Sát Thủ Hoàng Phi Là Sói
Chương 34: Bất chợt có tiếng vó ngựa
“Ngươi mới bao lớn!” Hắn vô ý tranh luận vấn đề hắn là nam nàng là nữ, chỉ là nhắc nhở nàng biểu hiện cảm xúc nghiêm trọng không hợp số tuổi.
Khanh Như Ý liền giật mình, theo bản năng đáp hắn:
“Sói mẹ nói nuôi ta tám năm, chính là tám tuổi!” Lời ra khỏi miệng, bắt đầu hồi tưởng kiếp trước, lúc tám tuổimình đang làm những gì.
Mà đáp án, là nàng ở tiểu học!
Không sai, sát thủ cũng được đi học, sát thủ cũng có bạn học tiểu học!
Sát thủ cũng cần cuộc sống, kiếm được tiền cũng giống như người bình thường đi tiêu hết đấy!
Nàng cách ngày đó lâu lắm rồi, lâu đến nỗi đã quên mình lúc tám tuổi phải là ộ dạng như thế nào.
Hai người đều không nói nữa, một cúi đầu nhìn chằm chằm mặt đất nhớ lại trước kia, một ánh mắt sâu kín nhìn thẳng phương xa yên tĩnh mà ngồi.
Ước chừng một canh giờ, có tiếng vó ngựa truyền đến.
Như Ý phản xạ nhanh chóng nâng đầu lên, trong nháy mắt, trong mắt lục quang chợt sáng. Ngay sau đó một tia sắc bén đặt lên mặt, thân thể nữ tử hơi cong, một cái tay cũng thu năm ngón tay lại, giống như một lưỡi dao sắc bén.
Ánh mắt nam tử mặc áo tím lướt qua, cũng run sợ lên.
Trong chớp nhoáng này, từ trên người nữ tử hắn nhìn thấy một cổ cường đại sát khí, đột xuất, không có bất kỳ dấu hiệu nào.
“Ngươi làm gì đấy?” Hắn nhíu chặthai chân mày hỏi: “Đây là muốn liều mạng với người đó?”
Thân thể Như Ý chấn động, dường như không hề hay biết phản ứng theo bản năng mình.
Chờ lời của đối phương hỏi ra, thế này mới ý thức được là mình quá nhạy cảm.
Kiếp trước lúc làm sát thủ lưu lại tật xấu, mặc dù sống qua ngày cùng người bình thường không có gì khác biệt, nhưng không ai biết, mỗi thời mỗi khắc nàng không khỏi đề phòng. Thậm chí lúc đang ngủ, cho dù là có một cọng tóc rơi vào trên mặt của nàng, trong mộng cũng sẽ ngay lập tức thức tỉnh hoặc là phòng thủ hoặc là đánh ra một quyền.
“Không phải liều mạng!” Nàng ổn định tinh thần, đáp: “Ta nghe tiếng vó ngựa đến, hơn nữa còn là rất nhiều tiếng vó ngựa. Đây là hoang dã, đột nhiên có nhiều người như vậ , dĩ nhiên là phải đề phòng!”.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!