Sau Khi Chia Tay Tôi Ở Giới Giải Trí Bạo Hồng - Chương 426
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
18


Sau Khi Chia Tay Tôi Ở Giới Giải Trí Bạo Hồng


Chương 426


– Anh!!!Gia chủ Lạc cảm thấy lồng ngực vô cùng khó chịu, tức giận đến độ muốn hộc máu ra, tuy nhiên lần này ông ta cố gắng nhịn xuống.

– Mất dạy! Nếu anh đã thích ở lại chỗ này thì anh cứ việc ở lại chỗ này cả đời đi. Cho anh cơ hội ra ngoài mà anh còn không biết quý trọng, sau này đừng hòng hối hận.

Gia chủ Lạc nói xong, xoay người chuẩn bị rời khỏi cấm địa, lần này ông ta không có ý định ở lại đây nữa. Lạc Dực Thừa đằng sau ông ta nói:

– Tôi chưa từng hối hận vì những chuyện mình làm, tôi mới là người cần phải hy vọng ba mẹ đừng hối hận đấy. À mà ba này, lúc ba đến Bắc Kinh, nếu như con gái của tôi thiếu một cọng tóc nào, tôi cũng chỉ có thể đòi lại cho nó từ chỗ nhà họ Lạc thôi. Con tôi mà gặp phải chuyện gì, sau này nhà họ Lạc có bị xoá sổ tuyệt đối đừng trách tôi tàn nhẫn độc ác. Là do mấy người ép tôi thôi, đám vong của nhà họ Lạc có muốn trả thù cũng nên tìm mấy người trả thù mới đúng.

Giọng nói của Lạc Dực Thừa vẫn mang tính bỡn cợt, song có thể làm cho người nghe cảm nhận được sự nghiêm túc và tàn nhẫn trong đó. Mặc dù ba mình sẽ không làm chuyện ảnh hưởng tới tính mạng của bé cưng Ninh Ninh, nhưng cảnh cáo và hiếp là chuyện cần thiết. Nhỡ đâu xảy ra chuyện gì nằm ngoài dự đoán, tới lúc đó ông biết khóc với ai đây.

Gia chủ Lạc nghĩ lẽ ra hôm nay không nên đến đây, ông ta thật sự sắp bị đứa con trai bất hiếu này làm cho tức chết rồi. Ông ta hừ lạnh:

– Tôi còn chưa điên tới nỗi dồn cháu gái ruột của mình vào đường chết.

Đúng là ông ta càng ngày càng không thích cô cháu gái chuyên môn bôi nhọ nhà họ Lạc kia, nhưng ông ta chưa từng nghĩ tới chuyện giết chết con bé.

Lạc Dực Thừa nói với vẻ mặt vô lại:

– Tôi biết là ba sẽ không tới mức dồn cháu gái của mình vào con đường chết, nhưng ba không làm, không có nghĩa là người khác không làm à nha!

– Chẳng hạn như bà quả phụ ác độc do chính ba và mẹ đào tạo đấy, nếu bà ta dám làm gì con gái của tôi thì chắc chắn tôi sẽ tính món nợ này lên đầu nhà họ Lạc.

– Ba, ba thấy tôi nói có đúng không nào?

Gia chủ Lạc nhịn không được mà chửi đổng lên:

– Đúng cái rắm ấy! Tôi thật sự không biết kiếp trước đã gây ra tội ác gì mà lại sinh ra một đứa ngỗ ngược như anh.

Lạc Dực Thừa bật cười thành tiếng, nói:

– Sao tôi cứ cảm thấy kiếp trước ba mẹ phải tích nhiều phước lắm mới sinh ra được một đứa con trai thiên tài xuất chúng như tôi.

– Anh… anh… – Gia chủ Lạc bị đứa con trai không biết xấu hổ của mình chọc tức đến nỗi nói không nên lời.

Ông ta nói không lại tên xấu xa này, cho nên lựa chọn đi ngay lập tức để đỡ phải tức chết. Ngay khi gia chủ Lạc vừa mới đi đến cửa cấm địa, giọng nói của Lạc Dực Thừa lại vang lên lần nữa.

– Ba, tôi không cần biết là ai dám động đến con gái tôi. Tóm lại ba đến Bắc Kinh, chỉ cần con gái của tôi mất một sợi tóc nào, tôi sẽ đến nhà họ Lạc đòi nợ.

Làm thế này chẳng khác gì mấy tên vô lại, đang ăn vạ nhà họ Lạc còn gì. Chẳng những không cho bọn họ xuống tay, mà còn muốn nhà họ Lạc trở thành lá bùa hộ mệnh cho Lạc Ninh, nếu không ông ấy sẽ quậy đến khi gia tộc họ Lạc tan cửa nát nhà mới thôi. Gia chủ Lạc nhịn không được nữa, bèn vung tay lên đập nát một tảng đá lớn bên cạnh, ước gì tảng đá trước mắt là đứa con trai ngỗ ngược của mình. Ông ta không nói gì thêm, nhanh chân đi khỏi cấm địa. Chẳng những cảm thấy hối hận vì đã đến đây hôm nay, mà còn thấy hơi hối hận vì đã tuyên bố đích thân mình đến Bắc Kinh trước đó.

Sau khi trở về chỗ ở, thấy tâm trạng của vợ không tốt lắm, gia chủ Lạc vẫn lấy lại tinh thần nói chuyện ông ta sắp đi Bắc Kinh. Bà Lạc nghe xong lập tức trào dâng vài phần hứng thú:

– Tôi sẽ đi cùng mình.

Bà ta thật sự muốn xem con hồ ly tinh ngoài kia trông ra làm sao mà lại có thể dụ dỗ con trai bà ta trở thành một đứa ngang ngược không biết nghe lời, đến cả cha mẹ và dòng họ cũng không cần.

Trong lòng gia chủ Lạc cũng không muốn vợ đi cùng cho lắm, sợ bà ta lại gây ra chuyện gì. Ấy vậy mà khi nhìn thấy trong mắt bà ta tràn ngập háo hức, gia chủ Lạc lại không thể nói ra được một lời từ chối nào, chỉ có thể gật đầu: – Được!

– Mình là tốt nhất! – Bà Lạc cong môi mỉm cười, chủ động nhào vào vòng tay của gia chủ Lạc.

Bên kia

Lần này trên biển đã được bình yên, đến cảng Nam Hải cũng không có tiếp tục xảy ra tình huống có người xuất hiện cản đường. Lục Tuân hạ lệnh người mình rút lui, không dùng đến kế hoạch nổ bom.

Lâu Nhiễm Nhiễm ngồi trên chiếc xe được Cục đặc biệt cử tới đón người, cô ấy hé cửa sổ xe nhìn ra biển khơi vô tận. Hồi lâu mới mở miệng nói:

– Sắp nổi giông rồi.

Sau cơn giông có thể kèm theo mưa gió bão bùng.

Lạc Ninh ngồi cạnh khẽ cười, nói:

– Giông tố cũng tốt, sau cơn mưa trời sẽ sáng thôi.

– Cô nói rất đúng, tôi thích nhìn thấy mưa xuống – Lâu Nhiễm Nhiễm gật đầu tán thành, rồi đóng cửa sổ lại.

-Bản edit truyện này thuộc về Autumnnolove và team Autumnolove, truyện không đăng tải ở nơi nào khác ngoài Wattpad và WordPress, không nhận donate-

Bởi vì Lạc Ninh muốn cầm Đại Đao trở về đại lục, cho nên không thể ngồi trên chuyến bay bình thường. Lục Tuân liên hệ máy bay tư nhân, sang ngày hôm sau đoàn người mới về Bắc Kinh. Tư Không Úy đi theo Lục Tuân đến nhà họ Lục, cũng đã đến Bắc Kinh rồi, không cần biết là xuất phát từ phép lịch sự hay từ lý do nào khác, anh ta cần phải chào hỏi dượng một tiếng trước. Còn Lôi Khâu và những người nhà họ Lôi thì đi theo Lâu Nhiễm Nhiễm đến nhà Lạc Ninh. Bây giờ dưới chân núi chẳng những xây một căn tứ hợp viện cho gia đình mình sống, mà cách đó không xa còn cho xây thêm rất nhiều căn phòng chuyên dùng để tiếp đón khách khứa, vừa hay người nhà họ Lôi có thể ở lại, Lâu Nhiễm Nhiễm cũng dọn đến một căn phòng ở nơi này rồi.

Về đến nhà, Khương Tâm Hân và Lạc Hi đều đang ở nhà. Ba mẹ con ngồi lại trò chuyện với nhau một hồi, nghe Lạc Ninh nói chồng / ba có lẽ sắp trở về rồi, Khương Tâm Hân và Lạc Hi hết sức vui mừng. Sau bữa cơm chiều, Lạc Ninh về phòng “nấu cháo” điện thoại với Tập Thư thêm một lúc, thông báo lịch trình công việc trong khoảng thời gian sắp tới. Nói xong chuyện chính, Tập Thư chần chừ một lúc, rồi nói:

“Ninh Ninh, cái cô Bạc Tương Tương kia vừa mới nhận vai nữ chính của một bộ phim điện ảnh được đầu tư kinh phí lớn. Mấy ngày trước cô ta còn tham gia một gameshow truyền hình, biểu hiện không tệ nên cũng nhận được phản hồi khá tốt” – Tập Thư tiếp tục nhắc nhở: “Cậu coi chừng cô ta một chút, mình nghe nói cô ta đang cặp với chú của CEO Phó đấy!”.

Lạc Ninh có chút bất ngờ: “Mình biết rồi nè, mình sẽ cẩn thận với cô ta”.

Lạc Ninh cúp máy, sau đó lướt sơ hot-search và tin tức giải trí gần đây, quả nhiên tìm được không ít tin tức có liên quan đến Bạc Tương Tương. Nhờ có chương trình truyền hình kia mà Bạc Tương Tương gom nhặt được thêm một số fan, vả lại chắc chắn sau lưng cô ta có đoàn đội thao túng, cho nên bây giờ xem như đã được tẩy sạch vết nhơ.

Bạc Tương Tương thủ vai nữ chính trong bộ phim điện ảnh được đầu tư kinh phí lớn, nam chính là một vị ảnh đế thuộc phái thực lực đang rất nổi tiếng, các diễn viên phụ đều thuộc tầng lớp có chút tiếng tăm và kỹ thuật diễn xuất ổn áp. Chỉ tính đội ngũ diễn xuất, chắc chắn doanh thu phòng vé sẽ không quá tệ.

Lạc Ninh nhìn đội ngũ tham gia diễn xuất, sực nhớ ra ở kiếp trước có một bộ phim điện ảnh bùng nổ doanh thu phòng vé, cô bèn “click” mở phần giới thiệu phim ra xem, không lệch đi đâu được! Có điều vai nữ chính kiếp trước không phải là Bạc Tương Tương, bây giờ đổi thành cô ta chứng tỏ cô ta lại đoạt cơ hội của người khác nữa rồi. Điều khiến Lạc Ninh kinh ngạc chính là hào quang nữ chính của Bạc Tương Tương đã biến mất trước đó rồi, cô ta cũng bị phản phệ tới nỗi không ngóc đầu lên được mới đúng, sao cô ta vẫn còn nhận được vai nữ chính trong phim điện ảnh thế này?

Cô tiếp tục xem những tin tức khác trong giới giải trí, hình như vận may đã về lại với Bạc Tương Tương rồi, thậm chí còn may mắn hơn. Tình hình rất không thích hợp, có khác thường ắt có mờ ám. Vì vậy Lạc Ninh gọi điện thoại cho Lục Tuân, nhờ anh đi điều tra thử xem. Không lâu sau đó, Lục Tuân đã phản hồi tin nhắn thoại.

“Anh điều tra được cách đây không lâu, Thạch Ký và Bạc Tương Tương thường xuyên tiếp xúc với nhau. Từ sau khi hai người họ dính vào nhau, Bạc Tương Tương không gặp chuyện xui xẻo nữa”.

“Nhờ có Thạch Ký giúp đỡ, cô ta nhận được chương trình truyền hình, sau đó tẩy trắng và bắt đầu trở mình”.

“Bạc Tương Tương cặp với ông chú của Phó Từ, được ông ta giúp đỡ nên mới giành được vai nữ chính trong bộ phim điện ảnh kia”.

Lục Tuân nói thêm: “Trong chuyện này có điểm rất đáng ngờ. Vận may của Bạc Tương Tương đã biến mất cả rồi mà, không thể nào sẽ khôi phục lại lần nữa, chắc chắn là có vấn đề”.

Lạc Ninh nói: “Em cũng thấy có vấn đề, ngày mai em tìm một cơ hội đến gặp trực tiếp Bạc Tương Tương thử xem có thể tìm được nguyên nhân hay không”.

“Được, để anh sắp xếp cho em” – Lục Tuân định bụng lát nữa sẽ đi điều tra lịch trình hoạt động bên ngoài của Bạc Tương Tương.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN