Sau Khi Bạch Nguyệt Quang Trở Về, Thế Thân Rơi Vào Nguy Cơ Thất Nghiệp
Chương 19
66
Đáy lòng Thế thân chợt lạnh ngắt, điều nên tới cũng phải tới thôi.
Tổng tài nói: “Là tôi đơn phương kết thúc hợp đồng trước, tiền bồi thường nghỉ việc cùng tiền lương của mấy tháng còn lại đều sẽ tính vào cho em.”
Tổng tài nói hết mấy lời Thế thân nên nói, Thế thân chỉ gật gật đầu, nói: “Cảm ơn sự giúp đỡ của anh trong hơn một năm nay, đêm nay tôi sẽ thu dọn xong hành lý, sáng mai liền đi.”
Tay Tổng tài hơi hơi run lên, hắn thấp giọng nói: “Ý anh không phải thế này, anh là muốn…… muốn yêu đương cùng em.”
“Ồ, tôi hiểu rồi.” Thế thân bừng tỉnh ngộ, “Là muốn đổi hợp đồng bao dưỡng thành hợp đồng yêu đương, đúng hông? Vậy đúng là phải ký thêm một hợp đồng mới.”
“Không phải! Là yêu đương nghiêm túc!” Tổng tài nói, “Anh thích em!”
Âm thanh Tổng tài lớn hơn chút nữa, người gần đó đã chú ý tới hai người bọn họ. Tổng tài lại hạ thấp thanh âm, trầm thấp, vô cùng nghiêm túc mà nói: “Anh thích em, anh muốn bắt đầu lại một lần nữa cùng em? Được không em?”
Hắn chờ câu trả lời của Thế thân, nhưng Thế thân không hề do dự, rất nhanh liền đáp: “Xin lỗi, chúng ta không hợp nhau.”
Tổng tài kinh ngạc.
Thế thân nói: “Tôi không xứng với anh.”
67
So với sự kinh ngạc của Tổng tài, Thế thân có vẻ vô cùng bình tĩnh. Cậu nói: “Anh là tinh anh tốt nghiệp trường đại học danh tiếng, tôi thì còn chưa tốt nghiệp cả cấp ba. Anh là con nhà gia giáo, mà ba mẹ tôi đều là ma bài bạc, còn để lại cho tôi một đống nợ. Anh có sự nghiệp của chính mình, mà tôi chỉ là một đứa nai lưng làm công ở dưới tầng chót xã hội.”
“Có thể bởi vì dáng vẻ tôi có vài phần tương tự cùng ngài X như thế, cho nên anh đã nhầm tưởng tình cảm của anh dành cho cậu ấy là tình cảm dành cho tôi ”.
Tổng tài nói: “Là tình cảm với em, không liên can đến cậu ta, người anh thích chính là em.”
“Anh như thế nào mà càng sống càng thụt lùi vậy?” Thế thân nói, “Cậu ấy mới là người thật sự thích hợp của anh, tôi ngay cả sản phẩm thay thế cũng không dám xưng, nhiều lắm là hàng fake rẻ tiền, anh cũng không thể hạ thấp tiêu dùng vậy chứ?”
Tổng tài không nói câu nào.
Thế thân nói: “Tôi là thật sự không xứng với anh, anh tốt như vậy, thích hợp với người tốt nhất.”
Bữa cơm kia cuối cùng ăn đến mức cực kỳ trầm mặc, nhưng Thế thân không hối hận với lời từ chối một cách dứt khoát của mình.
Bởi vì chó con tốt nhất phải thích một chủ nhân tốt nhất, cũng được chủ nhân tốt nhất yêu thương.
Mà cậu chẳng qua chỉ là một người thấp kém, tất cả những thứ có chữ “tốt đẹp” đều không liên quan gì đến cậu.
(~ truyện chỉ được đăng trên @rubybaozi và rubybaozi.wordpress.com.)
68
Về đến nhà, Tổng tài lại bắt đầu trò chuyện.
“Anh cảm thấy, trong tình yêu không có cái gọi là xứng hay không xứng.” Tổng tài nói, “Em vừa cầu tiến lại ôn nhu cẩn thận, đây là điều mà người khác không có, anh rất tán thưởng em.”
“Người rất cầu tiến bây giờ còn đang đi thi đại học chính quy sao?” Thế thân nói, “Anh quá đề cao tôi rồi.”
Thế thân lại nói: “Hơn nữa ôn nhu cẩn thận…… anh nói người thường gọi cơm hộp về cho anh ăn là người ôn nhu cẩn thận sao?”
Tổng tài nói: “Em chỉ khi anh vui vẻ mới gọi cơm hộp. Mỗi lúc anh mệt mỏi nhất, phiền não nhất, em nhất định tự mình xuống bếp, anh thậm chí cũng không biết em làm sao phát hiện được kìa.”
Quãng thời gian bận rộn nhất, về đến nhà khẳng định sẽ có món ăn mà hắn thích nhất. Mà những hôm không phải đi làm, thì ngày đó mở mắt cũng sẽ là điểm tâm mà mình thích ăn. Có khi thậm chí hắn còn chưa phát hiện ra tâm tình của mình, thì Thế thân đã phát hiện ra rồi.
Thế thân nói: “Những hôm anh bận làm việc cũng sẽ không gửi tin nhắn cho tôi, ngày trước ngày không phải đi làm thì khẳng định ngủ trễ, tâm tình không tốt thì sẽ xem đấu bóng …… Chỉ cần quan sát nhiều, ai cũng có thể phát hiện.”
Tổng tài nói: “Nhưng cho tới bây giờ chưa có ai phát hiện được.”
Thế thân bỗng nhiên cảm thấy Tổng tài có chút đáng thương.
Chẳng qua là cậu lại nói: “Sẽ có người càng tốt hơn sẽ thích anh.”
Thế thân chuẩn bị về phòng thu dọn hành lý, Tổng tài lại gọi lại cậu, “Em thích anh không?”
Thế thân nói: “Bị người bao dưỡng là đủ không có cốt khí rồi, tôi sao có thể ngu dại đến mức lại đi thích người mà tôi không nên thích?”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!