Sau Khi Trùng Sinh Bốn Người Anh Đều Cưng Chiều Tôi
Chương 67
Cô tính mua cho anh hai một cái trâm cài ngực nạm kim cương giành cho nam, còn cho anh ba thì là một cái nút tay áo đồ cổ.
Cuối cùng Hà Nguyệt Tâm dùng giá 15 triệu để mua được cái trâm cài áo nạm kim cương.
Ánh mắt những người xung quanh nhìn cô đều thay đổi hết rồi, mua một món là có tiền, mua hai món là phú hào, vậy mua ba món thì sao? Vậy thì không phải là có tiền bình thường đâu.
Đây là phú hào ẩn nào mới bế quan tỏa cảng ra khỏi núi rồi vậy?
Những người lúc đầu nghi ngờ Hà Nguyệt Tâm có kim chủ chống lưng cũng đồng loạt biến mất không thấy, đây chắc chắn là một phú hào ẩn ra ngoài càn quét chơi thì có đó!
Hà Nguyệt Tâm không có chú ý đến những người xung quanh nhìn cô như thế nào, cô đắm chìm trong suy nghĩ của mình, lúc cô mua thì không cảm thấy gì cả, hồi nãy mới nhẩm tính lại mới thấy chính mình đã tiêu đi rất nhiều tiền rồi!
Sau khi mua nhà, trong tay cô còn hơn 190 triệu. Bây giờ mua liền ba món đồ đã tiêu mất 72 triệu rồi.
Bây giờ vẫn còn nút tay áo đồ cổ cho anh ba chưa mua nữa.
Trên mặt cô rốt cuộc cũng lộ ra vẻ đau ví rồi. Tiêu nhiều tiền quá rồi!
Tề Nhã Thu vẫn luôn chú ý đến động tĩnh của Hà Nguyệt Tâm, thấy biểu cảm trên mặt lúc này của Hà Nguyệt Tâm thì thở phào nhẹ nhõm một hơi, rốt cuộc tiền cũng thấy đáy rồi sao?
Nếu như Hà Nguyệt Tâm không dừng lại nữa, thì cô ta quả thật sắp bị sự ghen tỵ và ngưỡng mộ của mình dìm chết rồi!
Cô ta từ nhỏ tới lớn vẫn chưa bao giờ ghen tỵ với một người phụ nữ tới như vậy. Vẻ ngoài xinh đẹp cũng thôi đi, còn nhiều tiền như vậy nữa, tính thử đống đồ mà nó mua cũng gần 100 triệu rồi còn gì!
Cô ta vẫn chưa bao giờ nhìn thấy thiên kim tiểu thư nào mát tay như vậy đâu!
Sau khi Hà Nguyệt Tâm đau lòng xong thì lại cắn răng, mua cũng đã mua rồi, bây giờ đã mua 3 món rồi, vẫn còn quà cho anh ba nữa, cô không thể nào nửa đường đứt gánh được! Nếu không sẽ chỉ có anh ba không có quà mà thôi, anh ba tuy rằng độc mồm độc miệng, nhưng đối xử với cô rất tốt, nếu không mua quà cho anh ba thì cô sẽ áy náy chết mất.
Thấy sắc mặt Hà Nguyệt Tâm không còn bình thản nữa thì không ít người bắt đầu lộ ra vẻ mặt vui vẻ khi người khác gặp họa, rất nhiều nhà giàu mới nổi khi mới vừa tham gia các buổi bán đấu giá đều rất dễ bị lòng hư vinh dắt mũi mà kích động vung tiền như rác. Hà Nguyệt Tâm đây không phải là ví dụ điển hình sao. Sau khi mua xong thì mới hối hận không thôi. Chắc đây là đã dùng hết nửa gia sản của mình ra để khoe khoang rồi đây.
Đến lúc mua đấu giá món thứ tư thì động tác giơ bảng của Hà Nguyệt Tâm liền bảo thủ hơn rất nhiều, không tích cực và muốn có bằng được như lúc mua trâm cài áo rồi.
Trong buổi bán đấu giá sẽ có một số người thích chống đối với người ta, nhìn ai không thuận mắt, hoặc là đặc biệt có tiền, chính là thích giơ bảng nâng giá cho vui.
Hà Nguyệt Tâm cũng đã nhìn ra được rồi, một mặt là không muốn mắc mưu, một mặt là cảm thấy có chút đau lòng rồi.
Lúc anh cả chia tài sản ra cho cô thì cô còn cảm thấy 200 triệu không ít rồi, ai biết chỉ mới mua quà cho 4 anh trai thôi mà đã tiêu hơn nửa rồi.
Suy nghĩ đang bay cao bay xa thì có một bóng người nghiêng người nói nhỏ bên tai cô: “Nguyệt Tâm tiểu thư, đây là Hà tổng đưa cho tiểu thư.”
Hà Nguyệt Tâm ngẩng đầu lên nhìn thì thấy người đó là Lý Nham, trên mặt Lý Nham lộ ra ý cười, có chút không biết làm sao nhìn cô. Bây giờ ông nhìn Hà Nguyệt Tâm thế nhưng lại xuất hiện tâm thái của người cha già rồi, lúc ông giúp Hà Thúy Chi hỏi chuyện về Hà Nguyệt Tâm cũng dốt hết tâm hết sức, biết được Hà Nguyệt Tâm giấu Hà Thúy Chi đến đây thì ông cảm thấy Hà Nguyệt Tâm cũng quá gan dạ rồi đi, nếu như gặp phải nguy hiểm thì sao đây?
Hà Nguyệt Tâm có chút chột dạ.
Lý Nham đã ở đây rồi thì chắc anh cả cũng đã đến rồi. Anh cả đã biết cô giấu anh đến đây rồi sao.
Lý Nham ôn hòa nhìn cô, đặt đồ trong tay mình vào trong tay cô: “Đây là thẻ ngân hàng Hà tổng cho tiểu thư, cậu ấy biết tiền của tiểu thư đã dùng gần hết rồi.”
Hà Nguyệt Tâm nghe xong mặt đỏ bừng ngay, giấu người trong nhà ra ngoài tiêu xài hoang phí, bị anh cả bắt thóp rồi cũng thôi đi, còn nhìn ra được cô đang đau ví mà lén lút cứu tế cho cô nữa chứ.
Lý Nham nói: “Hà tổng kêu chú chuyển lời cho tiểu thư rằng nếu như tiểu thư thích mua đấu giá thì tối nay hãy mua nhiều đồ mà tiểu thư thích chút, không cần để ý đến ánh mắt của những người xung quanh đâu, cũng không cần phải lo tiền không đủ tiêu.”
Hà Nguyệt Tâm mím nhẹ môi lại, tuy rằng cô không phải tiêu xài hoang phí, chỉ là vì muốn mua quà cho mấy anh trai mà thôi, nhưng cô vẫn là đã giấu anh cả đến đây, anh cả không trách cô mà ngược lại còn đối tốt với cô vậy nữa, còn cho tiền cô tiêu nữa?
Hà Nguyệt Tâm có chút hiếu kỳ nói: “Trong thẻ này có bao nhiều tiền vậy?”
“500 triệu.”
Hà Nguyệt Tâm: “……”
+
Cô sắp ngất rồi!
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!