Sau Khi Xuyên Sách: Ta Gả Cho Bạo Quân Tàn Tật
Chương 86
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Màn linh khí sừng rồng tạo ra bị nứt một mảng lớn, Long tiên sinh sao có thể không có cảm giác.
Hắn cơ hồ không khống chế được phát ra tức giận nhè nhẹ, đoạn đuôi đong đưa, càng thêm nhanh chóng chạy tới phương xa ——
Ba tên rồng Kim Long lục giai phối hợp ăn ý với nhau mà thôi, nếu hắn toàn lực chiến đấu, không phải đánh không lại.
Nhưng mà, còn có phu nhân.
Sừng hắn đã bị chặt đứt, lớp phòng hộ được hình thành cũng không cường đại như trước kia được, thời điểm chiến đấu khốc liệt tất nhiên sẽ có rủi ro lan đến gần nàng.
Nàng yếu ớt như vậy, hắn đem nàng đặt ở đầu quả tim, thời thời khắc khắc bảo hộ, lúc nào cũng sợ hãi sẽ đánh mất nàng.
Lại sao lại có thể để nàng chịu thương tổn?
Nhưng mà những tên rồng đó rất có khả năng sẽ thương tổn nàng.
Ngực như bị xẻo xuống một miếng thịt, phía sau là kẻ truy đuổi đang rít gào, Long tiên sinh nhanh chóng xuyên qua biển mây, tốc độ của hắn thực mau, thần thức hoàn toàn không che dấu đều xông ra. Thần thức của cường giả cuối thất giai cường đại buông xuống, đánh sâu vào ba tên rồng Kim Long ở phía sau ba mươi dặm làm bọn hắn đầu óc choáng váng, miệng mũi đều hộc máu.
Long tiên sinh nhân cơ hội cuộn lại thân thể thật lớn, bên cạnh bỗng trồi lên một màn sương đen dày đặc, che rợp hết một nửa không trung.
Thế giới của Mục Loan Loan cũng đen lại theo, đầu óc nàng bị chấn động ong ong, nuốt vài viên đan dược mới tốt hơn một ít, loáng thoáng có thể nghe thấy tiếng rồng ngâm phẫn nộ từ bốn phương tám hướng vang lên, nàng chủ biết nắm chặt lông mao của Long tiên sinh, tùy ý hắn mang mình bay đến bất luận chỗ nào.
Mà ba con Kim Long kia tránh né không kịp, trực tiếp bị đám sương mù đen đen dâng lên đó vừa vặn bọc lại.
Truyền âm lệnh của Thanh Long lại sáng lên, Mục Loan Loan vội vàng đem lệnh bài này dán lên tai, nghe thấy thanh âm tự tin tràn đầy của Ngao Khâm, “Ta đã thương thảo xong với các vị trưởng lão của Kim Long tộc, đến lúc huyết tế, chỉ cần chia cho mấy trưởng lão của Kim Long tộc một ít máu thịt là được.”
Trong lời nói của hắn tất cả đều là khinh thường đối với Long tiên sinh, “Ba vị trưởng lão của Kim Long tộc ba thực lực cường đại, nhất định có thể bắt con rồng phế vật kia trở về.”
“Ngao Khâm đại nhân thật là mưu tính sâu xa.”
“Tên quân thượng phế vật kia lần này nhất định chết chắc rồi!”
Lục tục có vài thanh âm nịnh nọt nổi lên, Mục Loan Loan nhíu nhíu mày, cảm thấy tốc độ bay của anh rồng đang nhanh thêm vài phần, nàng thấy sườn tai hắn, ngay chỗ đoạn sừng thật lớn đang tản ra ánh sáng dày đặc.
Như thị uy, lại giống như m tỏ vẻ mình đang phẫn nộ.
Hào quang sáng lạn bỗng nhá lên, nàng nghe thấy Long tiên sinh có chút thống khổ rên nhẹ một tiếng, một số phiến vảy bóc ra, giống như những lưỡi kiếm sắc bay vù vào trong màn sương đen ——
YOU”LL ALSO LIKE
Tróc vảy, có phải rất đau hay không?
Mục Loan Loan đau lòng ôm lỗ tai mềm mại của hắn, nắm chặt truyền âm lệnh, khẩn cầu trận này đào vong này mau kết thúc một chút.
Mây mù bị phá tan, mấy ngọn lửa vàng kim phụt ra, đầu tiên là thổi quét thành một biển lửa đánh úp lại phía một người một con rồng.
Long tiên sinh phản ứng rất nhanh, hắn cũng ác hơn, Mục Loan Loan không cảm giác được độ nóng ngọn lửa, nhưng lại thấy bóng dáng mơ hồ của ba con Kim Long đang liều mạng giãy giụa.
Một lát sau, liền tựa hồ như phát ra tiếng kêu thê lương, biến mất trong mây mù.
Nàng sửng sốt, cảm giác được anh rồng lại tăng tốc nhanh hơn, mơ hồ nghe được trong truyền âm lệnh truyền ra thanh âm vô cùng phẫn nộ:
“Ngao Khâm, ngươi không phải nói với chúng ta, quân thượng chỉ khôi phục bảy phần thực lực sao?” Ba vị trưởng lão Kim Long tộc bị chìm trong màn sương đen, trên nguyên hình thật lớn đều là vết thương chi chít, đại trưởng lão căn bản không còn cách nào bay được trong màn sương này, đành bất đắc dĩ biến thành hình người, tức giận phát tiết lửa giận vào khối truyền âm lệnh lúc trước lưu lại Kim Long tộc.
Nhị trưởng lão cũng bị sương đen làm cho hơi chút chật vật, cũng không thèm cho Ngao Khâm tý mặt mũi nào.
Thực lực của bọn họ rất mạnh, ba huynh đệ này ở trong Long tộc là có thể đi ngang, đã sớm nhìn Ngao Khâm không vừa mắt, một tên tiểu bối Thanh Long tộc, thực lực cũng chả hơn bọn họ, lần này quả thực muốn trêu chọc bọn họ mà, tự nhiên là giận sôi máu.
Ngao Khâm đang trên đường bay từ biên cảnh với Vu tộc về, lập tức xanh mặt. Bây giờ nói lời nào cũng không phải, không nói lời nào cũng không đúng, chỉ cảm thấy như bị người tát một cái lên mặt, vẻ mặt hắn âm trầm thiếu chút nữa bóp nát cả khối truyền âm lệnh.
Làm thế nào có thể khôi phục nhanh như vậy, sao có thể!
Mặt hắn vặn vẹo, nghiến răng nghiến lợi, “Chư vị an tâm một chút, đợi ta trở lại trong tộc, nhất định không thể thiếu thù lao cho chư vị lần này.”
“Hừ.” Đại trưởng lão Kim Long tộc hừ lạnh một tiếng, xem như đáp ứng điều kiện này.
Ba huynh đệ Kim Long liếc nhau, thấy bộ dáng mặt mày xám tro trong mắt nhau.
Đặc biệt là tam trưởng lão, cánh tay và phía sau lưng bị vảy của Long tiên sinh đánh trúng, trực tiếp cắm vào thịt hắn lúc đang nguyên hình, tuy bây giờ đã là hình người nhưng cơn đau nhức càng nặng nề hơn.
Hắn đau muốn nhe răng, còn chưa kịp nói chữ nào, liền thấy nhị trưởng lão Kim Long đang dùng một ánh mắt vô cùng kinh ngạc nhìn hắn, do trên mặt hắn đột ngột xuất hiện hoa văn đỏ đen, “Tam đệ, ngươi, ngươi tại sao lại bị nguyền rủa?”
Tam trưởng lão Kim Long tộc theo bản năng vươn tay, thấy một màu đen nhàn nhạt đang uốn lượn thành một đường từ cánh tay hắn xuống.
“Mau!” Đại trưởng lão giật mình vội vàng nói, “Rút hết vảy cắm trên người hắn ra!”+
Đáy lòng Đại trưởng lão phát lạnh, tựa hồ như nhớ lại trận chiến mà quân thượng đã thành danh lúc trước, hắn quá thiếu cảnh giác, vì sao lại có thể cho rằng quân thượng bị nguyền rủa chỉ còn lại có bảy phần thực lực, sau đó tùy tiện nhận lời giúp đỡ Ngao Khâm chứ?
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!