Sau Khi Xuyên Sách: Ta Gả Cho Bạo Quân Tàn Tật - Chương 37
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
16


Sau Khi Xuyên Sách: Ta Gả Cho Bạo Quân Tàn Tật


Chương 37


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tông thúc đã nói như vậy, Mục Loan Loan cũng không lại cự tuyệt, cô hiện tại cũng rất cần linh thạch.

Trong nhà đã không còn nhân sâm bảo mệnh để phòng ngừa cho Long tiên sinh, cô thật sự rất là lo lắng.

Hơn nữa, đến bây giờ cô cũng không biết Long tiên sinh rốt cuộc là bị thương cái gì, hôm nay nghe Tông thúc nói Vân Nhi thẩm bị trúng nguyền rủa, kết hợp với sự kiện trong sách viết là Long tiên sinh một mình đấu thủ lĩnh bảy tộc, còn có mấy hoa văn đỏ đỏ đen đen tà dị trên mặt hắn nữa, nói không chừng hắn cũng bị trúng nguyền rủa.

Mục Loan Loan cau mày, Vân Nhi thẩm chỉ là trúng nguyền rủa tứ giai hay nhiều lắm là ngũ giai mà thôi, vậy mà hiện tại cũng thành bộ dáng thê thảm như vậy. Thống khổ mà Long tiên sinh phải chịu đựng sợ rằng còn kinh khủng hơn so với thẩm ấy.

Hơn nữa, cũng đã đến mùa đông, cô cần phải có nhiều tiền để mua chút đá sưởi ấm, còn phải mua thêm ít áo bông nữa. Tốc độ kiếm tiền của cô hiện tại là quá chậm rồi, cũng không có bất cứ năng lực kháng áp nào.

Mà cái cô lo lắng nhất không phải nghèo khổ, cũng không lo lắng cô đơn, nói sao cô cũng đã quen cuộc sống một mình hơn hai mươi năm rồi, cô chỉ lo ở nhà chỉ có một con rồng với một con chim, sợ có người tìm tới ức hiếp.

Trong truyện gốc, Ngao Khâm cùng Bạch Thủy Dao sau khi đến với nhau thỉnh thoảng sẽ tìm đến nhục nhã Long tiên sinh một chút, hiện tại hắn chưa thất tới, có lẽ chỉ bởi vì mới vừa tiếp quản thế lực của Long tiên tiên nên bận rộn không có thời gian. Chờ khi hắn bắt đầu ổn định, có thời gian rảnh thì cô và Long tiên sinh chắc chắn không có được ngày lành.

Đến lúc đó, cần phải chuẩn bị trước một ít đồ vật bảo vệ tính mạng.

Mục Loan Loannghĩ lung tung một hồi, lại trầm mặc một lát, Tông thúc bèn nói trước, “Nha đầu, tháng sau qua ngày 3 ta mới có ở nhà, ngươi lần sau muốn tìm ta có thể đến buổi tối được không?”

Mục Loan Loan có chút kinh ngạc, “Tông thúc đi đâu vậy?”

Ánh mắt Tông thúc phức tạp, trong mắt hiện lên hy vọng, “Ngày 3 tháng sau ở chợ Long tộc có một cái hội đấu giá, nghe nói khả năng sẽ có Tấn Giang thảo, ta muốn đi thử thời vận.”

“Tấn Giang thảo?” Mục Loan Loan xác nhận hỏi lại một câu.

“Ừ.” Tông thúc gật gật đầu, “Là một loại linh thảo có thể xua tan ma khí cùng nguyền rủa, vô cùng hiếm thấy, giá cả cũng rất cao. Nếu ta may mắn có thể mua được một cây, nói không chừng Vân Nhi được cứu rồi.”

“Cho dù không có Tấn Giang thảo, nghe nói cũng còn bán ra một đống đan dược, nếu ta may mắn có thể mua được Ngưng Tuyết Đan, loại này đối với thú nhân cùng Yêu tộc đều rất tốt.” Tông thúc nói xong thở dài một hơi, “Cũng không biết phẩm giai cùng giá cả như thế nào, hy vọng đến lúc đó đừng bán quá mắc.”

Hắn vừa nói Ngưng Tuyết Đan là rất tốt đối với thú nhân cùng Yêu tộc, trong lòng Mục Loan Loan liền động ——

Long tộc tuy rằng rất cường đại, một mình chiếm lĩnh một mảnh lãnh địa  lớn nhất đại lục, nhưng nghiêm khắc mà nói hẳn cũng chỉ là Yêu tộc?

YOU”LL ALSO LIKE

Nếu Ngưng Tuyết Đan đối với Yêu tộc thực tốt, nói không chừng đối với Long tiên sinh cũng rất hữu dụng. Nếu cô có thể kiếm được Ngưng Tuyết Đan, có phải hắn là có thể đỡ bị tra tấn hơn một ít không nhỉ? Ít nhất nếu lần sau khi hắn lại hộc máu, còn có thể lấy ra để bảo mệnh.

Nghĩ như vậy, Mục Loan Loan tuy rằng cảm thấy thật ngượng ngùng, nhưng vẫn mở miệng, “Tông thúc, ta có một yêu cầu hơi quá đáng.”

Tông thúc nhướng mày, “Ngươi nói.”

Mục Loan Loan châm chước nói, “Tông thúc, nếu lần này thúc có thể mua được nhiều Tấn Giang thảo hoặc là Ngưng Tuyết Đan, có thể chia cho ta một chút được không, tuy rằng ta hiện tại không có tiền, nhưng là ta nhất định sẽ trả lại cho thúc.”

Cô nói xong da mặt liền đỏ lên một chú. Hành vi này thật đúng là vô cùng quá đáng, Tông thúc tốt với cô như vậy, cũng không hề thiếu nợ cô cái gì, trong nhà người ta lại còn đang có người bệnh, cuộc sống đôi bên chưa biết ai dễ dàng hơn ai, vậy mà dựa vào cái gì muốn người ta giúp cô chứ!

Tông thúc hơi sửng sốt một chút, tiếp theo lại trầm tư một lát, không trực tiếp cự tuyệt cô, “Vậy phải xem lần này bán đấu giá là hạt giống Tấn Giang thảo hay là cây Tấn Giang thảo đã trưởng thành. Nếu là hạt giống, ta chỉ sợ đến lúc đó còn phải nhờ ngươi hỗ trợ dưỡng giùm.”

Mục Loan Loan sửng sốt, “Tấn Giang thảo không có phẩm giai sao?”

Tông thúc nói, “Không có, nhưng mà dưỡng cực kỳ cực kỳ khó, giá cả hạt giống và thành phẩm cũng là khác nhau một trời một vực.”

Mục Loan Loan gật gật đầu, “Ta có thể thử xem.”

Linh lực của cô hẳn là tương đối đặc thù, cô tin tưởng là mình có thể trồng thành công.

Tông thúc gật gật đầu, lại nói một chút về việc đấu giá với cô, hai người ước định thời gian lần sau gặp mặt xong, Mục Loan Loan lại đem mấy khối linh thạch hạ phẩm đổi thành đồng vàng cùng đồng bạc.

Sau khi đứng trước mặt Tông thúc đảm bảo rất nhiều lần là lần sau sẽ đến đúng hẹn cùng mang theo nhiều linh quả đến, cô mới đem linh thạch và hạt giống rời đi.

Lúc bước ra khỏi tiệm, Mục Loan Loan quay đầu lại nhìn thoáng qua Tông thúc trầm mặc ngồi ở trước cửa hàng ——

Vị thú nhân đã không còn trẻ, khóe mắt đều là nếp nhăn, bàn tay thô ráp to rộng, móng tay có chỗ còn bị nứt ra. Hắn một tay chống cằm, thú văn thoắt ẩn thoắt hiện, màu nâu trong mắt cất giấu cái gì đó, chỉ là khi chạm đến ánh mắt cô liền lập tức thu hồi sầu khổ, nhếch môi lộ ra tươi cười, Mục Loan Loan thậm chí nhìn ra một tia lấy lòng.

Nàng đột nhiên cảm thấy trong lòng hơi chua xót, quay đầu đi không nhìn biểu cảm của Tông thúc nữa, nắm thật chặt mấy đông tiền trong tay.

Lời nói của thanh mai trúc mã thời khắc nguy nan không rời không bỏ suốt quãng đời còn lại, có bao nhiêu người có thể làm được?

Mục Loan Loan thừa nhận bản thân mình cũng có chút hâm mộ, nghĩ đến anh rồng thực vật trong nhà tâm tình càng thêm phức tạp. Ngay từ đầu cô chỉ là nghĩ chiếu cố hắn, chờ hắn tỉnh liền rời đi, hiện tại lại giống như có chút thay đổi.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN