Sau Khi Xuyên Sách: Ta Gả Cho Bạo Quân Tàn Tật - Chương 99
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
6


Sau Khi Xuyên Sách: Ta Gả Cho Bạo Quân Tàn Tật


Chương 99


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Vân thẩm gật gật đầu, tuy rằng bà rất muốn nhanh chóng nhìn thấy Mục Loan Loan, cũng rất muốn nhanh chóng cường đại lên để hỗ trợ, nhưng hiện tại nguyền rủa của bà vừa mới được thanh trừ, thiên phú chỉ mới hồi phục chưa đến một nửa trước đây, thực lực cũng vừa mới khôi phục đến nhất giai, sốt ruột cũng vô dụng.

Bà còn muốn hỏi lại một ít, liền nghe được bên ngoài mật thất truyền tới tiếng tiểu hồ ly kêu, rất có quy luật, là hồ ly đưa tin của Cửu Vĩ Hồ tộc.

Mọi người nhìn nhau, Cửu Khuynh mở một lỗ nhỏ trên kết giới, một con hồ ly nhỏ bằng bàn tay lập tức chui tiến vào, hóa thành hình người ——

“Công chúa công chúa, liên minh các sinh mệnh đặc thù truyền đến tin tức tình báo mới nhất.”

Cửu Khuynh nhận tin tình báo, nhanh chóng đảo qua, cười lạnh một tiếng.

Trần thúc cùng mọi người sau khi xem qua cũng đều thần sắc phức tạp, ngón tay trắng nõn của Cửu Khuynh đè đè lên đôi môi căng đỏ, trong mắt không che dấu hận ý cùng khẩn trương, “Phệ Nhật Thử tộc thật đúng là đồ ếch ngồi đáy giếng, vương tộc lúc trước cũng như vậy, không biết có phải từ nếm được ngon ngọt trong cuộc giao dịch lần trước cùng Ngao Khâm hay không, hiện tại trơ mặt ra nịnh bợ hắn, thật làm mất hết mặt mũi thể diện của Yêu tộc.”

“Yêu Vương đời trước thật đúng là mắt bị mù, nâng đỡ một chủng tộc heo chó không bằng như vậy.” Cửu Khuynh nói xong liền cảm thấy thật ra bản thân mình cũng không có gì tư cách gì nói người ta mắt bị mù, rốt cuộc nàng cũng mù hết một lần.

Nàng không giết chết Ngao Tuyết, mà là đem hắn khoá vào trong pháp khí mang theo trên người, chỉ là vì kéo dài thời gian, rốt cuộc nếu hắn đã chết, ở chỗ từ đường của Thanh Long sẽ có rồng phát hiện, vạn nhất liên lụy Thanh Long truyền âm lệnh không thể sử dụng được nữa thì không tốt lắm.

Trần thúc tự hỏi một lát, bình tĩnh phân tích nói, “Kỳ thật hành vi của Phệ Nhật Thử tộc cũng không kỳ quái, Yêu tộc đã hồi lâu không có phượng hoàng ra đời, gần mấy ngàn năm nay tài nguyên càng ngày càng kém, không có phượng hoàng, các tộc không phục, quyền lợi bị sụt giảm nghiêm trọng. Ngay lúc này, nếu có thể bám vào Long tộc, chờ sau khi kế hoạch bao vây tiễu trừ thành công, như thế nào cũng có thể được phân cho một chén canh, ít nhất Phệ Nhật Thử tộc bọn họ có thể được phân cho một ít tài nguyên.”

“Hơn nữa chuyện Phệ Nhật Thử tộc giảm binh lực đi qua bên kia đối với chúng ta cũng là chuyện tốt, kế hoạch của chúng ta bên đây có thể tiến lên nửa ngày nữa, rạng sáng ngày mai tiến hành.” Trần thúc chỉ chỉ cái bàn, “Chỉ là bên chỗ Loan Loan cùng phu quân nàng càng thêm gian nan.”

Yêu tộc phái binh gia nhập đội quân bao vây tiễu trừ,  những chỗ mà hai phu thê Mục Loan Loan có thể đi đến sẽ hẹp lại rất nhiều.

“Vậy bọn họ phải làm sao bây giờ đây, lúc trước biết vậy không nên để Loan Loan đi cùng với con rồng kia.” Tông thúc vẫn luôn không nói gì rốt cuộc cũng không nín được, “Lúc nào cũng chịu khổ.”

Cửu Khuynh cũng đè đè trán, có chút buồn bực.

Có lẽ là do trước kia, nước mắt của con rồng đó đã đả động nàng, hoặc là do cảm xúc kiên định muốn đi của Mục Loan Loan làm nàng nghĩ tới bản thân mình trước kia, cho nên nàng mới có thể để Long tiên sinh mang Mục Loan Loan đi.

YOU”LL ALSO LIKE

Thậm chí cũng chưa kịp lưu lại một cái truyền âm lệnh khác, nhưng mà càng ít người biết bọn họ ở nơi nào thì càng tốt, như vậy vạn nhất chỗ bọn nàng thất bại, bị lục soát hồn cũng không đến mức bại lộ tung tích của hai người.

—— Mà một người một rồng đang làm mọi người lo lắng cũng đã đến chỗ ở mới.

Là một hòn đảo càng gần Ma giới hơn chút.

Chuẩn xác mà nói, là một hòn đảo rất nhỏ.

Long tiên sinh một mạch mang theo nàng từ đáy biển đi, trên đường đều tối đen, ngoại trừ ngẫu nhiên có một ít con cá phát sáng xẹt qua bên người nàng, trên cơ bản nàng cũng chưa nhìn thấy cái gì, tốc độ của Long tiên sinh thực mau, nhưng lộ trình ước chừng cũng hơi lâu.

Mục Loan Loan cảm giác mình như con cá bị ngâm trong thau nước lâu ngày, chờ đến khi lên bờ, cảm giác chân đã mềm, cả người đều có hơi không tốt lắm.

“Phu nhân, làm sao vậy?” Long tiên sinh bố trí kết giới và ảo cảnh ở chung quanh cẩn thận xong, quay đầu lại liền thấy Mục Loan Loan tay chống một tản đá san hô, mặt nhu nhược tái nhợt.

Mục Loan Loan nhìn anh rồng thần thái sáng láng, chịu đựng cảm giác choáng váng truyền đến từng cơn trong đầu, lắc lắc tay tỏ vẻ mình không có việc gì, nàng đại khái chỉ có chút say tàu xe thì phải……

Chờ đến khi nàng hơi bình tĩnh lại một ít, Mục Loan Loan liền nhanh chóng đem Manh Manh từ trong túi không gian ra.

Manh Manh cũng giống như một con tôm chân mềm, hai cái chân khẳng khiu chống đỡ thân thể mập mạp, ngã trái ngã phải đi theo hình chữ S, kiên trì đứng thẳng ước chừng mười mấy giây liền quang vinh ngã gục xuống mặt đất.

Mục Loan Loan thật muốn phì cười, nghĩ nghĩ lại muốn bế nó lên trước đã, nhưng mới vừa rời sự chống đỡ của tản đá san hô, liền không khác gì Manh Manh.

Bên tai truyền đến tiếng cười khe khẽ, ngay khi Mục Loan Loan sắp chống đỡ không nổi nữa, trên eo truyền đến một lực đỡ, Long tiên sinh dứt khoát ôm ngang nàng lên, “Mệt sao?”

Mục Loan Loan theo bản năng ôm sát cổ hắn, “Còn chưa sao.”

Đối với chuyện phu nhân cậy mạnh lấy lý do thoái thác, Long tiên sinh vô cùng săn sóc cũng không chọc phá, chỉ nói theo lời nàng, “Ừ, phu nhân rất lợi hại.”

Mục Loan Loan: “……”

Nàng không thèm nổi giận với con rồng này.

“Đêm nay ngủ ở bên ngoài sao?” Mục Loan Loan nỗ lực bỏ qua cánh tay mạnh mẽ của Long tiên sinh đang lót dưới cánh tay nàng.

“Không đâu.” Tóc mai của Long tiên sinh vụn vặt bay bay một chút, nhưng vẫn không có thể che khuất khuôn mặt tuấn tú đang dần dần biến thành đỏ của hắn.

Eo phu nhân…….

Thật nhỏ.

Chân cũng thực mềm a……

“Pi!”

Mắt thấy một người một rồng càng đi càng xa, Manh Manh, bởi vì bị nhốt trong túi không gian một thời gian quá dài có chút vô lực, ngã trên mặt đất lại bị xem nhẹ, phát ra tiếng pi phẫn nộ lại thê lương.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN