Sau Khi Xuyên Thành Mẹ Pháo Hôi Công - Chương 96: Ngoại truyện hai
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
44


Sau Khi Xuyên Thành Mẹ Pháo Hôi Công


Chương 96: Ngoại truyện hai


Thật sự không ai đoán sếp tổng bá đạo là một đôi với tác giả truyện máu chó hả? Bởi vì nói đến tiệc đầy tháng, các cô có nhớ lúc ấy kết thúc truyện Nhạc Bảo nói đi sinh con, lúc đó ai cũng tưởng anh ấy nói giỡn, nhưng nếu tính thời gian, vừa hay khớp với tiệc đầy tháng ha ha ha.”

“Cho nên ý của cô là một người đàn ông sinh con hả, đừng đùa chứ.”

“Chắc là đùa, tôi nhớ lần trước Nhạc Bảo nhận phỏng vấn có nói trước mắt cậu ấy vẫn học năm ba đại học.”

“Hiuhiu, người ta năm ba đại học đã công thành danh toại, sau này tiền đồ như gấm, năm ba của tôi ngày ngày cạp đất, tốt nghiệp chắc đi rửa bát.”

“Đoán minh tinh x sếp tổng tôi còn thấy hợp, ha ha ha ha, Nhạc Bảo X sếp tổng là cái quỷ gì? Đừng não bổ quá.”

“Tôi thích minh tinh thụ x sếp tổng công, có truyện này không? Xin đó.”

Bình luận dưới Weibo của Tưởng Trạch có hàng ngàn quần chúng tràn vào, bình luận cũng bị thay đổi một lần, đủ loại kiểu dáng, một kiểu hoặc là chua lòe một kiểu là rất tò mò.

“Chào anh trai, xin hỏi anh đã kết hôn rồi à?”

“Muốn biết chiều cao của anh, nếu anh không thể nói, em có thể tự đo.”

Tưởng Trạch đã nhận được thông báo từ lâu. Lâm Nhạc Nhạc ngồi xem phim trên sofa với hắn cũng biết chuyện này.

So với Weibo của Tưởng Trạch, Lâm Nhạc Nhạc bên này im lặng hơn nhiều, trừ một bộ phận người hỏi cậu, đa số mọi người vẫn ở chỗ Tưởng Trạch. Dù sao trước mắt nửa kia của Tưởng Trạch là ai tất cả mọi người không biết, cũng không bình luận lung tung, nhiều lắm chỉ hỏi Lâm Nhạc Nhạc có cảm kích không. (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)

Lúc này thấy Tưởng Trạch bị một vạn người nhào đến hỏi, hắn thì đang cau mày, Lâm Nhạc Nhạc bật cười ha ha.

Cậu ngã vào trong khuỷu tay Tưởng Trạch, tích cực nhấc tay: “Em cũng muốn đo chiều cao của anh.”

Cũng là một tiếng anh, Lâm Nhạc Nhạc vừa nói khỏi miệng, làm cho không Tưởng Trạch bớt mất tự nhiên khi bị người ta ào vào hỏi.

Hắn giãn mày, cúi đầu hôn Lâm Nhạc Nhạc trong lòng một cái, tiếp theo đăng bài mới xem như trả lời dân mạng.

Tưởng Trạch: Đừng gọi bậy. Đã đính hôn.

Nếu hắn không trả lời, dân mạng tò mò rồi thôi. Kết quả hắn trả lời, bình luận lại sóng gió.

“Lạnh lùng mà bá đạo, em đây gọi anh là chồng!”

“Chồng ơi em đây!”

“Oa má nó, các cô không biết rụt rè gì cả, chồng cái gì mà chồng, không thấy chồng tôi nói anh ấy đã kết hôn rồi à? Chồng kệ họ đi, chúng ta về nhà.”

“Sao chua quá, tôi cảm thấy mình biến thành một quả chanh, vì sao tất cả anh chàng đẹp trai đều là của người khác!”

“Trời má, đính hôn thật rồi hả, rất muốn biết cảm giác của vị hôn thê của anh, đây là ngôn tình mà!”

“Có thể nói cho chúng tôi biết anh và vị hôn thê mỗi ngày ở nhà làm gì không… Rất muốn biết người yêu thần tiên ở với nhau thế nào.”

Có dân mạng trả lời.

“Tôi tưởng tượng, 【 cười khóc 】, nếu tôi sống với người đàn ông như vậy, mỗi ngày chân chó cũng cam lòng.”

“Chân chó +1, cho dù thật sự là vận cứt chó đập lên đầu, tôi cũng sẽ đối đãi như thần, mà không thể đối xử như nhân loại.”

Tưởng Trạch đọc mấy bình luận này, cảm thấy não bổ và cách nói của dân mạng quá kỳ cục.

Hắn nghiêng đầu nhìn Lâm Nhạc Nhạc lúc này đang nằm trên đùi mình gặm dưa hấu, cảm thấy thằng nhóc này chẳng giống như chân chó chút nào.

Lâm Nhạc Nhạc đang chơi điện thoại, nhưng lướt hot search, xem dân mạng đang nghiêm túc thảo luận xem minh tinh nào được bao nuôi.

“Tôi cảm thấy nếu dùng nhan sắc và tiền tài để so sánh, tôi cảm thấy sếp tổng được bao…”

“Ha ha ha ha, chị gái lầu trên làm tui cười rớt hàm, như thật ấy.”

Lâm Nhạc Nhạc cũng cười không ngừng, cười xong lại đẩy Tưởng Trạch, há mồm sai sử sếp tổng bá đạo: “Anh yêu, cắt thêm miếng dưa cho em.”

Tưởng Trạch nhét một miếng dưa vào miệng cậu, mình thì gõ chữ đáp lại.

Hắn chọn bình luận chân chó kia, đáp: “Mấy tỉ người trên Trái Đất yêu đương thế nào, chúng tôi yêu đương như thế.”

Kết quả không ngờ, Tưởng Trạch càng giải thích, dân mạng lại càng cảm thấy hắn rất khiêm tốn.

“Anh tỉnh táo lại đi, chỉ bằng nhan sắc là không giống mấy tỉ người【 khóc 】”

“Tôi… Tôi hỏi sếp tổng, cái gì làm cho anh cảm thấy anh yêu đương giống chúng tôi, tôi khóc to.”

Có dân mạng khóc, có dân mạng tỉnh táo.

“Có phỏng vấn nào đầy đủ không? Lần trước tôi có xem một cái, nhưng hình như lúc sau bị cut, tôi đi tìm xem.”

Có người đăng ảnh lần trước Lâm Nhạc Nhạc phỏng vấn lúc chiếu phim, phần trước không có gì đặc biệt đáng chú ý, mấu chốt ở chỗ một câu hỏi cuối cùng khiến cho người qua đường chú ý.

Câu hỏi: Bây giờ vào showbiz, mỗi ngày gặp nhiều mỹ nữ xinh đẹp có thấy hoa mắt không?

Nhạc Bảo: Không, bởi vì nhà tôi có người đẹp hơn.

“【 hình ảnh 】 Má, các chị em!!! Xem tôi phát hiện cái gì, đoạn này không phải tinh túy trong bài phỏng vấn à? Nhạc Bảo nói nhà mình có người đẹp hơn, đây là ý gì? Kết hợp với lịch sử like của sếp tổng, tôi hợp lý đoán Nhạc Bảo mới là vợ của sếp tổng!” (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)

“Ha ha ha ha, tôi dao động thật! Khớp thời gian sinh con, lại khớp chi tiết nhỏ, cộng thêm lịch sử like không ngừng, tôi chọn Nhạc Bảo và sếp tổng.”

“Không thể nào… Nhạc Bảo và sếp tổng??? Sao tôi cảm thấy xa tít tắp.”

Khương Hoài ở nhà cũng đi theo tiến độ drama, anh thấy dân mạng ép Tưởng Trạch đến độ đăng Weibo, thiếu chút nữa cười chết. Thấy Lâm Nhạc Nhạc bị dân mạng hiểu lầm thì anh không chịu được, nhưng thấy Tưởng Trạch bị dân mạng hiểu lầm, trong lòng anh vẫn âm thầm thích.

Con nhà người ta lúc nào cũng cần bị đả kích.

Lâm Nhạc Nhạc dạo một vòng ở tài khoản của mình về, lại sang tài khoản của Tưởng Trạch xem, lúc này mới phát hiện dưới chỗ bình luận đã toàn là chồng.

Lâm Nhạc Nhạc dỗi, miệng cũng mím lại mất hứng.

Nhạc Bảo rất có nguyên tắc, gọi chồng cậu là anh thì được, nhưng gọi chồng thì kiên quyết không được.

Lâm Nhạc Nhạc bật dậy khỏi ngực Tưởng Trạch, lại duỗi tay kéo cổ hắn hung hăng hôn một cái, sau đó ấn chỗ đăng bài, gõ một bài đăng lên.

Nhạc Bảo: Chồng tôi! @ Tưởng Trạch, đừng gọi lung tung.

Fan tụ tập ở tài khoản của cậu không quá nhiều, phần lớn đều ra ngoài hít drama hóng hớt, không ai ngờ Lâm Nhạc Nhạc lại bỗng đăng bài.

Nhưng bởi vì bình thường tài khoản của Lâm Nhạc Nhạc toàn là nội dung làm cho người ta cười rớt hàm, cậu đăng bài lên, cơ hồ không ai tin.

Đủ kiểu trêu chọc.

“Ha ha ha, Nhạc Bảo không nhịn được cũng muốn tranh sếp tổng.”

“Mãi không thấy ra hít drama, tôi còn tưởng cục cưng đang ngủ.”

“Đừng sợ cục cưng, có chồng cùng nhau gọi, có truyện chúng ta cùng nhau đọc 【 ôm 】”

Lâm Nhạc Nhạc kề đầu với Tưởng Trạch, “Bọn họ vẫn không tin.”

Tưởng Trạch liếc nhìn màn hình điện thoại của Lâm Nhạc Nhạc, sau đó nói với cậu: “Anh đăng.”

Hai người kết hợp như thể vượt qua ải khó.

Đây là công bố quan hệ, ai không biết còn tưởng họ đang chống lại cuộc tấn công của kẻ địch.

Tưởng Trạch: Ừ. //@ Nhạc Bảo: Chồng tôi…

Lúc này cằm nhóm quần chúng hóng hớt xem như toàn bộ rơi xuống đất.

“??? Không hiểu sao??”

“Tác giả máu chó và sếp tổng bá đạo… đúng là không ngờ.”

Fan của Nhạc Bảo thì cao hứng nhất.

“Ha ha ha ha, anti đâu! Anti đâu! Nói Nhạc Bảo toàn ảo tưởng còn sống thảm đâu?”

“Tôi hy vọng tôi có thể thảm như Nhạc Bảo, thảm đến độ một quyển thành thần, thảm đến độ phim truyền hình đứng đầu rating, thảm đến độ đính hôn với sếp tổng…”

Anti fan trầm mặc. Không chỉ trầm mặc, ngực lại nghẹn một hơi không thể nuốt trôi, nhưng có một bộ phận không quá tin Nhạc Bảo và sếp tổng lại yêu nhau ngọt ngào.

“Xì, lãnh đạm thế, không giống người yêu chút nào.”

Mà cùng ngày có một phần tổng kết sâu làm cho độ hot dâng cao, cũng làm cho anti fan không còn lời nào để nói, chỉ còn lòng người kích động.

“Đại thần nói! Nhạc Bảo và sếp tổng yêu nhau đã ít nhất năm sáu năm!!”

“Ha ha ha ha, hóng hớt cả ngày, bây giờ mới rảnh gõ chữ để kể chuyện tôi biết. Trước khi kết thúc, để sẵn búa ở đây. Đầu tiên là nói đến tôi, tôi tốt nghiệp đại học S, là bạn học của Nhạc Bảo và sếp tổng, gặp Nhạc Bảo nhiều lần trong trường rồi. Thật ra dù tôi không nói, tôi cảm thấy sau chuyện này sẽ có người nói, cho nên nói trước: hoan nghênh bổ sung. (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)

Vào chuyện chính, thời gian Nhạc Bảo yêu sếp tổng lâu hơn mọi người nghĩ. Tưởng Trạch cùng khóa với tôi, vào trường đã nổi đình nổi đám trong trường, mãi cho đến lúc tốt nghiệp cũng vậy. Nhạc Bảo nhỏ hơn Tưởng Trạch hai tuổi, lúc ấy vào trường chưa bao lâu đã có scandal. Hai người yêu đương không kiêng dè gì, nghe nói hai người đã bên nhau trước khi Nhạc Bảo học đại học, cho nên trước mắt ít nhất đã năm sáu năm rồi.

Muốn biết tình hình cụ thể có thể xem 【 link 】【 link 】, toàn là bài đăng của trường.

Tôi muốn nói mấu chốt là, lấy ví dụ tôi thấy trong trường, lúc hai người yêu đương Tưởng Trạch căn bản không lãnh đạm. Mọi người cảm thấy cậu ấy lãnh đạm trên Weibo là bởi vì chưa từng ở chung trong hiện thực. Tưởng Trạch trong hiện thực thì các cô huyên thuyên chồng trên mạng, lúc thấy người thật sợ là không dám nói câu nào.”

Bình luận dưới bài này lại vèo vèo.

“Đọc xong bài post này tôi mới khóc thật, đây không phải yêu thì cái gì mới là yêu.”

“Nói ít thôi, càng nói chân tôi càng mềm nhũn!”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN