– —-
“Không thể.”
Lục Chiếu Hành lạnh lùng, kiên quyết từ chối
Như sét đánh ngang tai, Lục Minh Vũ cảm thấy trái tim mình như vỡ thành từng mảnh nhỏ. Quả nhiên đúng như dự cảm của cô ta.
Cô ta cười lạnh một tiếng.
“Vì sao không thể? Anh cưới cô ta không phải vì muốn lấy tim à? Sao hiện tại anh nói không thể? Lục Chiếu Hành anh yêu cô ta rồi phải không?
Lục Chiếu Hành liều mạng lắc đầu, lúc này anh ta cảm thấy trong lòng mình như có tảng đá đè nặng lên khiến anh ta cảm thấy vô cùng khó thở:
“”Minh Vũ, em đừng nghĩ linh tinh. Anh không yêu cô ấy, không bao giờ có thể yêu cô ấy””.
“”Anh nói dối!””
Lục Minh Vũ rưng rưng nước mắt nhìn chằm chằm Lục Chiếu Hành
“”Vậy anh thề đi, anh thề là anh chưa từng rung động với cô ta””
“Em đừng lộn xộn nữa! Minh Vũ, em không giống em nữa!””
Lục Chiếu Hành thật sự cảm thấy thế giới này đảo lộn hết rồi, càng không hiểu sao Tô Đồng Đồng lại trở thành em gái anh, còn Minh Vũ người luôn trong sáng đến nay không dính bụi trần lại trở nên thế này.
Ánh mắt căm phẫn của Lục Minh Vũ khi nhìn anh ta giống như oán phụ muốn giết chồng vậy.
“”Anh là anh trai em mà, sao em có thể nhìn anh với ánh mắt như thế? Hơn nữa anh bảo vệ em nhiều năm như vậy, không làm chuyện gì có lỗi với em. Tại sao em lại trở nên ghét anh?””
Lời nói của Lục Chiếu Hành, từng chữ như nhát dao đâm vào tim Lục Minh Vũ, cô ta cảm thấy lòng mình đau thắt lại, linh hồn cô như bị nuốt chửng bởi sự ghen ghét:
“”Vì sao em thành như thế ư? Haha, anh thật sự không biết? Anh tự hỏi bản thân anh đi””
“Minh Vũ, em bình tĩnh, nếu không bệnh của em sẽ tái phát. Anh và Tô Đồng Đồng không phải như em nghĩ, em hãy tin anh. Anh sẽ tìm trái tim khác phù hợp cho em, anh sẽ không mặc kệ em. Anh vĩnh viễn là anh trai thương em nhất, tin anh, nhé?””
Lục Chiếu Hành thấy sắc mặt Lục Minh Vũ trắng bệch, lại nhịn không nỗi xót thương, ôn nhu an ủi.
Lục Minh Vũ nhắm mắt lại, không buồn khi tâm đã chết.
“Vậy anh với cô ta là gì? Tại sao anh lại thay đổi kế hoạch? Muốn em không nghĩ nhiều, vậy anh phải giải thích rõ ràng cho em!””
Đúng lúc này, điện thoại Lục Chiếu Hành vang lên. Anh ta lấy ra xem, là thư ký gọi.
Anh ta thấp thỏm nghe điện thoại
Thư ký gọi điện báo cho anh ta về kết quả điều tra.
Toàn bộ quá trình Lục Chiếu Hành không nói lời nào, cả người không động đậy như bị đóng băng.
Cho đến khi cúp máy, mọi hy vọng trong lòng Lục Chiếu Hành cũng hoàn toàn bị dập tắt. Tiêu Diễn không hề lừa anh ta.
Lục Minh Vũ thấy thế lo lắng nhìn rồi đi lên nắm lấy tay anh ta:
“”Anh ơi, anh sao vậy? Có chuyện gì hả anh?””
Từ nhỏ đến lớn, cô chưa thấy Lục Chiếu Hành như vậy.
Lục Chiếu Hành nhìn cô:
“”Nếu anh nói cho em sự thật, em có chịu được không?””
Lục Minh Vũ nghiến răng:
“”Em chịu được””
Dù sao cũng không có gì tàn nhẫn hơn việc Lục Chiếu Hành yêu Tô Đồng Đồng, thế nên dù anh ta có nói chuyện gì chấn động đi chăng nữa, cô ta đều có thể chịu đựng được.
“”Thật ra, em không phải em gái anh.””
Lời vừa dứt, cả người Lục Minh Vũ cứng đờ, hai cú sốc cùng đến làm trái tim cô bắt đầu nhói đau. Cô đã tưởng tượng ra khả năng này không biết bao nhiêu lần, ngay cả trong những giấc mơ cũng có khiến cô giật mình tỉnh giấc lúc nửa đêm. Bây giờ, khi nghe xong cô tưởng như mình đang ở trong mơ vậy.
Trong lúc cô chưa bình tĩnh lại được, Lục Chiếu Hành lại nói:
“”Em con nhà họ Tô, còn Đồng Đồng mới là em gái anh. Lúc hai người sinh ra đã bị tráo.””
Người bảo mẫu làm ra chuyện này đều đã chết rồi, sự thật cho đến nay mới được tiết lộ, suýt làm anh ta mắc một sai lầm lớn.
“Anh nói cái gì?”
Lục Minh Vũ cảm thấy cả người cô ta như đang dần sụp đổ:
“Sao có thể?”
Này cũng quá máu chó rồi, đây chẳng phải chuyện chỉ trên phim mới có sao?
Lục Chiếu Hành cười khổ:
“Nhưng đây là sự thật. Anh đã cho người điều tra rõ ràng, đây quả là ông trời đang trêu chúng ta, anh cưỡng hôn em gái mình, suýt nữa còn gi.ết c.hết em ấy…””
Lục Minh Vũ im lặng hồi lâu, trong lòng cô ta lúc này thực sự đang rất loạn, một lúc sau mới bình tĩnh lại:
“”Vậy tiếp theo anh định làm gì?””
Lục Chiếu Hành buộc mình phải bĩnh tĩnh lại:
“”Ly hôn trước đã. Mối quan hệ vớ vẩn này nên kết thúc.””
Thật may vì rất ít người biết cuộc hôn nhân này, ngoại trừ người thân hai bên. Đến lúc đó chỉ cần xử lí bên nhà họ Tô sẽ không phải lo lắng chuyện bị tràn ra ngoài.
Đến lúc đó, anh ta có thể nhận Tô Đồng Đồng, đưa em ấy về nhà họ Lục.
Nhưng còn Minh Vũ thì sao bây giờ?
Tô Đồng Đồng có tha thứ cho anh ta không?
Chỉ cần nghĩ đến đây, anh ta cảm thấy người anh ta như sắp nổ tung vậy.
Nhưng anh ta phải đối mặt với sự thật thôi. Chạy trốn chưa bao giờ là phong cách của anh ta, cho dù con đường phía trước gian nan thế nào, anh ta cũng phải hoàn thành nó.
Anh ta tin rằng anh ta sẽ xử lý tốt mọi chuyện
Lục Minh Vũ hiện tại cũng hiểu ra vì sao Lục Chiếu Hành vẫn luôn chần chờ không chịu dùng trái tim của Tô Đồng Đồng cứu cô ta, có chút tiếc nuối.
Nhưng cô ta cũng không cảm thấy đây là điều bất lợi. Không bị trói buộc bởi quan hệ huyết thống, cô ta và Lục Chiếu Hành sẽ trở thành người yêu. Lúc nào đó ra thông báo bọn họ không phải anh em, hoặc là cô ta rời khởi giới giải trí. Chỉ cần cô ta và Lục Chiếu Hành có thể bên nhau, chuyện gì cô ta cũng cam tâm tình nguyện.
Cô chui vào vòng tay của Lục Chiếu Hành:
“Anh à, anh đừng buồn. Không phải lỗi của anh, anh hoàn toàn không biết sự thật sẽ như thế này. Anh xử lý những chuyện này sớm đi, rồi chúng ta sẽ bắt đầu cuộc sống mới””
Vì chuyện Tô Đồng Đồng sẽ cướp đi Lục Chiếu hành không bao giờ xảy ra nên Lục Minh Vũ lại trở về bộ dạng người con gái yếu đuối đáng thương.
Nhưng cô ta lại không nhìn thấy ánh mắt của Lục Chiếu Hành, cô ta đang trong vòng tay của anh ta, ánh mắt của Lục Chiếu Hành không còn tràn đầy dịu dàng đối với cô như trước, ngược lại, đôi mắt đó mang theo vẻ mờ mịt, không còn hình bóng cô ta trong đó nữa.
Sáng hôm sau, Lục Chiếu Hành trở về Thu Viên.
Lần này, anh ta cố ý chào hỏi Tiêu Diễn trước và được sự đồng ý thì anh ta mới có thể thuận lợi đi vào gặp Tô Đồng Đồng.
Tô Đồng Đồng ở thư phòng nhìn anh ta đi tới.
Lục Chiếu Hành cả người thoạt nhìn tiều tụy rất nhiều.
Nhưng là Tô Đồng Đồng đối người này chút thiện cảm cũng không có, cô ước gì anh ta ra cửa bị xe đâm chết mới vừa lòng.
Nhưng ngại hệ thống, nên Tô Đồng Đồng không có biểu cảm gì ngoài mặt, cô vẫn im lặng như mọi khi.
Nhưng có lẽ bởi vì cô đang mang thai, nên trên người cô toát lên vẻ ôn nhu khác thường.
Tô Đồng Đồng ngồi ở đó, thật khiến người ta không thể nào rời mắt được.
Lục Chiếu Hành nhìn cô trong lòng càng thêm ngột ngạt khó chịu. Anh ta không nhiều lời, đặt hai cuốn sổ màu xanh lá cây trước mặt cô.
Đây là đơn ly hôn.
– —-