Nửa tháng sau tại trường quay.
Diêu Xuyên giơ loa lên gọi: “Khánh Minh, Kỷ Li tới đây. Cảnh này rất quan trọng, tôi muốn trao đổi cặn kẽ với hai người.”
Kỷ Li vội vàng đưa cốc trà sữa trên tay cho Bánh Bao.
Y và nam chính Chu Khánh Minh đụng mặt nhau. Sau khi khẽ gật đầu với đối phương liền đồng loạt im lặng.
Qua mấy ngày chính thức gia nhập đoàn phim, Kỷ Li đã thân với đám người Từ Miểu Miểu, chỉ chưa nói được mấy câu với Chu Khánh Minh có tính cách lãnh đạm kia.
Nhưng Kỷ Li cũng không cố gắng phá vỡ mối quan hệ ấy.
Trong kịch bản, bầu không khí giữa nam chính Tuyên Minh và nhân vật phản diện Tạ Ngạn vốn “đối lập” như thế.
Tuyên Minh xuất thân từ võ lâm thế gia, tính tình tự kiêu lãnh đạm, võ công tài giỏi. Thế nhưng lần đầu hắn gặp mặt Tạ Ngạn đã đánh một trận hòa nhau, khó phân cao thấp.
Đối với người ngoài Tạ Ngạn là nam nhân tính tình ấm áp, sau khi cứu nữ chính Từ Miểu Miểu, quan hệ giữa y và những người khác đều rất tốt. Song đứng trước “người xa lạ” đột ngột xuất hiện này, Tuyên Minh vẫn rất đề phòng.
Cảnh diễn tiếp theo chính là lúc mâu thuẫn giữa hai người bùng nổ.
Bọn họ luôn truy đuổi kẻ chủ mưu. Sau khi phá xong hai vụ án giết người bèn tìm được khá nhiều manh mối đối phương để lại. Tuyên Minh liên lạc với môn phái nhà mình, nhanh chóng ra tay diệt trừ nhân vật phản diện ở hang ổ Tương Dương.
Nhưng còn chưa thành công thì ——
“Hang ổ” chỉ là mồi nhử bởi vì cùng lúc ấy, gã phản diện thần bí kia dẫn người đột nhập vào nhà Tuyên Minh nhân lúc bọn họ không phòng bị, giết phu phụ Tuyên Thị và các đệ tử chưa xuất sư.
Lúc Tuyên Minh chạy đến Tuyên Thị đã trở thành biến máu, không một ai sống sót.
Thời điểm xảy ra sự việc quá trùng hợp, nhất định có nội gián âm thầm truyền tin tức ra ngoài.
Tuyên Minh bị huyết hải thâm cừu che mờ lý trí, cho rằng Tạ Ngạn là kẻ chủ mưu, trực tiếp rút kiếm đâm đối phương ngay trước mặt mọi người.
Diêu Xuyên đập đập kịch bản lên tay, nghiêm túc nói: “Khánh Minh, cậu phải nhớ kỹ, tình cảm của cậu dành cho Tạ Ngạn rất phức tạp.”
“Tuy cậu vẫn luôn đề phòng và hoài nghi thân phận thật của y nhưng sâu trong nội tâm cậu lại tán thưởng và công nhận y, hi vọng y là người đáng tin.”
Tuyên Minh và Tạ Ngạn là hai thái cực. Nếu không phải tình thế bắt buộc thì họ đã có thể trở thành tri kỉ.
“Song cũng bởi vì “tâm lý cầu may” nên cả nhà bị sát hại…Cậu phải bộc lộ cảm xúc gấp đôi vì không chỉ có thù hận và thất vọng mà còn cả nỗi đau khi gia môn diệt vong nữa.”
Chu Khánh Minh gật đầu, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc, “Đạo diễn Diêu, tôi hiểu rồi.”
“Kỷ Li, cậu cảm thấy thế nào với cảnh quay sắp tới?” Diêu Xuyên không trực tiếp giải thích mà đặt câu hỏi cho y.
Kỷ Li bị điểm danh, bình tĩnh đáp: “Diễn kịch lừa người, trà xanh nam.”
“Ồ?” Diêu Xuyên nghe mấy câu “chê bôi” kia bèn cười cười.
Chu Khánh Minh đứng bên cạnh âm thầm nhíu mày, rời ánh mắt dò xét.
“Bản chất của Tạ Ngạn là một con quái vật máu lạnh. Tình cảm bình thường không thể đả động đến nội tâm y.” Kỷ Li mở miệng “Trận tàn sát kia là lời cảnh cáo mà Tạ Ngạn gửi tới Tuyên Minh.”
“Ngoại trừ muốn hủy diệt Tuyên Thị đằng sau lưng hắn, y còn muốn chặt đứt sự tin tưởng của người khác dành cho hắn. Nhát kiếm “vô lý” xuất hiện rất đúng lúc.”
“Rõ ràng bản thân vừa làm chuyện xấu còn giả bộ oan ức, dùng khổ nhục kế khiến nữ chính ra mặt bênh vực mình. Vậy còn chưa phải trà xanh sao?” Kỷ Li hỏi ngược lại.
Diêu Xuyên bật cười, vỗ vai y: “Được, vậy cậu cứ diễn trà xanh nam cho tôi xem.”
Nửa tháng qua, hắn đã hiểu rõ khả năng diễn xuất của Kỷ Li. Nếu cảnh diễn tới y cứ tiếp tục phát huy như lẽ thường thì sẽ ổn.
Chu Khánh Minh trầm mặc nhìn hai người kia tương tác, tâm trạng ngưng trọng.
“Đạo diễn, chuẩn bị xong cả rồi, có thể bắt đầu.” Trợ lý sản xuất chạy tới nói.
“Được.”
Các diễn viên test cảnh vài lần. Nửa giờ sau hết thảy đều ổn thỏa.
Diêu Xuyên ngồi trước màn hình theo dõi, vác loa kêu: “Cảnh cuối rồi, mọi người cố hết sức cho tôi nhé.”
Tiếng dập slate truyền tới.
Bên trong Tuyên Thị chất đầy thi thể lạnh lẽo, mùi máu tanh theo gió bốc lên. Tuyên Minh quỳ xuống trước xác phụ mẫu, tiếng gào thét khàn khàn khiến người ta thấy ngột ngạt, bi thương thống khổ.
Con ngươi hắn giăng đầy tơ máu, không rơi một giọt nước mắt nào.
Diêu Xuyên ngồi trước màn hình camera, bình tĩnh quan sát.
Chu Khánh Minh nhập diễn rất nhanh, mới có 26 mà kỹ năng của anh ta đã vượt xa rất nhiều nam diễn viên cùng tuổi. Nhưng nói thật là thời gian anh ta gia nhập đoàn phim cũng lâu nhưng vẫn luôn giậm chân tại chỗ, tiến bộ rất ít.
Các “thi thể” đều là diễn viên quần chúng, những vết thương trên người họ phải tốn ba bốn tiếng để hóa trang, vô cùng chân thực.
Kỷ Li yên lặng đứng bên cạnh Chu Khánh Minh, ngữ khí trầm thấp: “Người chết không thể sống lại, Tuyên huynh, xin nén bi thương.”
“Nén bi thương?” Chu Khánh Minh khẽ run. Một giây sau hắn liền rút bội kiếm đâm vào bụng Kỷ Li, “Chuyện đã đến nước này mà ngươi còn dám ở trước mặt ta giả vờ giả vịt à!”
Nhát kiếm “đâm vào” túi máu giấu trong bụng y.
Bội kiếm là đạo cụ, lưỡi kiếm có thể co rút lại cho nên cảm giác đau đớn phải do diễn viên tự thể hiện.
Khoảnh khắc ấy thân hình Kỷ Li khẽ rung, không cần dựa vào hiệu ứng trang điểm mà trên trán vẫn nổi đầy gân xanh. Y hít một hơi, trở tay nắm lưỡi kiếm, dùng sức chống lại đòn tấn công thứ hai.
Lòng bàn tay chảy máu đầm đìa, nhìn mà phát sợ.
“Tuyên Minh, ngươi có ý gì?”
Hàm răng run rẩy, giọng nói thều thào.
Tim của nhân viên công tác sắp vọt lên tận cổ họng: “Sao bây giờ? Hình như thầy Kỷ Li đang rất đau.”
Diêu Xuyên không đáp, trong lòng cực kì tán thưởng. Bản lĩnh đọc thoại của Kỷ Li rất tốt, tinh tế đến mức âm lượng cũng được kiểm soát rõ ràng.
Bọn họ vẫn tiếp tục, trên màn hình camera, đám người Từ Miểu Miểu chạy tới vây xung quanh.
Từ Miểu Miểu nhìn máu tươi nhuốm đầy bộ đồ trắng, không thể tin nhìn về phía Chu Khánh Minh đang mất khống chế, “Chàng điên rồi à? Mấy ngày qua Tạ Ngạn đều ở cùng chúng ta mà!”
“Câm miệng! Đến lúc này rồi mà nàng còn bệnh vực y đúng không?” Chu Khánh Minh quát.
Anh trừng muốn rách cả mí mắt, sát ý tỏa ra ngợp trời, cả người như vừa bước khỏi địa ngục Tu La, khí tràng vô cùng đáng sợ.
Thật ra lúc này hai người vừa mới xác định tình cảm.
Đối mặt với kiểu làm khó dễ của người thương, Từ Miểu Miểu run rẩy, vành mắt đỏ bừng: “…Cái gì gọi là bênh vực? Chẳng nhẽ ta phải trơ mắt nhìn chàng giết lầm người vô tội sao?”
“Không được, vết thương sâu quá. Cần mau chóng rút kiếm để cầm máu.” Nam phụ Ôn Dư kiểm tra cơ thể y, mở miệng, “Tạ Ngạn, ngươi còn chịu được không?”
“Không sao, Tuyên Minh chỉ đang hiểu nhầm ta thôi.” Kỷ Li nở nụ cười suy yếu, bàn tay nắm lưỡi kiếm âm thầm cử động.
Lưỡi kiếm đâm sâu thêm nửa tấc, vết thương vốn đang không ngừng chảy máu nay lại càng nặng hơn.
Tạ Ngạn đánh đòn phủ đầu kêu ra tiếng, máu tươi trong miệng lập tức trào ra. Hành động này lọt vào mắt những người khác chính là Tuyên Minh không chịu buông tha, chẳng biết phân biệt tốt xấu mà giết người cho hả giận.
Từ Miểu Miểu hoảng sợ, “Tuyên Minh! Chàng một vừa hai phải thôi!”
Ôn Dư khống chế vai Chu Khánh Minh, “Tuyên huynh, trước tiên huynh cứ bình tĩnh đã! Nếu cứ tiếp tục sẽ xảy ra án mạng đấy!”
“Cho nên ngay từ đầu ngươi luôn cho rằng ta có âm mưu mới tiếp cận các ngươi?” Kỷ Li đối diễn với ánh mắt lạnh lùng của Chu Khánh Minh, nghiến chặt hàm răng.
Không đủ.
Còn thiếu rất nhiều.
Một giây sau, y bèn bước về phía trước, tùy tiện để trường kiếm đâm càng sâu hơn: “Hiện tại xảy ra chuyện, ngươi cứ thế…ra tay với ta?”
Dưới màn đêm, đôi mắt Kỷ Li lóng lánh nước trông vô cùng yếu ớt. Màu môi bị máu nhuộm đỏ, mồ hôi trên trán làm các sợi tóc bết dính lại khiến người xem cảm thấy vừa đẹp vừa tội.
“Chắc chắn không phải Tạ Ngạn làm!” Nhân viên công tác bị sắc đẹp che mờ hai mắt, kêu to: “Đậu xanh, sao nam chính còn chưa buông tay! Y sắp chết rồi kìa!”
Có người thấp giọng cảm khái, “Xong rồi. Mặc dù biết là diễn nhưng tôi lại hưng phấn khi thấy Kỷ Li “thổ huyết”!”
Người khác đáp: “Tôi cũng thế!”
Việc ghi hình vẫn còn tiếp tục.
“Gánh vác huyết hải thâm cừu đau nhưng chẳng nhẽ trên đời này chỉ có mình ngươi đau sao? Hay cho một tấm gương thiếu hiệp mẫu mực mà lại thiếu tỉnh táo, ngươi cứ như thế thì ai dám tín phục ngươi đây?” Kỷ Li hỏi vặn, ngữ khí suy yếu mang theo một loại xúi giục khó tả.
Chu Khánh Minh nhìn Kỷ Li, bừng tỉnh chớp mắt. Anh ta nhanh chóng phản ứng lại, thống khổ và mâu thuẫn trong lòng bắt đầu tăng.
Tay nắm chuôi kiếm không ngừng run rẩy, cả người vô thức lùi ra sau, nghiến răng nghiến lợi, “Ngươi đừng giả bộ!”
Kỷ Li loạng choạng, ngã vào lòng nữ chính.
“Tạ Ngạn!” Đám người Từ Miểu Miểu đỡ Kỷ Li, sốt ruột vây xung quanh y.
Chu Khánh Minh như một kẻ bị vứt bỏ. Anh ta nhìn Tạ Ngạn được mọi người vây quanh, nở nụ cười bi thảm, tự mình đưa thi thể phụ mẫu rời khỏi Tuyên phủ.
“Cut!” Diêu Xuyên nhanh chóng hô to: “Kỷ Li đứng lệch khỏi phông nền, Khánh Minh quay bổ sung mấy cảnh đặc tả!”
Mọi người phối hợp với nhau, mười phút sau Diêu Xuyên mới thỏa mãn kết thúc công việc.
Kỷ Li bò dậy, thật lòng khen ngợi Chu Khánh Minh, “Vừa rồi ánh mắt của anh diễn rất hay.”
Chu Khánh Minh đối diện với nụ cười của y, biểu cảm khẽ biến, “…Cậu cũng không tồi.”
Dứt lời bèn bước về phòng nghỉ.
Kỷ Li bị anh ta làm mặt lạnh, khẽ nhíu mày. Bánh Bao và nhân viên công tác tiến lại gần, giúp y gỡ đạo cụ trên người xuống.
“Anh Kỷ, anh làm sao vậy?” Bánh Bao nhạy bén phát hiện cảm xúc của y.
“Cậu nói xem có phải Chu Khánh Minh đang hiểu nhầm gì anh không?” Kỷ Li nhỏ giọng hỏi.
Bánh Bao chẳng hề hay biết, “Đâu có? Chắc là anh ấy chưa thoát vai thôi.”
Kỷ Li muốn nói lại thôi, bỗng y nhìn thấy Úc Phú Nhã hùng hùng hổ hổ đi tới: “Mọi người vất vả rồi! Kỷ Li thuê một xe thức ăn, tối nay chiêu đãi mọi người nhé!”
Lúc này đã đến giờ ăn khuya, nhân viên công tác mệt mỏi cả buổi chiều nghe thấy thế lập tức hoan hô.
Úc Phú Nhã và Diêu Xuyên lên tiếng chào hỏi, bấy giờ mới đi về phía nghệ sĩ nhà mình.
“Chị Úc ạ.”
Kỷ Li và Bánh Bao đồng thanh chào.
Úc Phú Nhã nhìn sơ qua trạng thái của Kỷ Li, cười hỏi, “Mệt không?”
“Vẫn ổn.” Kỷ Li nhìn xe đồ ăn bên ngoài trường quay, thở dài, “Chị Úc, em còn chưa kiếm ra tiền đâu. Chị vì em mà tự bỏ tiền ra bao nhiêu lần rồi?”
Việc giải trừ hợp đồng với truyền thông Mộng Tưởng lằng nhằng mất mấy ngày nhưng có Úc Phú Nhã tự mình đàm phán nên cũng coi như ổn thỏa. Ngay cả chi phí phá vỡ hợp đồng hơn trăm vạn kia cũng do cô móc tiền túi trả.
“Giữa chúng ta không cần bàn về mấy chuyện khách sáo vớ vẩn này làm gì. Chị đang đầu tư đấy, sau này cậu giàu rồi trả chị sau.” Úc Phú Nhã nghiêng đầu ra hiệu, “Cậu với Bánh Bao cũng ăn gì đó đi.”
Kỷ Li cười đáp, “Vâng.”
Đối phương nói đúng, bọn họ hợp tác hỗ trợ lẫn nhau, y sớm muộn cũng sẽ kiếm được tiền bằng chính sức mình.
…
Trong phòng riêng, Chu Khánh Minh đang để chuyên gia trang điểm tháo tóc giả xuống.
“Vất vả rồi, cô ra ngoài trước đi. Tôi muốn nghỉ ngơi một lúc.” Chu Khánh Minh xoa xoa huyệt thái dương sưng tấy, uể oải không thôi.
Cảnh diễn cần bộc lộ tình cảm quá tốn tinh lực.
“Vâng.”
Chuyên gia trang điểm vừa rời đi, trợ lý Tiểu Trương bèn cầm một đống đồ ăn đi vào, “Anh Minh, anh ăn xong rồi hẵng ngủ.”
Chu Khánh Minh ngồi xuống ghế salông, nghe thấy bên ngoài truyền đến tiếng xôn xao, “Sao hôm nay đoàn phim náo nhiệt thế?”
“Kỷ Li vất vả gọi xe đồ ăn cho cả đoàn, cố gắng tạo ấn tượng tốt với mọi người.” Giọng điệu của trợ lý không được hay cho lắm, “Trời mới biết cậu ta lấy vận may ở đâu mà có thể mời chị Úc trở về làm người đại diện.”
Trợ lý bày đồ ăn ra bàn, ghen tị đến mức không biết lựa lời: “Đừng có tiếp tục tình chị em là được, dù gì tài nguyên sau này của cậu ta cũng chẳng phải nghĩ nữa rồi.”
Chu Khánh Minh dùng đũa gõ Tiểu Trương, cảnh cáo: “Chớ nói linh tinh, Kỷ Li có thể mời chị Úc là do bản lĩnh của cậu ta.”
“Một người mới debut thì có bản lĩnh gì hả anh? Nếu nói về kỹ năng diễn xuất thì cậu ta sao giỏi bằng anh Minh.” Tiểu Trương bất mãn hạ thấp giọng, “Anh! Em đang sốt ruột thay anh đấy.”
“Vất vả lắm mới nhận được vai chính, còn là bộ phim có tổ chế tác lớn…” Tầm mắt Tiểu Trương hướng ra ngoài cửa sổ “Kết quả lúc trước lại nháo ra chuyện, một nhân vật phản diện mà có nhiệt độ sắp vượt cả dàn diễn viên chính.”
Tuy Chu Khánh Minh vẫn còn trẻ nhưng anh ta đã debut gần tám năm.
Tài nguyên của anh ta rất ít, thường vào các đoàn phim diễn vai phụ, khá khẩm nhất cũng là nam hai.
Tuy ngoài giới luôn gọi anh ta là tiểu sinh “phái thực lực” nhưng nhân khí mà anh ta có vẫn chưa đủ.
Mãi đến tận lúc giải trừ hợp đồng với công ty cũ và ký với phòng làm việc Mông Quả thì tài nguyên mới khá hơn.《Đại Tông Thiếu Niên Mưu》là bộ phim đầu tiên anh ta được đóng vai nam chính.
Kỹ năng diễn xuất của Chu Khánh Minh đạt tiêu chuẩn trong thế hệ minh tinh cùng lứa, chờ bộ phim này phát sóng xong nhất định sẽ gặt hái được đợt nhân khí lớn.
Kết quả nửa đường bỗng lòi ra một người tên Kỷ Li, danh tiếng tăng cao nhờ “scandal thay vai”.
“Em thấy đạo diễn Diêu Xuyên và thầy Phương rất quý mến Kỷ Li, thường khen kỹ năng diễn xuất của cậu ta.” Tiểu Trương lắm miệng bổ sung.
Chu Khánh Minh thầm dừng động tác ăn uống.
Đúng vậy, tuy Kỷ Li chỉ mới debut nhưng kỹ năng diễn xuất tốt đến mức khiến anh ta vô cùng áp lực.
Chu Khánh Minh từng tự tin cho rằng trình độ của mình tuyệt đối là số một số hai so với các minh tinh cùng thời. Song trong suốt khoảng thời gian vừa qua, sự xuất hiện của Kỷ Li đã đánh vỡ nhận thức vốn có của anh ta ——
Bao giờ thành tựu của đối phương có thể vượt xa hắn cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Chu Khánh Minh mặt không đổi sắc nói, “Cậu gấp thay tôi làm gì? Hot được hay không đều tại số, mấy năm qua vẫn vậy mà có sao đâu?”
“Anh à, anh đừng hiền lành như thế nữa! Rất nhiều thứ phải tự mình giành lấy cơ hội mới được!” Tiểu Trương phản bác, “Sáng mai đoàn phim sẽ đăng thông báo chính thức, tốt xấu gì anh cũng nên bảo phòng làm việc chuẩn bị đề tài cho anh!”
“Năm nào chị Thi Mông chẳng đập tiền để lên hot search, ấy vậy mà không thèm để ý tới nghệ sĩ dưới trướng một chút.”
Thi Mông trong miệng Tiểu Trương là nữ vương đi theo hướng “hắc hồng” trong giới giải trí.
Từ nhỏ cô đã ký hợp đồng với Văn Hóa Siêu Ảnh, sau đó tự thành lập “Phòng làm việc Mông Quả”. Trong vòng ba năm đã mời chào được một ít nghệ sĩ và hàng đống trai xinh gái đẹp ký hợp đồng.
Chỉ có điều tài nguyên của công ty đa phần đều dành cho Thi Mông. Nghệ sĩ dưới cờ tự bỏ tiền mua hot search cũng chẳng phải chuyện dễ dàng, trừ phi có thể dựa vào fan.
Chu Khánh Minh buông đũa, ngữ khí hơi trầm xuống, “Bây giờ cậu còn dám nói xấu sau lưng sếp cơ à? Nếu cậu còn như vậy thì đừng làm việc với tôi nữa, tôi không muốn muốn rước họa vào thân đâu.”
“Đừng mà anh Minh, em biết sai rồi.” Tiểu Trương lập tức thu liễm, yên lặng rót cho Chu Khánh Minh cốc nước, “… Em chỉ giận quá mất khôn thôi, rõ ràng tính cách anh tốt lại có thực lực, ở trong đoàn phim này người nên hot phải là anh mới đúng.”
Chu Khánh Minh nhận cốc nước, bất lực lắc đầu, “Hiện tại vẫn quá sớm để đưa ra kết luận, chờ quay xong rồi chúng ta bàn tiếp. Kết cục của Hạ Linh ra sao cậu đã thấy rồi đó, đừng có giẫm vào vết xe đổ ấy và đừng thay tôi làm gì Kỷ Li.”
Tiểu Trương gật đầu, “Em biết rồi anh yên tâm. Em chỉ cảm khái mấy câu thôi chứ cũng chẳng dám.”
Chu Khánh Minh suy nghĩ chốc lát, đổi giọng, “Chuyện hot search ngày mai lát nữa tôi sẽ nói người đại diện thương lượng với công ty và đoàn phim, những chuyện khác thì khỏi đi.”
“Vâng, được ạ!”
…
Ở một căn phòng khác, Kỷ Li đang vui vẻ ăn gà rán uống coca.
Úc Phú Nhã nhìn khóe miệng bóng loáng của y, không thể tin nổi hít một hơi, “… Cậu ăn ít thôi!”
Nghệ sĩ nhà người ta chẳng bao giờ động đến mấy món nhiều calo còn Kỷ Li lại rất khoái trí, trà sữa chưa bao giờ rời tay.
“Chị Úc không hiểu rồi, thanh niên thời nay đều vậy cả đấy.” Bánh Bao cũng đang ăn rất ngon lành, quai hàm phình ra, “Thể chất anh Kỷ khó béo lắm. Chị yên tâm, nếu chẳng may có béo thật thì em thay chị giám sát anh ấy.”
Vừa dứt lời, Úc Phú Nhã bèn búng trán cậu: “Thằng nhóc thối này sao chị lại không hiểu được, chẳng nhẽ chị mày già như thế sao? Mày lo cho bản thân mày trước đi rồi hẵng đòi quản Kỷ Li.”
Bánh Bao đau đến nhe răng nhếch miệng, “…Chị Úc, em ăn mãi có béo đâu.”
Kỷ Li bật cười, nhét miếng thịt cuối cùng vào miệng.
Trước kia y rất dễ béo, vì để duy trì dáng người tiêu chuẩn nên luôn bị người đại diện và trợ lý nhìn chằm chằm không cho đụng tới đồ ăn nhiều calo, lúc nào thèm lắm cũng chỉ có thể ăn một ít.
Giờ thì hay rồi, ngoài cái mặt ra thì nguyên chủ còn ăn hoài chẳng béo.
May mà Thượng Đế rất thiên vị người đẹp, để y có được ngày hôm nay.
“Bàn chuyện chính sự đã.” Úc Phú Nhã ngồi cạnh họ.
Kỷ Li đã no nên ngừng, đưa nửa con gà rán còn sót lại cho Bánh Bao “Chị nói đi ạ.
“Ngày mai đoàn phim sẽ công bố ảnh tạo hình và các tin tức liên quan. Chị để công ty mua cho cậu top hot search, sau đó chọn thời điểm công bố chuyện cậu gia nhập Siêu Ảnh Văn Hóa nhé?”
“Top hot search?” Ánh mắt Kỷ Li ngưng trọng.
Úc Phú Nhã gật đầu, thẳng thắn nói: “Mấy năm gần đây giới giải trí không thể so với hồi xưa, đều xài marketing cả. Chị cũng vừa bàn với tổ marketing của đoàn phim rồi, ngày mai họ sẽ tập trung tuyên truyền cho nam nữ chính Từ Miểu Miểu và Chu Khánh Minh, không có phần của cậu.”
Việc này cũng không thể trách đoàn phim được.
Tin tức Kỷ Li đóng vai “Tạ Ngạn” từng lên hot search, với lại cũng chỉ là công bố thông tin nhân vật, không cần tốn thêm tiền tuyên truyền.
“Phía công ty chịu dùng tiền mua hot search hả chị?” Kỷ Li hỏi.
“Chưa, nhưng chị có cách khiến bọn họ phải đồng ý.” Úc Phú Nhã tự tin đáp.
Kỷ Li thoáng suy tư rồi lắc đầu, “Chị Úc, hay chúng ta cứ thuận theo tự nhiên đi? Bỏ tiền PR dù sao vẫn quá giả tạo, em không cần gấp.”
Úc Phú Nhã ngẩn người, hoàn toàn không ngờ đối phương sẽ từ chối: “Không cần thật?”
“Dạ vâng.”
“Fanclub của anh Kỷ vẫn chưa vững, lượng fan có được nhờ sắc đẹp lần trước rất khó duy trì. Nếu chúng ta mua top hot search ai tinh mắt là thấy ngay, để lại ấn tượng rất xấu, mua vị trí thấp thì lại chẳng hiệu quả.”
Bánh Bao phân tích mạch lạc rõ ràng. Trong giới blogger, cậu cũng là chuyên gia đó!
Kỷ Li nhìn về phía Bánh Bao, khẽ cười: “Ừm em cũng nghĩ thế. Ôn Dư là nam phụ số một cũng không làm gì mà.”
Úc Phú Nhã trầm mặc, không mở miệng phản bác.
Thật ra cô không thích thị trường dư luận bây giờ cho lắm, phần lớn số liệu của mình tinh đều là fake.
Kỷ Li nhấp một ngụm coca, bình tĩnh nói: “Chị Úc, vấn đề này về sau chúng ta hẵng bàn tiếp. Hot hay không là do số, vấn đề tâm linh như thế không phải chỉ cần lên hot search vài lần là có thể đưa ra kết luận được đâu.”
Úc Phú Nhã hiểu đạo lý ấy, trả lời:”Ừ, vậy không dùng hot search nữa. Ngày mai vẫn đăng thông báo hoan nghênh cậu gia nhập Siêu Ảnh Văn Hóa như cũ.”
“Dạ.”
Úc Phú Nhã nhìn Bánh Bao vẫn đang ngồi ăn ngon lành, từ từ đeo bao tay: “Ngon lắm à?”
Kỷ Li và Bánh Bao hai mắt nhìn nhau, đồng loạt gật đầu, “Vâng!”
…
Chín giờ sáng hôm sau.
Bộ phim《Đại Tông Thiếu Niên Mưu》được mong đợi đã lâu rốt cục cũng chính thức đăng thông báo nhân vật. Ngoại trừ bốn diễn viên chính có bài post riêng thì ảnh của các vai phụ khác đều gom lại đăng chung.
@Đại Tông Thiếu Niên Mưu Official: Thế nhân ngàn mặt, tĩnh tại quân khải.
Sáu vai phụ quan trọng, sáu tấm tạo hình tinh xảo.
Kỷ Li vẫn là người mới chưa có tác phẩm, vị trí không thể sánh bằng các tiền bối khác cho nên ảnh của y được xếp ở cuối.
“Gì dzậy? Người ta cũng là nam phản diện số một, đoàn phim đăng nhầm à?” Bánh Bao có chút buồn bực nói.
“Các thầy bối phận cao hơn anh đều được xếp trước kia kìa, cuối thì cuối thôi, không quan trọng lắm.” Kỷ Li phóng to ảnh tạo hình của mình lên, nghiêm túc ngắm.
Sau khi xác nhận thần thái không có vấn đề mới thỏa mãn nở nụ cười —— Dù sao đây cũng là tạo hình chính thức đầu tiên của y lúc vào giới giải trí.
Bánh Bao nhắc y: “Anh nhớ share weibo nhé.”
“Ừm.”
Kỷ Li ấn chia sẻ, caption cũng khá đơn giản —— Tạ Ngạn đến đây.
Bánh Bao dùng tài khoản cá nhân ấn like cho Kỷ Li, chẳng mấy chốc đã thấy Từ Miểu Miểu và Chu Khánh Minh lên hot search.
Đoàn phim mua cho họ hot search ở giữa, còn có thể leo lên top đầu hay không cần phải xem fan bọn họ như thế nào.
Hot search vừa xuất hiện đã có dữ liệu rất khả quan, bỏ xa bài post giới thiệu nhân vật phụ cả mấy con phố.
Bánh Bao nhìn ở trong mắt, gấp ở trong lòng.
Cậu hi vọng Kỷ Li có thể dựa vào sắc đẹp hút thêm fan. Ông bà ta ngày xưa cũng có câu bắt nguồn từ sắc đẹp, trung thành với tài hoa mà.
Bánh Bao nhanh chóng đăng nhập tài khoản blogger, “Anh Kỷ, em giúp anh chia sẻ, dẫn nhiệt độ về chút.”
Nói xong bèn “chính thức” share weibo đoàn phim.
@ Bao Quát Giới Giải Trí: Vừa xem ảnh của dàn nhân vật phụ《Đại Tông Thiếu Niên Mưu》,cảm thấy poster quảng cáo rất đẹp! Có nhiều khuôn mặt quen thuộc quá! Kỷ Li ở vị trí thứ sáu cũng rất chói mắt, mọi người thấy sao?
Kỷ Li nhìn lướt qua, không thể làm gì khác ngoài cười, “Cảm ơn nhé.”
“Sao anh khách khí với em thế? Nếu không phải sợ lộ thì em còn muốn share weibo của anh đấy.” Tài khoản blogger này rất “chung lập”, các fan đều biết cả.
Nếu như cậu thiên vị Kỷ Li sẽ khiến người khác phản cảm, không phải chuyện gì tốt.
Kỷ Li và Bánh Bao lần lượt share weibo, số liệu bắt đầu hoạt động.
—— A a a a anh đẹp zai ở ảnh sáu mlem thế! Bà con phổ cập kiến thức cho tôi với!
—— Là Kỷ Li đấy! Quãng thời gian trước còn lên hot search! Quá đẹp trai!
—— Fan sách không hài lòng chút nào! Kỷ Li đẹp như thế, còn là nam phản diện số một nữa mà lại chẳng có bài post riêng. Hại tôi thiếu chút nữa bỏ qua ảnh của cậu ấy rồi!
—— Đậu móa, Kỷ Li đẹp ghê ta! Vạn tiễn xuyên tâm tui rồi!
—— Nhiều diễn viên kì cựu thế, anh trai nhỏ ở ảnh thứ sáu đẹp dã man! Càng ngày càng mong đợi bộ phim ra mắt, đoàn phim quay nhanh lên!
—— Tui tag luôn weibo anh zai ảnh 6 nè @Kỷ Li. Các chị em, hiện tại follow vẫn còn kịp đấy!
Kỷ Li ấn vào weibo của mình, chưa đầy mười phút mà lượng người share và bình luận đã lên đến hàng ngàn.
—— A a a a cục cưng Kỷ Li ơi tui đến đây!
—— Cảm ơn cảm ơn! Tạo hình Tạ Ngạn đẹp lắm!
—— Fan truyện có mặt! Mong chờ Tạ Ngạn lên sàn! Hi vọng anh trai nhỏ sẽ không làm tụi này thất vọng!
—— Mười hai giờ còn có trailer nữa! Tui chuẩn bị xong hết rồi, hay vả vào mặt tui sắc đẹp của chồng tui đi!
—— Hóng Kỷ Li đăng một tấm selfie! Tui muốn xem anh đẹp trai chụp ảnh! Khuyên cậu nên biết điều chút nếu không tui sẽ quỳ xuống cầu xin cậu đó!
Kỷ Li bị các bình luận này chọc cười, càng đọc càng vui.
Bây giờ y mới bước vào giới giải trí, giống như game thủ mãn cấp bỗng phải quay trở về thôn tân thủ, tất cả mọi việc đều khác so với trước đây.
Năm phút sau, trợ lý sản xuất gọi:”Kỷ Li, chuẩn bị diễn thử nhé.”
“Vâng.”
Kỷ Li đi đến trường quay, bắt gặp Chu Khánh Minh và các diễn viên chính khác đang tụ tập một chỗ nói chuyện phiếm.
Từ Miểu Miểu nhìn thấy y đến, vội vàng vẫy tay, “Kỷ Li mau qua đây, cả buổi sáng cậu cứ ở trong phòng nghỉ suốt thôi.”
“Vừa lướt weibo xem ảnh tạo hình đoàn phim đăng.” Kỷ Li ăn ngay nói thật, lễ phép khen ngợi, “Ảnh của mọi người rất đẹp.”
Tiểu Trương đắc ý nhìn Kỷ Li: “Đương nhiên, ánh mắt người xem sáng như tuyết ấy. Hot search của anh Minh nhà chúng tôi và chị Miểu Miểu tăng nhanh lắm, fan truyện vô cùng hài lòng.”
Diễn viên chính có nên tảng là fan truyện, các vai phụ có thể hưởng ké chút nhiệt độ nhưng cũng không được lâu dài.
Kỷ Li hiểu ẩn ý, cười không đáp.
Chu Khánh Minh dùng ánh mắt ra hiệu cho trợ lý ngậm miệng, lúc này mới hờ hững mở miệng, “Tôi dậy sớm nghe thấy nhà sản xuất nói bộ phim này định phát sóng trong năm trên đài truyền hình, một tuần ba ngày, mỗi ngày hai tập.”
Từ Miểu Miểu nói tiếp, “Đúng thế, nghe bảo kêu gọi vốn đầu tư rất thuận lợi, đang tiến hành edit mấy tập đầu.”
Đoàn kịch còn chưa đầy một tháng ghi hình nữa là xong, các phần diễn đầu cũng đã hoàn thành. Tuy có hơi gấp nhưng đúng là có thể làm hậu kì được rồi.
Bộ phim không cần quá nhiều hiệu ứng, nếu suôn sẻ thì cuối năm là có thể phát sóng.
“Dịp Tết nhà nào cũng thừa thời gian xem phim, có lợi cho rating của chúng ta.” Trợ lý của Từ Miểu Miểu nói, “Thiết lập nhân vật của anh Khánh Minh và chị Miểu Miểu hay như vậy nhất định có thể thu được rất nhiều nhân khí.”
Chu Khánh Minh cong môi, buồn bực và tức giận tích tụ mấy ngày qua cũng tiêu tán hơn nửa.
Sau khi lên hot search vào sáng nay, số lượng fan của anh ta bắt đầu tăng trưởng từng giây. Vô số fan truyện để lại bình luận dưới weibo nói họ rất hài lòng, đã lâu lắm rồi anh ta không được trải qua cảm giác ấy.
Trong giới giải trí cứ hot là có tất cả nhưng nhân khí và tác phẩm lại mang đến nền tảng vững chắc.
Câu nói này rất đúng.
Dựa vào xu thế hiện tại, Chu Khánh Minh có thể tưởng tượng được sự bùng nổ sau khi bộ phim phát sóng. Trước đó anh ta còn mơ hồ lo lắng sức hút của Kỷ Li sẽ vượt qua mình nhưng sau khi so sánh dữ liệu mới phát hiện mình đang lo bò trắng răng.
Kỷ Li nhạy bén phát hiện sự thay đổi của Chu Khánh Minh nhưng y không phá vỡ.
Lịch trình ghi hình hôm nay vẫn rất dày đặc.
Diêu Xuyên là người nghiêm túc trong công việc, luôn yêu cầu hiệu suất cao cho nên hắn không cho phép diễn viên để ý tới tin tức bên ngoài quá nhiều lúc ở trên trường quay. Do đó, đám người Kỷ Li bèn đàng hoàng nộp điện thoại cho trợ lý, tập trung đóng phim.
Công việc kéo dài đến hai giờ chiều mới tạm dừng, nhân viên công tác đồng loạt đi nghỉ và nhận cơm hộp.
“Anh Kỷ!” Bánh Bao chạy nhanh tới, không hề che giấu ý cười trên mặt, đôi mắt vốn sáng giờ lấp la lấp lánh.
“Có chuyện gì mà vui thế?” Kỷ Li nhận chai nước trên tay cậu, hỏi.
“Anh lên hot search rồi! Hơn nữa còn nằm trên top cao!” Bánh Bao sung sướng nhảy cẫng lên.
Vừa dứt lời, Chu Khánh Minh đi lướt qua bọn họ, sắc mặt lạnh đến đáng sợ.
Trợ lý Tiểu Trương theo sau anh ta, lẩm bẩm: “Mua hot search thì có gì hay ho? Khoa trương như sắp bay lên trời tới nơi.”
Kỷ Li khẽ nhíu mày, kéo Bánh Bao đang định cãi lại: “Bao Bao, xảy ra chuyện gì vậy? Chị Úc và công ty mua hot search cho anh à?”
Bánh Bao tự cho mình đang trừng mắt hung dữ với bóng lưng Tiểu Trương, nhỏ giọng đáp, “Anh đừng nghe anh ta nói linh tinh, không phải công ty mua đâu mà dân cư mạng tự đẩy lên đấy.”
Cậu vừa nói vừa đưa điện thoại cho Kỷ Li: “Chúng ta về phòng nghỉ rồi nói tiếp cho ai kia đỡ phải ghen tị đến đỏ cả mắt.”
Sau khi quay về phòng, Kỷ Li mới biết được đầu đuôi sự việc.
Hơn hai tiếng trước, đoàn phim công bố trailer giới thiệu nhân vật dài tận một phút, bên trong có tất cả các nhân vật chủ chốt của bộ phim nhằm mục đích duy trì độ thảo luận.
Dân cư mạng và các fan đều rất cố gắng, trailer vừa được tung ra chưa được bao lâu mà lượt chia sẻ và bình luận đã hơn vạn, lượt xem video cũng hơn trăm vạn.
Nhưng điều đoàn phim không ngờ tới chính là nhân vật được chú ý nhất không phải nam nữ chính hay nam nữ phụ mà lại là Kỷ Li chỉ xuất hiện tám giây.
Bởi vì cảnh võ thuật của Kỷ Li thực sự quá đẹp!
Có câu cao thủ đều ở dân gian.
Một tiền bối trong giới cắt phân đoạn của Kỷ Li trong trailer ra, kết hợp với video bị leak trước đó và đồng nhân khúc của Tạ Ngạn biên tập thành đoạn clip dài hai mươi giây.
Trong video Kỷ Li mặc bạch y chẳng khác gì “trích tiên”. Các cảnh võ thuật tự nhiên linh hoạt, vừa nhẹ nhàng vừa chuẩn xác, chiếc quạt được y tùy ý đùa nghịch trên tay nhưng trong lúc lơ đãng lại có thể cướp đi tính mạng người khác.
Bởi vì nguyên nhân đổi vai diễn, đoàn phim vẫn giữ cảnh đánh rơi mũ sa của Kỷ Li.
Sợi dây trắng buộc tóc tung bay theo gió, rơi trên sườn mặt tinh xảo của thanh niên. Ống kính zoom lại gần, tập trung vào đôi mắt vừa vô tình vừa có tình, ngay cả nốt ruồi trên mũi cũng mang theo ánh sáng say lòng người.
Không chỉ đẹp trai mà còn chiếm trọn sự chú ý của người xem!
Ngắn ngủi một tiếng lượt share đã hơn vạn.
Đề tài # Cảnh võ thuật của Kỷ Li # bị dân cư mạng đẩy lên hot search, bên dưới đều là lời khen ngợi. Tình cờ cũng có vài bình luận xấu mang ý ghen tị nhưng rồi cũng sẽ bị các bình luận tốt đẹp khác đè xuống.
“Em nói chuyện với chị Úc rồi, phòng quan hệ công chúng của công ty vẫn đang quan sát, độ thảo luận đến tự nhiên cũng không có anti fan la lối om sòm.” Bánh Bao cười híp mắt xếp đồ ăn lên bàn.
Người có lòng theo đuổi sự nghiệp như y luôn cảm thấy thoải mái nhất khi tự mình diễn.
Sau khi vào đoàn, Kỷ Li chưa từng dùng thế thân cho các cảnh chiến đấu.
Vì muốn xây dựng hiệu quả hình ảnh thật tốt, y thường ở trên dây cáp thêm mười mấy phút, đôi lúc phải quay lại một cảnh võ thuật mấy chục lần.
Khi kết thúc công việc, trên người không chỉ có nhiều vết bầm do treo quá lâu mà còn xuất hiện vài vết thương nhỏ.
Bây giờ được dân cư mạng tán thưởng đều là nhờ kết quả của sự nỗ lực ấy.
Nếu đổi sang diễn viên khác hoặc để thế thân thực hiện cảnh võ thuật thì sao có thể lên hot search đây?
“Ừm, mọi người quan sát động thái trên mạng là anh yên tâm rồi.”
Không phải hot search mua bằng tiền thì chẳng cần sợ điều tiếng.
Kỷ Li quay phim cả buổi trưa đã đói lắm rồi, y đặt điện thoại xuống tập trung ăn cơm.
Nhưng mới ăn chưa được mấy miếng, Bánh Bao bỗng kích động kêu to: “Anh Kỷ!”
“Hả?” Kỷ Li suýt nghẹn.
Bánh Bao vội vàng đưa cho y cốc nước, khuôn mặt đỏ bừng vì phấn khích: “Thầy Thái Ninh Khang đăng bài khen cảnh chiến đấu của anh.”
Kỷ Li không hiểu lắm, chậm rãi mở điện thoại lên.
Năm phút trước, thầy Thái Ninh Khang trong miệng đối phương share cái clip kia, đồng thời viết: Hậu sinh khả úy, những cảnh hành động rất đẹp.
Bánh Bao nhìn thấy sự nghi hoặc của Kỷ Li, cẩn thận truy hỏi: “Anh Kỷ, chẳng nhẽ anh không biết thầy Thái là ai hả?”
“…” Kỷ Li ho khù khụ “Cậu giải ngố cho anh đi.”
Thái Ninh Khang năm nay gần bảy mươi tuổi. Hồi xưa lúc giới phim ảnh Hoa Ngữ vừa phát triển, ông chính là người tiên phong trong việc xây dựng phim võ thuật hành động.
Thái Ninh Khang là nhân vật cực kì có tiếng tăm, cảnh võ thuật thời niên thiếu của ông từng nhận được giải thưởng quốc tế danh giá. Sau đó bởi vì bệnh cũ gây ra trong suốt thời gian đóng phim nên mới lui giới về ở ẩn.
Mấy năm qua dòng phim này đã dần suy tàn nhưng vô số chỉ đạo võ thuật đều coi Thái Ninh Khang là ân sư, ngay cả Vương Thụy Tường cũng là đồ đệ của ông.
Sau khi Thái Ninh Khang sử dụng weibo, hằng ngày chỉ hay share vài video tập võ, hôm nay lại phá lệ khen ngợi một diễn viên mới.
Kỷ Li biết rõ tầm quan trọng của sự việc, lập tức bình luận dưới weibo của ông: Cảm ơn thầy Thái.
Bánh Bao mừng rỡ hát líu lo, đăng nhập tài khoản blogger khen ngợi một phen để việc này càng có nhiều người biết hơn.
Các blogger giải trí đều liên hệ lẫn nhau, nhờ sự lan tỏa của cả cộng đồng mà trên hot search lại thêm một đề tài nhắc đến Kỷ Li. Weibo đăng video võ thuật kia đạt hơn mười vạn lượt share bằng tốc độ không tưởng.
Hiện tại fan Kỷ Li vẫn chưa xây dựng được fanclub, hơn nữa công ty cũng không thúc đẩy. Các số liệu như lượt share kia hoàn toàn xuất phát từ người qua đường.
—— Fan truyện an tâm nằm thẳng cẳng rồi. Tui xin phép tuyên bố Kỷ Li chính là diễn viên hợp vai Tạ Ngạn nhất, không có người thứ hai.
—— Cứu tui với, những cảnh võ thuật này quá đẹp luôn! Có trời mới biết tui đã xem đi xem lại video bao nhiêu lần!
—— Anh ơi đừng đóng phim nữa, đến đánh em đi nè!
—— Người qua đường nhảy thẳng xuống hố!
—— Trước kia tôi là fan của Hạ Linh, còn mắng Kỷ Li nữa. Tôi thực sự xin lỗi, sự so sánh này quả thực là một cái trên trời một cái dưới đất mà! Tôi nguyện dùng quãng đời còn lại để khen cậu ấy nhằm đền bù sự việc có mắt như mù lúc trước.
Trong đông đảo các bình luận gào thét bỗng xuất hiện một comment vô cùng hot.
@Là Thu Thu Đó Nha: Thế ai diễn nhân vật nhiếp chính vương? Rốt cuộc người nào được chọn vào vai vương thúc – đối tượng vừa yêu vừa hận được đặt ở đầu quả tim Tạ Ngạn?! Ôi làm ơn, Kỷ Li đã thắp sáng niềm hi vọng trong tôi rồi thì xin mấy người chọn diễn viên đóng vương thúc tử tế chút! @Đại Tông Thiếu Niên Mưu Official
Bên dưới có rất nhiều bình luận trả lời.
—— Tui cũng muốn biết! Thúc điệt là tuyệt nhất!
—— Huhuhu cuối cùng cũng có chị em nói ra nỗi lòng của tui! Tui biết nguyên tác đi theo hướng BG nhưng tui không thể không nghĩ về CP thúc điệt kia, bọn họ đẹp đôi lắm luôn!
—— Kỷ Li diễn Tạ Ngạn ok! Hi vọng đoàn phim đừng tìm bừa ai đóng vương thúc!
—— Trong lòng tui nghĩ đến một người rồi nhưng người ta chỉ đóng phim điện ảnh thôi nên tui không dám nói.
—— Chị em lầu trên đừng sợ, nói nhanh xem nào.
—— Tui không thể tưởng tượng được ai là người phù hợp vào vai nhiếp chính vương, mong là đừng quá nát! Người bình thường diễn không nổi cái khí chất của vương thúc đâu.
—— Cảnh diễn của vương thúc trong truyện không nhiều, đến bây giờ mà đoàn phim vẫn không hó hé gì chẳng nhẽ đã cắt bớt rồi ư?
—— Không thể nào! Nếu thiếu mất vương thúc thì thuộc tính phản diện của Tạ Ngạn đâu còn nữa! Cả đời đi theo một người, một người yêu hận cả đời chính là cốt lỗi của nhân vật Tạ Ngạn. Cắt ai cũng được nhưng không thể cắt vương thúc! [khóc to]
Kỷ Li đọc được bình luận này, trong lòng cũng có chút chờ mong.
“Nhiếp chính vương” trong miệng dân cư mạng là vương thúc của Tạ Ngạn, một nhân vật vô cùng quan trọng trong cuộc đời y.
Phàm là người từng đọc nguyên tác đều biết sinh tử yêu hận cả đời Tạ Ngạn đều do người này mà thành. Trái tim lạnh lẽo đến tuyệt tình của Tạ Ngạn chỉ có thể ấm áp trở lại khi ở trước mặt vương thúc.
Ở mức độ nào đó, tình cảm mà Tạ Ngạn dành cho vương thúc có chút vượt khỏi lẽ thường. Thế nhưng tác giả không viết rõ, với lại nguyên tác cũng thiên hướng BG cho nên các fan CP vẫn chỉ âm thầm tưởng tượng mà thôi.
Kỷ Li đọc qua kịch bản hoàn chỉnh thấy vẫn có nhân vật nhiếp chính vương, chỉ có điều chưa quyết định diễn viên là ai.
Cách đây không lâu, Kỷ Li tò mò gặng hỏi Diêu Xuyên và Phương Chi Hành song bọn họ đều thần bị lắc đầu, không chịu tiết lộ.
Kỷ Li đút miếng cơm vào miệng, lúng búng nói, “Anh còn muốn biết hơn cư dân mạng nhiều.”
Vậy mà y vừa dứt lời, weibo chính thức của đoàn phim đăng tin tức mới.
Kỷ Li nhìn lướt qua, sững sờ ngồi trên ghế sa lon. Mấy giây sau mới dám xác nhận thông tin này là thật.
@ Đại Tông Thiếu Niên Mưu Official: Cả đời đi theo một người, một người yêu hận cả đời. Trong tâm tư tất cả đều là hắn @Tần Nhạc khách mời đặc biệt —— Nhiếp chính vương Tạ Thần Uyên.
Rất tốt.
Hot search liền bạo.
===========