Sau Khi Ở Chung Cùng Ảnh Đế
Chương 36
Ngày thứ hai sau khi đến khách sạn Thẩm Lật mới gặp hết các ngôi sao và những nhân vật nổi tiếng trên mạng.
Đạo diễn là một người đàn ông còn khá trẻ và đầy triển vọng. Anh ta mới ngoài ba mươi, tính cách không cầu kỳ, lúc nói chuyện thường xuyên mang theo nụ cười, trông có vẻ tốt tính.
Tỷ lệ người xem chương trình trên ti vi khá cao, phí quảng cáo khá mềm. Chi phí mời các MC đều trên tám con số. Chương trình cũng rất hào phóng, không hề keo kiệt khi bố trí cơ sở vật chất.
Chương trình bắt đầu ghi hình vào sáng hôm sau, tầm sáu giờ sáng. Anh quay phim vác máy quay đi gõ cửa từng phòng. Hôm qua, ê kíp sản xuất thông báo tập hợp lúc tám giờ. Thẩm Lật dự tính ngủ đến sáu rưỡi sáng. Không ngờ tổ sản xuất quá giảo hoạt, mới sáu giờ sáng họ đã tới gõ cửa.
Thẩm Lật không phát hiện có vấn đề gì với giường ngủ, vì ngày hôm qua anh đi đi lại lại khiến anh mệt rũ cả người. Buổi tối anh mới ngủ được một chút mà sáng sớm đã bị dựng dậy. Thẩm Lật ngái ngủ, làn da trắng ửng hồng, đôi mắt đen láy lấp lánh ánh nước. Cho dù trai đẹp còn đang ngái ngủ, quần áo xộc xệch nhưng vẻ đẹp của anh vẫn khiến anh quay phim không nỡ đem ống kính dời đi.
Thẩm Lật mặc áo ngủ tơ tằm màu đen, cổ áo và ống tay áo rất rộng. Vải lụa đen làm tôn lên làn da trắng như ngọc của anh. Cổ áo bị xô lệch do tư thế ngủ, lộ ra xương quai xanh và một nửa bả vai, mịn màng đầy đặn, vô cùng khêu gợi.
Vẻ đẹp mê người.
Em trai biên kịch trong ê kíp sản xuất rất ra dáng trai thẳng, nhưng khi nhìn thấy bả vai cùng xương quai xanh của Thẩm Lật vẫn không nhịn được nuốt nước miếng, hai má đỏ bừng, ngơ ngác quên cả lời thoại.
Thẩm Lật dụi mắt. Sau khi nhìn rõ người đến, anh lập tức hiểu rõ tình hình. Cơn ngái ngủ nhanh chóng bay biến. Anh lẳng lặng kéo cổ áo của mình lên, chỉnh lại trang phục, cười nói: “Mọi người vất vả rồi, trời còn sớm như vậy, mọi người có muốn vào trong không?”
Khi Thẩm Lật kéo cổ áo lên, em trai biên kịch dường như nghe thấy tiếng thở dài đầy tiếc nuối trong lòng. Cậu lắc đầu không dám nghĩ thêm, vội vàng cầm bảng nhắc lời thoại đứng sau anh quay phim, bắt đầu đọc lời thoại, cos(1) lời tường thuật cho khán giả một cách hoàn hảo.
(1) Cos ở đây như Bunn hiểu là cosplay, ý là bạn này lồng lời tường thuật của mình vào cảnh quay
“Trước khi bắt đầu chuyến thám hiểm, đoàn thám hiểm đưa ra lời nhắc nhở: trang bị phù hợp là sự đảm bảo cho chuyến thám hiểm thành công. Các nhà thám hiểm, hành trang của các bạn đã sẵn sàng chưa?”
Phân đoạn thứ nhất: Mở vali hành lý.
Quy tắc: Mỗi nhà thám hiểm có thể chọn sáu trang bị từ vali của mình và đặt chúng vào bao hành lý cá nhân, sau đó giao cho nhân viên của ê kíp sản xuất kiểm tra và đóng gói. Trang bị sẽ ngẫu nhiên mở ra các nhiệm vụ ẩn hoặc phần thưởng bí mật. (Truyện được đăng duy nhất tại: bunntuki.wordpress.com – vui lòng không re-up!)
Thẩm Lật nghe xong quy tắc rất muốn hỏi: Tôi có thể thay quần áo trước không? Nguyên nhân chính là áo ngủ của anh có chút dễ…lộ hàng. Áo ngủ dạng áo choàng, lúc ngủ chẳng ai mặc quần bên dưới. Anh chỉ có mỗi chiếc quần lót bên trong, nếu ngồi xổm xuống mở vali, ừm… khó mà giải thích bằng lời.
Anh nhất thời không nhịn được vẫn nhỏ giọng hỏi.
Em trai biên kịch đỏ mặt, lắc đầu.
“Ồ.” Thẩm Lật thất vọng gật đầu.
Nội tâm của em trai biên kịch nhanh chóng dâng lên cảm giác tội lỗi, cậu hổ thẹn, sờ sờ mũi.
Thẩm Lật không bận tâm đến câu hỏi kia nữa. Anh chỉ lặng lẽ hỏi thăm bạn trai Cố Dịch thân mến từ tận đáy lòng.
Anh bình thường chẳng bao giờ mặc đồ ngủ hở hang như này. Bộ đồ ngủ ban đầu vốn là áo ngắn tay quần dài từ vải bông mềm, vô cùng bảo thủ nghiêm túc. Lần trước nữa, trước khi Cố Dịch rời đi, hắn đã lén lút chạy đến phòng thay đồ của anh, đóng gói toàn bộ đồ ngủ mang đi, chỉ để lại cho anh hai bộ ngủ. Một bộ Thẩm Lật đang mặc trên người, một bộ có cùng chất vải, màu đỏ sẫm, kiểu dáng lại càng hở hang hơn…
Nghĩ đến đây, Thẩm Lật chỉ hận không thể lôi Cố Dịch đến trước mặt, đánh một trận. Người này càng ngày càng không cần mặt mũi.
Anh trai quay phim đã chỉnh xong thiết bị, “Chúng ta bắt đầu chứ?”
Thẩm Lật gật đầu, kéo hành lý của mình ra, mở vali tìm kiếm.
Em trai biên kịch ở bên cạnh nhỏ giọng nhắc nhở: “Anh giới thiệu thêm về những món đồ anh mang theo, nghe nói lúc hậu kỳ có thể cắt thành các video nhỏ để quảng bá.”
Thẩm Lật mỉm cười, cảm ơn cậu ta.
Thẩm Lật mang theo tổng cộng hai vali một lớn một nhỏ.
Quần áo của Thẩm Lật chủ yếu để trong vali nhỏ, cũng không có gì để giới thiệu, anh trực tiếp bỏ qua.
Vali lớn có nhiều đồ hơn. Anh mang theo ba đôi giày, ngoài đôi trên chân còn có hai đôi trong vali. Thẩm Lật cũng không muốn giới thiệu về giày, theo quy tắc, giày và quần áo chỉ được coi là một loại trang bị.
Bên cạnh đôi giày là ba cuốn sách. Thẩm Lật cầm lên, giới thiệu từng cuốn. “Cuốn sách này liên quan đến địa lý vùng núi. Đây vốn là trải nghiệm cuộc sống bình thường mỗi ngày được viết bởi một nhà văn sống ở vùng núi của tỉnh S nhiều năm. Một cuốn khác là Bản Thảo Cương Mục(2). Nghe nói sẽ có một phần hỏi đáp lý thuyết, tôi cũng đã làm bài tập cho phần này rồi.” Thẩm Lật cười nói.
(2) Bản thảo cương mục là sách dược thảo nổi tiếng của Trung Quốc, do Lý Thời Trân, thời Minh biên soạn, gồm 52 quyển.
Tiếp theo là bình xịt chống muỗi, thuốc, miếng dán chống ẩm, diêm, dây thừng, lọ gia vị nhỏ tự chế, dao quân dụng Thụy Sĩ, đèn pin, đồng hồ đeo tay dã ngoại, mì gói, sô cô la.
Sau phần giới thiệu những thứ quan trọng, Thẩm Lật chọn quần áo, thuốc men, diêm, lọ gia vị nhỏ tự chế, con dao quân đội Thụy Sĩ và đồng hồ đeo tay dã ngoại. Nhân viên chương trình đã thu dọn những thứ này mang đi đóng gói.
Thẩm Lật thở phào nhẹ nhõm, lấy quần áo còn lại ra thay. Một tiếng sau, anh cùng mọi người tập hợp, ngồi máy bay trực thăng đến vị trí thám hiểm.
Một số người đã gặp nhau từ hôm qua, sau khi cùng nhân viên sản xuất chương trình ăn cơm, mọi người đã có thể nói chuyện tự nhiên với nhau.
Chương trình The Explorer (Nhà Thám Hiểm) có sáu MC cố định, lần này họ mời thêm sáu khách mời gồm ba người nổi tiếng trên mạng và ba ngôi sao.
Trương Phi Sướng, Ngụy Tử Kỳ, Dương Gia, Vạn Vũ Trạch, Nhan Vũ Dương, Đường Hảo là MC cố định. Trương Phi Sướng là thành viên cố định lâu nhất, cũng là người nhiều tuổi nhất. Anh ta đã từng giành được hai cúp ảnh đế. Do tuổi tác ngày càng lớn, hai năm qua anh ta gặp bế tắc trong phim điện ảnh, không nóng cũng không lạnh. Anh ta dứt khoát chuyển sang tham gia chương trình tạp kỹ. Tính tình người này trưởng thành và dễ tính, có kỹ năng đi chương trình giải trí, đến nay đã vượt qua đủ loại thử thách. Hai năm gần đây, dựa vào chương trình này, danh tiếng của Trương Phi Sướng dần nóng trở lại, số lượng người hâm mộ tăng lên cũng không ít.
Ngụy Tử Kỳ và Dương Gia là tiểu thịt tươi nổi lên gần đây. Thời gian dần trôi, tuổi tác ngày càng lớn, Trường Giang sóng sau đè sóng trước. Sang năm họ sẽ bước sang tuổi ba mươi, không thể so được về sự mới mẻ và nhan sắc của lứa tiểu thịt tươi mới. Hai người đang trong giai đoạn thay đổi hình tượng. Số lượng người hâm mộ cũng đã ổn định. Với chương trình tạp kỹ này và hai bộ phim truyền hình có diễn xuất vừa phải, việc thay đổi hình tượng cũng coi như thành công.
(3) “Tiểu thịt tươi” là khái niệm đặc biệt, được nền giải trí Hoa ngữ khai sinh và dần phổ biến rộng rãi trên toàn Châu Á để chỉ những chàng trai trẻ trung, ngoại hình thanh tú, làn da không tì vết, ăn nói nhỏ nhẹ và sở hữu vẻ đẹp mang hơi hướng phi giới tính (unisex).
Vạn Vũ Trạch là diễn viên của chương trình tạp kỹ, chuyên phụ trách gây tiếng cười.
Nhan Vũ Dương là người phụ trách tăng độ thu hút cho chương trình. Cậu ta còn khá trẻ, người hâm mộ đông, lại có chí khí, tính cách vui vẻ, khéo miệng, chịu được cực khổ, rất được yêu thích.
Đường Hảo là MC nữ duy nhất của chương trình, là tiểu hoa tuyến một. Cô có dung mạo hoa nhường nguyệt thẹn, tính cách năng nổ, chỉ số EQ cao, vừa có thể xách nước vừa có thể leo cây. Từ khi tham gia chương trình tạp kỹ này, số người hâm mộ của cô tăng lên không ít. Việc này trực tiếp giúp cô thăng hạng từ tiểu hoa tuyến hai lên tiểu hoa tuyến một đang “hot”. Độ nổi tiếng của cô đã lấn át cả đối thủ Phỉ Á, giúp cô trở thành nữ vương lưu lượng(5).
(4) Tiểu hoa: là danh xưng được sử dụng cho tất cả các nữ diễn viên khi vừa bắt đầu gia nhập vào con đường diễn xuất.
(5) Lưu lượng: là cụm từ đặc biệt dành riêng cho những minh tinh sở hữu lượng fan hâm mộ hùng hậu, gây hiệu ứng lớn và độ phổ biến tới mức dù không phải fan nhưng nhắc tới người ta cũng biết.
Địa vị của cả sáu vị MC cố định này không ai thấp hơn ai, ngoại trừ Nhan Vũ Dương được mời đến nhờ mức cát xê cực cao, cả năm người còn lại đều nổi tiếng từ chương trình.
Sáu khách mời theo thứ tự là: Vu Khê, Chu Tử Châu, Ngô Bân Bân, Vương Hàm Vũ, Khang Cao Hiên, Thẩm Lật.
Ba người đầu tiên đều là ngôi sao nổi tiếng. Vu Khê vừa đoạt giải diễn viên mới xuất sắc nhất năm nay nhờ bộ phim điện ảnh “Sơ Tuyết”. Giải thưởng này vừa vặn giúp cô đạt được vị trí tiểu hoa hạng hai, đang trên đà phát triển tốt. Chu Tử Châu là lưu lượng mới, còn Ngô Bân Bân là siêu mẫu quốc tế.
Ba người sau là các nhân vật nổi tiếng trên mạng. Vương Hàm Vũ và Khang Cao Hiên đều là streamer làm nội dung hướng về thiên nhiên. Vương Hàm Vũ đi theo con đường sinh tồn trong tự nhiên. Khang Cao Hiên là bộ đội đặc chủng đã xuất ngũ, có đầy đủ kỹ năng sinh tồn ngoài thực địa. Hai người này đều sở hữu tài khoản tích V với hơn năm triệu người hâm mộ. Thẩm Lật chỉ là một food vlogger có hơn một triệu người hâm mộ. Điều này khiến cho anh nhìn qua có chút lúng túng lại không có cảm giác tồn tại trong trương trình này. Điều duy nhất giúp anh nổi bật hơn chút có lẽ là trông anh đẹp trai nhất trong ba người.
Đúng, so với soái ca đỉnh lưu(6) Nhan Vũ Dương thì anh cũng đẹp không kém.
(6) Đỉnh lưu: Những người sở hữu lưu lượng hàng đầu trong Cbiz được gọi là đỉnh lưu.
Nhưng với bản chất của chương trình này thì không đội nào hoan nghênh một bình hoa di động. Nhưng cũng may những người này đều đã thành tinh, không ai để lộ ra vẻ khinh thường trên mặt. Bầu không khí vẫn hài hòa, tuy nhiên không loại trừ khả năng vài người đang âm thầm đánh giá giá trị của Thẩm Lật.
Đạo diễn chắc chắn sẽ không để một bình hoa vừa không nổi tiếng, vừa không có tác dụng lên chương trình. Chính nhóm MC cũng nghĩ ra được điều này. Đạo diễn trẻ quá thông minh, người bình thường không chơi lại anh ta được.
Trên máy bay, mọi người đều trò chuyện với nhau câu được câu chăng. Họ đều không quen biết nhau, ở đây cũng không có máy quay, các MC cũng không tỏ ra nhiệt tình. Chủ đề có thể thảo luận thì có hạn, chủ đề vừa mới bắt đầu đã nhanh chóng tập trung vào phân đoạn thứ nhất của chương trình.
Nhắc đến chủ đề này Trương Phi Sướng vô cùng tức giận: “Này, nhắc đến chuyện này anh lại tức. Đã qua hai mùa rồi mà anh vẫn chưa thoát được chiêu thức của Trương Du Phi. Trước đây anh chưa bao giờ phải tự mình chuẩn bị trang thiết bị. Lần này đến anh cũng chỉ xách túi quần áo nhẹ không. Được rồi, thật ra cậu ta có nhắc mọi người chuẩn bị hành lý. Nếu nói sớm hơn, anh sẽ kéo cả một cái xe đẩy tới!”
Ngụy Tử Kỳ nói tiếp: “Vậy anh mang theo cái gì?”
Trương Phi Sướng lườm một cái: “Tôi có thể mang theo cái gì? Quần áo và giày dép đều giống nhau, điện thoại di động không được phép mang theo, mỹ phẩm cũng giống nhau. Bốn món còn lại tôi đều không thu thập đủ. Tôi nghĩ không thể lãng phí cơ hội như vậy, nên mang theo cái cốc ở đầu giường, một bộ chăn ga trên giường, mấy miếng dán chống muỗi, còn có một túi giấy ăn trên bàn nữa.”
Mấy MC khác cười thành tiếng.
Đường Hảo cười thích thú: “Anh ơi, cốc, chăn, giấy ăn đều là của khách sạn đúng không?”
Trương Phi Sướng vung vung tay: “Anh mặc kệ, để cho ê kíp sản xuất nói chuyện với bên đấy đi, dù sao trong quy tắc cũng không cấm việc này.”
Nhan Vũ Dương cười hì hì nói: “Sư huynh, anh nói cái cốc cỡ lòng bàn tay ở khách sạn phải không? Sao anh lại cầm nó đi? Cầm đi có ích lợi gì?”
Trương Phi Sướng quyết lành làm gáo vỡ làm muôi: “Không có ích lợi gì, anh cho ê kíp sản xuất chút việc để làm thôi. Không thể cứ luôn luôn bị Trương Du Phi hầm, đúng không?”
Dương Gia cười gập cả người: “Em chỉ sợ cuối cùng lại là tự hại chính mình.”
Trương Phi Sướng nghe vậy thì sững sờ, “Anh ta sẽ không để cho anh tự cõng mấy thứ đó lên núi đâu nhỉ?”
Lời vừa buông ra, toàn bộ khoang máy bay cười ầm một trận.
Những người khác cũng kể lại các món họ mang theo. Dường như các MC đều không mang thứ gì hữu dụng, cả sáu món đồ tiêu chuẩn đều vô dụng.
Ngược lại, hai streamer mảng dã ngoại mang theo đầy đủ đồ. Ngoài quần áo, Vương Hàm Vũ mang theo bật lửa, một con dao quân dụng Thụy Sĩ, đèn pin cầm tay, la bàn, sô cô la. Khang Cao Hiên mang theo vài bộ quần áo, bình xịt chống muỗi, diêm, dây thừng, dao gọt hoa quả, đèn pin cầm tay.
Mọi người hỏi Thẩm Lật, anh kể lại những món mình mang theo.
“Tại sao cậu lại mang gia vị tự làm?”
Thẩm Lật cười đáp, “Tôi là một food vlogger, vì vậy tôi có thể góp một chút sức về chuyện ăn uống.”
Vạn Vũ Trạch liếm môi một cái: “Trương Du Phi mời cậu đến chứng tỏ anh ta vẫn còn một chút lương tâm.”
Dương Gia: “Do anh ta có lương tâm hay do hoàn cảnh lúc trước của chúng ta chưa tệ đến mức không thể chịu đựng được?”
Đường Hảo nói: “Không hiểu sao em có cảm giác là cái sau?”
Lộ trình không dài, chẳng mấy chốc đã sắp tới đích, cả đoàn đã chuẩn bị sẵn sàng.
Em trai biên kịch đứng sau máy quay đọc thẻ nhiệm vụ.
“Lần này, phần trả lời câu hỏi lý thuyết sẽ bị hủy bỏ. Trang bị sẽ được sao chép thành sáu phần tùy theo số loại mà đội bạn đã chuẩn bị. Phần thưởng bí mật của vòng đầu tiên đã được kích hoạt. Sau khi chia đội, chúng tôi sẽ công bố.”
Việc phân đội dựa vào rút thăm ngẫu nhiên.
Thẩm Lật cùng đội với Ngụy Tử Kỳ, Nhan Vũ Dương, Đường Hảo, Vu Khê và Khang Cao Hiên.
Trang thiết bị của đội Thẩm Lật: quần áo, bình xịt chống muỗi, diêm, dây thừng, dao gọt hoa quả, đèn pin, lọ gia vị nhỏ tự chế, dao quân dụng Thụy Sĩ, đồng hồ đeo tay ngoài trời, sô cô la, mì gói, nước khoáng. Hai món đồ lớn nhất là hai bình giữ nhiệt. Món đồ khiến Thẩm Lật cạn lời nhất là trang bị của mỗi người còn có một con gấu bông…
Các chàng trai nhìn hai cô gái.
Đường Hảo ngây người nhìn Vu Khê. Mặt Vu Khê đỏ lên: “Em thật sự không có mang theo…”
Ở đội còn lại, ngoài bật lửa do Vương Hàm Vũ mang theo còn có dao quân dụng Thụy Sĩ, đèn pin, la bàn, sô cô la, thuốc còn có ga giường, chăn của Trương Phi Sướng.
Theo lời kể của ê-kíp, khách sạn không bán chăn ga mà giới thiệu một đại lý bán buôn, tuy nhiên do không có thời gian nên họ chỉ có thể mua được sáu bộ chăn ga ở gần đây.
Khuôn mặt của Trương Phi Sướng lúc nhìn thấy sáu bộ chăn ga thật… khó diễn đạt thành lời…
Anh ta chỉ vào chăn bông: “Chúng tôi phải cõng lên núi sao?”
Đạo diễn nói: “Ồ, hôm nay chưa cần.”
Mắt trái của Trương Phi Sướng giật giật: “Hôm nay chưa cần là có ý gì?”
Đạo diễn nhàn nhạt nói: “Có ý là ngày mai cần.”
Trương Phi Sướng: “A a a a a!”
Đạo diễn: “Anh già từng này rồi mà sao còn dễ kích động như vậy.”
Trương Phi Sướng: “Tôi liều mạng với cậu!!!”
Thẩm Lật nhìn cái chăn bông trước mặt Trương Phi Sướng, rồi lại nhìn con gấu bông trước mặt mình. Anh khẽ thở dài, cuộc sống mà…
Sau khi danh sách trang bị của mỗi đội được công bố chính là đến cảnh thông báo phần thưởng bí mật.
Điều kiện để nhận thưởng lần này: 1. Có dụng cụ cắt gọt trong hành lý, 2. Có thuốc trong hành lý, 3. Có muối trong hành lý.
Nếu đáp ứng được một trong các điều kiện, đội chơi sẽ nhận được một thẻ trang bị. Nếu đáp ứng tất cả các điều kiện, đội chơi được tặng thêm một thẻ trợ giúp.
Mỗi thẻ trang bị có thể cung cấp một trang bị cho đội chơi. Thẻ trợ giúp cung cấp cơ hội nhờ người thợ săn già dưới chân núi giúp đỡ khi cần thiết.
Hai đội đều đáp ứng được hai điều kiện đầu tiên. Còn điều kiện thứ ba, mọi người quét qua danh sách trang bị một lượt, dường như cả hai đội đều không đáp ứng được điều kiện này. Mọi người đều cảm thấy tiếc nuối. Thẻ trợ giúp này thực sự hữu dụng. Người thợ săn già sống dưới chân núi rất quen thuộc tình hình trong núi, thậm chí còn mạnh hơn cả bách khoa toàn thư Baidu. Chiếc thẻ này có thể tác động trực tiếp đến kết quả cuối cùng. Thật đáng tiếc.
Trương Phi Sướng là người quen thuộc phong cách của đạo diễn nhất. Vì vậy anh ta nghĩ ra cái gì liền hỏi ngay: “Tấm thẻ trợ giúp này có trong các nhiệm vụ ẩn sau này không?”
Đạo diễn gật đầu: “Có, nhưng một điều kiện đơn giản như vậy mà anh còn không đáp ứng được. Anh nghĩ mình có thể lấy được nó phần chơi tiếp theo không?”
Trương Phi Sướng ôm eo Dương Gia: “Đừng cản anh, để anh liều mạng với cậu ta!”
Dương Gia đẩy anh ta một cái: “Ừ, ngược lại là anh biến đi.”
Ngay khi đạo diễn chuẩn bị chuyển sang phần thứ hai, Thẩm Lật lên tiếng: “Chờ đã! Chúng tôi có muối!”
Mọi người nhìn về phía Thẩm Lật, Thẩm Lật cầm lọ gia vị của mình lên, mở ra, đổ ra một ít, rồi nhặt ra mấy hạt muối, “Muối trộn trong gia vị có tính không?”
Mọi người vẫn luôn nghĩ rằng lọ gia vị của Thẩm Lật chứa hạt nêm, hoặc sốt pha sẵn, chẳng ai ngờ tới điều này.
Đạo diễn gật đầu: “Tính.”
“Chúc mừng đội đỏ đã đạt đủ điều kiện nhận được ba thẻ trang bị và một thẻ trợ giúp. Ngoài ra, muối là nguyên liệu cần thiết cho cơ thể con người, không dễ kiếm được trong tự nhiên, vì vậy các bạn nên mang theo.”
Hết chương 36
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!