Sau Khi Yêu Đương Qua Mạng Với Sếp Sòng - Chương 2: 2: Chương 1-2
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
111


Sau Khi Yêu Đương Qua Mạng Với Sếp Sòng


Chương 2: 2: Chương 1-2


Edit & beta: MeanChan ehehe:>>>
Khâu Ninh tắm rửa xong liền bước ra khỏi phòng tắm, tóc không sấy khô, từng giọt nhỏ tí tách trên mặt đất.

Anh dùng khăn lông tùy ý xoa xoa hai cái, vuốt ngược mấy sợi tóc che khuất trán về phía sau, lộ ra một gương mặt liêm khiết sạch sẽ.
Anh chẳng vội đi sấy tóc mà ngồi vào bàn làm việc.

Máy tính màn hình cong đã tắt, anh kéo con chuột để thoát khỏi chế độ ngủ của máy tính.

Màn hình chính của máy tính đang dừng lại ở trong một tựa game cổ phong, nhân vật đang đứng trong một vị trí núi non trùng điệp, mây mù lượn lờ, có một cảm giác tiên ý khác hẳn.
Đây là tựa game cổ phong huyền huyễn hot nhất hiện nay 《 thất giới 》.

Trong các tựa game online ùn ùn không dứt gần đây, 《 thất giới 》lấy đồ họa tinh xảo duy mĩ, động tác nhân vật mượt mà, cảm giác chơi phong phú chân thật mà mở một đường máu trong ngành, từ khi ra mắt đến nay là đã mười năm mà vẫn luôn là tựa game online đứng đầu trong danh sách được yêu thích nhất.
Khâu Ninh đang chơi ở trong một khu cũ đã ra mắt từ 5 năm trước.

Thời gian anh vào khu này cũng không thể nói là mới đây, đã từ hai năm trước.
Trong trò chơi, một thiếu nữ mặc váy bồng màu xanh biển mang phong cách dị vực, trên đầu còn mang trang sức bạc tinh xảo xinh đẹp đang ngoan ngoãn đứng, trong tay còn ôm một con rối nhỏ biểu tình quái dị, cười như không cười mà nhìn chằm chằm vào màn hình.

Đây chính là đặc trưng của môn phái nhân vật mà Khâu Ninh đang chơi – Quỷ Vu, là một thiếu nữ nhưng lại có thể đánh ra phụ trợ bạo lực.
Vì sao một người đàn ông như anh lại muốn chơi nhân vật thiếu nữ, thôi đừng hỏi, còn nếu vẫn muốn hỏi thì là vì chưởng môn bị nam nhân làm tổn thương quá nặng nề nên môn phái chỉ thu nữ đệ tử thôi.
Kênh chat riêng không ngừng nhấp nháy, Khâu Ninh vừa dùng khăn lông xoa tóc vừa click mở.
[ chat riêng ] Xuân phong mãn diện: Có đó không?
(xuân phong mãn diện là mặt mày hớn hở, nhưng thôi để nguyên nhé, dịch ra kì lắm…)
[chat riêng] Xuân phong mãn diện: Mấy món trang bị này bán thế nào? Giá cả rẻ chút thì tôi mua.

Nhân vật trong 《 thất giới 》đến cấp 120 là full cấp, nhưng thăng cấp một cách tự nhiên chỉ có thể lên đến cấp 100.

Nếu muốn tiếp tục thăng cấp thì chỉ có thể tới phó bản 20 người đánh để nhặt trang bị thăng cấp, khả năng rớt trang bị khá thấp, còn chưa chắc mình đã có thể cướp nổi, phương pháp chơi này trong võng du đúng là kỳ lạ, đặc biệt là đối với Khâu Ninh – sao chổi – mà nói thì cực kỳ khó nhằn.

Trang bị thăng lên cấp 120 anh phải tốn chừng hơn một năm mới gặp được, sau đó tốn gần một ngàn nhân dân tệ để bắt được nó.
Hôm nay vừa vặn anh đạt full cấp, lôi hết trang bị trên người ra chỉnh đốn lại lần nữa, đào thải hết mấy trang bị dưới cấp 100 treo ở khu giao dịch.

Cái server Thiên trường địa cửu này cũng đã mở nhiều năm như vậy rồi, trang bị của những người chơi lớn cơ bản đã bão hòa hết, chỉ ngẫu nhiên mới gặp được người chơi vô danh đang cày nên người mua cũng không nhiều lắm.
Anh tiện tay mở trang bị của đối phương ra nhìn một cái, chức nghiệp đao thuẫn, full cấp 120, trang bị tím cực phẩm treo đầy người, đá quý giắt vòng quanh, độ cường hóa đã thăng hết nấc, vũ khí cũng là trang bị tím tốt nhất.

Một thân này thể nào cũng phải lên được bảng xếp hạng thần binh bảo giáp.
Khâu Ninh khẽ nhíu mày, gõ chữ.
[ chat riêng ] Thu Ninh: Có đây, không cho trả giá nha.

Đối phương đang trực tuyến, phản hồi lại rất nhanh.

[ chat riêng ] Xuân phong mãn diện: Dù sao cậu cũng không cần, bán cho tôi thì có lợi hơn, tôi mua cho tài khoản phụ của tôi dùng.

[ chat riêng ] Xuân phong mãn diện: [Năm độ xuân] đây là ID tài khoản phụ của tôi, không lừa cậu.
Khâu Ninh kiểm tra cái ID này, quả thật là tài khoản thuộc môn phái Quỷ Vu, một thân áo xanh, con rối nhỏ trong tay cũng là con rối sơ cấp lúc nhập môn, vừa nghèo kiết hủ lậu lại vừa đáng thương.

Trông nó thật sự có vẻ cấp thiết yêu cầu trang bị, nhưng Khâu Ninh lại chú ý tới thời gian đăng nhập là một khoảng thời gian ngắn trước.
Để nhân vật trong《 thất giới 》 lên tới cấp 100 cũng không khó, chỉ cần thành thật kiên định làm nhiệm vụ trong nửa tháng là có thể thăng được.

Rất nhiều người chơi đều có mấy cái tài khoản phụ, hoặc là thuần túy yêu thích hình thể nhân vật nên tạo một cái, hoặc là coi tài khoản phụ như kho chứa hàng, nhưng người nghiêm túc cày trang bị cho nó rất ít.

Đá quý cường hóa, tu vi và thuộc tính, cái nào cũng đều do vàng thật bạc trắng đập vào, phí tổn cao kinh người nên người chơi có thể kiên trì cày tài khoản phụ quả thật quá hiếm, đại đa số luyện full cấp xong, liếm xong nhan sắc nhân vật liền vứt nó vào góc cho tự sinh tự diệt.
Trước khi lên tới cấp 120, Khâu Ninh vẫn luôn dùng mấy món trang bị sắp đào thải này.

Đá quý tuy rằng không phải là cực phẩm nhưng cũng cắm đầy người, còn đã nghiêm túc cường hóa lên tới cấp cao nhất nên cái giá anh đưa ra đã là giá từ thiện, muốn mua thì mua ngay, còn nếu vẫn trả giá thì chỉ có một trường hợp – nhặt của hời sau đó đi đầu cơ trục lợi.
[ chat riêng ] Thu Ninh: Cậu ra bao nhiêu?
Đối phương báo một con số, bớt hẳn một nửa so với giá anh báo trước đó.

Không thể nghi ngờ là kẻ đầu cơ trục lợi.
Tỉ giá tiền tệ trong 《 thất giới 》đại khái là 1:10, có đôi khi sẽ biến động.

Mấy món trang bị này của Khâu Ninh trong trò chơi là không đáng tiền, nhưng cũng tầm hơn một ngàn nhân dân tệ nếu tính theo giá trị thực tế.
[ chat riêng ] Thu Ninh: Mời tình yêu lượn đi nhé, không trả giá.
[ chat riêng ] Xuân phong mãn diện: Sao cậu lại như vậy chứ, dù sao cũng không bán được, không bằng bán cho tôi còn có thể lấy được chút tiền, chứ trang bị này của cậu bây giờ ai người ta muốn nữa.

[ chat riêng ] Xuân phong mãn diện: Rẻ chút thì tôi mua luôn.

Tôi cũng chỉ vì muốn tốt cho cậu thôi, dù cậu có rao hết một vòng cũng chưa chắc có thể bán được đâu.

[ chat riêng ] Thu Ninh: Vậy chờ tôi rao xong một vòng thì cậu hãy đến mua nhé.

Đối phương hoàn toàn không hề kiên nhẫn nữa, bắt đầu mắng chửi người.
[ chat riêng ] Xuân phong mãn diện: Ngu lờ, không biết tốt xấu, cho mặt mũi còn không biết xấu hổ, làm màu, **!
[ chat riêng ] Xuân phong mãn diện: Coi rác rưởi là bảo bối, tôi chờ xem bao lâu cậu mới có thể bán ra ngoài!
Người gặp chút chuyện không vừa ý liền đầy miệng thô tục như này Khâu Ninh đã thấy qua rất nhiều trong trò chơi, cũng không cảm thấy kì lạ.
Anh bình tĩnh tắt khung thoại đi, kéo tên kia vào sổ đen, sau đó đem trang bị từ nơi giao dịch dán lên trên kênh thế giới.
[ thế giới ] Thu Ninh: [trâm ngọc bích tím] [váy thường Vô Thường] [ủng Không độ ta] bán lẻ 4000, trọn bộ 10000, không trả giá, môn phái Quỷ Vu, Tiêu Dao, U Trạch có thể dùng, mọi người mau lại mua ~ [hoa tươi]
[ thế giới ] Hai ống: Cần người đi cùng cho nhiệm vụ hằng ngày động U Minh, cầu một vị vú em cấp 100 – 120 ~ [khóc thút thít] [phất tay]
[ thế giới ] Một viên đường thật ngọt: Bán lượng lớn phi hành phù, phong ấn phù, các loại phù, luôn tiếp nhận chế tác các loại dược phẩm dùng trong phó bản, hoan nghênh các ông chủ ghé thăm! [tình yêu] [tình yêu]
[ thế giới ] Chịu cảnh độc thân đủ rồi: Tìm một vị phụ trợ full cấp để chơi cùng, chơi cả trực tuyến lẫn trực tiếp.

Tôi là nam, hi vọng bạn không phải!
Thời gian này đúng là tầm giờ các thiếu niên nghiện net hoạt động mạnh nhất, tin tức Khâu Ninh phát ra mới chưa được bao lâu mà đã bị che lấp bởi đủ loại lời kêu gọi, đến cái đuôi cũng chẳng nhìn thấy.

Anh cắn răng, dứt khoát ném ra mười đồng tiền để mua một cái loa, tiếp tục rống lên một lần nữa.
Loa có thể giúp cho lời kêu gọi dừng lại trên màn hình mười giây, là loại hình quảng cáo mà thương nhân và người chơi hệ thị phi tin dùng nhiều nhất.
Thương nhân sử dụng loa trong khoảng thời gian này cũng không ít, một chốc nữa cũng chưa tới phiên anh, Khâu Ninh dứt khoát vừa chờ vừa lấy máy sấy từ ngăn kéo ra làm khô tóc trước.
Quả thật là tóc anh hơi dài một chút, cũng may đầu tóc đàn ông không cần xử lý quá cẩn thận.

Sau khi cất gọn máy sấy, Khâu Ninh vừa lúc thấy quảng cáo của mình xuất hiện ở phía trên cùng màn hình.
[ loa ] Thu Ninh: [trâm ngọc bích tím] [váy thường Vô Thường] [ủng Không độ ta] bán lẻ 4000, trọn bộ 10000, không trả giá, môn phái Quỷ Vu, Tiêu Dao, U Trạch đều dùng được, mua đi mua đi ~ [hoa tươi]
Thà vứt chút lợi nhuận ít ỏi này ra cửa sổ cũng nhất quyết không cho người khác đầu cơ trục lợi!
Tất Dục Cẩn vừa mới đi theo người luyện cấp để thăng cấp về thì nhìn thấy cái quảng cáo này.

Hôm nay hắn mới vừa vào hố, tài khoản cũng mới tìm người thăng cấp hộ vào nửa tháng trước.

Thật ra hắn có thể mua một cái tài khoản đã full cấp, nhưng Tất Dục Cẩn không thích bỏ qua quá trình mà nhảy cóc đến kết quả, huống chi trước đây hắn chưa từng tiếp xúc với mấy trò chơi như này, trong tay hắn còn có tư liệu phá đảo trò chơi do trợ lý sửa sang lại.
Trợ lý cũng chưa từng chơi trò này, tư liệu được chỉnh sửa cũng không hoàn thiện lắm.

Ví dụ như trên đó viết nhiệm vụ hằng ngày cần tổ đội cùng người chơi khác để hoàn thành, kết quả Tất Dục Cẩn mới tiến vào đội ngũ đã bị người ta đá ra ngoài, còn mắng cho vào mặt: “Đội ngũ toàn người cấp một trăm mà lại còn không biết xấu hổ tới hưởng ké nhiệm vụ? Lính mới ở đâu đến! Biến!”
Trong khoảnh khắc đó, gương mặt của Tất Dục Cẩn đã xuất hiện cái gọi là mờ mịt ngây ngẩn hiếm có.

Làm tổng giám đốc đương nhiệm của tập đoàn MR, từ lúc mười mấy tuổi Tất Dục Cẩn đã sớm nhìn quen sóng to gió lớn, khi thất bại trong mối làm ăn mấy trăm triệu cũng không thèm chớp mắt một cái, bất luận là kẻ nào xung quanh cũng cung kính sợ hãi với hắn, thế nên Tất Dục Cẩn chưa từng “hưởng dụng” qua cảm giác bị người ta ghét bỏ như vậy.
Truyền kỳ khiến cả thương giới nghe tiếng là sợ vỡ mật, ngày đầu tiên đi vào 《 thất giới 》đã bị dạy cách làm người.
Khó quá thì ta tìm người luyện cấp giùm.

Trong khung chat, cuộc đối thoại vẫn còn dừng lại ở tin cuối cùng do người luyện cấp gửi tới: “Thân ái, thăng cấp trang bị quả thật không phải là giải pháp tốt nhất, nếu muốn tăng trang bị nhanh chóng thì có thể mua của người chơi trên kênh thế giới nha ~”
Người luyện cấp: “Hoặc là thân ái có thể lên diễn đàn 752XXXXX trên QQ, bên trong có bày bán các loại trang bị, giá cả cũng khá phải chăng…”
Tất Dục Cẩn nhìn thoáng qua rồi không hồi âm, tầm mắt lại đặt hết vào trò chơi.

Chỉ trong chốc lát vậy mà nội dung trò chuyện trên kênh thế giới đã thay đổi, hắn lướt ngược lại mà cũng không tìm thấy cái quảng cáo kia nữa.

Người luyện cấp: “Thân ái còn có thể tới NPC giao dịch để đăng tải món trang bị mình cần lên đó, có người bán thích hợp nhìn thấy thì người ta sẽ chủ động liên hệ ngài đóa!”
Tại một đầu máy tính khác, người luyện cấp thở dài, nghĩ thầm hắn đi làm người luyện cấp nhiều năm như vậy mà tính tình chưa bao giờ tốt như thế này đâu.
Chủ yếu là vì khách hàng này khác với những người chơi bình thường khác, tới tiệm của bọn họ cũng chẳng cần hỏi han cố vấn gì, trực tiếp đặt gói đắt đỏ nhất.

Khi chị gái tiếp tân hỏi có yêu cầu gì không thì đối phương lại vô cùng lãnh đạm mà trả lời một câu: “Tùy ý.”
Cái kiểu “Muốn ăn gì, tùy tiện” này mới là khó hầu hạ nhất.
Chị gái tiếp tân lúc ấy liền: “…”
《 thất giới 》 mở bao nhiêu năm, cửa hàng của bọn họ khai trương bây nhiêu năm, loại khách kỳ quái gì mà còn chưa thấy qua, nhưng lần đầu nhìn thấy khách hàng tài đại khí thô lại tự mang khí thế không thể trêu vào như vậy, vốn tưởng rằng bình an giao tài khoản là xong việc, ai dè khách hàng này lại là ma mới.

Mới tới trình độ nào, thì là chỉ vừa mới học xong cách ấn phím đi đường trong trò chơi.
Tốn ít tinh lực nhất kiếm nhiều tiền nhất, người luyện cấp hơi băn khoăn, sợ mình miêu tả chưa đủ rõ ràng, còn quay lại thao tác để gửi qua, hận không thể xuyên qua màn hình mà cầm tay chỉ dạy vị sếp lớn này.
Hắn vô cùng tri kỷ mà nhắc nhở: “Trang bị tím mới là trang bị tốt nhất, những màu khác đều là muốn lừa bịp ngài đóa!”
Một lát sau, ông chủ hồi âm hai chữ: “Cảm ơn.”
Tất Dục Cẩn mới gỡ bỏ yêu cầu mua sắm ở chỗ NPC kia thì điện thoại di động trên bàn liền vang lên.
Hắn nhìn màn hình điện thoại, tắt âm thanh máy tính đi rồi mới ấn nhận cuộc gọi: “Mẹ.”
Trong điện thoại xuất hiện âm thanh phụ nữ nôn nóng mà lo lắng: “Lâm Lâm thật sự đã bỏ nhà ra ngoài ư? Đang yên đang lành sao tự nhiên lại rời nhà trốn đi chứ?”
Trong thư phòng ánh sáng chiếu rọi, bên dưới ánh đèn lấp lánh có một tấm ảnh chụp đặt trên bàn làm việc, trừ đôi vợ chồng đứng sau lưng, trong ảnh còn có một người phụ nữ trẻ tuổi cười ôm một đứa nhỏ xinh xắn đáng yêu, bên cạnh họ còn có một thiếu niên dáng người cao gầy, mặt mày quạnh quẽ mà nhìn màn ảnh.
Đó là Tất Dục Cẩn lúc mười bốn tuổi chụp cùng với cha mẹ, chị gái ruột và cháu ngoại trai mới sinh ra.
Ở đầu bên kia điện thoại, nỗi ưu sầu của người phụ nữ không hề giảm đi: “Thằng bé Thích Lâm này mới tròn 18 tuổi đã ầm ĩ như vậy, có chuyện gì mà phải náo loạn đến mức rời nhà trốn đi cơ chứ? Cả nhà chị gái con chỉ còn mỗi một cái mầm này sống sót thôi, xin đừng xảy ra chuyện gì…”
Tất Dục Cẩn yên lặng mà nghe mẹ oán giận, ngồi dựa vào trên chiếc sô pha bọc da, cởi bỏ hai cúc trên cùng của áo sơ mi, lộ ra hầu kết gợi cảm và xương quai xanh tinh xảo.
Hắn thở dài một hơi, suy nghĩ hơi bay xa, thấp thoáng lại thấy màu máu nhuộm mênh mông trên con đường lớn năm đó.
Chị gái Tất Lan của hắn cùng anh rể đã yêu đương tự do từ thời đại học.

Gia cảnh hai người không khác biệt lắm, sau khi tốt nghiệp cũng tự nhiên mà kết hôn, một năm sau đó thì có Thích Lâm, cả nhà đều yên ấm an vui.
Nhưng chuyện ngoài ý muốn luôn đến trong lúc ta lơ đãng nhất, ngày Thích Lâm sinh nhật bảy tuổi, Tất Lan và chồng vô cùng vui vẻ mà chuẩn bị một bất ngờ cho con trai ở vùng ngoại ô thành phố, kết quả xảy ra tai nạn giao thông liên hoàn trên đường đi, lão gia tử Thích gia, lão phu nhân và cả hai vợ chồng Tất Lan đều không thể tránh được một kiếp.
Khi cảnh sát cạy cửa xe ra, anh rể che chở cho Tất Lan, Tất Lan che chở cho Thích Lâm trong lòng.

Hai vợ chồng bị trọng lượng của xe tải ép cho không còn hình người, Thích Lâm được cha mẹ dùng hết sinh mạng để bảo vệ thì chỉ bị thương ngoài da, ngay cả cảnh sát và nhân viên y tế tại hiện trường nhìn thấy cũng không dám tin.
Thích gia lớn như vậy, chỉ còn mỗi Thích Lâm sống sót.
Sau khi tang lễ nặng nề qua đi, các loại thân thích yêu ma quỷ quái của Thích gia liền xồ tới, sôi nổi muốn nuốt hết tài sản kếch xù của Thích gia.

Khi đó Tất gia cũng chịu đả kích to lớn từ cái chết của vợ chồng Tất Lan, cha mẹ Tất trong một đêm mà đầu bạc trắng, căn bản là không rảnh bận tâm tình hình bên Thích gia.
Tất Dục Cẩn 21 tuổi bình tĩnh mà đứng dậy.
Hắn dùng thủ đoạn sấm rền gió cuốn chặt đứt hết mấy cái tâm tư không sạch sẽ của đám họ hàng Thích gia, thu hồi cổ phần bị lặng lẽ bán đi, tự mình trấn ải tại cao ốc tập đoàn Thích gia, ổn định lại các cổ đông đang lung lay bất an.

Họ hàng Thích gia mắng Tất Dục Cẩn không có ý tốt, chồn chúc tết gà.

Nói hắn máu lạnh, miệng lớn muốn độc chiếm Thích thị, ăn máu thịt của chính chị gái ruột.
Các loại nghi kỵ và chửi rủa ùn ùn kéo đến, Tất Dục Cẩn cứ như không nghe thấy, vẫn “làm theo ý mình” như cũ, nhanh chóng hồi sinh Thích thị đang bão tố đầy trời.
Sau khi chuyện cũ qua đi, cha mẹ Tất liền giao toàn quyền MR cho con trai tài giỏi, đem Thích Lâm tới nhà mình, chuyên tâm nuôi nấng cháu ngoại.
Thích Lâm trải qua hơn ba năm điều trị tâm lý mới chậm rãi thoát khỏi bóng ma quá khứ, nó muốn cái gì cả nhà cũng chiều, chỉ cần nó vui vẻ là được.
Từ nhỏ đến lớn vẫn luôn như thế.
Cho nên khi Thích Lâm mê muội game online Tất Dục Cẩn cũng không ngăn cản nhiều, kết quả không biết Thích Lâm làm thế nào lại náo loạn ầm ĩ lên với người chơi khác, còn rất nghiêm trọng.

Hai ngày trước nó để lại một tờ giấy, nói muốn đi tìm người tính sổ, mọi người ở nhà không cần lo lắng, chờ đợi nó thắng lợi trở về.
Tất Dục Cẩn lập tức cho người xác định vị trí của Thích Lâm, sau khi chắc chắn cháu ngoại trai không có nguy hiểm gì liền lãnh khốc vô tình mà đóng băng luôn thẻ ngân hàng của nó.
Người trẻ tuổi cần phải trả một cái giá đắt cho sự xúc động của bản thân.
Tất Dục Cẩn xoa xoa ấn đường, cái tính tình coi trời bằng vung này của Thích Lâm đều do ông bà nó chiều ra cả.
Hắn không thể nói với cha mẹ là đứa cháu ngoại trai ngốc nghếch kia vì trò chơi mà chạy tới tìm người trong thế giới thật để PK được, thân thể hai vợ chồng già mấy năm nay mới tốt lên một chút, không thể nhọc lòng thêm nữa.
“Nó không sao đâu, chỉ là cáu kỉnh vì thời kỳ phản nghịch của thiếu niên đến thôi.

Con đã phái người tới bảo vệ nó, ba mẹ không cần lo lắng”.
Mẹ Tất lúc này mới nhẹ nhàng thở ra, lải nhải thêm một lúc mới cúp máy.
Tất Dục Cẩn nhìn màn hình chờ của máy tính, ánh mắt nặng nề.
Tâm lý Thích Lâm là vấn đề mà cả nhà họ quan tâm nhất, cho nên hắn không trực tiếp chất vấn cháu trai là đã xảy ra chuyện gì mà quyết định vào server nó chơi trong game để tra ra ngọn nguồn.
Hắn sẽ không để Thích Lâm tùy tiện bắt nạt người khác, nhưng nếu người khác bắt nạt Thích Lâm thì cũng không được.
Tất tổng quá là hung tàn, quá là bênh vực người mình.
Nhưng Tất tổng của hiện tại thậm chí còn không có tư cách đi vào phó bản hằng ngày.
Tất Dục Cẩn click mở trò chơi, góc trái bên dưới xuất hiện hai tin chat riêng.
[ chat riêng ] Xuân phong mãn diện: Tôi có hai kiện trang bị phù hợp với yêu cầu của cậu [phần che tay Sơn hải] [đai lưng Sơn hải].
[chat riêng ] Xuân phong mãn diện: Một kiện 3000, hai kiện 5000, mua không?
Tất Dục Cẩn nhìn cụ thể và tỉ mỉ.

Phẩm chất tím.

Trang bị tốt.
[ chat riêng ] Hành Cẩn: Muốn.
– –
Tác giả có lời muốn nói: Chúc mọi người Thất Tịch vui vẻ ~
Lại khai trương một áng văn mới, võng luyến văn ngọt ngào, hi vọng mọi người ủng hộ nhiều hơn, cảm ơn!
– ———Hết chương 1———-
P/s: Sặc, con người không chơi game online bao giờ lại đu thể loại võng luyến ý…!Vừa edit vừa khóc xỉu ngang xỉu dọc, tra mạng loạn xạ hết lên, 3 4 ngày mới xong 1 chương.

Truyện thì có vẻ thú vị mà sao khó thé….

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN