Yến Tử Tu mở miệng định nói gì đó, lại nghĩ tới Tạ Hoàn Hâm, cuối cùng cũng không cùng hắn tranh cãi nữa.
Cảnh Thiệu Từ cười lạnh một tiếng, bàn tay to rộng đem cà vạt kéo xuống dưới, sau đó thong thả ung dung cởi nút tay áo nói:
“Cậu đây là thừa nhận?”
Yến Tử Tu giữa mày bỗng chốc nhăn lại càng chặt.
“Anh vì sao nhiều lần cảm thấy tôi đối với anh có suy nghĩ không đứng đắn?”
Cảnh Thiệu Từ nhướng mày nhìn về phía hắn:
“Nếu không có, vậy cậu vì cái gì tìm đủ mọi cách muốn gả cho tôi.”
Nguyên chủ thiếu nợ, hắn không muốn nhận cũng đều không được.
Yến Tử Tu hít sâu một hơi, nhả từng chữ:
“Cho nên tôi biết sai liền sửa.
Đã cùng anh ly hôn.”
Biết sai?
Cảnh Thiệu Từ híp mắt lại, xoay người đến gần hắn.
“Nếu là bỏ thọ mệnh hữu hãn của tôi qua một bên, vậy cậu sẽ còn dứt khoát đồng ý như vậy sao?”
Yến Tử Tu nhìn hắn, nghiêm túc nói:
“Tôi không thể bỏ qua vấn đề này được.”
Điều quan trọng nhất của một con người là tồn tại, hắn muốn một cái quỷ đoản mệnh làm cái gì, chẳng lẽ còn muốn cưới quỷ tân nương sao?
“Yến Tử Tu, cậu có phải muốn cãi nhau với tôi không?”
Cảnh Thiệu Từ cắn răng nói.
“Chính là bởi vì chúng ta sống không hợp nhau, cho nên chúng ta mới ly hôn.”
Năm phút sau, Yến Tử Tu nằm ở trên sô pha.
Hắn không hiểu.
Chính mình rõ ràng nói đều có lý, vì sao đối phương mỗi lần đều một bộ như can khí tích tụ?
Bất quá vấn đề này hắn suy nghĩ vài giây liền từ bỏ, dù sao tức giận hại thân, thương cũng là Cảnh Thiệu Từ chịu.
Cảnh Thiệu Từ tắm rửa xong ra ngoài, Yến Tử Tu đã ngủ rồi.
Người giấy nhỏ nằm bên gối nghe được động tĩnh, ngẩng đầu nhìn hắn một cái, sau đó lại ngoan ngoãn nằm trở về.
Sáng hôm sau, Tạ Hoàn Hâm bởi vì nôn nghén, còn chưa tỉnh ngủ liền vọt vào phòng tắm, Cảnh Phong Dịch đau lòng không chịu được, nhưng năm đó mang thai Cảnh Thiệu Từ chính là như vậy, tìm rất nhiều phương pháp cũng không có giảm bớt.
Chờ cảm giác buồn nôn rút đi một ít, đánh răng xong Tạ Hoàn Hâm bỗng nhiên nói:
“Lão công, em muốn ăn hoành thánh.”
Cảnh Phong Dịch lập tức nói:
“Anh đi kêu dì giúp việc, em ở trong phòng đợi anh.”
“Không cần, em đi cùng anh.”
Chờ hai người cùng nhau xuống lầu, Cảnh Phong Dịch lập tức bảo dì giúp việc đi nấu hoành thánh.
Trong quá trình chờ, quản gia tiến lên nói:
“Phu nhân, tối qua lúc nửa đêm thiếu gia đã trở lại”
“Thật sao?” Tạ Hoàn Hâm hai mắt bỗng sáng lên.
Được đến quản gia khẳng định lúc sau, nàng hưng phấn đứng dậy định đi lên lầu, nhưng Cảnh Phong Dịch lại vòng lấy eo nàng nói:
“Ăn xong hoành thánh lại đi.”
Tạ Hoàn Hâm ngẫng đầu nhìn hắn “
” Nhưng em còn chưa có xem qua Tiểu Từ cùng Tử Tu cùng nhau ngủ đâu.
“
3 năm trước Cảnh Thiệu Từ chính thức tiếp quản công ty, bọn họ vẫn luôn ở bên ngoài du lịch thế giới, cơ hồ chưa từng trở về một lần.
Hiện tại thật vất vả có cơ hội này, nàng nhưng luyến tiếc bỏ lỡ.
Đối với lão bà nhà nhà mình đưa ra yêu cầu, Cảnh Phong Dịch luôn là chưa bao giờ cự tuyệt.
Yến Tử Tu cùng Cảnh Thiệu Từ nửa đêm mới ngủ, giờ này chắc chắn còn chưa có tỉnh.
Người giấy nhỏ cảm giác được có người hướng cửa phòng tới gần, lập tức nhảy lên gõ trán chủ nhân.
Chờ lúc Yến Tử Tu tỉnh lại, nó nôn nóng hướng cửa chỉ chỉ, sau đó dùng sức gật đầu hai cái.
Vài giây sau, trong lúc mơ ngủ Cảnh Thiệu Từ bỗng nhiên cảm giác bên cạnh truyền đến chấn động.
Mới vừa mở mắt ra, liền thất Yến Tử Tu xốc lên chăn của hắn, sau đó nằm vào bên trong.
” Yến Tử Tu cậu..
“
Yến Tử Tu biểu tình nghiêm túc hướng hắn làm cái thủ thế im lặng, sau đó thấp giọng nói:
” Cha mẹ anh tới.
“
Nói xong câu đó, hắn liền bắt đầu liều mạng hồi tưởng sư bá nguyên lai là như thế nào ôm sư phụ ngủ.
Còn không chờ hắn suy nghĩ cẩn thận, Cảnh Thiệu Từ liền bỗng nhiên giơ tay đem hắn ôm vào trong lòng ngực.
” Đừng nhúc nhích.
“
” Lão công, chúng ta nhỏ giọng lại, đừng kinh động đến bọn chúng ngủ.
“
Cảnh Phong Dịch nhìn bộ dạng cẩn thận của lão bà nhà mình, trong lòng một trận đáng yêu, nhịn không được nâng khóe môi nói:
” Được.
“
Tạ Hoàn Hâm một chút một chút mà vặn khóa cửa, khi nàng vừa đem cửa đẩy ra một chút, bên trong lại truyền đến một trận thanh âm làm người nghe vào không thể không nghĩ nhiều.
Lúc này Yến Tử Tu đè trên người Cảnh Thiệu Từ, tay phải dùng sức đem cổ tay trái hắn ấn ở một bên trên đầu, tay phải của Cảnh Thiệu Từ kéo bộ đồ ngủ của Yến Tử Tu ra ngoài, lộ ra bờ vai trắng nõn.
Nghe được tiếng mở cửa, hai người đang giằng co đồng thời trấn động, tiếp theo liền thấy Tạ Hoàn Hâm đang trợn mắt há hốc mồm, còn Cảnh Phong Dịch thì mặt mũi trầm xuống.
” Ba, chúng ta không phải..
“
Không đợi Cảnh Thiệu Từ nói xong, Cảnh Phong Dịch liền lập tức che lại hai mắt Tạ Hoàn Hâm, sau đó phanh một tiếng đóng cửa lại.
Thời gian quay lại nửa phút trước.
Liền ở Cảnh Thiệu Từ giơ tay đem Yến Tử Tu ôm lấy, cứ việc người sau cực kì không muốn, nhưng vẫn là năm im không nhúc nhích.
Yến Tử Tu nằm có chút xa, Cảnh Thiệu Từ nâng tay đặt ở sau cổ hắn, muốn để hắn đem đầu đặt ở trên vai mình.
Nhưng mà vào lúc này, Yến Tử Tu lại đột nhiên bạo khởi, xoay người đem hắn ẩn ở phía dưới.
Tại đây lúc sau, chính là như Cảnh Phong Dịch và Tạ Hoàn Hâm nhìn thấy.
” Yến Tử Tu, cậu cố ý.
“
Cảnh Thiệu Từ nghiến răng nghiến lợi nói.
Yến Tử Tu lạnh lùng nhìn hắn.
” Anh vì sao phải tùy tiện sờ tôi.
“
Sau đốt sống cổ và trên đỉnh đầu là nơi dương khí tích tụ, là bọn họ tu giả tối kỵ, trừ phi tính mạng giao phó cho người khác, người ngoài tuyệt đối không được đụng vào.
” Chẳng lẽ không phỉ là cậu chủ động leo lên giường của tôi.
“
Yến Tử Tu lạnh giọng nói:
” Kia cũng là vì giúp anh che mắt lệnh từ.
“
” Nói thật dễ nghe.
“
Cảnh Thiệu Từ cười lạnh một tiếng.
” Nếu không phải vì tiền, cậu sẽ phối hợp như vậy sao? “
Nửa giờ sau, thay quần áo cẩn thận, hai người một trước một sau đi xuống lầu.
” Mẹ, con đi trước.
“
Tạ Hoàn Hâm giữ chặt tay hắn, quan tâm nói
” Tử Tu, ăn xong bữa sáng rồi hẵng đi.
“
Yến Tử Tu cười nhạt uyển chuyển cự tuyệt:
” Không cần đâu, con lần sau lại đến chơi với ngài.
“
” Có phải hay không ta quấy rầy đến các ngươi, chọc ngươi sinh khí? “
Yến Tử Tu vừa muốn phủ nhận, Cảnh Thiệu Từ lại bỗng nhiên nói:
” Mẹ, là con chọc cậu ấy không cao hứng, không liên quan đến ngài.
“
Tạ Hoàn Hâm xoay người đem hắn kéo qua, sau đó đem tay Yến Tử Tu đặt trong lòng bàn tay hắn.
” Vậy ngươi liền mau hống hắn vui vẻ.
“
Hai người giao điệp ngón tay một cây so một cây cứng đờ, nhưng làm trò trước mặt Tạ Hoàn Hâm, ai cũng không có buông tay.
Vì nhân lúc còn sớm có thể thoạt khỏi cục diện xấu hổ này, Yến Tử Tu chủ động mở miệng nói:
” Mẹ, con cùng anh ấy vui đùa, cũng không có không cao hứng.
“
Tạ Hoàn Hâm lập tức nở nụ cười.
” Vậy là tốt rồi, chúng ta cùng nhau ăn cơm đi.”
Bốn người ngồi ở bàn vừa ăn cơm sáng, một bên là phu thê ân ái, một bên là so đấu kỹ thuật diễn.
Cảnh Thiệu Từ mới vừa đem rau dưa gắp vào bát Yến Tử Tu, Tạ Hoàn Hâm sau khi ăn hai cái hoành thánh, bỗng nhiên phát ra một tiếng nôn khan, sau đó che miệng chạy về phía toilet..