Sau Lại, Hắn Thành Vú Em Ngự Dụng - Chương 30
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
112


Sau Lại, Hắn Thành Vú Em Ngự Dụng


Chương 30


30. Chương 30.

[Động cũng không muốn động] đi dạo một vòng ở tháp dưới sau đó mới đi về thành, Liêu Túc thì lại lớn giọng hô to:

“Ngụm sữa này thực tốt a, Lương ca! Lương ca, nhìn về qua bên này đi, có gã Lưu Bị ~ cần cậu quan ái đó!”

Vưu Lương Hành làm bộ không nghe thấy, sau khi Hậu Nghệ hồi máu trở về đường dưới, hai người  cùng nhau bắt đầu xuất phát lần thứ hai.

Vưu Lương Hành không rõ ràng lắm, vừa rồi có phải ảo giác của mình không mà lúc triền đầu với Trình Giảo Kim, đấu pháp của [động cũng không muốn động] có biến hóa, tuy rằng lượng máu của hắn giòn, nhưng không chút tiếc mệnh nào, chẳng sợ quân địch có tận 3 người tới bắt, nhưng vẫn dám vượt qua 3 vòng tuyến vọt về phía trước.

Vưu Lương Hành chỉ có thể thao túng Thái Văn Cơ mở ra kỹ năng toàn diện, qua thời gian phục hồi kỹ năng lập tức sử dụng không thả lỏng một khắc nào.

Trước tháp dưới tập trung toàn bộ xạ thủ cùng đi rừng của quân địch, Hậu Nghệ tung ra mũi tên ở dưới tháp, 3 đối 2, Lưu Bị của Liêu Túc đang tiến đến chi viên nhưng hắn còn chưa tới thì [động cũng không muốn động] đã bắt đầu đấu võ với 3 người đối phương.

Trước tiên hắn tung đại chiêu bám trụ một người, sau đó phối hợp với kỹ năng choáng váng của Thái Văn Cơ bắt lấy xạ thủ của quân định, tướng đi rừng bị Thái Văn Cơ làm choáng, Hậu Nghệ vẫn luôn di chuyển duy trì khoảng cách có thể đánh được đối phương mà họ không thể đánh lại, trong hỗn chiến máu của Hậu Nghệ đã xuống đáy, Thái Văn Cơ tung kỹ năng cấp sữa “hồi huyết”, cuối cùng với thanh máu mong manh mà Hậu Nghệ bắt được hai người quân địch.

– — double kill!!

– — triple kill!!

Khi Lưu Bị của Lưu Túc tới đường dưới thì khói bụi nơi này đã tan hết, chiến đầu đã kết thúc.

Liêu Túc kinh ngạc nói:

“Nhanh như vậy sao, không phải chứ!”

Lần thứ 2 [động cũng không muốn động] trở về thành, bắt đầu từ ván đấu tới giờ hắn chưa tử vong lần nào, đầu người cũng tích lũy được 4 cái, đồng đội phát ra tín hiệu “quá đẹp”, Liêu Túc lại du tẩu về hướng trung lộ, thở dài nói:

“Xoát tiền thôi, xoát tiền thôi.”

Vưu Lương Hành thì hơi xuất thần, quả nhiên cảm giác của hắn không sai.

…. Ván này [động cũng không muốn động] rõ ràng phóng túng a.

Lúc trước Vưu Lương Hành cũng từng đánh phụ trợ cho người kia, nhưng hắn chỉ đánh pháp sư thêm kỹ năng phụ trợ công kích cho tướng, không phải loại vú em này, mà lúc này Thái Văn Cơ có thể thêm máu, không biết có phải có sự đảm bảo về sinh mệnh hay không mà [động cũng không muốn động] cực kỳ xao động.

Xác thật mà nói, Vưu Lương Hành cảm thấy người kia có vẻ…. hưng phấn hơn so với bất kỳ lúc nào trước đó.

Hình dung này có chút vi diệu, nhưng hắn cảm thấy như vậy.

Tiến trình của trò chơi diễn ra rất nhanh, không bao lâu, Liêu Túc đã thu hoạch được 3 đầu người ở đường giữa, thế cục của ván chơi xuất hiện sự chênh lệch rất lớn 12-3, bởi vì Liêu Túc chú ý tới việc lục xoát trong rừng, mà tiền tài kinh tế của hắn rất nhiều, trong Vương Giả Vinh Diệu, người có tiền có quyền quyết định, kẻ có tiền chính là ba ba, hắn cười hắc hắc kích động nói:

“Tới đây, tới đây, Lương ca, nhìn kỹ nha!”

Lúc này Vưu Lương Hành đã đẩy xong tháp ở đường dưới, đang trở về thành hồi máu, một mình Liêu Túc ở trung lộ, đối phương đã tập hợp 4 người chuẩn bị đẩy tháp ở trung lộ.

Vưu Lương Hành ấn vào bản đồ nhỏ, quan khán tình hình chiến đấu ở trung lộ, tay của Lưu Bị nâng lên pháo ống, quét ngang ngàn quân, hắn thoáng vọt vào đám người của đối phương, ngạo thị quần hùng, cơ hồ vài giây sau, dựa vào tiềm lực của Lưu Bị mà nhắc nhỏ xuất hiện không ngừng.

– — an enemy has been slain!

– — double kill!!

– — triple kill!!

– — quadra kill!!

Giết bốn

Thanh âm của Liêu Túc càng thêm kích động:

“Ha ha ha ha ha thấy không! Lương ca! Giết bốn! Giết bốn đó! Aizzz cậu đang ở đâu, tôi…..” 

Lời còn chưa nói xong, Lỗ Ban của quân địch đột nhiên vứt một cái định thân rồi tung ra kỹ năng thứ hai đã được thăng cấp vững vàng ném lên đầu hắn.

– —– an ally has been slain!

Lưu Bị ngã xuống đất tử vong, Liêu Túc kêu to:

“Ta ***, tên Lỗ Ban chân ngắn kia.!”

Thời gian tử vong của Liêu Túc khá dài, trong thời gian này, [động cũng không muốn động] và Vưu Lương Hành rời khỏi dòng suối sinh mệnh, mang theo quân lính đi đẩy tháp, khi sắp tới tháp thủy tinh của quân địch, toàn bộ năm người quân địch đã sống lại.

Liêu Túc nói:

“Lương ca các ngươi có được không, không được thì rút lui, chờ tôi vài giây, tôi sắp sống lại rồi.

2 chọi 5, lại ở ngay tháp thủy tinh của đối phương, xác thật là nên rút lui về sau, Vưu Lương Hành chuyển hướng về sau, nhưng thân ảnh của Hậu Nghệ vẫn xoay quanh tháp thủy tinh của đối phương.

Vưu Lương Hành:…..

Đây rõ ràng là không muốn rút lui.

Hắn đành quay thân lại, mở ra kỹ năng che chở Hậu Nghệ ở phía trước, Hậu Nghệ đang chờ cài này, hai người xếp hàng, giao chiến với đối phương ở ngay trước tháp thủy tinh.

Cuối ván, kỹ năng hồi máu cả Thái Văn Cơ là siêu cường, chỉ tung một lần kỹ năng mà máu của Hậu Nghệ lập tức đẩy nửa thanh, được bao phủ trong kỹ năn của Vưu Lương Hành, mỗi lần Hậu Nghệ kích phát kỹ năng thì đều có thể bắt lấy được đầu của đối phương, mà quân địch lại không thể đánh tụt máu của hắn.

Trong giây phút này, âm thanh nhắc nhở của trò chơi vang lên.

– — an enemy has been slain!

– — double kill!!

Dưới tình huống này, đối phương cũng không mất đi ý chí chiến đấu, nhận thấy Thái Văn Cơ có thể thêm máu là một phiền toái rất lớn do vậy Armour của đối phương bất chấp tất cả, cố gắng đồng quy vu tận với Vưu Lương Hành.

Armour vọt lên, kỹ năng của Vưu Lương Hành bị phong ấn, không có kỹ năng thì Thái Văn Cơ rất yếu, mắt thấy phải nghênh đón kết cục.

Liêu Túc hét lên:

“Nhanh chóng rút lui! Rút lui, rút lui!”

Nhưng Hậu Nghệ không lui xuống, hắn tiến lên, lấy thân mình chặn đỉnh trụ lại Armour, chặn đòn công kích thay cho Vưu Lương Hành, thanh máu của hắn tụt xuống, hai người lập tức muốn lạnh, trong một cái chớp mắt này, Vưu Lương Hành lui lại, đổi lại kỹ năng trong chớp mắt, dùng toàn bộ kỹ năng bao phủ lấy Hậu Nghệ, thanh máu của hai người chỉ còn lại tàn huyết nhưng có thể chống lại bắt lấy ba gã địch nhân còn lại.

– — triple kill!!

– — quadra kill!!

– — penta kill!!

Giết năm!!!!!

Âm thanh nhắc nhở penta kill hiện lên trong giao diện trò chơi, đồng thời tháp thủy tinh của đối phương cũng bị phá hủy, hai chữ thắng lợi hiện ra trên màn hình.

Thắng rồi.

Còn lấy được danh giết năm.

Liêu Túc trừng mắt, nhịn không được nói to:

“Má ơi, 666, Lương ca,….. hôm nay cậu đánh dũng mãnh như vậy sao?”

Vưu Lương Hành không đáp lại, người đánh dũng mãnh không phải là hắn, mà là [động cũng không muốn động].

Nói thật, Vưu Lương Hành cũng cảm thấy kinh ngạc, hắn đánh nhiều ván như vậy, nhưng lần đầu tiên hắn cảm giác được sự khẩn trương, [động cũng không muốn động] phóng túng thập phần, vì phối hợp với sự phóng túng của hắn Vưu Lương Hành không thể không tập trung toàn bộ vào game, 1s cũng không lơi lỏng.

Bất quá nhìn đến nhắc nhở đạt được giết năm, Vưu Lương Hành phải thừa nhận…..

Hắn cảm thấy không xấu.

Liêu Túc nói: “Tiếp tục, tiếp tục.”

Ván mới lại mở ra, vì trình độ của ba người đều không kém, ván game tiến triển rất nhanh, mới qua 1 giờ mà đánh được 6 ván.

6 trận thắng liên tiếp, trong đó 4 ván [động cũng không muốn động] lựa chọn xạ thủ, Vưu Lương Hành phối hợp với hắn chọn Thái Văn Cơ, hai người như một thể, gần như ôm toàn bộ đầu người của toàn trường.

Cho dù là Liêu Túc cũng phải há hốc mồm nói:

“Ta ***….. nima….. may mắn là đồng đội.”

Vưu Lương Hành không có động tĩnh gì, [động cũng không muốn động] trả lời:

– — cũng được.

Không chút khiêm tốn nào.

Sắp tới 12 giờ, Liêu Túc còn chưa đã thèm, ván cuối cùng, Liêu Túc đã tắt đi dáng vẻ lúc trước:

“Đánh thật quá sung sướng, vị huynh đệ này, tôi rất xem trọng bạn a, bạn thấy tôi được không, về sau chúng ta thường tổ đội được không! Đúng rồi, ban ngày cậu có thời gian không?”

Hắn hỏi [động cũng không muốn động], người kia trả lời:

– — Đang được nghỉ, trước sau giờ ngọ đều có thời gian.

Liêu Túc cười:

“Hắc hắc hắc, chúng ta cũng đang được nghỉ hè. Chiều mai cùng đánh được không?”

Vưu Lương Hành khựng lại, không chờ hắn nói mình không có thời gian, [động cũng không muốn động] đã trả lời trước:

– — Chiều mai không được, bận một số việc.

Liêu Túc tiếc hận nói:

“Vậy buổi tối thì sao, 8 giờ chúng ta bắt đầu nhé, từ từ….”

Sau 10 rưỡi [động cũng không muốn động] mới có thời gian, trước đó đều có việc, lời cự tuyệt còn chưa nói ra, thì Liêu Túc đã tư phủ quyết:

“8 giờ cũng không được, tôi phải xem livestream của KK, chậc chậc chậc, chúng ta chỉ có thể hẹn vào giờ này.”

[động cũng không muốn động]: —- KK?

Nhắc tới KK, Liêu Túc hưng phấn phi thường, hắn đang mê mẩm KK nhưng trước đó có đề cập với Vưu Lương Hành cũng không được phản ứng lại, hiện tại được vị bạn mới này đáp lại cho nên lập tức nóng bỏng nói:

“Đúng đúng đúng! KK! streamer của web game Manh Miêu TV, hiện tại đặc biệt hot! Bạn có biết không?

Tất nhiên Khang Thánh Triết biết, phải nói không ai rõ ràng hơn hắn.

Hắn trả lời: 

– — Ừ có biết một chút.

Liêu Túc cảm nhận được sự đồng cảm, vui sướng nói:

“Hắn đặc biệt thú vị! Tôi mãnh liệt đề cử, bạn có thời gian thì có thể xem livestream của hắn khẳng định sẽ không tự kiềm chế mà trầm mê trong đó, đúng rồi, bình thường hắn bắt đầu từ 7 rưỡi phát sóng trong 3 giờ, cậu có thể tìm xem!”

Liêu Túc càng nói càng hăng say, Vưu Lương Hành dùng một chân đá hắn ra khỏi phòng.

Không còn thanh âm của Liêu Túc, trong tổ đội an tĩnh đến kỳ cục, chỉ có hai người Vưu Lương Hành và [động cũng không muốn động], đã tới thời gian offline.

Vưu Lương Hành đánh chữ trong khung tin nhắn: hôm nay…., hắn nghĩ nghĩ rồi xóa đi đổi thành hai chữ “ngủ ngon” rồi gửi đi.

[động cũng không muốn động] trả lời: 

– —- ngủ ngon.

Vưu Lương Hành không vội vã rời khỏi phòng, đại khái qua 5-6 giây sau, trong giao diện tổ đội vẫn không thiếu một ai, đột nhiên [động cũng không muốn động] phát ra một sticker mặt cười.

[động cũng không muốn động]: 

– — dường như hôm nay có chút phóng túng.

Vưu Lương Hành dừng lại một chút, không phản bác mà trả lời: 

– — Ừ.

Chỉ một chữ khẳng định người kia thật sự rất hưng phấn, [động cũng không muốn động] cũng không thẹn thùng mà bằng phẳng thừa nhận.

Trong chốc lát [động cũng không muốn động] như đang tự hỏi sau đó nghiêm túc trả lời:

– —- Tôi cũng không hiểu vì sao có khả năng bởi vì bạn đánh vú em.

Vưu Lương Hành khẽ cau mày, chưa lý giải được, phía đối diện đã gửi tin nhắn ngay sau đó:

– — Có bạn ở bên cạnh, tôi cảm thấy mình sẽ không chết được.

– — Xin lỗi, có phải làm bạn đánh có chút mệt hay không?

Nhất thời Vưu Lương Hành không nói chuyện, khung thoại hồi lâu cũng không có chữ được đưa vào, một lúc lâu sau, hắn trả lời: 

– — Không có.

[động cũng không muốn động] lập tức trả lời:  

– —- Vậy ngày mai, muốn đánh như vậy một lần nữa hay không?

Vưu Lương Hành: 

– —- Được.

– ——————————————–

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN