beta Miriam
“Lựa chọn lần này sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến vận mệnh tương lai của các bạn. Vì vậy, mỗi thực tập sinh được yêu cầu hãy suy nghĩ cẩn thận và đưa ra lựa chọn của mình một cách cẩn thận.”
Sau khi ghi hình xong cảnh chung, các thực tập sinh và lão sư bị tách ra.
Sau khi nhân viên công tác đưa các thực tập sinh đến một phòng phát sóng lớn hơn, lập tức đưa cho bọn họ một tấm card với Logo tên riêng của họ.
“Các cậu tự nghĩ muốn chọn như thế nào đi, lát nữa sẽ có người dẫn vào trong bầu phiếu.”
Chờ mỗi thực tập sinh đều nhận được tấm card trên tay, nhân viên công tác còn nói thêm, “Đợi chút đi vào, các cậu viết tên lão sư yêu thích của mình trên card, sau đó bỏ nó vào hộp thẻ.”
“Nhưng nhớ là đem tên nói trước màn ảnh, cũng đừng quên nói lý do tại sao mình lại chọn vị lão sư này.”
Nghe được nhân viên công tác nói, có người đầu óc linh hoạt lập tức lên tiếng.
“Còn muốn nói lý do? Chẳng phải sẽ thông báo trong bầu cử lẫn nhau sao?”
Nhân viên công tác mỉm cười, “Đương nhiên ~”
Thảo.
Một loại thực vật.
Có một số thực tập sinh còn tính toán đổi lão sư, sau khi nghe xong cả người đều không tốt.
Lão sư cùng thực tập sinh lựa chọn nhau cũng đủ k.ích thích.
Kết quả hiện tại còn phải quay một đoạn video.
Nếu bọn họ đổi lão sư, đối với người kia thả rắm cầu vồng, kết quả đối phương căn bản cũng không lựa chọn mình, kia chẳng phải là rất xấu hổ?
Sau đó, nếu không may mắn lại về với lão sư ban đầu, bên kia sẽ cảm thấy thế nào sau khi nghe lý do?
Trách không được Cố Tư Nghiệp nhắc nhở bọn họ phải thận trọng khi đưa ra lựa chọn.
Đây không phải là kiểm tra ăn ý giữa lão sư, là một cái làm không tốt từ trong ra ngoài không phải người!
Quy tắc vừa ra, không ít thực tập sinh vẻ mặt biểu tình đều ngưng trọng.
Muốn chạy nhưng có điều cố kỵ, nhưng lưu lại lại có chút không cam lòng.
Hạ Tinh Tinh không có nhiều lo lắng như vậy, tất cả những gì cậu muốn làm là tiến vào liền bầu Lâm Yên Nhiên.
Rốt cuộc, Lâm Yên Nhiên là thần tượng cậu, thần tượng ở đâu cậu ở đó.
Nhưng những người khác lại không được thoải mái như cậu, ngay cả thực tập sinh trong tổ bọn họ, đều có vài cá nhân cau mày vẻ mặt rối rắm.
Vì thế cậu thấp giọng dò hỏi, “Làm sao vậy các huynh đệ, các người không phải là muốn phản bội thần tượng tôi mà đi tổ khác?”
Cao Vũ đối với Hạ Ngôi Sao lắc đầu, “Đương nhiên không phải, khẳng định muốn chọn Yên Nhiên lão sư……”
Những người trong tổ khác có thể không biết, nhưng tổ bọn họ lại rất rõ ràng, Lâm Yên Nhiên có thể hát, nhảy và sắp xếp mọi thứ, hơn nữa làm sân khấu cũng rất sáng tạo.
Anh lợi hại như vậy, chỉ cần có thể ở lại tổ anh, không nói đến đoạt được vị trí thứ nhất, nhưng chắc chắn không phải là người đứng cuối, thứ hạng là tuyệt đối đảm bảo.
Hạ Tinh Tinh cũng nghĩ như vậy, nên cậu cảm thấy thập phần khó hiểu trước sự rối rắm của mấy người này, “Vậy các cậu còn do dự cái gì?”
Hạ Tinh Tinh vô tâm vô phế*, trong mắt cũng chỉ có thần tượng của mình.
(*) Vô tâm vô phế (没心没肺): Tạm hiểu là “Không tim, không phổi”, thường chỉ người vô tâm, nhẫn tâm, hay suy nghĩ đơn giản, thiếu suy nghĩ, thậm chí là… ngu đần.
Chuyện này người trong tổ bọn họ đều biết, vì thế Kim Lộ Thần liền hạ giọng giải thích cụ thể mối lo của mình và Cao Vũ cho cậu.
“Chính là tổ chúng ta có mười lăm người, nhưng Yên Nhiên lão sư chỉ có thể viết mười cái tên.”
Điều này cũng có nghĩa là năm người trong nhóm của họ chắc chắn sẽ bị loại.
“Hơn nữa một số người từ các tổ khác cũng muốn đến tổ chúng ta, tôi cảm thấy vài đại lão ban A đối Yên Nhiên lão sư cũng rất động tâm……” Cao Vũ tiếp lời Kim Lộ Thần, đáy mắt đầy buồn bã.
Bọn họ lần này không phải chỉ cạnh tranh với những người trong tổ mình, mà còn phải đoạt vị trí với những người từ các tổ khác.
Năng lực toàn diện của chính mình vốn là kém hơn so với người các tổ khác, nên cơ hội ở lại liền càng xa vời.
Cao Vũ và Kim Lộ Thần liếc nhau, mà cả hai đều thấy được trong mắt nhau sự hối hận mà chỉ họ mới hiểu.
Rốt cuộc, chỉ hơn mười ngày trước, ai có thể ngờ rằng Lâm Yên Nhiên, người bị tất cả các thực tập sinh ghét bỏ, giờ lại trở nên nổi tiếng như vậy?
Thời điểm bọn họ lưu lạc đến tổ của Lâm Yên Nhiên, căn bản không ai có thể đoán trước được, tương lai chính mình sẽ có một ngày luyến tiếc rời đi tổ này của anh.
Cao Vũ nhớ lại trước kia bởi vì ghét bỏ mà hắn làm trò trước mặt mọi người nói lời trào phúng và coi thường Lâm Yên Nhiên, kết quả không may còn bị lão sư chính tai nghe được……
Mỗi khi nhớ lại hành vi ngu ngốc của mình lúc đó, Cao Vũ đều hận không thể tát chính mình hai cái.
Hỏi chính là hối hận!
Quả nhiên không phải bọn họ không gặp quả báo, chỉ là thời điểm chưa tới.
Trước đây hắn có bao nhiêu ghét bỏ Lâm Yên Nhiên, hiện tại tim lại bị thắt chặt bấy nhiêu.
Trong khi Cao Vũ và Kim Lộ Thần vẫn đang lo lắng về việc liệu họ có thể ở lại tổ Lâm Yên Nhiên hay không, thì một số tuyển thủ đã nghĩ xa hơn, bọn họ đã chuẩn bị khống phiếu!
Bởi vì lần này phân đoạn bỏ phiếu bên ngoài đã được thêm vào hệ thống thi đấu, cho nên có mấy tuyển thủ nhân khí cao bắt đầu thành lập một nhóm để trực tiếp tiến tới một nơi an toàn hơn.
Trong chương trình tuyển tú, tuy ngoài mặt ai cũng là bạn tốt nhưng trên thực tế, một nhóm tuyển thủ nhân khí cao luôn tồn tại.
Quan hệ tốt với nhau, lẫn nhau nhân khí cao, đều đến từ một công ty……
Ôm đoàn vẫn luôn là một cách phi thường tốt để tăng nhân khí và giành được độ chú ý.
Mà trong hệ thống cạnh tranh muốn đua số phiếu này, ôm đoàn thực sự có thể được xếp hạng cao hơn trong việc lựa chọn người cố vấn.
Do đó, những người đã được hưởng quả ngọt ở các vòng trước bắt đầu kéo vòng tròn nhỏ của mình với nhau, đặc biệt là mười lăm người chơi hàng đầu, để đảm bảo số phiếu bên ngoài của tổ mình, họ bắt đầu kéo mọi người vào đội của mình.
Nhân khí cao trước kéo cùng nhau, lại chọn ra lão sư có nhân khí cao, phần thắng còn lớn hơn!
Nghe nói những thực tập sinh nhân khí cao của tổ Đương Đường và tổ Hàn Triết ban đầu đã bắt đầu kéo người, Tuyên Diệc Hàm cũng không dám tụt lại phía sau, trực tiếp tìm được Kiều Dã lần trước đứng thứ hai trong tổ.
Xếp hạng nhân khí thứ hai, liền có nghĩa là có rất nhiều fans và phiếu bên ngoài.
Chỉ vì sự nổi tiếng này, Tuyên Diệc Hàm cũng muốn giữ Kiều Dã lại.
Cậu ta thật ra không lo lắng lão sư, bởi vì cậu ta biết rõ danh sách của Bùi Lạc tuyệt đối sẽ có tên Kiều Dã và tên của mình.
Cậu ta trước mắt đã kéo được người vị trí thứ tư và thứ bảy, cộng thêm cậu ta là vị trí thứ sáu. Nếu Kiều Dã đứng thứ hai lại gia nhập, kia fans của bốn người kia sẽ bỏ phiếu cho nhóm của họ.
Cùng với nhân khí của bản thân Bùi Lạc, số phiếu bầu của tổ bọn họ chắc chắn sẽ là cao nhất.
Tuyên Diệc Hàm thấy Kiều Dã ngồi một mình ở trong góc, liền chủ động ngồi xuống bên cạnh.
“Kiều Dã……”
Tuyên Diệc Hàm thật cẩn thận gọi tên đối phương.
Kỳ thật, thời điểm vừa tới tổ tiết mục, cậu ta đã chú ý tới Kiều Dã từ lần đầu tiên nhìn thấy.
Người này giống như tên của hắn, bề ngoài lạnh lùng, thực lực lại siêu cường, vừa lạnh lùng và hoang dã là mẫu người mà cậu ta thích.
Tuyên Diệc Hàm một đoạn thời gian trước cũng đã thử dùng nhiều cách để tiếp cận công lược hắn, nhưng hiệu quả cực nhỏ, đối phương vẫn luôn lãnh đạm.
Đặc biệt là lần trước sau khi cậu ta đoạt C vị của hắn, Kiều Dã càng không nói chuyện với cậu ta, mấy lần sau năm lần bảy lượt đều là cậu ta đi mặt nóng dán mông lạnh*.
(Mặt nóng dán mông lạnh là một câu thành ngữ ám chỉ những sự vật sự việc được kết hợp theo cách hoàn toàn trái ngược, hoàn toàn không ăn khớp lẫn nhau với từ mặt là ở trên, đại diện cho sự sạch sẽ, bộ phận đại diện cho cả cơ thể, nơi ăn vào thì đối nghĩa với mông ở phía dưới, 1 bộ phận có phần hơi nhạy cảm và tiếp xúc với nhiều thứ dơ bẩn và là nơi thải ra, nóng thì đối nghĩa với lạnh.)
Về vấn đề này, trong lòng Tuyên Diệc Hàm đối hắn ẩn ẩn là có vài phần kiêng kị.
Nhưng hiện tại tình huống đến, mấy tổ khác đều có người hợp thành một nhóm, cậu ta cũng không thể không cúi đầu trước Kiều Dã lần nữa, ý đồ đi mượn sức lấy lòng hắn.
Trong tay cậu ta cầm một chai nước khoáng muốn đưa cho Kiều Dã.
Đối phương lại không duỗi tay.
Tuyên Diệc Hàm cũng không ngại, nên nhỏ giọng nói với hắn, “Tôi thấy mọi người đang cùng nhau thảo luận về chuyện chọn lão sư. Vài tuyển thủ nhân khí cá nhân tương đối cao đều tham gia cùng nhau, cậu thông minh như vậy, hẳn là cũng có thể nhìn rõ tình hình.”
Tuyên Diệc Hàm nhìn Kiều Dã, vì biểu hiện ra thành ý của bản thân, cậu ta còn trực tiếp đem danh sách người hợp thành nhóm nói cho đối phương.
“Mấy người chúng tôi đều chuẩn bị ở lại tổ của Bùi Lạc lão sư, tôi cũng dám khẳng định anh ấy sẽ chọn chúng ta. Cho nên nếu cậu cũng có thể ở lại, phần thắng lần công diễn này của chúng ta là lớn nhất, mọi người đều có thể thăng cấp an toàn.”
Tuyên Diệc Hàm nói xong, nhìn Kiều Dã đầy mong đợi.
Đối phương lại lạnh lùng cười, mang theo vài phần khinh thường.
“Cậu là người thứ ba đến du thuyết cho tôi.”
Kiều Dã mở miệng, nhưng vẫn như trước, thậm chí còn không cho Tuyên Diệc Hàm một ánh mắt.
Hắn nghịch tấm card bầu chọn có tên 【 Kiều Dã 】 trên đó, nhìn chằm chằm khoảng trống trên đó, đuôi lông mày hơi chọn.
“Tôi có lựa chọn của riêng mình.”
*
Phòng lão sư.
Tổ đạo diễn đã sắp xếp bốn lão sư tính cả siêu cấp lão sư Cố Tư Nghiệp cùng tới một phòng.
Ở giữa phòng có một cái bàn hình ngũ giác.
Cố Tư Nghiệp ngồi ở ghế trung tâm C vị, còn lại bốn lão sư mỗi người ngồi một bên.
Lâm Yên Nhiên ngồi xuống chỗ của mình, phát hiện trước mặt có một cái màn hình, với ảnh của từng thực tập sinh nhấp nháy trên đó, bên ảnh của mỗi người, có hai tùy chọn lên và xuống.
Lâm Yên Nhiên đã nhìn ra ý đồ của tổ tiết mục, nhìn đạo diễn đang ngồi xếp bằng ở phía cửa, “Đây là yêu cầu chúng ta ở chỗ này cùng nhau lập danh sách?”
Đạo diễn gật đầu “Đúng vậy, bất quá các vị lão sư xin yên tâm, những cố vấn khác nhất định sẽ không xem được danh sách của nhau.”
Bùi Lạc lại nhíu mày, “Nhưng nói chuyện lại nghe được a.”
Đạo diễn nhướng mày nhìn hắn, “Chính vì vậy nên tiện cho các người dùng đủ loại khói, sương, đạn đi mê hoặc lão sư khác!”
Hàn Triết nghe vậy, đối tiết mục tổ bội phục ngũ thể đầu địa*, dựng ngón tay cái lên bay thẳng đến chỗ đạo diễn.
(*) Ngũ thể đầu địa (五體投地): lạy phật theo cách ngũ thể đầu địa là thể hiện lòng tôn kính nhất
“Respect! Thực sự các người!”
Thấy tổ tiết mục lại bắt đầu làm sự tình, Đường Đường suy sụp, “Chỉ cần tổ chức lại một cái đội ngũ mà thôi, làm gì giống tâm kế trong hậu cung thế…… Đạo diễn có cần liều mạng như vậy không?”
Đạo diễn cười tủm tỉm gật đầu: “Dùng nha, như vậy mới tốt làm sao ~”
Đường Đường:……
Hàn Triết:……
Sau khi hai người lại oán giận vài câu là bị tổ tiết mục làm điên rồi, đạo diễn liền nói với Cố Tư Nghiệp, “Gần đến giờ rồi, các thực tập sinh đã bắt đầu bỏ phiếu. Kế tiếp liền phiền toái siêu cấp lão sư đem tin tức mỗi thực tập sinh nói cho các vị lão sư đi.”
Cố Tư Nghiệp nhìn vào cơ sở dữ liệu bên mình, cùng đạo diễn xác nhận, “Trình tự tôi có thể tự mình định sao?”
“Đúng vậy, anh ngẫu nhiên.”
“Được.”
Sau khi Cố Tư Nghiệp đáp ứng, suy nghĩ một lát liền nhấp vào thông tin của một thực tập sinh xếp thứ năm.
Hình ảnh của thực tập sinh ngay lập tức xuất hiện trên màn hình của bốn lão sư.
Đường Đường lập tức phấn khích hét lên lập tức kích động hét to, “Này, Trịnh Khải Thành, tổ của tôi, tổ của tôi, cái này tôi muốn, các người đừng đoạt.”
Nghe được lời của Đường Đường, tay Hàn Triết hơi khựng lại.
Do dự một lúc với bộ dáng khó xử, hắn lại ở phía dưới ảnh chụp ấn vào một chữ “Có”.
Bùi Lạc bên kia cũng không khách khí bấm”Có”
Chờ nhắc nhở nhắc nhở bốn vị lão sư đều lựa chọn xong, Cố Tư Nghiệp lại đưa ra tư liệu của một thực tập sinh khác.
Người này lần trước là người của tổ Hàn Triết, vì thế hắn cũng lập tức đi theo hô lớn, “Đừng đoạt đừng đoạt, của tôi của tôi!!”
Chính là sau khi nói xong, hắn lại mỉm cười, ấn xuống ở nút “Không” kia không chút do dự.
Mấy cái lão sư nói không bày mưu tính kế, hội diễn một cái so một cái càng tốt.
Vì vậy trải qua hơn chục hiệp, mỗi khi có thực tập sinh xuất hiện, bất kể thực lực mạnh hay không, đều sẽ có lão sư khen ngợi, vội vàng nói muốn.
Bọn họ thật thật giả giả phóng khói, sương mù và đạn vào đối thủ, làm đầu óc của nhau đều quay cuồng, cũng không biết đối phương rốt cuộc có thật sự muốn cướp người hay không.
Tư liệu Kiều Dã được Cố Tư Nghiệp thả ra trong đoạn giữa.
Khác với những lần diễn xuất khoa trương trước đây, lần này khi nhìn đến ảnh chụp của hắn, Đường Đường, Hàn Triết đều đồng thanh kêu lên nói muốn cướp, ngay cả Lâm Yên Nhiên vẫn luôn không tham dự cung tâm kế cũng cười nói, “Cái này cần thiết đoạt.”
Mấy người anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, lần đầu tiên trong mắt đối phương xác nhận lần này đối phương nghiêm túc.
Cho nên nếu mọi người đều muốn, kia cuối cùng chẳng phải là người mà Kiều Dã viết sẽ tiến vào đội người đó?
Nghĩ đến đây, có người do dự.
Mỗi một lão sư có một số lượng hạn chế, chỉ được phân bổ mười người.
Điều đó cũng có nghĩa là mọi vị trí quý giá bị lãng phí đều có tác động rất lớn đến đội cuối cùng được thành lập.
Ngón tay Hàn Triết do dự thật lâu dưới bức ảnh công thức của Kiều Dã.
Năng lực toàn diện của Kiều Dã rất mạnh, nếu đi vào đội của hắn, nó sẽ rất có ích cho sự cải thiện của toàn đội.
Nhưng…… Hắn cảm thấy ý định Kiều Dã tiến vào đội của mình hẳn là không lớn.
Hiện tại trên tay hắn chỉ còn có ba vị trí, có vẻ như không đáng lãng phí một chỗ cho một người không chắc chắn như Kiều Dã.
Không chỉ Hàn Triết, Đường Đường cũng nghĩ như vậy.
Sau khi suy nghĩ một lúc, cả hai ăn ý nhấn vào “Không”.
Bùi Lạc không chút do dự, trực tiếp tự tin ấn “Có”, liền cười nhìn ba người còn lại, nửa đùa nửa thật nói, “Từ bỏ đi, các người không tranh được với tôi đâu, vòng thứ nhất cậu ấy liền chọn tôi, vòng này chắc chắn cũng sẽ chọn tôi.”
Bùi Lạc kỳ thật đã thông qua biểu tình phán đoán ra Đường Đường và Hàn Triết đã từ bỏ Kiều Dã.
Hắn nói những lời này, hoàn toàn là nói cho Lâm Yên Nhiên bên cạnh nghe.
Là cảnh cáo, cũng là khoe ra.
Kỳ thật, ban đầu khi nghe Cố Tư Nghiệp công bố quy tắc lựa chọn hai chiều, trong lòng Bùi Lạc vẫn có chút lo lắng.
Nếu không có tác động nào khác bên ngoài, chỉ cần nhìn biểu hiện vừa rồi của Lâm Yên Nhiên, hắn biết nhất định sẽ có rất nhiều thực tập sinh chọn anh, cũng lo lắng sẽ có quá ít người đứng về phía mình mà mất mặt.
Bất quá, các quy tắc bỏ phiếu được đưa ra sau đó, lại cho hắn một viên thuốc an thần.
Mỗi fans của một thực tập sinh chỉ có thể bỏ một phiếu bầu, như vậy lá phiếu giúp đỡ của fans lão sư đặc biệt quan trọng.
Lâm Yên Nhiên đem sân khấu làm đến hoa hòe lòe loẹt thì thế nào?
Hắn là đỉnh cấp idol, Weibo có hơn hàng chục triệu fans.
Mà Lâm Yên Nhiên, một cái flop, fans một hai triệu.
Với lượng fans hùng hậu và sự yêu thích của người qua đường, Lâm Yên Nhiên cái loại flop dập mặt có thể so?
Hiện tại, thực tập sinh phàm là có chút đầu óc, muốn vững vàng thắng được thi đấu, đều sẽ chọn nơi này của hắn.
Kiều Dã cũng vậy.
Ánh mắt khinh thường của Bùi Lạc rơi đến trên người Lâm Yên Nhiên, còn chưa kịp khoe khoang.
Nhưng lại nghe vị hàng đầu thực sự kia, người được tổ chương trình phủng và ngồi ở ghế c vị, lượng fans không biết đã giết hắn bao nhiêu lần.
“Không thể nói quá vẹn toàn.”
Đôi mắt đào hoa của Cố Tư Nghiệp khẽ nheo lại, khí chất ngời ngời.
Một câu nhìn như lời nói đùa, lại áp Bùi Lạc nói không ra lời.
*
Ba giờ sau, cuộc tuyển chọn lẫn nhau giữa các lão sư và thực tập sinh đã kết thúc.
Tổ tiết mục cho mọi người ăn cơm chiều và nghỉ ngơi một lát, liền lần nữa triệu tập mọi người đến trường quay.
Với biểu hiện không sợ chết, đạo diễn đột nhiên thông báo cho mọi người một sự kiện.
“Trước đó quên thông báo cho mọi người, việc tuyển chọn lẫn nhau giữa lão sư và thực tập sinh lần này, sẽ được thực hiện bằng hình thức phát sóng trực tiếp!”
Đạo diễn nheo mắt cười, “Mọi người chuẩn bị trước một chút, mười phút sau phát sóng trực tiếp sẽ chính thức bắt đầu.”
Loại phân đoạn chết người này thế nhưng còn phải phát sóng trực tiếp……
Sau khi nhóm thực tập sinh nghe xong, tầm mắt động tác nhất trí đều nhìn về phía Tống Anh Minh.
Đạo diễn, cẩn thận nửa đêm có người gõ cửa nhà ông!!!