang thực thi, thủ tục giám sát, cùng những thông tin mật về cảnh sát Bang, FBI, Cục Rượu, Thuốc lá và Vũ khí, Bộ Nội vụ và hầu hết các cơ quan hành pháp khác.

Giờ đây, khi cơn mưa phùn đang chảy thành những vệt nước trên cửa sổ ngôi nhà, Phate tiếp tục rê chuột qua một trong những thư mục mật chứa những tệp tin về nhân sự Cảnh sát bang. Những tài liệu này chứa thông tin về từng cá nhân làm việc cho Cảnh sát bang California. Có rất nhiều thư mục phụ, nhưng ngay lúc này, Phate chỉ quan tâm đến duy nhất một thứ mà hắn đang chăm chú nhìn vào. Thư mục được đặt tên là Ban Thanh tra và nó chứa một số dữ liệu rất hữu ích.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN