Sau Khi Xuyên Thư Ta Bị Nữ Chủ Đánh Dấu - Chương 3: Cá Mặn Khóc Rồi
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
139


Sau Khi Xuyên Thư Ta Bị Nữ Chủ Đánh Dấu


Chương 3: Cá Mặn Khóc Rồi


Lê Sơ chỉ nhìn một chút xíu liền cấp tốc đóng lại, đem video cắt bỏ sạch sẽ cùng máy theo dõi xóa bỏ, sau đó chui vào phòng tắm.

Kỳ thật nàng cũng không có thói quen một ngày phải tắm rất nhiều lần, chỉ là vừa rồi xem những hình ảnh kia, bên trong lại trở nên ướt át.

Cái này cũng không thể trách nàng, ai kêu thân thể này vừa mới bị đánh dấu qua, khiến nàng dễ dàng hồi tưởng lại một số tình tiết, vậy nên nàng không thể không tắm lại lần nữa, thuận tiện đổi một thân quần áo.

Làm xong hết, nàng tang thương thở ra một ngụm khí dài.

Ô ô ô ô, dáng người nữ chủ thật sự quá xịn xò rồi!

Lê Sơ cảm thấy bản thân mình vốn dĩ không thể thẳng được nữa, nguy cơ tràn ngập.

Bụng đói một ngày phát ra âm thanh thì thầm, Lê Sơ bò dậy khỏi giường, đi đến phòng bếp xem có gì ăn không.

Tủ lạnh còn một túi sủi cảo đông lạnh, Lê Sơ đem nửa túi ra nấu, ngồi bên bàn cơm vừa ăn vừa nhìn tiền tiết kiệm của nguyên chủ.

Sau khi xem xong Lê Sơ trợn mắt nhìn, chỉ hơn một ngàn hai trăm (NDT), cái này không khỏi là quá mức keo kiệt đi.

Nhưng Lê Sơ cẩn thận ngẫm lại về cảm tình cũng có thể tha thứ được, catse đóng phim của nguyên chủ vốn dĩ không cao, lúc công ty ký hợp đồng với nguyên chủ cũng xem nguyên chủ là người mới, không đưa được một hợp đồng quá tốt, không được giữ tiền lương gốc, catse đóng phim sau thuế chỉ được lấy ba phần, nguyên chủ xuất đạo hơn hơn năm, cũng chỉ được diễn mấy vai nữ hai nữ ba trong mấy bộ phim truyền hình sau đó làm khách mời cho một số show tạp kỹ, công ty phát hiện nàng không nổi, cũng không đưa tài nguyên cho nàng nữa, cuộc sống của nàng lại càng thêm gian nan.

Lê Sơ ăn xong sủi cảo cầm chén đi rửa, tự hỏi bản thân mình hiện tại nên làm cái gì bây giờ.

Dựa theo cốt truyện, sau khi nữ chủ phân hóa sẽ phát sốt ba ngày, sau khi thân thể thích ứng mới có thể kết thúc, trong ba ngày này nữ chủ hẳn sẽ không đến tìm nàng tính sổ, nhưng sau đó thì không biết.

Nàng có thể đem chuyện mình hạ thuốc lừa gạt cho qua, chỉ nói là bản thân mình phân hóa, chắc là cũng không có chuyện gì.

Lê Sơ lại nghĩ đến ly nước chứa thuốc kia, cảm thấy thực sự lúc đó đầu óc mình đúng là ngâm nước rồi, mà ly nước thuốc đó có ma lực thần kỳ sao, ai dùng đều bị biến thành Omega!

Quá đáng! Cực kỳ quá đáng!

Lê Sơ nằm liệt trên sô pha như cá mặn trong chốc lát, bỗng nhiên ngồi lại ngay ngắn, cảm thấy khả năng diễn của bản thân không thể nuôi sống chính mình được, nàng có thể rời khỏi giới giải trí, có thể làm lại nghề chuyên viên trang điểm, nàng còn biết vẽ tranh, thư pháp, thêu thùa…. Tóm lại nàng biết rất nhiều thứ, tuy rằng mỗi thứ đều không xem như tinh thông.

Đối với những việc mới mẻ mà bản thân chưa từng tiếp xúc, Lê Sơ có lòng tò mò rất lớn, hơn nữa năng lực hành động của nàng rất mạnh, nghĩ tới là làm, học tập cũng cực kỳ nghiêm túc, chỉ là sau đó nàng bị chuyện mới mẻ khác hấp dẫn, nên vẫn luôn trên đường tìm kiếm nơi dừng chân.

Tuy rằng cuối cùng cũng thật sự là chết ở trên đường.

Lê Sơ lắc lắc đầu, không nhớ đến, không may mắn.

Nàng lấy di động ra, tìm được Wechat của người đại diện Đường Tòng Nam của mình, nhắn tin qua bên đó.

[Lê Tiểu Sơ]: Nam ca, =w=

[Đường Tòng Nam]:?

[Đường Tòng Nam]: Em lại muốn làm chuyện quái gì nữa?

[Đường Tòng Nam]: Chương trình tạm thời không có, gần nhất có một vai nữ ba em có thể đi phỏng vấn một chút, cao hơn nữa không có, em phải tự biết thực tế.

Trực tiếp ba tin nhắn liền, Lê Sơ nhận thức đầy đủ chuyện người đại diện không thích nguyên chủ. Nguyên chủ xóa khung chat trước đó, nên nàng không thấy lịch sử trò truyện, nhưng thấy ngữ khí của người đại diện thế này, khả năng cũng không vui vẻ gì.

[Lê Tiểu Sơ]: Nam ca, em đối với thực lực của mình hiểu rất rõ, em thấy em có khả năng không hợp với nghề diễn.

[Đường Tòng Nam]: Chúc mừng em trị được bệnh mắt [pháo hoa] [pháo hoa]

…. Huynh đệ quá đáng lắm!!!!

[Lê Tiểu Sơ]: Cho nên em muốn rời khỏi vòng [chọt chọt tay]

Lê Sơ định dò hỏi thử, đương nhiên là nàng biết có thể rời khỏi giới giải trí được không không phải do người đại diện định đoạt, hơn nữa khả năng ngừng hợp đồng cũng là rất nhỏ.

Trước kia nàng cũng là một nửa người trong vòng, theo nàng biết, một số công ty lừa được mấy bé ngây thơ ký hợp đồng cũng không ít, người mới phát hiện mình bị lừa xong muốn dừng hợp đồng, nhưng muốn dừng phải đền bù tiền vi phạm hợp đồng, có mấy công ty vô lương tâm chuyên kiếm loại tiền này.

Mà dù công ty giải trí Phù Vũ của nguyên chủ không phải loại này, nhưng chỉ cần nàng còn có chút giá trị thương mại, công ty cũng sẽ không dễ thả người đi, dù sao ông chủ cũng là đi kiếm tiền chứ không phải đi làm từ thiện.

[Đường Tòng Nam]: Tiền vi phạm hợp đồng tích cóp đủ chưa? 50 vạn.

[Lê Tiểu Sơ]:…. A này…

[Đường Tòng Nam]: Vậy thành thật một chút đi [hoa hồng]

Đường Tòng Nam tàn nhẫn từ chối yêu cầu của Lê Sơ, hơn nữa còn đánh gãy chân chó* của nàng.

*chân chó: Ý chỉ sự nịnh nọt, dụ dỗ ngon ngọt

Lê Sơ buông tiếng thở dài, một khi đã như vậy, cũng chỉ có thể căng da đầu thương lượng.

[Lê Tiểu Sơ]: Nam ca, em muốn đăng ký một lớp học để tăng kỹ thuật diễn của mình.

[Đường Tòng Nam]: Có tiền chứ? Tôi có thể giúp em tìm, em trả tiền!

[Lê Tiểu Sơ]: Công ty không có đầu tư sao, em không có tiền anh ơi!!!! qwq

[Đường Tòng Nam]: Công ty đã bồi trên người em không ít tiền, trước đó còn cho mấy bộ phim rất tốt, rồi sắp xếp giảng viên cho em, em cũng không nghiêm túc học, giờ biết hối hận sao?

[Đường Tòng Nam]: Muộn rồi, cơ hội không đợi người.

Lê Sơ đau đầu xoa xoa thái dương, lời Đường Tòng Nam nói là thật, trong giới giải trí này năng lực cạnh tranh quá lớn, mỗi năm đều có nhiều người tranh giành khối bánh này, chỉ dựa vào mặt thực sự không đủ.

Một khi đã như vậy, nàng đánh phải lấy đòn sát thủ của mình ra.

[Lê Tiểu Sơ]: Em phân hóa thành Omega.

Alpha và Omega đều là gien biến hóa cực ưu tú, chiếm rất ít phần trăm tổng dân số trên nhân loại, Alpha chỉ 7%, Omega chỉ 9%.

Gien tiến hóa của Alpha chủ yếu thể hiện ở tố chất thân thể cùng chỉ số thông minh, bọn họ thường là nhân tài đứng đầu các lĩnh vực, cho dù là Alpha không trải qua huấn luyện, phản ứng thể lực và thân thể đều xa hơn Beta một khoảng.

Gien tiến hóa của Omega chủ yếu thể hiện ở cảm xúc, giác quan cùng năng lực dựng dục, thể lực và tố chất thân thể lại giảm xuống, thân thể bọn họ yếu hơn nhiều so với người thường, nhưng xác suất thụ thai lại cực kỳ cao, nếu kết hợp với Alpha ưu tú, sinh được hài tử thì khả năng là Alpha hoặc Omega cũng cao hơn bình thường.

Trước kia bọn họ thậm chí bị coi như máy sinh quý giá, trãi qua mấy trăm năm đấu tranh duy quyền vận động, ở xã hội hiện đại Omega mới có quyền tự chủ lựa chọn bạn đời của mình.

[Đường Tòng Nam]: Thật sao????

Di động gọi đến chứng minh đối phương kích động cấp bách, Lê Sơ bất đắc dĩ tiếp điện thoại.

Phân hóa thành Alpha và Omega đều là chuyện đáng để người ta mừng như điên, ý nghĩa là bọn họ sẽ có được nhiều sự chú ý hơn, giá trị tăng cao hơn, hơn nữa Omega mang cảm xúc nhu hòa, trong giới giải trí sẽ càng được nhiều người yêu thích, cảm giác tăng cường cũng khiến khả năng nhập diễn cao hơn, trên con đường nghệ thuật cũng sẽ đạt rất nhiều sự chú ý.

“Phải phải phải, là thật, không tin anh đến rút máu em là được.”

“Vì sao không trực tiếp đi bệnh viện? Em vừa mới phân hóa, em không muốn ra ngoài.”

“Biết rồi, chờ anh.”

Lê Sơ ứng phó xong điện thoại, chờ Đường Tòng Nam đến nhà rút máu.

Còn vì sao mà không ra ngoài đi bệnh viện, thì là do tuyến thể của nàng vẫn còn dấu răng của Ninh Mạn Thanh đây, chỉ cần là Alpha hoặc Omega đều sẽ ngửi được hương vị trà mây bao bọc lấy tin tức tố trên người nàng.

Đường Tòng Nam là Beta, sẽ không ngửi được tin tức tố.

Lê Sơ không muốn để người khác biết chuyện nàng bị đánh dấu, biết nhiều sinh sự nhiều.

Đường Tòng Nam dùng tốc độ nhanh nhất chạy đến chỗ Lê Sơ, kiểm tra tin tức tố không cần rút nhiều máu, một chút là đủ, Lê Sơ ngoan ngoãn ngồi trên sô pha dùng tăm bông ấn lại vết kim, tùy ý để Đường Tòng Nam đánh giá nàng.

“Xem ra sau khi phân hóa sẽ làm người ta thay đổi nha.”

Đường Tòng Nam nhớ rõ trước kia Lê Sơ là dạng gì, là cô nương lớn lên xinh đẹp, nhưng trong mắt lại tràn đầy tính kế gian xảo, hiện tại lại nhìn thấy thanh thuần sạch sẽ khả ái.

“Anh xem tuyến thể em thử?”

Kỳ thật đoán một ngoài là Alpha, Omega hay là Beta thì chỉ cần nhìn sau cổ sẽ biết, bởi vì Beta không có tuyến thể.

Tuyến thể là một khối hình tròn nổi lên sau cổ, bị da che khuất, dùng mắt thường khó nhìn thấy được, trừ phi nhìn thực sự gần.

Lê Sơ chụp kín sau cổ, có chút khó xử nhìn Đường Tòng Nam, trên đó còn in dấu răng, cũng không thể để Đường Tòng Nam thấy.

“Thực xin lỗi, thực xin lỗi, quên mất mạo phạm, anh đi bệnh viện trước, em không cần chạy lung tung.”

Đường Tòng Nam bổng nhiên nhớ tới, đối với Alpha và Omega không thể tùy tiện đòi xem tuyến thể, đối với Alpha là khiêu khích, đối với Omega là đùa giỡn.

Đường Tòng Nam không yên tâm giao cho người khác, nên loại kiểm tra tin tức tố này cũng không muốn đưa cho người ngoài.

“Không sao đâu Nam ca, lúc anh trở về có thể mang giúp em chút thuốc ức chế với dán ngăn trở không?”

“Không thành vấn đề.”

Mỗi tháng Omega đều có một lần mẫn cảm kỳ, có thể sử dụng thuốc ức chế, cũng có thể để Alpha tiến hành đánh dấu.

Dán ngăn trở còn lại là giống băng dán, khi dán lên tuyến thể sẽ ngăn lại hương vị tin tức tố phát ra, bởi vì Alpha và Omega sẽ tản mát ra tin tức tố khi cảm xúc bọn họ dao động, tin tức tố của Alpha quấy nhiễu đến đồng loại, Alpha và Alpha sẽ bài xích nhau, cũng khiến cho Omega kích thích, mà tin tức tố của Omega cũng sẽ làm cho Alpha mất khống chế, cho nên khi ra ngoài, xuất phát từ lễ phép và sự an toàn của bản thân, phải dán ngăn trở là chuyện không thể thiếu.

Đường Tòng Nam kiểm tra xong, báo lại cho cấp cao công ty, hoạt động của Lê Sơ nháy mắt liền tốt hơn.

Công ty sắp xếp chỗ ở mới cho nàng, là một tiểu khu yên tĩnh bí mật cũng xa hoa hơn, cũng bố trí giảng viên cho nàng.

Lê Sơ dán ngăn trở, chuyển từ chỗ mới sang chỗ cũ phản ứng đều rất ổn, nàng ăn cơm trưa xong chuẩn bị đón giảng viên hướng dẫn, chóng mặt nhức đầu hai ngày, nhận được một cuộc gọi xa lạ.

“Alo?”

Trong tay Lê Sơ còn cầm quyển “Tự mình làm diễn viên”, chờ đối phương mở lời trước.

“Xin chào*, xin hỏi em là Lê Sơ sao? Tôi là Ninh Mạn Thanh.”

Ô ô ô ô gâu gâu gâu, nhận được điện thoại của chị, tôi thật không ổn.*

*Chỗ này là chơi chữ, bên TQ câu chào là “ngươi hảo?”, nên Lê Sơ mới nói mình không hảo. =))

Lê Sơ rất khổ sở kẹp chặt chân, nàng đã thân bất do kỷ liên tục nằm mơ thấy chuyện đêm đó hai ngày liên tục, hiện tại vừa nghe thấy âm thanh của đối phương, liền nhớ đến câu nói kia ở bên tai nàng “ngoan, đừng sợ.”

Nàng sợ thật mà hụ hụ hụ!!!

…..//…..

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN