Phó bản hằng ngày hơn nay khá đơn giản, có thể trực tiếp dẫn người từ chủ thành vào phó bản luôn.
Khâu Ninh đang định tùy tiện mời hai người liền nhận được một yêu cầu xin nhập đội.
【 hệ thống: Ưu Nhạc Quả gia nhập đội ngũ.
】
Thú vị nhưng chỉ là sủi cảo vui vẻ: “Há, không phải là Tinh Linh nhỏ bé đây sao? Đánh phó bản hằng ngày không? Cùng nhau?”
[ đội ngũ ] Ưu Nhạc Quả: Buổi tối vui vẻ (*^▽^*)
[ đội ngũ ] Ưu Nhạc Quả: Còn chưa làm đâu, không chê thì mang tui đi với QAQ
Khâu Ninh mở phó bản, nói: “Sao lại chê? Phó bản hôm nay đơn giản, cậu bớm máu không thành vấn đề chứ?”
[ đội ngũ ] Ưu Nhạc Quả: Ừ ừ, anh trai tui mang tui đi làm rất nhiều, tui thật sự thuần thục rồi OVO
Khâu Ninh rút thông báo chiêu mộ về: “Chúng ta vẫn còn thiếu một người nữa, anh trai cậu có tới không?”
[ đội ngũ ] Ưu Nhạc Quả: Anh ấy không tới được, đêm nay có hẹn chiến bang hội OVO
Hẹn chiến bang hội tổ chức mỗi tuần hai lần, thứ tư đấu vòng loại, chủ nhật đấu trung kết, vào được top 3 bang hội thì có thể nhận được phần thưởng siêu phong phú và quyền quản lý khu dã ngoại.
Hôm nay là thứ tư đấu vòng loại, Ngàn sát các là bang lớn trong server, khẳng định sẽ tham gia.
[ đội ngũ ] Thú vị nhưng chỉ là sủi cảo: Bang chiến của các cậu mà cậu không đi hả?
[ đội ngũ ] Ưu Nhạc Quả: Trang bị của tui không tốt, lại còn yếu, đi chẳng khác nào tặng đầu cho người ta o(╥﹏╥)o
[ đội ngũ ] Thú vị nhưng chỉ là sủi cảo: Đáng thương quá qAQ
[ đội ngũ ] Ưu Nhạc Quả: Cũng may mọi người trong bang hội không chê tui, thành viên trong bang hội của tui đều rất tốt, các cậu thật sự không vào sao? o.o
[ đội ngũ ] Thú vị nhưng chỉ là sủi cảo: Tôi ngồi cả này chờ dưỡng lão cũng rất ổn, không tới đâu o.o
Khâu Ninh thật sự chịu không nổi: “Sủi cảo cậu nói chuyện bình thường chút.”
[ đội ngũ ] Thú vị nhưng chỉ là sủi cảo: Có chỗ nào không bình thường? oVo
[ đội ngũ ] Thú vị nhưng chỉ là sủi cảo: Cậu kỳ thị tôi ╭(╯^╰)╮
【 hệ thống: Bạn đã bị Thu Ninh đá ra khỏi đội ngũ.
】
[ phụ cận ] Thú vị nhưng chỉ là sủi cảo:???
[ phụ cận ] Thú vị nhưng chỉ là sủi cảo: Ba ba con sai rồi! [ quỳ xuống ]
Khâu Ninh vừa mới túm Sủi cảo vào lại đội ngũ đã nghe thấy cậu ta chảy huyết lệ lên án: “Không có thiên lý, dựa vào đâu mà tôi không thể dùng biểu cảm!”
“Cậu tự xem lịch sử trò chuyện đi,” anh đàn áp cuộc biểu tình của Thú vị nhưng chỉ là sủi cảo xuống.
[ đội ngũ ] Thu Ninh: qAQ
“Đây là cái gì?”
“Một con mắt của tôi bị đánh sưng lên không được hả?”
[ đội ngũ ] Thu Ninh: o.o
“Quên không mang lens giãn tròng!”
[ đội ngũ ] Thu Ninh: oVo
“Kỳ thị mũi to hả?”
Khâu Ninh vô tình nói: “Cho nên tiểu cô nương người ta dùng biểu cảm là đáng yêu, còn biểu cảm của cậu là bộ mặt bị trúng gió.”
Thú vị nhưng chỉ là sủi cảo: “……”
Cậu ta lau mặt: “Cậu như vậy là đang xem thường đàn ông dùng biểu cảm!”
[ đội ngũ ] Hành Cẩn: QAQ
[ đội ngũ ] Hành Cẩn: Như vậy?
[ đội ngũ ] Hành Cẩn: Nhắn nhầm rồi.
Khâu Ninh ôn hòa nói: “Không sao.”
Cuối cùng lại bổ sung thêm một câu: “Rất đáng yêu.”
[ đội ngũ ] Thú vị nhưng chỉ là sủi cảo:???
Cố tình nhằm vào tôi???
Không đúng.
Dấu chấm hỏi cái cmn á.
Cho dù cậu ta đã chết, bị đóng chặt ở trong quan tài cũng muốn bật nắp mà ra, dùng thanh âm tan nát mà hò hét: “Cậu đang nhằm vào tôi!”
Tất Dục Cẩn nhìn Ưu Nhạc Quả gửi các loại biểu cảm trong tin nhắn riêng với mình, ngơ ngẩn không nói.
Lòng hiếu kỳ của con người thực sự là thứ kỳ diệu.
Trong khoảnh khắc Thú vị nhưng chỉ là sủi cảo bị đá ra khỏi đội ngũ, hắn đột nhiên nghĩ, nếu bản thân cũng dùng biểu cảm thì sẽ thế nào.
Hắn nhắn riêng cho Ưu Nhạc Quả, đối phương vô cùng nhiệt tình mà phổ cập khoa học cho hắn bằng rất nhiều biểu cảm.
Trong khung chat có đủ loại ký hiệu biểu cảm sinh động, Tất Dục Cẩn không khỏi cảm thấy có chút buồn cười.
Cuối cùng Khâu Ninh thêm vào tổ một người chơi lạ mặt, trang bị mãn cấp, mấy người thuận lợi một đường mà đẩy ngã ba BOSS.
Chỉ là mục tiêu của người chơi lạ không ngừng cắt tới cắt lui trên người họ, làm họ có chút không thoải mái.
Sau khi ra khỏi phó bản, người chơi lạ lập tức thoát khỏi đội.
Thú vị nhưng chỉ là sủi cảo hỏi: “Chúng ta vẫn đang cày cho xong nhiệm vụ hằng ngày sao?”
Nhiệm vụ hằng ngày tổng cộng có 20 cái, ai cũng giống nhau gồm chạy qua chạy lại đánh nhau đưa tặng đồ và một nhiệm vụ đội ngũ.
Chỉ là nhiệm vụ này cần phải chạy hết bản đồ, tức là phải đi vào khu dã ngoại.
[ đội ngũ ] Ưu Nhạc Quả: Lúc nãy tiến đội tui đã muốn hỏi, kết quả nói chuyện phiếm nên quên mất 0.0
[ đội ngũ ] Ưu Nhạc Quả: Rốt cuộc chuyện của các cậu với Xuân phong mãn diện là như thế nào vậy? Sao lại treo giải toàn khu? [ nghi hoặc ]
“Việc này tương đối khó để nói hết trong một lời.” Thú vị nhưng chỉ là sủi cảo giải thích đại khái: “Là vấn đề từ lần đi phó bản lúc trước nên hắn dẫn người đến giết chúng tôi, kết quả bị chúng tôi giết lại, là vậy đó.”
[ đội ngũ ] Ưu Nhạc Quả: Oa, như vậy là tương đối quá đáng đó QAQ
Thú vị nhưng chỉ là sủi cảo tốt bụng nói: “Chúng tôi đi làm nhiệm vụ hằng ngày, cậu đừng nên đi theo, miễn cho bị liên lụy.”
[ đội ngũ ] Ưu Nhạc Quả: Không sao! Lần trước chị gái nhỏ đã cho chúng ta đan, chúng ta là bạn tốt! Cùng nhau đi đi! [ cố lên ~]
[ đội ngũ ] Ưu Nhạc Quả: Nếu có người bắt nạt chúng ta, anh trai sẽ báo thù cho tôi nha!
“……”
Thật lạc quan.
Cuối cùng chuyến chạy nhiệm vụ vẫn gồm bốn người cùng đi.
Sau khi chạy xong sáu cái sẽ phải đi sang bản đồ khác.
“Có loại dược nào không đáng giá thì bồi bổ luôn đi.” Khâu Ninh nhắc nhở: “Sẽ phải tới bản đồ dã ngoại ngay thôi.”
Tất Dục Cẩn hỏi: “Sợ hãi?”
“Có cái gì mà phải sợ hãi,” Khâu Ninh bật cười, “Cùng lắm là rớt mất một kiện trang bị, tôi cũng chẳng mất miếng thịt nào.”
Tất Dục Cẩn kéo dược phẩm trong ba lô tới thanh kỹ năng, đáp: “Ừ.”
Khâu Ninh: “Lại nói mấy cái trang bị này của tôi, nếu họ mà nhặt là họ có bệnh thiếu máu.”
Vừa mới nói xong, mấy người đã tiến vào nơi di chuyển khỏi bản đồ cũ.
Bọn họ đi theo tuyến đường cho đội ngũ, trong lúc di chuyển sẽ không thể nói chuyện.
Khâu Ninh đợi trong chốc lát, vẫn chưa di chuyển xong.
Mắt anh nhìn lên nơi hiển thị nhắc nhở về internet ở góc trên bên phải màn hình, phát hiện mạng hơi chậm.
“Đinh ——”
m thanh báo hiệu đã tiến vào bản đồ thành công, ngay sau đó là tiếng hét chói tai đầy kinh hoàng của Thú vị nhưng chỉ là sủi cảo: “A a a a a —— Tôi đánh cậu này! Đánh cậu này! Dám đánh lén ông đây!!!”
“Vú em hôn tôi! Vú em hôn tôi với! Hôn tôi một ngụm —— a, tôi chết rồi!”
Bản đồ download xong.
Khâu Ninh rốt cuộc thấy rõ tình huống trước mắt.
Cách bọn họ không xa có một nhóm lớn toàn người chơi nổi tiếng, không đếm kĩ nhưng ít nhất mười người trở lên.
Thú vị nhưng chỉ là sủi cảo đã chết, Ưu Nhạc Quả và Hành Cẩn cũng cạn máu, chỉ thiếu một đao nữa là thu được 500J.
Thấy Quỷ Vu mới xuất hiện, ánh mắt một đám người thi nhau tỏa sáng, làm Khâu Ninh cầm lòng không đậu mà nhớ đến bầy sói – loài động vật của thế giới ban đêm.
Khâu Ninh: “……”
“Thu Thu, xoay người chạy mau! Thoát khỏi bản đồ mau!”
“Anh trai nhỏ à cậu đừng tới đây nha!” Một âm thanh mềm mại xa lạ, là Ưu Nhạc Quả: “Tui không thể bơm máu QAQ”
“Chạy cái gì, một kiếm giết một tên, hai kiếm giết một đôi.” Khâu Ninh thả luyện ngục ra, ổn định vững chắc túm được một nhân vật nổi tiếng —— chính là người chơi lạ mặt đã cùng đánh phó bản lúc trước, chức nghiệp đao thuẫn.
Anh cười nhạo: “Có vẻ như tôi có thù oán với đao thuẫn.”
Đao thuẫn còn chưa kịp làm gì đã bị khống chế, có lẽ là vì sợ chết nên tất cả điểm thuộc tính dồn hết cho phòng ngự.
Khâu Ninh á à một tiếng, không chút khách khí mà ném đại chiêu của mình ra, sống sờ sờ mà nổ chết mấy kẻ kháng bạo kích.
Ưu Nhạc Quả vừa khóc vừa bơm máu.
Người chơi nổi tiếng quá nhiều, bớt mấy tên đao thuẫn đi thì tốt hơn.
Khâu Ninh ghét bỏ mà thu hồi kíp nổ, linh hoạt mà thao tác nhân vật né tránh kỹ năng, còn có thể bớt thời giờ nhìn chằm chằm một người để loát thương tổn (?).
Kỹ năng khống chế của Quỷ Vu thật sự quá nhiều, người nọ lại không mang vú em, nhìn thấy lượng máu của mình giảm xuống từng chút một liền ghê tởm mà muốn mắng người.
Khâu Ninh sử dụng thao tác thu hoạch thêm một đầu người, nhưng đồng đội của anh sắp không xong rồi, không có đao thuẫn phòng ngự nên nhanh chóng ngã trên mặt đất.
“Cho cậu.” Thanh âm ngự tỷ vang lên trong tiếng tru tréo của dễ chơi nhưng chỉ là sủi cảo thật khiến người ta cảm thấy lòng yên tĩnh.
Trên người Khâu Ninh lại xuất hiện thứ ánh sáng xanh lục u ám kia.
Là do Hành Cẩn ném cho cậu một nhân sâm đan trước khi nằm xuống.
Thiếu nữ Quỷ Vu vốn đang cạn máu trở nên mãn huyết trong nháy mắt, trên người còn treo buff, lại tiến hóa thành tiểu Boss lần nữa.
[ phụ cận ] Theo gió phiêu diêu: Ngày gì vậy???
[ phụ cận ] Tiểu Mạt Mạt không khóc: Đệt, sao cậu lại gian lận!
[ phụ cận ] Một biểu núi sông vạn dặm: Người anh em, không cần thiết, thật sự không cần thiết, vì 500J mà cậu tốn 500 đồng?
[ phụ cận ] Theo gió phiêu diêu: Không phải, có tiền thì chia cho tôi không tốt sao? Tôi không giết cậu là được mà?
[ phụ cận ] Thu Ninh: Không được.
[ phụ cận ] Theo gió phiêu diêu:?
[ phụ cận ] Khâu Ninh: Giết đồng đội của tôi đã muốn đi?
[ phụ cận ] Thu Ninh: Tôi cho phép hả?
[ đội ngũ ] Thú vị nhưng chỉ là sủi cảo:…… Thế mà tôi lại hơi cảm động.
[ đội ngũ ] Ưu Nhạc Quả: Ca ca cố lên QAQ
Tất Dục Cẩn nhìn chăm chú vào màn hình.
Trong màn hình của hắn, một thiếu nữ ôm rối nhỏ tùy ý đi qua đi lại trong đám người, đùa giỡn từng tên từng tên nổi tiếng.
Tiểu BOSS Quỷ Vu cả người toàn là ánh sáng, cẩn thận tránh đi những sát thương trí mạng, đại não nhanh chóng phán đoán xem người nào chơi hệ da giòn, sau đó ném ra một kỹ năng khống chế, chờ đối phương hoang mang rối loạn phóng kỹ năng giải khống chế ra lại chậm rãi cười: “Bị lừa rồi.”
Bộ dáng vô cùng tùy ý.
Sau đó lại nhanh chóng phóng kỹ năng phong ấn ra, đóng đinh người ta trên mặt đất, không thể động đậy.
Thật sự có rất nhiều nhân vật nổi tiếng, cho dù có nhân sâm quả trợ giúp thì Khâu Ninh cũng không dám làm bừa, dù sao ở đây cũng tụ tập tận nửa đoàn (nửa số lượng người trong server)
Còn may anh có thói quen tập trung vào kỹ năng di tốc, chạy rất nhanh, anh nỗ lực chạy ở đằng trước, nhóm nổi tiếng liều mạng đuổi ở phía sau.
“Mèn ơi.” Thú vị nhưng chỉ là sủi cảo nói: “Tốc độ này, cậu đây là mọc cánh rồi hả?”
“Các cậu chuẩn bị đi.” Khâu Ninh không để ý tới lời trêu chọc của hắn, bình tĩnh nói: “Tôi đang chờ dẫn bọn họ tới dưới chân núi, ở đó có một cái bug tường không khí, đi vào bên trong sẽ không ra được, sau đó tôi lại về kéo các cậu.”
Nếu đồng đội đã đi vào chiến đấu, đội viên không thể quay về điểm sống lại được.
“Ưu Nhạc Quả, thuật sống lại của cậu là full cấp đúng không?”
[ đội ngũ ] Ưu Nhạc Quả: Ừ ừ!!
“Được, chờ lúc đó tôi sẽ ưu tiên hồi sinh cậu trước, sau đó cậu sẽ lập tức hồi sinh Sủi cảo.”
“Ơ, không phải là cậu định giết bọn hắn à?”
“Sao tôi lại định giết bọn họ?” Khâu Ninh nói: “Tôi nhiều lắm chỉ là BOSS trong phó bản 5 người chứ không phải là 25 người.”
Thú vị nhưng chỉ là sủi cảo: “Thế mà cậu còn buông lời hung ác?”
Khâu Ninh bật cười: “Không chọc điên họ, cậu cảm thấy làm sao họ có thể liều mạng đuổi theo tôi? Không đuổi theo tôi thì dùng BUG thế nào, làm sao ngừng chiến để cứu các cậu?”
Thú vị nhưng chỉ là sủi cảo: ……
Cho nên……
Mấy tên nổi tiếng đó, đang bị chơi???
Thú vị nhưng chỉ là sủi cảo đã hiểu lòng quân địch hơn một chút.
Tốt quá, cậu ta cũng bắt đầu tức rồi.
Tất Dục Cẩn chớp mắt, ánh nhìn chưa từng rời khỏi màn hình.
Khâu Ninh chỉ còn cách điểm đến rất gần, anh không vội vàng nhảy xuống mà quay lại nhìn đám người, vừa phóng kỹ năng vừa để những người đó đánh mình cạn máu.
Nếu có người cẩn thận thì sẽ nhận ra, kỹ năng phòng ngự và tăng máu của anh chưa hề phóng ra một chút nào.
Nhưng hiện tại mọi người đều giết đỏ cả mắt rồi, 500J đã ở trước mắt, dễ như trở bàn tay.
Rốt cuộc, thanh máu của Khâu Ninh chỉ còn lại 10%, anh không chút do dự xoay người, nhanh chóng cúi người lao về phía trước, sau đó nhảy lên ——
Anh nhảy từ trên núi xuống!
Nếu đặt điểm nhìn từ dưới chân núi, một thiếu nữ Quỷ Vu với dáng vẻ quyết tuyệt đang giáng từ trên trời xuống, mà phía sau nàng là cả một đoàn đại quân nổi tiếng.
Chỉ cần hơi thiếu chú ý một chút, thì sẽ trở thành vong hồn dưới lưỡi đao của một kẻ trong số đó.
Trong đầu Khâu Ninh đã tính toán xong để nhảy vào vị trí có BUG, sau khi rơi xuống đất liền lăn tròn một cái, tránh cho ngã chết.
Nhóm nhân vật nổi tiếng veo veo veo nhảy theo, Khâu Ninh không sốt ruột chạy đi, bắt đầu mang hộ thuẫn (vòng bảo vệ) cho bản thân, ném kỹ năng phòng ngự và thêm máu, khó khăn lắm mới chống lại được sự công kích của nhóm nổi tiếng nhảy xuống đầu tiên.
[ phụ cận ] Theo gió phiêu diêu: Người anh em, cậu chạy giỏi vậy mà sao không tham gia chạy nước rút 200 mét nam đi?
[ phụ cận ] Tiểu Mạt Mạt không khóc: Tôi đệch, có bệnh à à à! Thiếu chút nữa là tôi lôi cả dược thêm di tốc ra ăn rồi!
[ phụ cận ] Mùa đông không trở lại: Cả đời này của cậu, có phải đã vì 500J mà đua đến bạt mạng rồi không? T_T
[ phụ cận ] Tiểu lão hổ tiểu lão thử (con chuột): Để tôi giết đi, chia cho cậu 100J!
Mãi cho đến khi nhân vật nổi tiếng cuối cùng cũng nhảy xuống dưới.
[ phụ cận ] Thu Ninh: O(∩_∩)O~~
[ phụ cận ] Thu Ninh: Cúi chào nha ~ các vị ~
[ phụ cận ] Theo gió phiêu diêu:???
[ phụ cận ] Rừng trúc phong: Tôi đệt? Sao tôi lại không đi qua được? Cái quỷ gì vậy?
Những người khác cũng định di chuyển, trước mắt chẳng hề có cái gì ngăn trở nhưng cứ chỉ đi bộ tại chỗ.
[ phụ cận ] Tiểu lão hổ tiểu lão thử: Mé, là tường không khí! Tên này cố ý đem chúng ta đến đây để mắc bẫy của hắn!
[ phụ cận ] Thu Ninh: Cảm ơn mọi người đã đuổi theo tôi lâu như vậy, tôi sẽ mãi mãi nhớ rõ ngày hôm nay nha ~
Thiếu nữ Quỷ Vu nhảy ra khỏi tường không khí, nàng đang được an toàn trong giờ phút này, trong mỗi trò chơi 3D đều có tường không khí, nhìn không thấy sờ không được, lại có thể ngăn trở tất cả kỹ năng và hành động, dù là nhân vật có ở ngay trước mắt thì cũng không thể chạm vào người ta mảy may.
Trước khi rời đi, thiếu nữ tái nhợt còn tặng cho mọi người một cái hôn gió.
Có thể nói là cực kỳ đê tiện.
Nơi nhỏ hẹp như lòng bàn tay này bao vây tận mười mấy người nổi tiếng, mọi người anh nhìn tôi tôi lại nhìn anh, nhịn không được mà bắt đầu chửi má nó.
Tốt, nữ nhân, người đã thành công khiến chúng ta chú ý!
Thu Ninh nhanh chóng về bên cạnh đồng đội, thừa dịp nhóm nổi tiếng chưa ra được liền kéo người chạy.
Thú vị nhưng chỉ là sủi cảo nhịn không được mà vỗ tay: “Xuất sắc quá, ba ba!”
Khâu Ninh: “Biến, tôi không có đứa con trai như cậu!”
Thú vị nhưng chỉ là sủi cảo: “Anh QAQ”
Hành Cẩn vừa được hồi sinh đang đứng cạnh Quỷ Vu, sau đó hướng nàng ôm tay hữu lễ.
Quạt xếp nằm trong tay, tư thái phiêu dạt, hai chữ tiên khí tràn ngập trên thân.
Không hổ là hình tượng nam được yêu thích nhất ba năm liên tục, làm cái gì trông cũng đẹp.
Hắn đang nói lời cảm ơn với Quỷ Vu.
Hành động này mang theo hơi thở truyền thừa và lễ tiết lâu đời của văn hóa, quả thật khiến người ta không thể chống đỡ nổi.
Khâu Ninh chớp mắt, nói: “Mau về chủ thành đi, còn chờ nữa là họ nhảy từ tường không khí ra…”
Ba ——!
Một đạo ánh sáng trắng chói mắt nện xuống từ trên đỉnh đầu, một thanh trường kiếm ổn chuẩn tàn nhẫn đâm vào ngực thiếu nữ Quỷ Vu.
Tất cả mọi người trong đội ngũ còn chưa kịp phản ứng lại đã thấy thiếu nữ vừa mới nãy còn đang hoạt bát nhảy loạn chậm rãi ngã xuống mặt đất.
【 hệ thống: Phong Vũ Lâm Lâm thành công đánh chết Thu Ninh 】
【 hệ thống: Một chiếc [ lịch sơn ngọc trụy ] rớt xuống từ trên người Thu Ninh.
】
【 hệ thống thông báo: Người chơi Phong Vũ Lâm Lâm thành công ám sát Thu Ninh, đạt được tiền thưởng 500 đồng, xin mời tới gặp các người đưa tin ở các chủ thành lớn để lĩnh khen thưởng! 】
(ngọc trụy: mặt dây chuyền bằng ngọc)
[ phụ cận ] Thú vị nhưng chỉ là sủi cảo:???
[ phụ cận ] Ưu Nhạc Quả: [ hoảng sợ ][ hoảng sợ ][ hoảng sợ ]
[ phụ cận ] Phong Vũ Lâm Lâm: Ha ha ha ha ha ha ha ngồi xổm lâu như vậy, rốt cuộc cũng làm thịt được cậu!
[ phụ cận ] Phong Vũ Lâm Lâm: Mấy ngày không lên trò chơi mà đã náo nhiệt vậy rồi, vui quá!
[ phụ cận ] Phong Vũ Lâm Lâm: Còn hai 500J còn lại, chào cậu nhé [ nhe răng ]
“Mé!” Trong đội ngũ, Thú vị nhưng chỉ là sủi cảo kêu lên: “Phong Vũ Lâm Lâm, cao thủ xếp thứ hai bảng vũ khí, xếp thứ nhất môn phái Trường Kiếm! Sao cậu ta cũng tới! Mèn ơi!! Còn bạo trang bị của Thu Thu!”
[ đội ngũ ] Ưu Nhạc Quả: Thần Khí của cậu ta thật là lợi hại QAQ
“Bọ ngựa bắt ve chim sẻ đằng sau chính là ý của tôi.” Khâu Ninh đau lòng mà nhìn trang bị trên mặt đất: “Cũng may chỉ chỉ là ngọc trụy, không phải búp bê con rối.”
Tất Dục Cẩn im lặng không nói, ánh mắt nặng nề nhìn chằm chằm cái ID kia, đáy mắt tựa như có lửa giận sôi trào.
Trong tai nghe, đồng đội vẫn đang ríu rít, Ưu Nhạc Quả còn ổn chứ Thú vị nhưng chỉ là sủi cao rất nhanh đã biến thành oan hồn dưới kiếm Phong Vũ Lâm Lâm.
Kế tiếp là Hành Cẩn.
Tất Dục Cẩn thao túng nhân vật, tùy ý chống cự hai cái, nhưng mà đối phương chỉ cần một đao là hắn liền bay màu.
[ phụ cận ] Phong Vũ Lâm Lâm: Cảm ơn 1500J của các vị, lần sau gặp lại nha ~
Thú vị nhưng chỉ là sủi cảo đang mắng mỏ, Ưu Nhạc Quả và Khâu Ninh đang khuyên, không ai chú ý đến Tiêu Dao trong đội đã im lặng rất lâu.
Tất Dục Cẩn dựa vào ghế, đầu ngón tay chốc chốc lại gõ bàn.
Vài giây sau, hắn gọi một cuộc điện thoại.
Đầu kia vừa mới bắt máy, ngữ khí của hắn đã lạnh như băng: “Mẹ chuyển tiền cho Thích Lâm sao?”
– –
Tác giả có lời muốn nói:
Hỏi: Xin hỏi ấn tượng đầu tiên của cậu với mợ là gì?
Đáp: 5……500J? QAQ.