Sau Khi Kết Hôn Cùng Đại Gia Che Dấu Thân Phận - Chương 19
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
81


Sau Khi Kết Hôn Cùng Đại Gia Che Dấu Thân Phận


Chương 19


Kỷ Lê đành phải ngồi xuống.

Cậu sẽ nhận ý tốt của An Tuyên và Phạm Thanh.

……

Tan học, Kỷ Lê còn phải đi làm part time nên rời đi luôn.

Ban đêm tan làm, khi bước ra khỏi cửa hàng, Kỷ Lê nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc.

Cậu hơi dừng lại, rồi nhanh chóng bước về phía trước.

“Sao anh lại tới đây?” Kỷ Lê nhìn Thẩm Thuật Bạch, mắt cậu như sáng lên.

“Muộn như vậy, em về một mình sẽ không an toàn.” Thẩm Thuật Bạch nói.

Kỷ Lê cảm thấy trong lòng thật ấm áp.

“Vậy mình về thôi, em nấu món gì đó cho anh.” Kỷ Lê cười nói.

“Ừ.” Thẩm Thuật Bạch đáp.

……

Hai người đi bên nhau, cả hai đều bước chầm chậm.

Dưới ánh đèn đường, bóng của Thẩm Thuật Bạch kéo dài, bóng Kỷ Lê cũng hợp nhất với bóng anh.

“Sao anh biết em ở đây?” Kỷ Lê hỏi.

“Em đã từng nói rồi.” Thẩm Thuật Bạch đáp

“?” Kỷ Lê ngước nhìn Thẩm Thuật Bạch, “Em nói khi nào?”

“Tối hôm đó.”

Kỷ Lê nóng bừng cả mặt.

Tối hôm đó….. Đương nhiên cậu biết hôm đó là hôm nào, cậu vậy mà không biết xấu hổ nói cả nơi làm việc của mình ra sao?

Vậy thì mình cơ khát đến mức nào chứ!?

Kỷ Lê thật muốn đào một cái hố chôn mình luôn.

Thẩm Thuật Bạch dừng lại trước một cửa hàng KFC.

Kỷ Lê đang đi theo anh cũng dừng lại.

“Sao vậy anh?” Mặt Kỷ Lê vẫn hơi nóng.

“Ăn hamburger không?” Cậu đứng đây mà vẫn còn nghe thấy mấy người đằng trước phàn nàn việc con nhà mình cứ thích ăn thực phẩm rác.

KFC hơi đắt……

Kỷ Lê lại nghĩ tài khoản của mình còn có mấy chục đồng.

“Anh muốn ăn hả?” Cậu nhìn Thẩm Thuật Bạch, nếu Thẩm Thuật Bạch muốn ăn vậy cậu sẽ mua cho anh ấy ăn, mình không ăn cũng được.

“Ừ, chúng ta cùng nhau ăn.” Thẩm Thuật Bạch nói.

“Cái này……” Kỷ Lê có hơi xấu hổ, nếu cùng nhau ăn, cậu sợ không đủ tiền…..

Không đợi Kỷ Lê suy nghĩ, Thẩm Thuật Bạch đã nắm tay Kỷ Lê bước vào.

Đôi tay anh nắm thật ấm.

Kỷ Lê nghe thấy tiếng tim mình đập thình thịch.

Nhưng vừa đi vào trong, khi nghe Thẩm Thuật Bạch hỏi mình ăn gì, nhịp tim Kỷ Lê càng thêm hỗn loạn.

“Em chỉ cần một cốc coca thôi!” Kỷ Lê nhìn Thẩm Thuật Bạch, kiên định nói.

Thẩm Thuật Bạch nhìn nhìn, tiện tay chọn vài món.

Cứ chọn một món là Kỷ Lê lại thầm tính tiền, cậu liên tục kéo tay Thẩm Thuật Bạch để ám chỉ nhưng hình như Thẩm Thuật Bạch không hiểu ý cậu.

Kỷ Lê sắp khóc đến nơi, gọi hơn 100 đồng rồi, liệu ông chủ ở đây có cho cậu ở lại dọn dẹp gán nợ không?

“Đưa điện thoại cho anh.” Thẩm Thuật Bạch nói.

Kỷ Lê tuyệt vọng đưa điện thoại cho Thẩm Thuật Bạch.

Điện thoại của Kỷ Lê không có mật khẩu nên anh trực tiếp mở luôn, sau đó Thẩm Thuật Bạch vào Wechat của Kỷ Lê.

“Mật khẩu thanh toán?” Thẩm Thuật Bạch lại nói.

“Điện thoại của em không đủ tiền……” Kỷ Lê xấu hổ nói.

“Ừ.” Thẩm Thuật Bạch đáp, “Anh biết.”

“Vậy anh……?”

“Mật khẩu?” Thẩm Thuật Bạch hỏi lại.

Kỷ Lê đành phải đọc mật khẩu thanh toán cho anh.

Thẩm Thuật Bạch gõ gõ trên điện thoại một lúc, cuối cùng đặt điện thoại của Kỷ Lê vào chỗ quét mã – thanh toán thành công.

Kỷ Lê mở to mắt.

Thanh toán thành công?

178 đồng mà! Điện thoại của cậu đâu có nhiều tiền như vậy đâu?

Thẩm Thuật Bạch trả lại điện thoại cho Kỷ Lê.

Kỷ Lê lấy điện thoại và mở ví Wechat của mình, nhưng mấy chục đồng trong đó vẫn còn nguyên.

Cậu nghi hoặc, sau đó mở lịch sử giao dịch.

Cậu thấy có một tài khoản ngân hàng đã được tích hợp với ví điện tử của mình, một ngân hàng mà Kỷ Lê chưa bao giờ mở tài khoản ở đó…..

Cậu nhấp vào mục thẻ WeChat, thấy trong đó có thông tin thẻ mới.

Không cần hỏi cũng biết là thẻ của ai.

Kỷ Lê nhìn Thẩm Thuật Bạch, không biết nên nói gì, mũi có chút chua xót.

Thẩm Thuật Bạch tìm một bàn rồi dẫn cậu ngồi xuống.

Kỷ Lê ngồi vào chỗ rồi nhìn xung quanh, sau đó mới nói, “Khi còn nhỏ, em rất hâm mộ các bạn được tới đây ăn hamburger.”

Trong mắt Kỷ Lê có một tia sáng nhỏ, cậu chưa bao giờ nghĩ một ngày nào đó sẽ có người đưa cậu tới đây, cho dù bây giờ cậu không thích ăn hamburger như lúc nhỏ nữa, nhưng hóa ra khi có người đưa mình tới đây lại vui như vậy.

“Nếu thích…” Thẩm Thuật Bạch đang muốn nói nếu thích thì mỗi ngày anh sẽ đưa Kỷ Lê đến đây ăn, nhưng nghĩ đến chuyện gì liền sửa lại, “Thì sau này anh sẽ dẫn em đi ăn cái khác.”

Nghe hơi lòng vòng nha, Kỷ Lê bật cười.

Cậu nhìn Thẩm Thuật Bạch, nhìn thật kỹ, ánh sáng trắng lạnh lẽo chiếu vào Thẩm Thuật Bạch vậy mà lại khiến cậu cảm thấy ấm áp.

……

Lúc Kỷ Lê và Thẩm Thuật Bạch trở về nhà đã là 11h30, đồ ăn cũng ăn không hết nên họ gói mang về cho vào tủ lạnh để ngày mai hâm nóng lên ăn.

Hai người thu dọn xong, tắm rửa sạch sẽ rồi lên giường nằm, một người nghịch điện thoại, một người gõ laptop, thập phần ăn ý.

Ba ngày nay, ngày nào Kỷ Lê cũng đăng video, lần nào cũng được Tiểu Tranh PR, hôm nay cậu không đăng nên cư dân mạng buồn bực, bắt đầu xem lại mấy video cũ.

[Xem lại lần nữa, bàn tay này đẹp thực sự luôn ấy.]

[Hình như quay trong ký túc xá đúng không? Chủ thớt là sinh viên à?]

[Hôm nay không có video mới à? Đăng video mới đi tui like liền, nếu không mai mà đăng lên, sợ là có đang trong wc tôi cũng phải xem video đồ ăn ó.]

[Hả, lầu trên sợ đói bụng nên vào wc ăn á?]

[Video sau liệu có quay mặt không nhỉ?]

[Hôm nay không đăng video, chẳng lẽ mai có vụ gì mới?]

……

Mọi người đều biết ban quản lý Tiểu Tranh rất thiên vị Kỷ Lê, dù sao họ cũng đã từng tự mình đứng ra giải thích vụ của quản lý cấp trung kia.

Nếu là người khác chắc phía Tiểu Tranh cũng chẳng thèm để tâm, ầm ĩ quá thì phong sát là xong việc, ấy thế mà họ lại giải thích, còn dẹp luôn cả mấy tài khoản cố tình bôi đen Kỷ Lê.

Giống như hầu hết cư dân mạng mấy ngày nay, có một vài idol mạng cũng đang theo dõi động tĩnh của cậu.

Họ muốn biết danh tính của tài khoản này.

Nhưng thực ra cũng không phải quá quan tâm.

Bởi họ đều nghĩ phỏng chừng do vận may cả thôi.

Có một số idol mạng chưa nổi lắm thậm chí còn muốn ké tài khoản “Lê” này.

Chính vì vậy, hiện tại trên Tiểu Tranh đang có rất nhiều video phân tích, ví dụ như như video dưới đây.

“Chúng ta cùng phân tích chi tiết nhé, tài khoản này đã đạt được hàng trăm nghìn, thậm chí hơn một triệu follow chỉ dựa vào một video.”

“ID tên “Lê” này ở đâu ra vậy? Một số người suy đoán cậu ta chính là Tranh ba ba, nhưng đại diện Tiểu Tranh cũng đã trả lời, cậu ta thực sự chỉ là một blogger bình thường.”

“Nhưng vì sao “Lê” lại nổi đến vậy? Theo phân tích của tôi, có thể là đúng lúc Tiểu Tranh muốn mở thêm danh mục gà hầm nấm, thì “Lê” xuất hiện.”

“Vì áp dụng cách thức marketing mới, nên họ quyết định PR cho “Lê”, cũng đã đạt được một chút hiệu quả marketing.”

“Chúng ta đều biết Tiểu Tranh Video đã được Thẩm thị thu mua, hiện tại các nhà hàng, khách sạn và nhiều ngành khác nhau dưới trướng Thẩm thị đều đồng loạt tung ra một món mới – Gà hầm nấm.”

“Nhờ PR cho video của “Lê” mà món gà hầm nấm ở các nhà hàng thuộc tập đoàn Thẩm thị gần như bán hết sạch mỗi ngày! Kế hoạch marketing đã thành công ngoài dự liệu nên họ cũng càng ưu ái cho “Lê”. Cho dù tương lai “Lê” không còn nổi tiếng thì tập đoàn Thẩm thị cũng là người chiến thắng sau cùng!”

Mắt Kỷ Lê sáng lên, phân tích hợp lý đến mức cậu cũng cảm thấy câu chuyện chính là như vậy rồi!!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN