Sau Khi Xuyên Thư Ta Bị Nữ Chủ Đánh Dấu
Chương 24: Kịch Bản
Có lẽ là nhân vật tới tay còn bị cướp, nên bên công ty cũng không vui vẻ, lập tức sắp xếp công việc cho Lê Sơ.
Sáng hôm sau, Lê Sơ còn chưa tỉnh ngủ đã bị Tiền Đóa Đóa đào khỏi ổ chăn, động tác máy móc rửa mặt, bị đóng gói mang khẩu trang lên xe, đi ra sân bay.
Lúc trang điểm Lê Sơ xem kịch bản, nàng tham gia chương trình giải trí dạng gameshow truyền hình, nàng xem đại khái xong ghi nhớ, sau đó mở di động tìm kiếm một số đoạn cut kinh điển của chương trình.
Lúc quay chương trình cũng tương đối nhẹ nhàng, Lê Sơ còn bị chỉ điểm dùng kỹ thuật biểu diễn cảm xúc hỉ nộ ái ố, nàng phản ứng cũng nhanh lẹ, nhưng không phải diễn phim thực sự nàng cũng không cố ý diễn quá xuất sắc, Đường Tòng Nam đứng ở hậu đài nhìn biểu hiện của nàng, có loại cảm giác vui mừng vì con gái nhà mình đã lớn rồi.
Sau khi quay xong, Lê Sơ mang khẩu trang ra cửa, nghe thấy có người kêu tên nàng.
Nàng giương mắt nhìn qua, vừa lúc bị máy ảnh chụp lại.
Người cầm máy ảnh là một cô gái tóc dài, phất phất tay cười với nàng.
“Tỷ tỷ hôm nay làm việc vất vả! Cố lên nha!”
Lê Sơ hiểu rõ đây hẳn là trạm tỷ* của mình, tháo khẩu trang xuống, mỉm cười cảm ơn cô, sau đó lại mang khẩu trang lên, trong sự bảo hộ của Đường Tòng Nam và Tiền Đóa Đóa leo lên xe.
*trạm tỷ: chỉ các đại tỷ hay theo chân nghệ sĩ để chụp hình các hoạt động như đi show, sân bay, quảng cáo….
Nhìn qua giống như lão cẩu vừa vững vàng vừa trấn định thong dong lên xe, sau khi lên xe Lê Sơ lại lập tức vui vẻ.
“Ca, đó chụp em phải không? Chụp em thiệt phải không?”
Gương mặt Lê Sơ mừng rỡ ửng đỏ, vui sướng nói.
Nàng cảm thấy bản thân mình hiện tại còn chưa có nhiệt độ hay tác phẩm gì nổi bật cả, vậy mà lại có người thích rồi, nàng rất hưởng thụ khi mình cũng có trạm tỷ theo đuôi.
Thực sự rất vui vẻ!
Đường Tòng Nam: “Đúng vậy, em sẽ nổi hơn, sau này sẽ còn rất nhiều người xem.”
“Em sẽ nỗ lực!”
Đối với chuyện khen tặng Lê Sơ đã miễn dịch, không có tự lâm vào cảm giác thưởng thức, mà quyết định càng thêm nỗ lực, không phụ sự yêu thích của fans.
Lê Sơ quay xong chương trình này, hôm sau còn có một hoạt động nhỏ, nàng cần phải bay đi nếu không lại không kịp.
Làm liên tục mấy ngày như vậy, Lê Sơ ngủ bù sau khi hoạt động kết thúc, lại bị Tiền Đóa Đóa nhắn tin mình lại lên hotseach.
Lê Sơ mơ mơ màng màng nói: “Công ty lại mua?”
Tiền Đóa Đóa hưng phấn lắc đầu nói: “Không mua không mua! Lần này là thật!”
Lê Sơ thanh tỉnh, tiếp nhân di động Tiền Đóa Đóa đưa, thấy mình đứng hạng 5 hotseach, bên cạnh có cái tag #Trưởng công chúa Lê Sơ#.
Lê Sơ nhấp vào, phát hiện nhiều người khen kỹ thuật diễn và hóa trang của nàng, có người còn hỏi nàng là ai, đã diễn qua phim gì rồi.
Nhìn đến bình luận cuối cùng kia, Lê Sơ trầm mặc, đưa di động cho Tiền Đóa Đóa, tự nói với bản thân mình không thể nóng nảy, nhất định công ty sẽ vì nàng mà kiếm được kịch bản thích hợp.
Kỳ thật mấy người bạn tốt của nàng, bao gồm Đổng Minh này kia, cũng có đề cử cho nàng, nhưng nàng vẫn còn đang lựa chọn, nàng tình nguyện để bản thân chậm tiến độ một chút, chứ không cần vội vàng biểu diễn kịch bản không hợp.
Tiền Đóa Đóa cầm di động ngồi xuống một bên, mở weibo trả lời từng câu hỏi, nỗ lực an lợi.
Cô thấy được mấy fan cp bình luận, có acc nổi danh khéo tay trong giới cp, trước kia Tiền Đóa Đóa còn khen người này biên tập quá xịn ở một cp khác.
@một ngày rơi lệ vì tình yêu tuyệt mỹ một ngày: Huynh đệ tỷ muội ơi, có thể cho tôi mấy đoạn diễn của Lê Sơ không, tôi muốn biên tập nhưng tài nguyên không đủ, người kia thì cái gì cũng có, đừng nói kiếp trước kiếp này, duyên định ba kiếp tôi đều có thể cắt được, nhưng người còn lại thực sự là quá ít đi [sad].
Trong lòng Tiền Đóa Đóa thở dài, thực ra ai cũng biết, cái Lê Sơ thiếu hiện tại, chính là một kịch bản hợp với nàng.
Cơ hội này nửa tháng sau xuất hiện, có một kịch bản được đưa đến tay Lê Sơ.
Khi Lê Sơ mới đọc nửa đoàn đầu, đã hạ quyết tâm muốn diễn.
Trang đầu mở ra, trên trang giấy màu trắng viết gọn gàng bốn chữ —Chết vào sớm tối.
Đây không phải là phim tình cảm, mà là một bộ phim hình sự.
Chuyện kể bắt đầu từ một nữ nhân đến cục cảnh sát báo án.
Nàng tên Tần Mộ, là nữ Omega, năm nay 22 tuổi, là sinh viên vừa mới tốt nghiệp đại học, nàng tới báo án, chị gái của nàng mất tích. Sau khi cảnh sát thụ lí xong, phát hiện nàng cũng không có người thân gọi là chị gái.
Tần Mộ lại nói mình thực sự có một chị gái song sinh, giới tính chị gái là Beta, trong gia đình nàng nói sinh đôi là không may, nên từ nhỏ mẹ đã che giấu sự tồn tại của chị gái, chị gái với nàng lớn lên cùng nhau, có đôi lúc các nàng sẽ trao đổi thân phận đến trường học, trừ mẹ nàng không ai có thể phân biệt được sự khác nhau của các nàng. Chỉ là mấy ngày trước, chị gái rời nhà đi, lại không có trở về nữa.
Đối với lời nói của nàng cảnh sát cũng còn nghi ngờ, vì ngoài Tần Mộ, không ai có thể chứng minh nàng có một chị gái song sinh cả, mà người có thể chứng minh được lời nói của Tần Mộ là mẹ của nàng, cũng đã chết vì bệnh vào bốn năm trước.
Cảnh sát thụ lí chuyện này cho rằng Tần Mộ có khả năng bệnh tâm thần, hoặc là nàng đa nhân cách hoặc là nàng hoang tưởng, cho nên mới sáng tạo môt chị gái không tồn tại trong tâm trí, Tần Mộ vẫn cứ kiên trì đến sở cảnh sát, nhưng cảnh sát Alpha Lý Duệ lại không rảnh quan tâm nàng, bởi vì hắn nhận được báo án, ở bãi rác phát hiện một cái vali màu đen, bên trong là một thi thể nam.
Sau khi điều tra thân phận, người chết là một lưu manh, nguyên nhân chết là ngạt thở, hắn bị dây thừng siết chết, dấu vết trên cổ có thể nhìn thấy rõ ràng, trừ bỏ quần áo bên ngoài cũng không có bất cứ thứ gì, chỉ có trên cổ tay đeo một dây buộc tóc màu đen.
Tần Mộ vẫn mặc kệ mưa gió đến cục, Lý Duệ vốn không muốn quan tâm nàng, nhưng bỗng nhiên lại thấy được dây buộc tóc của Tần Mộ, giống y như dây buộc tóc trên tay lưu manh kia. Đó không phải loại buộc tóc thường thấy, Lý Duệ kêu cấp dưới cầm ảnh dây buộc tóc đi khắp các cửa hàng, mấy chủ cửa hàng đều lắc đầu, không có bán loại dây buộc tóc nào có kiểu dáng độc đáo như vậy, rất có thể đây là làm thủ công.
Lý Duệ lập tức dò hỏi Tần Mộ, Tần Mộ nói dây buộc tóc kia đích thực là của nàng, là Tần Triều làm cho nàng, có một tên lưu manh ở cùng chỗ với Tần Mộ, thường xuyên đùa giỡn nàng, cái dây buộc tóc này là trước kia hắn cướp đi. Sau khi biết tên lưu manh chết, biểu hiện nàng thực sự mờ mịt khiếp sợ, nàng nói tác phong của tên lưu manh này đã trêu chọc không ít người chán ghét.
Sau khi dò hỏi đến cuối, nàng nói rất có thể hung thủ giết tên lưu manh này là Tần Triều, bởi vì Tần Triều rất ghét ắn, hơn nữa do từ nhỏ phải trốn tránh nên tính cách của Tần Triều cực kỳ vặn vẹo, rất dễ làm việc quá khích.
Đối với sự tồn tại của Tần Triều, Lý Duệ vẫn còn nghi ngờ như trước, hắn cho rằng Tần Mộ có khả năng tâm thần phân liệt, cũng có khả năng Tần Mộ gây án, tuy rằng Tần Mộ là một Omega yếu đuối, siết chết một Beta nam tính là không thể, nhưng cũng chưa thể nói trước được gì.
Tần Mộ bị đưa đi kiểm tra tâm lý, trong đoạn thời gian này, Lý Duệ điều tra các mối quan hệ xung quanh tên lưu manh, phát hiện tên này thường xuyên liên lạc với một người, người này nói mình chỉ là giúp người khác làm việc, sau đó chỉ điểm ra người đó, đó là một hộ sĩ trung niên trong một bệnh viện.
Đối với sự dò hỏi của cảnh sát, hộ sĩ chỉ bày ra thái độ không biết gì cả, không quen biết lưu manh, không nhận điện thoại của ai.
Lý Duệ đem bằng chứng ra trước mặt hộ sĩ, chứng cứ trước mặt, hộ sĩ đành phải thừa nhận, tên lưu manh kia thấy nàng có tiền có sắc, thường xuyên đến làm phiền nàng, nàng sợ tên lưu manh đến bệnh viện làm lớn chuyện, đành phải đưa số điện thoại cho hắn, chịu khó ứng phó hắn đòi tiền.
Hộ sĩ nói có sách mách có chứng, vụ án lại tiếp tục rơi vào trạng thái đình trệ, Lý Duệ đành phải tiếp tục bố trí điều tra thêm. Chỉ là ngày hôm sau, hộ sĩ lại chết trong nhà, trong nhà giống như có cướp, người báo là hàng xóm, hiện trường máu huyết tràn ngập.
Lý Duệ không tin tưởng, dựa vào trực giác, hắn cảm thấy đây không phải là một vụ án đơn giản, ngay lúc này, báo cáo kiểm tra của Tần Mộ đã có, trạng thái tinh thần của nàng cực kỳ ổn định, nói cách khác, nàng không bị tâm thần phân liệt.
Lý Duệ cũng bắt đầu nghi ngờ, người tên là Tần Triều kia, thực sự có tồn tại sao?
Trong nhà hộ sĩ, Lý Duệ phát hiện có hai vật rất bí ẩn, một là sợi dây chuyền vàng, còn lại là một tờ giấy có số điện thoại bị ố vàng.
Sợi dây chuyền vàng kia không giống đồ mới, Lý Duệ đi tiệm vàng dò hỏi, họ nói kiểu dáng này thịnh hành mấy năm trước, mà số điện thoại kia cũng đã bị bỏ từ lâu, nhưng Lý Duệ cứ cảm thấy rất quen mắt.
Những thứ này có liên quan đến cái chết của hộ sĩ không, Lý Duệ tạm thời không biết, nhưng ở cửa cục cảnh sát, hắn lại gặp Tần Mộ kiên trì báo án mất tích.
Nếu trên thế giới thật sự có người tên Tần Triều, mà không có bất cứ thứ gì để chứng minh thân phận, nàng ta giống như hồn ma di chuyển khắp thành phố này, phải như thế nào mới có thể tìm được nàng ta chứ.
Lý Duệ không biết mình suy nghĩ thế nào, lại đưa hình dây chuyền vàng cho Tần Mộ xem, Tần Mộ nói cái này của Tần Triều, là mẹ nàng tặng quà vào đại học cho nàng và Tần Triều, cái của nàng vẫn còn ở nhà, mà cái của Tần Triều rất lâu rồi nàng không thấy.
Đây giống như một bí ẩn thật lớn, kéo chị gái của thiếu nữ kỳ quái này, người giống như hồn ma du đãng không biết có tồn tại hay không vào cái chết của hai người.
Lý Duệ ở nhà sắp xếp lại các manh mối, đọc đi đọc lại số điện thoại hắn cảm thấy quen thuộc kia, hắn nhớ là bản thân mình nhất định đã thấy qua chỗ nào rồi, nhưng nhất thời lại nghĩ không ra. Trong nhà có bạn cũ đến làm khách, Lý Duệ cùng hắn ăn cơm uống rượu xong lại kể chuyện cũ, cũng nhớ đến nữ thần mình yêu thầm đã mất vì bệnh, sau khi bạn cũ đi rồi, nhịn không được lục lại những kỷ vật cũ ra xem.
Cũng vào lúc này, hắn thấy được số điện thoại kia, đó là số điện thoại rất lâu rồi, hắn đã nhớ lại, là số điện thoại của cha nuôi. Sau đó lại thêm một vụ án giết người, lại liên quan đến Tần Triều và Tần Mộ, từng cái từng cái được lôi ra, cơn lốc xoáy này càng lúc càng lớn, thậm chí còn liên quan đến cha nuôi của Lý Duệ, tất cả quá khứ bị chôn vùi, cũng dần dần trồi lên mặt nước.
Ba vụ án giết người, Lý Duệ lại chậm chạp không điều tra được, lúc này một vị hình cảnh của đội hai đến, hợp tác với Lý Duệ cùng điều tra.
………
Lê Sơ phải dùng hết một buổi trưa mới đọc xong kịch bản này, sau khi xem xong, nàng càng chắc chắn với ý nghĩ của mình.
Diễn! Cần phải diễn!
Không chỉ Lê Sơ cảm thấy bộ phim này nhất định sẽ nổi tiếng, còn bởi vì đối với tuyến tình cảm trong phim này cảm thấy rất hứng thú, chỉ mới đọc thôi nàng đã thực sự kích động không thể kiềm chế.
Nữ chính phim này là Tần Mộ, nam chính là Lý Duệ, nhưng tình cảm của Tần Mộ không diễn với Lý Duệ, mà diễn cùng nữ hai, là vị hình cảnh đội hai nữ Alpha, Tịch Ỷ Vân.
Bộ phim này là án mạng liên hoàn, hung thủ kỳ thật đã xuất hiện từ rất lâu, thậm chí ngay ở tiêu đề cũng đã nói ra rồi
Chết vào sớm tối – Tử Vu Triều Mộ.
Kỳ thật căn bản không có Tần Triều nào cả, Triều Mộ đều là cùng một người, đây là do Tần Mộ thiết kế hết tất cả để dẫn dụ đến cha nuôi Lý Duệ, vì chuyện này, nàng đã chuẩn bị bảy năm, nhưng khi Tịch Ỷ Vân đến, khiến nàng có chút trở tay không kịp.
Alpha này vừa cường đại vừa bình tĩnh lại sắc bén, có khả năng làm đổ vỡ hết nỗ lực của nàng, đối với một Omega trong lòng có ý xấu mà nói, phương thức nhanh nhất để làm nhiễu loạn khả năng của Alpha kia, đương nhiên chỉ có một.
– —-cảnh sát tiểu thư, tôi nghĩ tôi đối với chị, nhất kiến chung tình
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!