Sau Khi Xuyên Sách: Ta Gả Cho Bạo Quân Tàn Tật - Chương 125: Ngoại truyện 2: Rồng con (3)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
11


Sau Khi Xuyên Sách: Ta Gả Cho Bạo Quân Tàn Tật


Chương 125: Ngoại truyện 2: Rồng con (3)


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Sau khi nhận được kiến nghị tựa hồ như rất không tồi đến từ đám long thần tử, nhớ lại sáng nay vẻ mặt phu nhân xác thật có chút khó chịu, Long tiên sinh cảm thấy mình nên làm chút gì.

“Xin nàng tha thứ, nấu cơm cho nàng, tùy tiện nàng đánh.”

Long tiên sinh thấp thấp niệm niệm mấy câu tên nhóc Tử Long lúc nãy mới nói, rồi như suy tư gì.

Nếu nói về chuyện nấu cơm, hắn nhớ rõ phu nhân hình như tương đối thích ăn một loại tôm đáy biển.

Long tiên sinh cẩn thận cất cái túi tiền sừng rồng kỹ càng, có chút gấp rút cất bước đi như súc địa thành thốn, đi đáy biển một chuyến.

Hắn tìm hồi lâu, mới tìm được một con tôm bạc tam giai biển sâu, chỉ cắt bộ phận ngon nhất xuống, chuẩn bị mang về cho phu nhân ăn.

Nhưng thực mau, anh rồng này liền lâm vào một vòng rối rắm mới ——

Long……1

không biết nấu cơm.

Khi còn nhỏ, không có cơ hội, cũng không có nguyên liệu nấu ăn hay củi lửa gì cho hắn lăn lộn.

Lớn hơn một chút, hắn vẫn luôn lưu lạc, thời điểm lưu lạc đó, hắn vẫn đang trong giai đoạn phát triển thân thể, nếu chỉ ăn những nguyên liệu nấu nướng tốt kia thôi, căn bản là ăn không đủ no, cho nên hắn đều hoặc là không ăn, hoặc là một lần ăn rất nhiều.

Lúc sau khi thành quân thượng Long tộc, càng thêm không cần thiết nấu cơm.

Cho nên, khi hắn tay chân nhẹ nhàng về đến nhà, đối mặt với nồi lạnh bếp lạnh trong phòng bếp, Long tiên sinh của chúng ta · người mạnh mẽ nhất đại lục · muốn lấy lòng phu nhân, hoàn toàn có điểm vô thố.

Ước chừng một giờ sau ——

Mục Loan Loan vì nghe được một hương vị khó có thể miêu tả mà bị đánh thức dậy.

Nàng cảm giác thân thể của mình phảng phất như bị xe tải lớn nghiền áp qua, chỗ nào cũng phi thường nhức mỏi.

Trong óc cũng dần dần rõ ràng lên toàn bộ ký ức hoang đường của mấy ngày trước l, Mục Loan Loan thoáng nhìn mấy vệt đỏ trên cổ tay mình, gò má nóng kinh người.

“Phu nhân.” Cửa bị đẩy ra, bên ngoài bức màn đỏ thẫm, Long tiên sinh rốt cuộc làm xong cơm đang bưng mâm bước vào, nhẹ nhàng kêu nàng một tiếng.

Mục Loan Loan nghe thấy thanh âm của hắn, theo bản năng duỗi tay nắm chặt chăn một chút, thanh âm hơi khẩn trương, “Chàng, chàng đi ra ngoài trước đi.”

Nàng mở miệng ra giọng nói liền khàn khàn, so ngày thường thanh âm thấp đi vài độ.

“Long muốn ở cạnh phu nhân.” Bên kia anh rồng nào đó tựa hồ thực tủy biết vị, được một tấc lại muốn tiến một thước.

Mục Loan Loan đành phải chui lại vào trong chăn nằm, nàng còn chưa kịp duỗi thẳng chân, liền thấy một cánh tay thon dài vén màn che lên, Long tiên sinh bưng mâm tiến vào.

Nàng nhìn mắt khóe môi hắn vẫn còn xanh xanh tím tím chưa có tiêu đi, lại nghĩ tới một ít hình ảnh không thể miêu tả, thật không cảm thấy quá thoải mái.

YOU”LL ALSO LIKE

“Phu nhân, muốn ăn vài thứ trước không.”

Long tiên sinh đưa lỗ tai run run ra tới, bên má còn dính một ít tro than, không biết là nấu cái gì làm dính lên tới, mâm đồ ăn trong tay hắn cũng có chút không quá thích hợp, tuy rằng thoạt nhìn màu sắc cũng bình thường, nhưng hương vị không biết sao ngửi thế nào cũng thấy kỳ quái.

Chỉ là……

Bị hắn dùng đôi mắt trông mong này nhìn, Mục Loan Loan vẫn nhịn không được có chút mềm lòng.

“Chàng đi ra ngoài trước đi, ta thay quần áo.”1

“Phu nhân.” Long tiên sinh kéo dài âm cuối một chút, thanh âm vẫn thanh lãnh, nhưng lại nói như đang làm nũng, “Long không muốn đi ra ngoài.”

Mục Loan Loan: “……”

Nàng nghẹn lời nhìn thoáng qua anh rồng đột nhiên bại lộ bản tính phi thường phi thường dính người, dứt khoát đem đầu giấu vào trong chăn, không để ý tới hắn.

Trong đáy mắt Long tiên sinh xẹt qua một mạt sủng nịch bất đắc dĩ, để mâm qua một bên, chậm rì rì chùi chùi gò má đang dính tro than mà hắn cố ý bôi lên dùng để tranh thủ đồng tình, cánh tay dài bao lại, ôm Mục Loan Loan đang bọc thành kén tằm vào trong lòng ngực.

“Buông ra.” Thanh âm Mục Loan Loan rầu rĩ.

Tuy nói mấy ngày trước hai người đã có da thịt chi thân, nên thấy cũng không còn gì chưa thấy, nhưng trực tiếp đứng thay quần áo như vậy, nàng vẫn là có chút hơi xấu hổ.

Cố tình cái con rồng này không chừng là thông suốt rồi, am hiểu sâu việc này, hắn cứ tiến tới như vậy, Mục Loan Loan hơi khó chịu.

“Vậy long đi ra ngoài, chờ lát nữa phu nhân có thể giúp long chà vảy không?”

Long tiên sinh nhỏ giọng đưa ra yêu cầu tuỳ hứng bên sườn tai của nàng.

“Ừ.”

Loan Loan đáp ứng yêu cầu của “tiểu kiều thê” nhìn bề ngoài có vẻ lãnh khốc nhưng giờ đang làm nũng thế này.

“Tiểu kiều thê” vui vẻ cười cười, bên má lại hằn lên hai má lúm đồng tiền như có như không.

Chờ anh rồng dính người rốt cuộc rời khỏi phòng, Mục Loan Loan mới chịu đựng cảm xúc như cả người không khoẻ, nhanh chóng thay quần áo. Trên người nàng bây giờ cũng tương đối thoải mái hơn xưa, sau một lát tỉnh lại này, mấy dấu vết rõ ràng trên cổ tay lúc nãy cũng đã phai nhạt dần.

Mà mấy thứ “tiểu kiều thê” để lại, cũng trên cơ bản bị hấp thu.

Mục Loan Loan có hơi chịu không nổi che che mặt, hiện tại thân thể nàng thiên phú dị bẩm như vậy, có phải từ một trình độ nào đó mà nói, giống như đã thông suốt như Long tiên sinh rồi thì phải?

Nàng không tiếp tục nghĩ về cái vấn đề mà chỉ cần một đụng vào liền cảm thấy thẹn này nữa, vội vàng rửa mặt xong mới ra cửa.

Bên ngoài ánh mặt trời vừa tiến vào, con rồng “tiểu kiều thê” đang ngồi ở trên ghế, lòng bàn tay to rộng đang cẩn thận bưng món ăn ngửi thôi cũng không thể nói là ngon được, trên đầu hắn một lần nữa lại lộ ra hai lỗ tai trắng tinh lại phủ đầy lông tơ nhuyễn mịn, theo gió đang hơi phe phẩy.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN