“Tái hôn?” Yến Tử Tu nghe vậy hơi nhíu mày:
“Tôi chưa từng nghĩ qua.”
Hắn đời này chỉ muốn tu hành, mau chóng trở thành vô thượng thiên sư, rời xa trần thế.
Cảnh Thiệu Từ nghe hắn nói điều này, không hề chớp mắt nhìn nhìn hắn thật lâu.
Thẳng đến khi không khí giữa hai người ngày càng trở lên cổ quái, hắn bỗng nhiên xoay người, sau đó đóng cửa lại phanh một tiếng.
Yến Tử Tu vẫn còn duy trì tư thế cầm lá cây, hoang mang chớp chớp mắt, sau đó chuẩn bị rời đi.
Khi hắn đang chuẩn bị xoay người.
Cửa phòng lại mở ra.
Cảnh Thiệu Tư mặt vô biểu tình duỗi tay lại đây, động tác tuy rằng nhìn qua cường ngạnh, nhưng khi chạm vào lá cây liễu, lại dùng đấu ngón tay nhẹ nhàng nhéo lên.
“Phanh!”
Cửa phòng lại lần nữa đóng lại.
Yến Tử Tu cúi đầu nhìn lòng bàn tay của mình, qua vài giây, hơi hơi nâng lên khóe môi.
Sau khi đi thang máy trở lại phòng, hắn mới vừa đem quang đoàn màu đỏ sậm trên vai mình đưa xuống, Tấn Tê liền bỗng nhiên bay vào:
“Đại nhân, đại nhân..”
Hồn phách Tấn Tê đều đang run rẩy, biểu tình gần như sắp hỏng mất.
Tuy rằng đại khái có thể đoán được nguyên do, nhưng Yến Tử Tu cũng không thể hiện gì, chỉ là bình tĩnh hỏi: “Chuyện gì.”
Hai hàng huyết lệ chảy ra từ trong mắt Tấn Tê, hắn nghẹn ngào nói:
“Cố Cố hắn, hắn nói hắn bị ung thư gan..
Hắn sẽ chết.”
Yến Tử Tu ngước mắt nhìn về phía hắn: “Mệnh của hắn là như thế.
Cậu cũng không cần quá đau lòng.”
Cứ việc như thế, nhưng Tấn Tê cơ bản vô pháp tiếp thu.
Hắn lập tức quỳ trên mặt đất, liều mạng dập đầu với Yến Tử Tu:
“Đại nhân, ta cầu xin ngài cứu hắn, cầu xin ngài..”
Yến Tử Tu biểu tình lạnh nhạt, nhìn qua tựa hồ không có nửa phần đồng cảm với Tấn Tê:
“Tấn Tê, nếu như hiện nay người còn sống là cậu, cậu có nguyện ý đem dương thọ độ cho Cố Chi Xuyên?”
Tấn Tê liều mạng gật đầu:
“Nguyện ý, ta nguyện ý.”
Yến Tử Tu hơi nhắm mắt lại, thấp giọng nói:
“Chính là như vậy.”
Cố Chi Xuyên thà mất ba mươi năm dương thọ cũng muốn đem ái nhân lưu lại thế gian, hắn không có lý do gì không thành toàn.
“Ngươi hiện tại ở đây khóc lóc thảm thiết, không bằng giờ phút này liền trở về ở bên hắn, có lẽ các ngươi phu phu ngày sau làm nhiều việc thiện, hắn còn có thể sống lâu một chút.”
Cố Chi Xuyên nguyên bản dương thọ cũng được tính là cao, nếu không mất ba mươi năm còn có thể sống đến 62 tuổi.
Chờ đến hắn hết thọ mệnh và chết tại nhà là lúc, Yến Tử Tu sẽ nghĩ cách đem thai nguyên hai người buộc cùng một chỗ, chỉ cần tích nhiều công đức, kiếp sau còn có thể ở bên nhau.
Đợi Tấn Tê thất hồn lạc phách đi rồi, hắn rũ mắt nhìn về phía quả cầu màu đỏ sậm:
“Cậu còn muốn giả vờ bao lâu?”
Lời vừa dứt, quang đoàn liền nhanh chóng phồng lên, hóa thành hình người.
Có lẽ là mới vừa rồi Yến Tử Tu giọng nói quá mức vô tình, Hàn Hướng Sâm đối hắn đã kính lại sợ, trên nét mặt không khỏi mang lên vài phần co quắp.
“Ngồi đi.”
Chờ Hàn Hướng Sâm thấp thỏm ngồi xuống, Yến Tử Tu nhìn hắn nói:
“Nhớ tới nguyên nhân chết của mình rồi sao?”
Hàn Hướng Sâm sinh thời tính cách hướng nội, trừ bỏ diễn kịch tiến vào trạng thái nhân vật, ngày thường lời nói cũng chưa nói vài câu.
Đối mặt với câu hỏi của Yến Tử Tu, hắn chỉ có thể khẩn trương lắc lắc đầu.
“Không có việc gì, chờ tôi đem hồn phách của cậu tu bổ, anh tự nhiên liền sẽ nhớ lại.”
Yến Tử Tu nói xong câu đó, nghiêm túc nhìn hắn nói:
“Nếu cậu nguyện ý trợ giúp tôi, ngày sau tôi cũng có thể giúp cậu báo thù.”
Điều kiện đầu tiên để trở thành ma bị trói hồn, chính là sinh thời gặp phải đột tử.
Dù vậy, Hàn Hướng Sâm không có biến thành hung thần hại người, ít nhất thuyết minh hắn bản tính lương thiện.
“Đa tạ..
Đại nhân.”
Hàn Hướng Sâm do dự một chút, quyết định xưng hô giống như Tấn Tê.
Hiện tại đã tìm được quỷ có kỹ thuật diễn, buổi thử vai ngày kia chắc là không có vấn đề gì.
Sáng hôm sau, Cảnh Thiệu Từ trực tiếp rời khách sạn đến sân bay.
Khi Yến Tử Tu nghe tin anh ta rời đi, hắn chỉ nhàn nhạt “ừ” một tiếng sau đó cũng không nói thêm gì nữa.
Hôm nay là ngày ra mắt ca khúc đầu tiên sau khi ly hôn của Quý Thiên Hậu, bời vì biểu hiện xuất sắc của Tấn Tê ở MV, cho nên hậu kì chế tác còn cố ý đem câu gốc hắn nói Thời điểm tôi hai mươi mốt tuổi, tôi nghiêm túc yêu em phóng ra.
MV được phát hành muộn hơn hai giờ so với âm thanh.
Vào buổi chiều cùng ngày, tên của Yến Tử Tu đã có mặt trên hot search.
Tuy rằng cao nhất cũng chỉ là hạng chín, nhưng xem hắn hiện tại chỉ là diễn viên tuyến 5, độ nổi tiếng coi như đã rất cao.
Vào ngày thử kính hôm nay, sau khi bắt được kịch bản, Hàn Hướng Sâm liền bắt đầu đọc cực kì nghiêm túc, thực mau liền bắt được hiệu quả mà nhân vật yêu cầu thể hiện ra.
Video thử vai cuối cùng, phó đạo diễn đã cho đạo diễn xem, cả hai đều cảm thấy tuy rằng nhân vật xưng hô không đúng lắm, nhưng cảm xúc biểu đạt ra lại thập phần no đủ.
Lần thử kính này đạo diễn cũng có mặt, mà từ một khắc khi Hàn Hướng Sâm từ ghế đứng lên kia, hắn liền biến thành Thái Tử mất nước-Phong Thù Huyền.
Sau khi buổi thử vai kết thúc, đạo diễn không đưa ra bất kì nhận xét nào.
Nhưng khi Yến Tử Tu và Lê Phong Trí rời đi, đạo diễn bất giác gật đầu trong khi xem phát lại.
Từ D thị trở lại thành phố B, Lê Phong Trí dùng tài khoản Weibo của Yến Tử Tu để phát video tiểu nãi cẩu đã quay chụp trước đó.
Không quá một giờ, chuyển phát đã vượt quá 2 vạn, bình luận cũng thập phần náo nhiệt.
[ Đang bệnh hấp hối ngồi bật dậy, hô to ca ca, tôi có thể!]
[Tôi đã từng nghĩ rằng kỹ năng diễn xuất của Yến Tử Tu thật đáng xấu hổ, nhưng lần này cậu ấy diễn khá tốt.]
[Chết tiệt, góc nhìn thứ nhất, tôi không thể chịu được cảm giác hạnh phúc này!]
“Tử Tu, bình thường cậu có thể đăng ảnh tự selfie hay gì đó, quảng cáo trên Weibo cũng rất quan trọng.”
Lê Phong Trí nói xong, lại lập tức bổ sung:
“Bất quá trước khi cậu đăng lên Weibo, tốt nhất vẫn là cho tôi xem trước.”
Yến Tử Tu ânmột tiếng tỏ vè chính mình đã biết.
Từ lúc đó đến một thời gian về sau, Yến Tử Tu cùng Cảnh Thiệu Từ đều không có liên hệ, nhưng Tạ Hoàn Hâm thường thường sẽ gọi điện thoại lại đây quan tâm hắn.
Trong lúc này, hắn còn tiếp vài lần thông cáo và một số nhãn hiệu hoạt động offline, nhưng thật ra hắn cũng càng ngày càng thích nghi với nhịp sống của một minh tinh.
Đoàn phim > bên kia chậm chạp không có tin tức, đang lúc Lê Phong Trí suy xét có muốn hay không giúp Yến Tử Tu trước tiên nhận một bộ phim thần tượng, một khối bánh nướng lớn đột nhiên nện ở trên đầu.
“Cuộc sống thứ hai?” Yến Từ Tu nhìn vào tiêu đề trên Ipad và hỏi.
“Đúng vậy!” Lê Phong Trí hưng phấn gật đầu:
“Mùa trước của chương trình tạp kĩ này rất ăn khách, nếu không phải lần này có một vị tiểu sinh đỉnh lưu không tham gia, chúng ta muốn tranh thủ cũng tranh thủ không đến.”
Đối với công tác an bài, Yến Tử Tu luôn luôn là có thể phối hợp liền sẽ phối hợp, tận lực không để người đại diện khó xử.
Nhưng tham gia mấy chương trình tạp kĩ kiểu này lại quá mức xa lạ với hắn.
Lê Phong Trí thấy hắn không nói lời nào, liền vội vàng khuyên nhủ:
“Tử Tu, việc này cậu ngàn vạn lần đừng do dự, cơ hội này đừng nói là người ngoài, ngay cả những nghệ sĩ khác trong công ty chúng ta cũng đều đang nhìn chằm chằm.”
Yến Tử Tu hơi nhấp khóe môi, suy nghĩ một lúc mới nói:
“Tôi xem nội dung trước.”
Lê Phong Trí biết thúc giục cũng vô dụng, đành phải gật gật đầu.
“Nhân sinh thứ hai” cái tống nghệ này, kì thật chính là bảo minh tinh đi trải nghiệm sự nghiệp cùng cuộc sống sinh hoạt của người bình thường trong 3 ngày.
Tuy nội dung nghe có vẻ bình thường, nhưng tổ tiết mục tìm đề tài rất giỏi, cộng với hậu kì cao siêu cắt nối biên tập kỹ thuật, mỗi một tập phát sóng đều sẽ khơi dậy những cuộc thảo luận sôi nổi.
Ví dụ để một nữ diễn viên sợ côn trùng trở thành người nuôi ong, để một nam thần tượng sợ máu trở thành y tá, bảo một ngôi sao võ thuật đi học thêu thùa.
Yến Tử Tu có thể bắt được cơ hội lần này, hoàn toàn là bởi vì nguyên chủ là người nổi tiếng trong giới.
Ở đoàn phim chỉ uống nước khoáng thượng hạng được vận chuyển từ nước ngoài về bằng đường hàng không, ăn ở đều phải đạt tiêu chuẩn năm sao, nắng nóng hơn một chút thì ngồi lì ở trên xe không chịu xuống dưới.
Kỹ năng diễn xuất rất tệ, nhưng sự phô trương thì lại là đỉnh cao, nếu không phải có Cảnh gia chống lưng, nguyên chủ đã sớm bị trong giới dẫm chết.
Cho nên khi Lê Phong Trí nhìn đến tổ tiết mục an bài nội dung trải nghiệm là nghề nông ở nông thôn, liền biết lần này thông cáo tuyệt đối là xong đời.
Không nghĩ tới chờ Yền Tử Tu xem xong, lại vô cùng bình tĩnh nói với hắn.
“Nếu chỉ là như vậy, tôi có thể tham gia.”
Lê Phong Trí sửng sốt một chút, sau đó ấp úng nói:
“Cái kia..
ừm, kì thật cậu cũng không cần miễn cưỡng chính mình.”
Tống nghệ luôn luôn là con dao hai lưỡi, có người nhiều chiêu fans, có người lại chiêu mắng, kì trước có một nam diễn viên tuyến hai bởi vì kiên trì không được nên đã bỏ dở quay, kết quả ở Weibo bị mắng đến tận đến sân bay.
Hiện tại vừa nghĩ tới cảnh Yến Tử Tu vác cuốc, hắn liền có thể đoán được đến lúc đó đối phương sẽ có bao nhiêu táo bạo.
“Không miễn cưỡng.” -Yến Tử Tu quả thực cảm thấy chuyện này không có gì.
Lê Phong Trí hiện tại hối hận cũng không còn kịp rồi, muốn trách thì trách chính hắn đầu óc quá nóng, không nhìn nội dung liền kích động chạy tới tìm Yến Tử Tu.
Không nghĩ tới chính là bởi vì tống nghệ này, chính thức mở ra Yến ảnh đế làm gì cũng được, được công nhận là nam minh tinh có kiếp sống làm ruộng đầu tiên trong giới giải trí.
Bởi vì là lâm thời được chọn, cho nên Yến Tử Tu đã lên đường vào ngày thứ ba sau khi đưa ra câu trả lời chính xác cho tổ chương trình.
Bởi vì yêu cầu nghệ sĩ không được mang theo người đại diện cùng trợ lý, cho nên lần này hắn đi một mình.
Từ giây phút đầu tiên ra khỏi sân bay, bốn máy quay của tổ chương trình đã nhắm vào Yến Tử Tu.
Trong ba ngày ghi hình, Lê Phong Trí không chỉ có mất ngủ, mà còn có một vết phồng rộp trên miệng, hắn chỉ sợ mỗi khi điện thoại reo lên sẽ là thông báo của tổ chương trình là Yến Tử Tu bỏ gánh giữa đường.
Ngày đó sau khi quay xong, hắn trong lòng run sợ hỏi tổ tiết mục trong Wechat là Yến Tử Tu biểu hiện như thế nào, kết quả trong nhóm là một mảnh quỷ dị trầm mặc, sau đó đạo diễn chương trình trả lời lại hai chữ:
“Tuyệt vời.”
Nửa tháng sau, trailer đầu tiên của “Nhân sinh thứ hai” được tung ra.
Vào ngày hôm đó, Yến Tử Tu bị mắng và trở thành chủ đề được tìm kiếm nhiều nhất trên Weibo.
Tạ Hoàn Hâm đang dưỡng thai ở nhà, nhìn thấy tin tức liền lập tức bảo tài xế đến đón Yến Tử Tu.
Yến Tử Tu vừa xuống xe đi vào cửa, Tạ Hoàn Hâm đã nắm lấy tay hắn:
“Ngoan ngoãn, chịu ủy khuất đi.”
Yến Tử Tu kì thật còn không biết về chuyện trailer mới, bởi vì trước khi nhận cuộc gọi của Tạ Hoàn Hâm, hắn còn đang chuyên tâm vẽ bùa chú.
Tạ Hoàn Hâm thấy hắn vẫn luôn không nói chuyện, còn tưởng rằng hắn đang ẩn nhẫn, dưới cơn đau lòng liền vội vàng đem người kéo vào phòng khách.
“Mẹ đang định gọi video qua cho Tiểu Từ, con cũng cùng nói chuyện đi, nhìn nó nhiều vào thì tâm tình sẽ tốt thôi.”
Yến Tử Tu tuy rằng hoàn toàn không ủng hộ những lời này, nhưng cũng chỉ có thể căng da đầu phối hợp.
Trước video, Tạ Hoàn Hâm lại lần nữa mở ra lớp học nhỏ tình yêu thương của mẹ, sau đó hắn liền nhận một nhiệm vụ vô cùng gian nan.
Sau khi video được nhận, Tạ Hoàn Hâm vì cấp cho nhi tử nhà mình một cái kinh hỉ cho nên cố ý đem camera hướng về phía mình.
Chờ khi nói xong vài câu, khuôn mặt kinh tâm động phách của Yến Tử Tu liền xuất hiện trên màn hình điện thoại.
“Tử Tu, mau nói đi con.” Tạ Hoàn Hâm ở một bên cổ vũ nói.
Yến Tử Tu làm sao biết nói lời âu yếm gì, sau khi dùng sức hít sâu một hơi, mặt vô biểu tình nói:
“Cảnh Thiệu Từ, ba ngàn con sông, tôi chỉ phiêu* trên một mình anh.
*Ở đây tác giả dùng từ phiêu: Nghĩa là chơi gái, l@m tình thật ra mình có thể dùng từ cùng nghĩa nhưng khi dịch sang chữ Trung thì nó lại không liên quan đoạn sau.
Lời tác giả:
Cảnh Thiệu Từ: A, Yến Tử Tu nhặt rác rưởi nhặt không tồi, đều có tiền phiêu ta..