Sau Khi Xem Mắt Cùng Nam Thần E-sport - Chương 2: 2: Phát Sóng Trực Tiếp
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
36


Sau Khi Xem Mắt Cùng Nam Thần E-sport


Chương 2: 2: Phát Sóng Trực Tiếp


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Phổ cập sơ sơ kiến thức về PUBG:
– Duo: Ghép nhóm đôi
– Squad: Ghép nhóm bốn
– Hòm/hộp: Ngủm củ tỏi
– Ăn gà: Winner winner chicken dinner
– Bo: vùng bao an toàn nơi người chơi phải có mặt trước khi hết giờ
– Map: Mấy cái bản đồ trong game
– Loot đồ/ loot hòm: Thu lượm vật phẩm trong game
____^_^____
Ảnh đại diện Wechat của Lục Quyện rất dễ thấy, là hình cá nhân của hắn cắt từ poster tuyên truyền chiến đội TVT, mặc đồng phục màu xanh và vàng của đội, mặt không cảm xúc nhìn thẳng ống kính.

Ngay cả hình ảnh có độ phân giải cao cũng không ngăn được giá trị nhan sắc của hắn.
(*) Kiểu chụp máy ảnh nét quá trời nét nhưng mà vẫn không bị dìm, không khuyết điểm ấy
Tay cầm chuột máy tính của Úc Ninh khựng lại, đợi đến khi màn hình điện thoại tắt ngúm mới thở phào thật khẽ.

Chắc gửi nhầm?
Dòm thế nào đi nữa thì Lục Quyện vẫn không giống kiểu người sẽ tiếp tục liên hệ với đối tượng xem mắt lắm?
Cậu chăm chú nhìn điện thoại một hồi, xác định không có thêm tin nhắn mới, mới mím môi, mở nền tảng phát sóng trực tiếp.

Trò chơi mà Úc Ninh phát sóng trực tiếp cũng là phiên bản PC của PUBG tuyệt địa cầu sinh, cậu đã chơi trò chơi này gần hai, ba năm nên cũng được coi là một người chơi kỳ cựu.
Thời gian này là lúc cậu thường bắt đầu phát sóng, nên đã có chừng trăm người đang ngồi xổm trong phòng livestream.
Chờ hệ thống nhắc camera kết nối hoàn tất xong, Úc Ninh nhếch khóe môi, theo thói quen nở nụ cười, thuần thục chào hỏi khán giả trong phòng livestream: “Chào buổi chiều cả nhà yêu của kem!”
Ngữ khí nhẹ nhàng, bản thân giọng nói của cậu đã rất trong trẻo, lại còn cố tình chèn thêm âm mũi, cuối mỗi từ đều nghe như đang làm nũng.

Màn đạn* lập lức tăng vùn vụt.

(*) Mấy cái cmt hiện trên màn hình ấy.

Mình để hình ở dưới nhe
【 Moah moah moah bảo bối đúng giờ quá à! 】
【 Dù bé có giả vờ bình tĩnh thì bọn chị cũng nhận ra thôi à, có phải bảo bối thấy tụi chị thì ngại ngùng đến mức tai đỏ ửng hong? 】
Phòng livestream của Úc Ninh tên “Bạn học Purin”, fan hâm mộ thường gọi cậu là bảo bối, mới đầu Úc Ninh Không quen với cách gọi này lắm, sau này thấy khán giả yêu thích, hiệu quả cũng tốt bèn tùy ý bọn họ.

Úc Ninh đang đợi trò chơi tải, khi nhìn thấy màn đạn thì vô thức chạm vào tai mình, hình như có chút nong nóng, ngón tay đặt trên con chuột nhúc nhích mấy lần, cậu quét mắt nhìn mình trong camera.
Camera của cậu là quà tặng kèm khi mua máy tính từ cửa hàng, chất lượng thu hình không cao, chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy một chút ửng hồng ở vành tai phải.
Click chuột mấy lần, Úc Ninh mới cong khóe miệng đáp lại màn đạn, “Đúng rồi, không lẽ mấy bà thấy tui mà không ngại ngùng chút nào sao?” Nói xong còn nháy mắt với camera một cái.

Vẻ ngoài Úc Ninh vô cùng ngây thơ vô tội, trắng trẻo non nớt, chỉ nhìn mặt thì không đoán ra cậu đã là sinh viên năm ba, đặc biệt là lúc cười rộ lên, đại khái chính là hình mẫu mối tình đầu thịnh hành, má phải nặn ra một lúm đồng tiền nông, vừa ngây ngô lại xinh đẹp.

Cứ như thế, màn đạn quả nhiên lại nổ tung.

【 A a a a a con trai xênh quá à! Chụt chụt chụt mẹ yêu lúm đồng tiền! 】
【 Lầu trên ơi con là con dâu của mẹ, mẹ có thích gì không con mua biếu! 】
【 Streamer bán nhan sắc sao vô được khu game vậy? 】
【 Đây là streamer gà mờ á? Phụ nữ gấc iuuu* 】
(*) Raw: i了i了.

Là ngôn ngữ mạng ý chỉ tuyệt vời, tôi rất thích
Màn đạn nhảy liên tục, Úc Ninh chỉ nhìn sơ qua, cũng không để trong lòng, đúng lúc trận đấu bắt đầu, Úc Ninh lập tức nói với mọi người: “Hôm nay tui chơi duo* ngẫu nhiên hai trận trước, rồi mở rút thăm chọn người chơi chung với tui mấy trận.”
Rút thăm sẽ dựa trên số lightstick mà nền tảng phát miễn phí cho mỗi tài khoản*.
(*) Là một món quà ảo trên nền tảng livestream, sau khi tạo tài khoản, mỗi tài khoản sẽ nhận được một lightstick mỗi ngày.
Nói xong thì chọn ghép đội.

【 Mấy bà đoán xem nay được mấy trận? 】
【 Còn phải xem phát sóng bao lâu, nếu một tiếng thì tui đoán mười trận? 】
【 Có phải mấy bà đánh giá cao Purin quá rồi không? Tối thiểu phải mười lăm trận chứ? Trừ thời gian trên máy bay ra tui nghĩ vẫn có thể ấy 】
(*) Chơi dở quá nên người ta chọc là vừa vô đã ngủm ngay, mỗi trận cỡ mấy phút thôi á =)))) livestream một tiếng mà mười trận là mỗi trận có 6 phút thôi, mà mẹ ở dưới còn tăng lên mười lăm trận =)))
【 Mấy bà thảo luận cái đấy, tui thì khác, tui đang nghĩ xíu nữa có đồng đội nào dẫn bảo bối ăn gà không 】
“Không phải chứ, streamer nhà người ta thì đoán có dẫn đồng đội ăn gà được không, đến tui thì biến thành đoán thời gian hóa hòm? Không thể tin tui một chút à?” Úc Ninh vừa phản bác, vừa tìm điểm nhảy dù.

Cậu để chế độ chọn map ngẫu nhiên, xui sao trúng ngay map tuyết cậu ghét nhất.

Trong map tuyết không những chỉ toàn là màu trắng, rất khó nhìn mà còn rất dễ vừa nhảy xuống đã đụng người.

Ván này cũng không thuận lợi lắm.
Mới vừa vào trận, đồng đội duy nhất liền bật micro.

“Có nghe thấy không?” Tiếng Trung Quốc mang theo tiếng rít mic có phần thô lỗ truyền đến.
Úc Ninh bị tiếng rít khi mở micro dọa cho thiếu chút nữa quăng tai nghe đi, liếc nhìn màn đạn, thuần thục mở mic đội, “Nghe, anh trai, anh muốn nhảy ở đâu?”
Thật ra cậu thích nhảy ở bờ biển.

So với trung tâm màu mỡ đông đúc, bờ biển luôn an toàn hơn.
Đồng đội khịt mũi hai tiếng, “Nam à? Tùy mày, thích nhảy đâu thì nhảy, đừng bám theo tao là được.”
【 Đm, nhân phẩm thằng này bị sao thế? Đừng nói là ảo tưởng câu được em gái nào trong trò chơi nha? 】

【 Siết nắm đấm! Ăn với chả nói, Purin có làm gì đâu! 】
Ngược lại Úc Ninh lại không có cảm giác gì, chơi game nhiều rồi mới biết loại người nào cũng có thể gặp phải.

Cậu nghe đồng đội nói thế thì dứt khoát chọn nơi xa nhất.

Nhảy xuống vùng nghèo túng, ngay cả một khẩu tiểu liên Úc Ninh cũng không nhặt được, chỉ có một khẩu súng lục.

Cũng may gần đây không có người, nhưng dựa trên thái độ của đồng đội hôm nay, cậu cũng không tiện dựa vào đồng đội để kéo nhiệt hiệu quả như thường lệ, chỉ có thể yên lặng núp ở đâu đấy chờ bo thu, thỉnh thoảng lại trả lời màn đạn.

【 Nghe nói TVT muốn phát sóng trực tiếp với Dã Báo, tin chuẩn không anh em? 】
【 Thật không a a a a a! Con trai! Không được thua kém! Có biết bây giờ con cũng nổi tiếng không kém Quyện thần chưa hả! 】
Úc Ninh nói, “Cái gì cơ?”
“Tui được gọi là thần luôn hả?”
【 Có biết xấu hổ không ba? Ý là nói hai người đều có thể chất khắc cp! 】
【 Nói đơn giản là có mệnh cô đơn 】
Úc Ninh không quá tán thành, “Mấy ngươi đừng nói bừa nha, nói Quyện Thần mệnh cô đơn thì tui chịu, chứ nói tui cô đơn thì không đúng lắm thì phải? Phòng livestream tui nhiều bảo bối quá trời, nếu tui có mệnh cô đơn thì họ biết làm sao bây giờ?”
【??? Fans Lục Quyện đang cầm dao lên đường xử cưng đó 】
【 Lại cọ nhiệt? Streamer gà mờ tuyến mười ba cũng dám cọ nhiệt Quyện thần? 】
【 Bọn tui không có nha, đừng có nói bừa, hành vi của chủ phòng không liên quan đến người hâm mộ, nếu có liên quan thoát fan tại chỗ 】
Úc Ninh nhìn bo thu hẹp lại, số cậu cũng hên, không biết sao vùng an toàn lại thu hẹp ngay bờ biển hẻo lánh chỗ cậu núp.

Cậu còn chưa kịp đáp lại màn đạn thì giọng nói bực tức của đồng đội lại vọng ra từ tai nghe, “Mày điếc à? Tao nhờ mày tới giúp tao có nghe không?”
“Mẹ nó thật xúi quẩy! Sao lại trúng ngay thứ rác rưởi như mày nữa!”
Đồng đội vẫn còn mắng một đống, nhưng Úc Ninh chả buồn nghe.

Cậu nhìn bản đồ, đồng đội của cậu đang ở một căn nhà gần đấy, ban nãy Úc Ninh không chú ý, còn tưởng đối phương nhảy thẳng xuống mấy chỗ đông đúc.

Cậu chần chờ một chút, “Vậy anh chờ xíu nhé.”
Cũng không biết đối phương có nghe hay không, vẫn tiếp tục mắng.

【 Mồm miệng thằng này cũng ô uế quá đi mất? 】
【 Móa! Thật sự muốn đi kéo người hả? Bực cả mình, đách xem nữa! Streamer rác rưởi! Mới khen mặt đẹp thì lòi ra đầu óc có bệnh! 】
【 Còn chưa hết ván mà đã mắng người ta? 】
Úc Ninh không quan tâm đến màn đạn, không tiếng động mỉm cười, trở tay tắt loa đồng đội đi, cầm bình thuốc duy nhất đi về phía đồng đội và nói: “Tui sợ phòng livestream bị chặn, nên tạm thời tắt loa.”
Cậu vừa dứt lời, nhân vật game đột nhiên khựng lại một chút.

Không chỉ bất động trong game, phòng livestream cũng im phăng phắc.

Úc Ninh nhíu mày.

Khoảng mấy giây sau, màn đạn mới lại ồ ạt nhảy lên.

【 Cái mẹ gì vậy trời? 】
【 Tư bản!! Mừng phát khóc! Nửa năm rồi! Cuối cùng cũng có người tặng bảo bối gói quà lớn! 】
Úc Ninh vẫn đang cố chạy sang chỗ đồng đội, nhìn thấy màn đạn và thông báo của hệ thống thì thoáng kinh ngạc, “Cảm ơn Juan đã tặng du thuyền.”
Gói quà trên nền tảng Dã Báo chia thành nhiều loại, nhưng đắt nhất là du thuyền, một chiếc du thuyền tương đương với 500 nhân dân tệ.

Tuy rằng vị Juan này chỉ ném một chiếc nhưng cũng đủ trở thành đại VIP của phòng livestream.

“Đội trưởng, anh làm gì thế?” Căn cứ chiến đội TVT, Tanker* Nam Bắc cầm chai nước đi ngang sau lưng đội trưởng Lục Quyện, trông thấy Lục Quyện cắm đầu vào máy tính bảng, thuận miệng hỏi một câu.

(*) Tiên phong, tấn công
Vừa mới dứt câu, liền nghe thấy tiếng cảm ơn lanh lảnh kéo theo âm cuối của nam sinh.

Nam Bắc nhướng mày, Juan?
Cảm ơn đội trưởng hả ta?
Lục Quyện khẽ ừ lại, cũng không biết đang trả lời ai.
Thấy Lục Quyện không đuổi mình đi, Nam Bắc thẳng thắn ngồi xuống cái ghế bên cạnh Lục Quyện, tiện thể nhìn vào màn hình máy tính bảng.

Màn hình đủ lớn để anh nhìn thấy ở vị trí này.

Trên màn hình, có vẻ như là giao diện phát sóng trực tiếp của PUBG, màn đạt bay xoèn xoẹt, góc bên phải màn hình hình như là camera của streamer.

Nam Bắc ngồi hơi xa, nhìn không rõ mặt cậu streamer ấy, huống chi ngón tay đội trưởng vẫn đang chắn tầm mắt.

Ở giữa màn hình, nhân vật của streamer leo cửa sổ vào một ngôi nhà, trong góc nhà là đồng đội gục dưới mặt đất.
Ngay khi streamer vô nhà thì ném bình thuốc duy nhất xuống đất, bắt đầu cứu người.

Nam Bắc khẽ tặc lưỡi, nghĩ thầm quả là quên mình vì người, chưa cảm khái xong đã thấy streamer nhảy nhót, bỏ ngang việc cứu người, đến khi thanh máu của đồng đội lại tụt thêm một ít, streamer mới bắt đầu cứu tiếp, vòng tròn tiến độ được một nửa thì lại nhảy lên.

Nam Bắc:…??
Đây không phải cố ý giỡn mặt sao?
Qua mấy lần như vậy đến, màn đạn cũng đã rần rần:
【 Ha ha ha ha ha ha phê, chắc cha này tức chết 】
【 Đối phó với kẻ ác phải dùng cách của kẻ ác! Đứa nào mới mắng con tao có thể xin lỗi không? Thật sự cho rằng Purin là quả hồng mềm à? 】
Lúc này, tiếng cười của streamer truyền đến, quả nhiên là âm thanh của một thiếu niên trong trẻo, nghe vô cùng thoải mái, “Tức cái gì chứ, không phải tui tới cứu anh ta sao? Vừa nãy trượt tay mấy lần, lần này hứa không trượt nữa! Cũng do tui gà quá nên mới hay trượt tay vậy đó!”
Nam Bắc nhìn thoáng qua gương mặt vô cảm của đội trưởng, ấp úng mãi mới thử hỏi thăm, “Đội trưởng…?” Sao cậu ta không biết đội trưởng nhà mình có hứng thú với cậu streamer xấu xa này nhỉ?
“Streamer này…!cũng rất…”

Hai chữ “thú vị” chưa ra khỏi miệng, Nam Bắc nhìn thấy streamer trên màn hình lại trượt tay hủy thao tác cứu người, mà lúc này tay đồng đội chỉ còn lại một vệt máu tí hi, không biết tốc độ tay streamer như thế nào, lập tức đổi sang súng lục nhắm ngay đầu đồng đội.

Chỉ tiếc là súng vừa mới rời vỏ thì đồng đội đã ngủm, tất nhiên không kịp bắn.

Dường như streamer còn rất tiếc nuối: “Trách tốc độ tay tui quá chậm! Không thì có thể giúp anh ta vui vẻ lần cuối rồi!”
Trên màn đạn spam toàn: 【 ha ha ha ha ha ha 】
Nam Bắc im lặng một chập, “…Đội trưởng, streamer này chơi có vẻ vui ghê.”
Cậu ta nói xong lời này, Lục Quyện mới nhận ra bên cạnh mình đột nhiên nhiều hơn một người, giật giật cổ, cũng không tắt giao diện phát sóng trực tiếp mà chỉ quay sang, vẻ mặt lạnh lùng liếc nhìn Nam Bắc.

Đầu ngón tay gõ gõ cứng nhắc, tiếng gõ bàn trong đại sảnh yên tĩnh vô càng thêm rõ ràng, đến mức khiến đáy lòng Nam Bắc ngứa ngáy, qua một lúc sau, Lục Quyện mới khẽ kéo khóe môi, “Đúng là rất vui, chuẩn bị phát sóng trực tiếp, các cậu chưa làm quen?”
Nam bắc vội vàng thề thốt, “Đi ngay đi ngay!” Nghĩ thầm không hổ là đội trưởng! Phát sóng trực tiếp thôi cũng chuẩn bị kĩ càng như thế!
Lục Quyện ừm một tiếng, lại cúi đầu xuống.

Dưới góc phải màn hình, Úc Ninh vì mới trả thù xong, nụ cười trên mặt thành thật hơn lúc mới bắt đầu livestream không ít, lúm đồng tiền ở má phải cũng lộ rõ, hai gò má hơi ửng hồng.

Lục Quyện khẽ cong môi, nhìn màn đạn loạn xì ngầu.

【 Tức chết hắn! Ha ha ha ha ha 】
【 Đánh cược xem mấy phút nữa thì ổng biến thành cái hộp không bây ơi? 】
【 Khi nào rút thăm thế? 】
【 Một tiếng nữa! 】
【 Tui đề nghị slot đầu tiên trong xe dành cho anh trai tư bản! Bảo bối ơi con nhiệt tình với ông chủ một chút! 】
【 Tui sợ duo xong ông chủ sẽ chạy mất QAQ làm sao bây giờ 】
Lục Quyện bất giác gật đầu, ngả người ra sau ghế, sau khoảng nửa phút, hắn ngẩng đầu nhìn Nam Bắc đang đi về phòng tập.
“Chờ đã.”
Nam Bắc ôm một đống đồ ăn vặt, bước chân khựng lại.

Đệt, vừa rồi đội trưởng không chú ý nên lẻn vào phòng bếp trộm đồ ăn vặt, nhanh như vậy đã bị phát hiện hả trời?
Cậu chàng có chút thấp thỏm quay lại, cố gắng giấu hết mớ đồ ăn vặt sau lưng, “Vâng, đội trưởng!”
Lục Quyện như thể không phát hiện đống đồ trong tay cậu, chỉ đáp lại, “Có tài khoản khán giả Dã Báo không?”
Nam bắc: “…!Hở?”
Lục Quyện lại nghiêng người lên phía trước, đôi mắt vẫn dán vào màn hình, “Tài khoản có nhiều lightstick đấy.”
____^_^____
Màn đạn

Cái cứu người là nó vậy nè =))) đồng đội bị knock nhưng chưa ngủm hẳn thì vẫn cứu được.

Cái vòng tròn là tiến độ cứu, thanh máu đỏ ở dưới (để càng lâu là càng tụt máu đến khi hết máu là ngủm thiệt).

Túm lại là ẻm giả bộ cứu gần full tiến độ thì ẻm nhả cho quỷ kia tức chớt
.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN