Sau Lại, Hắn Thành Vú Em Ngự Dụng
Chương 49
49. Chương 49.
Sau khi nghĩ kỹ tiền căn hậu quả, trước hết cảm giác đầu tiên nảy lên trong lòng Vưu Lương Hành không gì ngoài sự buồn bực, phần buồn bực này bất đồng với những lúc thỉnh thoảng bị A Thành chọc giận khi nói chuyện phiếm, đây là một loại chân chính bực bội.
Nhớ lại khoảng thời gian kết giao với A Thánh, hắn càng nghĩ càng cảm thấy con tim băng giá, sau khi tắt di động, tắm qua bằng nước lạnh một lần xong đầu óc mới dần dần bình tĩnh lại, nhưng sau khi bình tĩnh lại, sự tức giận cũng không có tiêu giảm mà ngược lại càng cảm thấy trong lòng có một cỗ lửa giận, thiêu đốt làm hắn nhất thời không chút buồn ngủ.
Nửa tháng, nói dài cũng không dài, nói ngắn cũng không ngắn, nhưng đối với hắn mà nói, xác thật khoảng thời gian này vô tình chiếm cứ không ít tâm tư của mình, thậm chí hắn từng suy xét qua có gặp mặt đối phương hay không…. Hiện tại nghĩ tới đây, càng thêm tức giận.
Cái gì mà đem mình trở thành nữ sinh chứ? Hắn vẫn luôn xem A Thành như là bạn bè.
Vưu Lương Hành nằm xuống đi ngủ, nhưng không hề buồn ngủ, những sự việc trong đầu trở lên hỗn loạn không thể xua tan. A Thánh là streamer, là streamer KK mà Liêu Túc thích nhất và cũng là người mà mình chú ý……
Đột nhiên, hắn cả kinh, có cái gì đó hiện lên trong đầu, nhất thời biểu tình khựng lại.
Liêu Túc? Lúc trước, hắn từng gọi Liêu Túc chơi game cùng A Thánh, lúc ấy, hắn giới thiệu Liêu Túc với A Thánh thế nào nhỉ?
Bởi vì lúc ấy cảm thấy có chút lỡ lời, cho nên đến bây giờ còn nhớ rõ rành mạch, hắn nói với A Thánh, Liêu Túc là bạn cùng phòng với hắn….
Bạn cùng phòng, sau đó Liêu Túc còn tùy tiện mở microphone lớn giọng thể hiện trình độ một phen.
Vưu Lương Hành:……
Nói như vậy, nếu A Thánh không quá ngốc thì hẳn đã sớm biết hắn là nam, hồi tưởng lại những lúc chơi chung trong khoảng thời gian này, hắn cũng không có cảm giác đối phương đối đãi với hắn như nữ sinh.
Ý tưởng đột nhiên tới này phảng phất như vén đi tấm màn sương mù trước mặt, chính Vưu Lương Hành cũng không nhận thức được, trong nháy mắt, biểu tình của hắn rõ ràng sáng sủa hơn rất nhiều.
Nói như vậy, là hắn quá mức quyết đoán, xác thật hẳn là có hiểu lầm gì đó.
Lần này, nghĩ tới tối hôm qua chính mình lãnh đạm rời khỏi game, không nghe một lời giải thích từ A Thánh, hậu tri hậu giác hắn sinh ra một loại xấu hổ khó có thể miêu tả.
Hiện giờ hắn muốn khởi động lại máy nói gì đó với A Thánh, nhưng bởi vì tâm tình biến hóa quá lớn, nên có chút do dự, chính sự do dự này làm Vưu Lương Hành tới tận bây giờ vẫn thấy hối hận không thôi.
Lúc đó đã bình minh, Vưu Lương Hành một đêm chưa ngủ, ngoài cửa vang lên tiếng đập cửa.
“Quét dọn vệ sinh đây.”
Thời gian này, quét dọn vệ sinh tựa hồ quá sớm đi, trong lúc Vưu Lương Hành còn nghi hoặc, tiếng đập cửa liên tiếp không ngừng vang lên, bất đắc dĩ Vưu Lương Hành nói:
“Chờ một lát.”
Hắn vừa mới mở hé cửa một chút, đột nhiên một bàn tay trắng nõn vói vào từ bên ngoài, trên tay còn cầm chắc một chiếc giày cao gót, không nói hai lời ném vào đùi Vưu Lương Hành, trong lúc hắn bất ngờ lùi lại về sau thì một thân người đã chen vào trong phòng.
Tay Bạch Dao giơ lên thành hình khẩu súng, đứng đắn nói:
“Đừng nhúc nhích, giơ tay lên! Ngươi đã bị bắt, ngươi có thể lựa chọn trầm mặc cũng như lên tiếng, nhưng mỗi câu nói hiện giờ nói ra đều có thể được coi là chứng cứ phản bác ngươi trước tòa!”
Vưu Lương Hành: “……”
Bạch Dao: “Phản ứng chút đi.”
Vưu Lương Hành: “…… Chậc.”
Hồi ức đến đây kết thúc, Vưu Lương Hành nghiêng đầu nhìn cánh tay từ sáng sớm tới giờ bị Bạch Dao túm lấy, vốn dĩ Bạch tiên nữ đang ngủ say đột nhiên mở to mắt nhìn chằm chằm hắn:
“Đang nghĩ cái gì đó.”
Vưu Lương Hành chậm rãi nói:
“Di động của em.”
Bạch Dao: “Không trả.”
Sau khi bắt được Vưu Lương Hành, vì phòng ngừa hắn đào tẩu, Bạch Dao liền tịch thu di động của hắn, Vưu Lương Hành thở dài, quay đầu sang một bên, không kiên trì đòi lại, cũng không có ý muốn đòi lại.
Muốn mở máy liên hệ với A Thánh là thật, nhưng lúc này, hắn không biết dùng thái độ nào đối với A Thánh, nên có chút chần chờ, hiện giờ không có di động trong tay cũng thành cái cớ kéo dài thời gian.
Diêu Miêu Miêu kêu lên một tiếng:
“Chị Dao Dao?”
Bạch Dao nói: “Ừ”
Cô nhìn đồng hồ rồi thuận tiện sửa sang lại tạo hình không chút hỗn loạn của mình, là minh tinh, là thần tượng thì trong bất luận thời điểm nào đều phải hoàn mỹ, cho dù là đời tư cũng phải xinh đẹp mỹ miều tới thế giới phải nổ mạnh.
“Được rồi, xuất phát đi.”
Nhật trình của Bạch Dao được sắp xếp kín mít, vừa tranh thủ một chút rảnh rỗi ôm tay Vưu Lương Hành ngủ trong giây lát, thời gian đã tới rồi, hiện giờ đã chuyển sang trạng thái làm việc, động tác xuống xe mới làm được một nửa, Bạch Dao chợt liếc về Diêu Miêu Miêu ở phía sau nói:
“Em đừng đi.”
Diêu Miêu Miêu cả kinh: “A?”
Bạch Dao chỉ chỉ Vưu Lương Hành: “Em trông chừng nó.”
Diêu Miêu Miêu chần chờ:
“Không được nha, em không thể để chị một mình vào được.”
Bạch Dao nói: “Chị đâu phải một mình vào, kia không phải là người sao.”
Nói xong cô liếc mắt tới tài xế Tiểu Trương.
“Đi, đi, cậu đi cùng tôi.”
Diêu Miêu Miêu càng khẩn trương: “Này…..”
Bạch Dao kéo cô lại gần dặn dò:
“Gặp streamer mà thôi, có thể xảy ra chuyện gì, chị đem A Lương giao cho em, em phải coi chừng nó cho chị, biết không?”
Thần sắc Bạch Dao rất nghiêm túc, Diêu Miêu Miêu từ muốn từ chối đã trở thành như lâm đại địch nói:
“Dạ, em biết, em biết.”
Sau khi dặn dò xong, cuối cùng biểu tình Bạch Dao cũng thả lỏng, cô ném di động của Vưu Lương Hành cho Diêu Miêu Miêu, sau đó xoay người đạp từng bước xinh đẹp tiến vào công ty.
Bóng dáng Bạch Dao xa dần, nhất thời hai người Diêu Miêu Miêu và Vưu Lương Hành không nói chuyện.
Một thoáng sau, Vưu Lương Hành nói:
“Di động của tôi.”
Diêu Miêu Miêu: “Này….”
Vưu Lương Hành nhìn nàng, nhíu mày với thái độ thoáng chút như thương lượng, giá trị nhan sắc gần gũi như vậy đánh sâu vào làm Diêu Miêu Miêu lập tức tan tác:
“Cho cậu.”
Cũng không phải Bạch Dao tính sai mà chỉ đùa giỡn thôi, nếu thật không muốn trả di động cho Vưu Lương Hành thì cô đã mang theo rồi, cô chỉ làm trò trước mặt Vưu Lương Hành đưa điện thoại cho Diêu Miêu Miêu, thực ra cũng không khác gì việc bản thân đưa trả cho hắn cả.
Vưu Lương Hành nhận lại di động, mặt ngoài có chút đạm nhiên nhưng thực ra bên trong bất tri bất giác có chút khẩn trương, đêm qua sau khi hắn vội vàng tắt máy A Thánh có nhắn tin lại cho hắn không, nếu có thì nhắn lời gì.
Hắn cúi đầu khởi động lại máy, Diêu Miêu Miêu ngồi một bên nhìn Vưu Lương Hành không tính rời đi, trong lòng có chút bất an lo lắng nói:
“Một mình chị Dao Dao không biết có được không? Vạn nhất trực tiếp quyết định hợp đồng thì làm sao bây giờ.”
Vưu Lương Hành bớt thời giờ nhìn thoáng ra bên ngoài, trong phạm vi tầm mắt không khỏi nhìn thấy hai chữ Manh Miêu. Vưu Lương Hành biết Bạch Dao tới đây là có công việc, lại không biết cụ thể là việc gì, hiện tại nghĩ miên man, vậy mà nhất thời lại nhớ tới A Thánh.
A Thánh….. KK chính là streamer của công ty này.
Trong giây lát, dường như Diêu Miêu Miêu nhớ tới Vưu Lương Hành cũng chơi game Vương Giả Vinh Diệu, cô nói:
“Nghe nói, hôm nay KK và Phiêu La đều ở đây, hình như họ đều là hai streamer nổi tiếng, tôi không chơi game nên cũng không rõ lắm, cậu cảm thấy chị Dao Dao sẽ chọn ai?”
Vưu Lương Hành: “…..”
Vưu Lương Hành: “KK?”
Diêu Miêu Miêu nói: “Đúng vậy, KK và Phiêu La.”
Dường như Diêu Miêu Miêu không phát hiện ra Vưu Lương Hành chỉ hỏi một mình KK, cô trả lời không chút để ý:
“Không đi theo chị ấy, tôi thật không yên tâm mà, tôi phải nhắc nhở chị ấy không thể loạn chụp ảnh chung.”
Vưu Lương Hành nói: “Ý cô là nói KK cũng ở đây sao?”
Diêu Miêu Miêu không rõ nguyên do trả lời:
“Đúng vậy, chị Dao Dao nhận được hợp đồng phát sóng trực tiếp của Manh Miêu TV, chị ấy sẽ tìm một streamer để hợp tác cùng nhau, hôm nay chính là ngày bọn họ gặp mặt, cậu không biết sao?”
Vưu Lương Hành chỉ nghe rõ được nửa câu đầu, hắn thất thần thông qua ô cửa kính xe nhìn về phía cổng lớn của công ty Manh Miêu TV, bên tai truyền đến âm thanh nhắc nhở đã khởi động máy thành công, hắn mới như người trong mộng tỉnh lại, cúi đầu chọn vào WeChat.
Danh sách nói chuyện hiện lên hai tin tức mới của A Thánh.
[A Thánh]: —– Tôi không phải cố ý dấu bạn, những ngày qua tôi đều nghiêm túc.
[A Thánh]: —– Ngày mai tôi đi Bắc Kinh…. có thể gặp mặt không?
Vưu Lương Hành: “….”
Nhìn thoáng qua, Vưu Lương Hành nói:
“Tôi muốn xuống xe.”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!