Cố Tuế Tuế nhớ lại cái bộ dáng Đàm Phong tự mình lý luận, cùng với cái bộ dáng cao cao tại thượng ngày thường của hắn ta. Chắc chắn không thể chịu được sự chửi bới như vậy của cư dân mạng. Nhất định sẽ nhờ đến truyền thông.
Trên thực tế, các công ty của Đàm Phong đã bắt đầu hành động rồi. Chung quy ĐàmPhong vẫn luôn có một cái thân xác không tồi cùng với khí chất của một kẻ bệnh tật.
Ảnh của Đàm Phong cũng theo đó mà được đẩy lên hotsearch. Không thể không thừa nhận rằng, hắn ta nhìn cũng không tồi, đặc biệt là dưới sự hỗ trợ của tiền tài, toàn bộ con người đề toát lên vài phần hấp dẫn. Có kha khá người vì khuôn mặt của Đàm Phong cùng sự từng trải của hắn, đã đặt ra nghi ngờ đối với Bạch Yên, cảm thấy nhất định Bạch Yên đã chọn lọc những gì có lợi cho cô ấy để nói. Chắc chắn vẫn còn cái gì đó chưa nói ra.
Nhưng những bình luận như vậy vẫn còn khá ít, chủ yếu là do những bằng chứng Bạch Yên tung ra quá chặt chẽ, Đàm Phong đúng là có ý định hủy hoại cô ấy. Dùng cái cách như thế này để đối phó với một cô gái lúc đó mới chỉ có mười tám mười chín tuổi, thật quá tàn nhẫn.
“Thật buồn nôn. Đừng nói với tôi là Bạch Yên có lỗi, có lỗi thì đưa cứng cứ ra đi. Bạch Yên đã tung ra nhiều bằng chứng như vậy rồi, sao các người còn không có chứng cứ mà lại dám dựa vào tưởng tượng để gán tội cho người ta vậy?”
“Tôi chửi chết đồ cặn bã này! Có bệnh!”
“Tẩy chay tất cả sản phẩm của công ty Đàm Phong đi, cũng đâu phải là không tìm được hành thay thế chứ!”
“Cười chết tôi rồi, mọi người có xem trận thi đấu đó chưa? Đàm Phong tham gia một cuộc thi an ninh mạng, bị thua đến thảm thương luôn.”
“Người đánh bại anh ta là Việt Kình phải không? Hai quả dưa (tin đồn) lớn nhất trong khoảng thời gian này vậy mà lại có liên quan!”
“Tung một quả dưa lớn hơn, bạn gái Việt Kình được tìm thấy rồi. Nghe nói bây giờ đang lập án điều tra Đàm Phong. Quả dưa này, quá khủng! Giới nhà giàu đều có kẻ thù cả sao?”
“Hahaha, gia thế của những người này tính ra cũng rất đáng sợ. Hôm nay cũng là một ngày nghèo khổ của tôi vì gia thế của đám người hơn triệu phú này. Một ngày đau lòng.”
Thậm chí công ty của Đàm Phong còn bị cư dân mạng mắng nhiều hơn khi đưa ra thông báo: [Hành vi của cá nhân không liên quan đến công ty.]
Nhưng cũng chẳng có ích gì nhiều, mọi người đều yêu cầu phải xuất hiện đưa giải thích, nhất định phải xin lỗi.
Cố Tuế Tuế không có nhiều thời gian để lên mạng. Trong khoảng thời gian này dường như Việt Kình đều đi tìm cô, trì hoãn toàn bộ công việc ở công ty, hầu hết các cộng tác đều hết sức ủng hộ anh. Bây giờ Việt Kình đã tìm được Cố Tuế Tuế rồi, đương nhiên cũng phải xử lý công chuyện của công ty. Từ đầu Cố Tuế đã từ chức ở công ty cũ, cùng Việt Kình tăng ca.
Ban đầu còn nghĩ rằng cộng sự hợp tác với Việt Kình sẽ có ý kiến về cô. Mặc dù thủ phạm chủ mưu là Đàm Phong, nhưng cuối cùng cũng vì cô nên Việt Kình mới phải trì hoãn.
Không ngờ tới chính là, hoàn toàn không ngờ rằng, ở công ty cô được đối xử cực kỳ tốt, so với sự đối đãi trước đây còn tốt hơn. Cố Tuế Tuế luôn cảm thấy không thể tin được.
Việt Kình đầy trịnh trọng mà nói: “Trước kia là bạn gái của ông chủ, bây giờ là sinh mệnh của ông chủ… Bạn gái có thể có rất nhiều, sinh mệnh chỉ có một.”
Cố Tuế Tuế quay đầu dí người xuống chăn bông, cắn một phát để trừng phạt: “Có rất nhiều bạn gái?”
“Hiện giờ rất nhiều người quan niệm tình yêu chính là như vây. Nói chuyện tình yêu có thể thay đối con người, một lần nói chuyện yêu đương, coi như là một lần tích lũy kinh nghiệm.”
Sao Cố Tuế Tuế nghe lời này lại thấy quen quen thế nhỉ? Sau đó mới phản ứng lại, đây không phải là quan điểm trước đây của bản thân mình về tình yêu sao?
Nhìn vào đôi mắt của bạn trai mình, tựa như đang đợi cô phản bác điều gì đó.
Tình cảm vẫn còn nhớ được chuyện này đấy.
“Đó là không gặp được chân ái. Khi đã gặp được chân ái, cả đời chỉ nói một câu chuyện tình yêu là đủ rồi.”
Cố Tuế Tuế nhìn về phía bạn trai nhà mình vốn cẩn trọng, cả người vui mừng hẳn lên. Thật là đáng yêu đến mức cần cả sinh mệnh!
Tiếp đó Cố Tuế Tuế ở công ty, nghe được lời mọi người nói, mới biết rằng Việt Kình đã làm biết bao nhiều điều cho bản thân mình.
Thời cô vẫn còn là một thiếu nữ, đã từng nghĩ tới, nếu có một ngày mình bị mất tích, liệu sẽ có người sẽ điên cuồng để tìm kiếm mình hay không?
Vào cái lúc cực kỳ tiêu cực ấy, chỉ cảm thấy đâu có người nào sẽ không rời bỏ ai đó chứ.
Bây giờ nhìn vào điện thoại của mình, một loạt tin nhắn đến, những cái này đều là Việt Kình tìm
đến bạn bè đồng nghiệp của cô, xác định vị trí của cô. Những người đó còn gửi tin nhắn hỏi cô xảy ra chuyện gì.
Cố Tuế Tuế nhắn trả lời từng cái một đã không sao rồi.
Cho đến khi cô nhìn thấy một tin nhắn—
“Cố Tuế Tuế, xin chào, tôi là Bạch Yên. Có việc muốn cùng cô nói chuyện, xin hỏi chiều mai cô có rảnh không?”
Bạch Yên tìm cô làm gì? Bởi vì Đàm Phong sao?
“Thật xin lỗi, có hơi đường đột.” Khi Bạch Yên ngồi xuống, Cố Tuế Tuế hơi ngạc nhiên. Trong ấn tượng của cô Bạch Yên vẫn là một tiểu thư nhà giàu không dính khói lửa nhân gian, giàu có lạnh lùng.
Hiện tại người ngồi trước mặt cô, tóc ngắn hoạt bát, môi đỏ thẫm, cả người toát lên vài phần lạnh lùng xa cách, một đôi mắt sắc như lưỡi lê, tràn đầy vẻ đã từng trải qua cảnh đao quang kiếm ảnh(*).
(*)Đao quang kiếm ảnh: dùng để chỉ một hoàn cảnh tràn đầy nguy hiểm.
Ngược lại ngay từ đầu Cố Tuế Tuế đã không có lòng cảm thông với cô ấy. Rất rõ ràng, những sự việc đó đã mang đến cho cô ấy rất nhiều thương tổn, nhưng cô ấy đều đã giẫm hết dưới chân.
Một người có hào mạnh mẽ như vậy dường như cũng không cần sự thương hại.
“Không sao.” Cố Tuế Tuế do dự một lúc, cũng không nhiều lời, mà chờ đối phương nói ra mục đích.
Quả nhiên, đối phương không phải kiểu người dài dòng rắc rối, thẳng thắn nói: “Tôi tìm cô, là muốn hỏi, cô và Đàm Phong quen nhau lúc nào vậy?”
“Năm nay tôi mới biết hắn. Có khả năng hắn ta biết tôi sớm hơn một chút.” Cố Tuế Tuế nói ra một vài hành vi bi3n thái của người này.
Sau khi nghe được đáp án của câu hỏi này thì sắc mặt không đổi. Nhưng thìa cà phê vốn đang khuấy đã ngừng lại, ngẩng đầu, nói: “Cảm ơn cô đã trả lời câu hỏi này của tôi.”
“Cô không tò mò vì sao tôi lại hỏi vấn đề này sao?” Bạch Yên nhìn về khuôn mặt của cô gái phía trước, nhìn thấy trên khuôn mặt cô gái này vẫn tràn đầy vẻ vui sướng cùng hạnh phúc. Rõ ràng vừa mới bị giam cầm, vậy mà vẫn giữ được nụ cười như vậy. Chứng minh được rằng trái tim cô cũng có đủ tình yêu và ánh nắng để đối mặt bóng tối như vậy, cũng đủ để có thể giải thích người con gái trước mắt này, cô gái mà Đàm Phong vẫn luôn tâm tâm niệm niệm, thực sự rất yêu Việt Kình.
Nhận thức này khiến nội tâm cô ấy có chút vui vẻ, không hiểu tại sao lại cảm thấy thật sảng khoái.
“Khá tò mò đấy.” Cố Tuế Tuế ăn ngay nói thật, quả thật có chút hiếu kỳ.