Sau Khi Xuyên Thành Pháo Hôi Ta Được Người Giàu Nhất Sủng Lên Trời - Chương 42: - Bị Câu Mất Hồn Phách
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
102


Sau Khi Xuyên Thành Pháo Hôi Ta Được Người Giàu Nhất Sủng Lên Trời


Chương 42: - Bị Câu Mất Hồn Phách


Editor: Tiểu Tinh Thần

Weibo chính thức của《Đây Là Cuộc Sống》quảng bá cũng có tag sáu vị khách quý thường trú vào, sau khi sáu vị khách quý chuyển tiếp, một hòn đá khơi dậy ngàn tầng sóng, nhanh chóng thu hút sự chú ý và thảo luận của toàn bộ người hâm mộ trên mạng, chưa đầy một giờ, #Đây Là Cuộc Sống# đã xuất hiện ở vị trí số 1 hot search.

(cái #bla bla gì đó# là has tag nha)

Người hâm mộ thực sự đi tìm hiểu chương trình cũng không nhiều, đại bộ phận mọi người đều tập trung vào sáu vị khách quý thường trú.

Mở ra đây là khu vực bình luận dưới weibo của 《Đây Là Cuộc Sống》, tất cả đều là fan của các khách mời nói về thần tượng của mình.

Dần dần, khu vực bình luận bắt đầu xuất hiện âm thanh bất hòa, rất nhiều người hâm mộ bắt đầu đặt câu hỏi về nam diễn viên nhỏ Kỷ Tịch trước đây không có tiếng tăm này.

Có một ước định với bạn: không phải là thanh tinh, nhưng người này gọi là Kỷ Tịch, rốt cuộc là ai? Chương trình này có sự tham gia của ngôi sao hạng A nào không?

Bong bóng dậy sớm: Tôi vừa dò baidu một chút, Kỷ Tịch này là một người vào nghề hơn hai năm… Vâng, không phải là một ngôi sao nhỏ, có lẽ là một diễn xuất nhóm, nhưng tại sao đột nhiên nhảy dù xuống chương trình sinh hoạt như này vậy?

Cam quá ngon: Ha ha ha ha ha, mọi người phát hiện chưa, 300.000 fan weibo của Kỷ Tịch đều là fan cương thi, cái này là đang đánh giá thấp địa vị của năm vị khách mời khác rồi, người kia rốt cuộc là có địa vị như thế nào đây, cầu lộ diện.

Một bước lên trời: Yếu đuối nói một câu, tiểu ca ca tên là Kỷ Tịch này bộ dạng rất đẹp, tôi không quan tâm giới giải trí thị thị phi phi như nào, tôi chỉ nhìn mặt.

Hòn đá nhỏ: Đồng ý với lầu trên, tôi cũng là phường nhan khống*.

(Nhan khống: cuồng nhan sắc đẹp)

Mà fan của Trì Tu Minh, bởi vì có tìm hiểu trước hành trình của thần tượng, trên cơ bản đều biết Trì Tu Minh cũng là khách mời thường trú của 《Đây Là Cuộc Sống》.

Bọn họ sáng sớm chờ ở phía dưới phía weibo chính thức của《Đây Là Cuộc Sống》, hội hậu viện tổ chức đầu tư thậm chí đã tổ chức fan xong xuôi, chỉ chờ Weibo quảng bá vừa ra, vì thần tượng Trì Tu Minh nhiệt tình chuyển tiếp. Cho dù danh tiếng thần tượng của mình không bằng mấy vị khách mời khác, nhưng số liệu tuyệt đối không thể thua.

Vậy mà không nghĩ tới, trên Weibo quảng bá không có tên Trì Tu Minh, các Trì Đường trợn tròn mắt ngay tại chỗ, bọn họ tin tưởng vững chắc, thần tượng của mình nhất định là bị bôi đen, một bộ phận fan trực tiếp chạy đến phía dưới weibo quảng bá đòi giải thích cho thần tượng.

#Mời tổ tiết mục cho Trì Tu Minh một câu trả lời# dần dần bị fan của cậu ta càn quét lên hot search.

Lúc này, chính chủ của vụ việc đang ở nhà người đại diện cũ của cậu ta.

Trì Tu Minh ngồi trên sô pha, sắc mặt tái nhợt có thể nói là tiều tụy, lồng ngực kịch liệt phập phồng, chất vấn người đại diện của cậu ta nói: “Lâm tỷ, em chỉ để chị giáo huấn Kỷ Tịch một chút, sao chị lại giống như lần trước, sử dụng phương pháp thâm độc như vậy? Bây giờ tốt rồi, sự nghiệp của tôi đều bị chị hủy hoại, lần này tôi không có cách nào xoay người, chị nói tôi phải thể làm sao bây giờ?”

Lâm tỷ chậm rãi bưng chén trà lên nói: “Giới giải trí vốn là nơi cá lớn nuốt cá bé, chị cũng là vì tốt cho cậu, bằng không dựa vào tính tình của cậu, cậu có thể đi đến hôm nay không?”
Trì Tu Minh đã muốn tuyệt vọng: “Hôm nay? Tôi còn có gì nữa? Tôi xong rồi!”

Lâm tỷ hừ lạnh một tiếng: “Gấp cái gì, cuộc sống chính là một cuộc chạy marathon, ai chết ai sống còn chưa chắc. Cậu có biết lần này chúng ta vốn nắm trong tay phần thắng, vì sao đột nhiên bị Kỷ Tịch lật kèo không?”

Trì Tu Minh chết ngựa làm ngựa sống, vô lực hỏi: “Vì sao? “

Chị Lâm thở dài, nói thầm: “Gió đông dễ mượn lực! Kỷ Tịch còn biết tìm một đại nhân che chở mình, còn cậu thì sao? Cố Cảnh Dật theo đuổi cậu một thời gian dài như vậy, nếu cậu sớm bỏ đi sự thanh cao của cậu đáp ứng anh ta, thì cậu có đến mức mỗi ngày mệt chết mệt sống không nói, còn bị người như Kỷ Tịch giẫm dưới chân?”

Trong mắt Trì Tu Minh hiện lên một tia do dự: “Cố Cảnh Dật? Nhưng anh ta…”

Lâm tỷ biết cậu ta ghét Cố Cảnh Dật, lập tức ngắt lời cậu ta: “Anh ta thì làm sao? Cậu mà không đồng ý anh ta, còn muốn lão đại như anh ta thủ thân như ngọc vì cậu? Bây giờ ngoại trừ anh ta, có ai cứu cậu không?”
Trì Tu Minh không tiếp lời, trong tay cầm điện thoại di động, lại theo bản năng mở biểu tượng Weibo, hai ngày nay cậu ta thời khắc nào cũng chú ý weibo, chỉ sợ đối phương đâm thẳng vào trước mặt công chúng chuyện kia, như vậy cậu ta sẽ không còn ngày xoay người nữa.

Cậu ta nhìn những fans bất bình vì cậu ta trên hot search, không khỏi càng thêm chua xót.

Lâm tỷ lại đúng lúc mà châm thêm một ngọn lửa: “Cậu không thể do dự nữa, nếu chuyện này thật sự bị fan của cậu biết, rồi quay lưng với cậu, Cố Cảnh Dật cũng không cứu được cậu.”

Trong phòng họp xa hoa của tập đoàn Mộng An, Cố Tử An ngồi ở vị trí chủ vị, đang hết sức chăm chú nghe các phó đổng báo cáo những việc trọng đại phát sinh gần đây của công ty.

Trong phòng họp lớn như vậy, chỉ có tiếng người báo cáo và tiếng xào xạc của bút trên giấy.
Liễu Ấp ngồi bên cạnh Cố Tử An, đột nhiên nghe thấy tiếng rung động ong ong của điện thoại di động, thầm nghĩ của y ‘không ổn rồi’, Cố Tử An nghiêm cấm lúc họp mang theo điện thoại di động, lần trước có một phó đổng mang theo điện thoại di động, trực tiếp bị Cố Tử An mắng trước mặt mọi người, hôm nay lại là người nào không có mắt muốn tìm chết.

Đang tìm kiếm mục tiêu, liền thấy Cố Tử An không coi ai ra gì lấy điện thoại di động ra khỏi túi.

Liễu Ấp không thể tin nhìn hắn cầm di động nhìn trong chốc lát, lại mang theo ý cười đánh mấy chữ, là đang trả lời tin nhắn đó à?

Sau đó, Liễu Ấp cẩn thận phát hiện, Cố tổng cứ mỗi một phút ít nhất phải nâng cổ tay nhìn năm lần, y tiến lên cung kính thấp giọng xin chỉ thị: “Cố tổng, ngài có chỉ thị nào khác không?”
“Ừm.” Cố Tử An đáp một câu, ngón tay gõ không chút tiết tấu trên bàn, “Để cho bọn họ nói đơn giản, trước sáu giờ kết thúc.”

Sáu giờ? Bình thường họp báo cáo, ít nhất phải mười giờ mới có thể chấm dứt, cho dù để cho các giám đốc nói ngắn gọn, thế nào cũng phải tám giờ. Liễu Ấp vừa nhìn thời gian, hiện tại năm giờ bốn mươi lăm, cách sáu giờ còn mười lăm phút.

Hơn nữa bình thường nghe người dưới báo cáo, Cố Tử An đều nhặt được vấn đề quan trọng vừa nghe vừa nhớ, Liễu Ấp duỗi đầu nhìn vào quyển sổ tay của Cố Tử An, hảo giám đốc, từ khi điện thoại di động của anh vang lên, trên sổ ghi chép không viết một chữ nào nữa.

Liễu Ấp đảo mắt, dựa vào sự hiểu biết của y đối với Cố Tử An nhiều năm như vậy, suy đoán Cố Tử An lại bắt đầu mưu đồ lớn, y nằm viện lâu như vậy, xương cốt sắp tan, xoa tay hầm hè cũng muốn theo Cố Tử An tham gia vào một trận chiến mới.
Sáu giờ vừa đến, Cố Tử An không để ý ánh mắt kinh ngạc của các giám đốc, đứng lên, thản nhiên nói: “Cuộc họp hôm nay đến đây thôi.”

Liễu Ấp nhanh chóng đi theo phía sau hắn ra khỏi phòng họp: “Tử An, chúng ta…”

“Đừng chúng ta, mỗi người về nhà, bảo tài xế chuẩn bị xe.”

Cố Tử An nhét vào lòng Liễu Ấp, ngay cả văn phòng cũng không về, trực tiếp đi thang máy tổng giám đốc đến bãi đỗ xe.

“A?” Liễu Ấp nhìn bóng lưng Cố Tử An nhanh chóng rời đi, đầu đầy dấu chấm hỏi, Cố Tử An đây là bị Kỷ Tịch câu mất hồn?

“Chú Lý, lần trước chú chiên bít tết ngon lắm.” Kỷ Tịch đang bận rộn trong phòng bếp, câu được câu không nói chuyện phiếm với Lý quản gia.

Lý quản gia cười nói: “Tôi sao mà có thể biết làm mấy thứ ngoại lai như vậy.”

Kỷ Tịch cầm tay xẻng đánh một trận, “Chú không làm? Vậy…”
Lý quản gia vẻ mặt mọi người đều say mỗi mình tôi tỉnh: “Ngốc quấ đi, đó là Tử An xuống bếp làm cho cháu đấy.”

Thấy sắp đến giờ tan tầm, Lý quản gia vội vàng tìm một lý do đi ra ngoài, muốn cho đôi tình nhân mới có thêm không gian thế giới hai người, người từng trải như y rất hiểu.

Kỷ Tịch nghe nói bít tết là cố Tử An chiên, lại dư vị một chút, hình như thật sự rất ngon, so với bít tết trước kia ăn ngon hơn nhiều.

Nghe thấy tiếng mở cửa, cậu nhanh chóng chào đón, trong giọng nói mang sự nhảy nhót: “Anh, hôm nay không bận sao? Sao anh lại về sớm vậy?”

Cậu quen gọi “Cố ca”, Cố Tử An Phi ép cậu gọi “hảo anh trai”, ở trên giường la hét cũng không được gì, bình thường Kỷ Tịch nói không được tự nhiên, dứt khoát gấp gúa gọi “Anh”.

Cố Tử An nghe tiếng TV, ngửi thấy mùi thức ăn bay tới từ trong phòng ăn, nhìn người trước mặt tràn ngập ánh sáng, cả người đều thả lỏng, trong lòng cực kỳ thoải mái.
Hắn vừa đổi giày, vừa ôm Kỷ Tịch gõ lên trán cậu một cái: “Tôi vội vã chết luôn rồi, không phải tiểu dễ thương em thúc giục tôi trở về sao?”

Kỷ Tịch cảm thấy mình rất oan uổng: “Anh, chương trình bảy giờ rưỡi mới bắt đầu phát sóng, em không phải kêu anh trở về sớm như vậy.”

Cố Tử An một tay ôm eo cậu, một tay nắm cằm cậu, từ trên cao nhìn xuống áp sát cậu: “Nhắc lại lần nữa.”

Kỷ Tịch rất biết điều, vòng quanh cổ hắn, nhốn chân dâng môi mình lên: “Hảo anh trai, chúng ta ăn cơm trước, xem xong chương trình chúng ta còn có việc chính phải làm, mau, đừng lãng phí thời gian.”

Cơm nước xong, Cố Tử An ở trong phòng bếp rửa chén, Kỉ Tịch nằm trên sô pha lướt Weibo.

Trên màn hình điện thoại di động đột nhiên xuất hiện điện thoại của người đại diện Lâm Tân, từ khi xảy ra chuyện đến bây giờ, Lâm Tân chưa từng liên lạc với cậu, Kỷ Tịch nhận điện thoại: “Tân ca.”
“Kỷ Tịch, chuyện Trì Tu Minh kia tôi thật sự không biết, tôi mới làm người đại diện cho cậu ta mấy ngày, cậu ta không có tín nhiệm tôi như vậy, đều là người đại diện cũ của cậu ta ở phía sau một tay bày ra, người nọ cũng không phải là gì ghê gớm, thế mà Trì Tu Minh liền nghe lời cô ta, mẹ nó tôi bây giờ lại thành dê thay thế, bị công ty từ chức, nhưng tôi thề, tôi thật sự chưa từng làm bất cứ chuyện gì có lỗi với cậu. Ngày ghi hình chương trình, tôi còn mua cho cậu 300.000 fans.” Lâm Tân giống như là uống quá nhiều, trong giọng nói đều là căm giận bất bình.

Kỷ Tịch kinh ngạc: “Anh mua fan cho tôi à?”

Lâm Tân còn đang tiếp tục lải nhải: “Kỷ Tịch, đều trách anh có mắt không tròng, bây giờ em có quý nhân che chở, nhưng cũng phải cẩn thận Trì Tu Minh, người đại diện của cậu ta sẽ không dễ dàng từ bỏ ý đồ như vậy đâu…”
Kỉ Tịch nghe thấy phòng bếp không còn tiếng nước, vội vàng nói với Lâm Tân hai câu liền cúp điện thoại.

Cố Tử An mặc quần áo nhà rộng thùng thình, vừa nhàn nhã vừa đẹp trai từ phòng bếp đi ra.

Kỉ Tịch ngồi xếp bằng trên sô pha, vỗ vỗ bên người: “Anh, mau tới đây.”

Cố Tử An ngồi xuống bên cạnh cậu, đưa salad trái cây trong tay tới trước mặt cậu, nhìn chân cậu mà nhíu mày nói: “Sao lúc nào cũng thích ngồi như vậy, lát nữa chân sẽ tê rần.”

Kỉ Tịch cười hắc hắc, không nhận chén thủy tinh, trực tiếp dùng nĩa ghim một miếng trứng khủng long bỏ vào trong miệng, hàm hồ không rõ nói: “Nào bị tê thì có hảo anh trai của em ôm em nha.”

Cố Tử An bất đắc dĩ lắc đầu, không biết mình đang bị gì, mặc kệ việc làm ăn mấy chục tỷ trong công ty, vội vàng chạy về nhà hầu hạ tiểu yêu tinh này.
Hắn đem chén đặt ở trên bàn trà, thật sự tức giận, vặn vẹo trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Kỷ Tịch một phen.

“Ai, anh này, đừng nhúc nhích, chương trình bắt đầu rồi.” Kỷ Tịch kéo tay hắn, cầm lấy ipad phẳng đặt trên sô pha, “Mới bắt đầu đã có nhiều làn đạn như vậy rồi à? Chương trình nấu ăn nói chuyện này có thực sự nóng như vậy không?”

“Cái gì vậy?” Cố Tử An hỏi.

Kỷ Tịch làm mặt quỷ với hắn: “Đài truyền hình Cà Chua cũng đang phát sóng trức tiếp, Lãnh ca nói trên đó có làn đạn, rất thú vị, em muốn xem cư dân mạng khen em như thế nào.”

Cố Tử An cầm điều khiển từ xa bấm tạm dừng cho tv siêu to khổng lồ, cọ cọ đầu, cùng Kỷ Tịch xem ipad to bằng bàn tay.

Trên màn hình xuất hiện cảnh Hà Sanh và Kỷ Tịch nấu cơm trong phòng bếp, Cố Tử An vừa dùng cằm cọ xát lỗ tai Kỷ Tịch, vừa nhìn chằm chằm Kỷ Tịch thuần thục cắt rau trên TV.
Trên làn đạn, tất cả đều là một kiểu a a a.

【A a a a, tiểu ca ca đẹp trai lại biết nấu cơm nữa kìa trời.】

【Trong vòng hai phút, tôi cần lấy được toàn bộ tư liệu của tiểu ca ca bên cạnh Hà Sanh】

【 Kỷ Tịch bảo bối, mẹ tuyên bố từ nay về sau con chính là con ruột của mẹ 】

【Đây rốt cuộc là em trai thần tiên nào vậy, cậu ấy dùng giá trị nhan sắc chinh phục ta, dùng trù nghệ chinh phục Hà Sanh, mọi người xem Hà Sanh giống như một ông bố già, vẻ mặt sủng nịch nhìn cậu ấy】

【 Tôi ngửi thấy mùi cơ tình tràn đầy hương vị sao lại như thế này, giờ tôi muốn chửi bới, tại sao Weibo của Kỷ Tịch chỉ có 300.000 fans, vậy mà còn là fan cương thi nữa chớ】

Trong nhóm sáu người vẫn luôn lóe lên tin tức, Kỷ Tịch nhắn tin với bọn họ, thấy có người tag mình, Kỷ Tịch đặt ipad lên bàn trà, cầm lấy điện thoại di động mở tin nhắn.
Tô Tầm: @Kỷ Tịch, anh lên hot search, mau xem đi.

Kỷ Tịch tò mò mở weibo ra, liền thấy #Kỷ Tịch 300.000 fans ương thi# đang lấp lánh xếp thứ tư trên hot search.

Cố Tử An liếc mắt một cái, thần sắc càng ngày càng khó coi, một tay bị Kỉ Tịch nắm lấy, tay kia cầm điện thoại di động, bấm vài cái lên màn hình.

Hai mươi phút sau, trên màn hình đột nhiên lại nhanh chóng hiện lên vô số làn đạn.

【Mọi người mau xem weibo Kỷ Tịch, đây là cậu bé vàng bạc gì vậy chời?】

【Sau lưng có lão đại đó, không phải Kỷ lão đại, mà là một lão đại khác】

【Trời ơi, đây là sự kiện lớn gì vậy, đây sợ là tập hợp đủ nửa ông trùm trong giới giải trí đó】

【Tiết tấu này của Kỷ Tịch là đang muốn hot nè, vì sao tôi còn chưa độc chiếm cậu ấy chứ, đột nhiên lại có thêm rất nhiều tình địch】
“Anh, tình huống gì vậy?” Kỷ Tịch không hiểu tại sao, vừa lẩm bẩm với Cố Tử An một câu, vừa mở weibo của mình, sau khi thấy rõ tình huống, cậu chột dạ nhìn Cố Tử An nói: “Anh, những thứ này… Các đại đạo diễn, nhà sản xuất các vị đại gia, đều là anh… kêu để họ theo dõi em?”

Cố Tử An nhìn cậu: “Sớm muộn gì bọn họ cũng sẽ chú ý đến em, tôi chỉ để cho bọn họ làm trước thôi.”

Kỷ Tịch rũ mắt nhìn bàn tay mười ngón tay đan vào nhau, thử rút ra ngoài: “Anh, anh đừng đối xử tốt với em như vậy, nửa năm sau em luyến tiếc rời xa anh thì làm sao bây giờ?”

⁽⁽ଘ( ˊᵕˋ )ଓ⁾⁾ ⁽⁽ଘ( ˊᵕˋ )ଓ⁾⁾ ⁽⁽ଘ( ˊᵕˋ )ଓ⁾⁾

-Có sai sót hay sai chính tả gì thì bình luận để ta sửa nha.

-Ta thề chứ cái khúc anh anh ca ca rối não vãi, thôi để vậy he.

-Đù mé, chú Cố chất như nước cất luôn. Đúng chuẩn thích là phải hốt liền tay, hó hó, ngọt hơn mía. Thôi nay ta no rồi, không ăn được nữa, mai lăn đi học mất.
-À mà nào end truyện rồi ta beta lại sau he, giờ lười qué.

Cảm ơn vì đã ghé thăm cung (^=◕ᴥ◕=^).

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN