Sau Lại, Hắn Thành Vú Em Ngự Dụng - Chương 66
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
20


Sau Lại, Hắn Thành Vú Em Ngự Dụng


Chương 66


66. Chương 66

[Emmm có quỷ mới tin cậu.]

[Không có khả năng, đó là không có khả năng]

[KK, cậu không sợ làm một đám streamer trong Manh Miêu thất vọng vì đã đánh hạ giang sơn cho cậu sao?]

Phòng phát sóng vô cùng náo nhiệt, đề tài KK đánh Chung Quỳ tập thể tuôn ra, Chung Quỳ của KK bị mọi người trêu chọc, fans nào mới chưa biết cái lịch sử đen tối này thì tranh nhau ra Baidu, hậu tri hậu giác làm Phiêu La tức giận muốn cắn răng, không nghĩ tới hắn vừa mới cầm được tướng đi rừng thì Khang Thánh Triết tùy tiện chọn tướng đã làm tăng thêm lực chú ý của mọi người.

Nhưng Phiêu La có nóng lòng cũng vô dụng, không khí náo nhiệt trong phòng livestream tương phản với độ ấm trong lòng hắn, lửa nóng tận trời, đại khái nghe trong này có chút gì đó, Bạch Dao chớp mắt cười tủm tỉm nói:

“Gì, Cậu không chơi được Chung Quỳ sao?”

Trong lời nói thể hiện rõ ràng ý vị vui sướng khi người gặp họa, nhưng càng dám biểu hiện trước màn ảnh như vậy thì càng cho thấy mối quan hệ giữa hai người bọn họ thân thiết có thể tùy ý đùa giỡn.

Khang Thánh Triết nói: “Tôi thật sự có thể chơi được mà.”

Bạch Dao cười ý vị thâm trường, vì hai người hỗ động như vậy mà phòng live thi nhau thét chói tai.

[Gì, đột nhiên thấy thật xứng đôi là như thế nào a.]

[Người đẹp quả thật đáng sợ, thấy thế nào cũng là cảnh đẹp ý vui.]

[Tự nhiên xuất hiện một loại cảm giác như hoan hỉ oan gia.]

[Đại minh tinh cùng tiểu chó săn, không đại chó săn, không một con chó ngao Tây Tạng.]

[Rốt cuộc trong nội tâm của KK nghĩ thế nào….]

Nhàn thoại lóe lên, ván cuối cùng nhanh chóng bắt đầu, với tiền đề chơi tùy tiện, khi game bắt đầu, Bạch Dao vốn phải thao túng Địch Nhân Kiệt đi xuống đường dưới thì cô lại chạy tới trung lộ.

“Tôi không quen đánh đường dưới.”

KK nói: “Không có việc gì, dù sao chúng ta cũng có “đi rừng” rồi.” 

Phụ trách đi rừng là Phiêu La, được Khang Thánh Triết nhắc tới, lập tức tiếp lời:

“Ừ, có tôi rồi.”

Ngoài miệng đáp lời nhưng cảm giác không ổn lại bay lên trong lòng, Phiêu La thừa dịp liếc nhìn Khang Thánh Triết, đúng lúc Khang Thánh Triết cũng nghiêng đầu nhìn hắn, tầm mắt của hai người chạm nhau giữa không trung.

Trong lúc liếc mắt, Khang Thánh Triết cong môi cười ý nhị.

Phòng phát sóng trực tiếp chỉ cảm thấy không khí giữa hai người rất hài hòa, nhưng Phiêu La lại nhíu mày nhìn nụ cười kia, biểu tình này….. Thật TMD làm người không thoải mái.

Trên mặt Phiêu La vẫn treo thái độ ôn hòa, thao túng Tôn Ngộ Không đi tới buff hồng ở khu rừng, Chung Quỳ – Khang Thánh Triết là pháp sư trung lộ, bị Bạch Dao chiếm chỗ, hắn không thay xạ thủ đi xuống đường dưới mà cũng du đãng ở gần trung lộ, trốn ở bụi cỏ gần buff hồng.

Bạch Dao đang mang theo binh lính tấn công tháp phòng thủ, thuận miệng nói:

“Cậu ngồi xổm ở chỗ đó làm gì?”

Toàn bộ thân mình Khang Thánh Triết co lại, hắn cúi thấp thanh âm rầu rĩ nói chuyện:

“Tôi đang tập trung tinh lực để kéo người a.”

Bạch Dao nhướng mày:

“Người ở đâu hả?”

“Bụi cây ở trung lộ khẳng định có người, tôi liếc qua một cái là biết.”

Bạch Dao thoáng nhìn qua trong bụi cỏ, không thấy bóng dáng người nào đang trốn, nhưng cô còn chưa kịp nói gì thì trong phòng phát sóng đã spam náo nhiệt.

[Thấy không, tài xế già đã lên đường.]

[Đừng vô nghĩa nữa, để tôi nhìn thấy thần câu của cậu đi.]

[Gì, chẳng lẽ chỉ tôi là giống như ruồi bọ đang xoa tay sao.]

[Có chút chờ mong.]

[Cậu nếu có bản lĩnh thì đừng có nói, nhanh chóng đi câu người khác đi a.]

Đột nhiên thân mình Khang Thánh Triết ngồi thẳng dậy nói:

“Nhìn nhé, tôi sẽ câu ra một người, đến lúc đó cô liền chạy tới đánh, một đầu này sẽ đưa cho cô.”

Bạch Dao nói:

“Này còn cần cậu phải nói sao, cậu nhanh câu ra đi.”

Phòng phát sóng ầm ĩ lên.

[Ai nha, tới rồi, tới rồi!!!]

[Hố đen vũ trụ sắp tới rồi!!!]

 [Một đầu này sẽ đưa cho cô, đột nhiên thấy soái khí a!]

[Hôm nay KK phá lệ biểu hiện, thật làm tôi mê muội.]

Trong lúc bình luận đang sôi trào, Khang Thánh Triết chợt ấn ngón tay thả ra móc câu, nhưng trong tầm mắt mong đợi của Bạch Dao, cũng không nhìn đến móc câu của Chung Quỳ bay ra khỏi bụi cỏ, Bạch Dao kỳ quái nói:

“Cậu câu đi a.”

Thanh âm Khang Thánh Triết cũng hoang mang cực điểm:

“Tôi câu rồi a.”

Bạch Dao kỳ quái nói: “A?”

Trong lúc hai người đối thoại thì đồng thời chiếc móc câu màu lam của Chung Quỳ trong màn hình quay về, một con quái vật với tạo hình màu đỏ là buff hồng bỗng nhiên xuất hiện bên cạnh Chung Quỳ trong di động, đồng thời trong màn ảnh phòng phát sóng, sắc mặt Phiêu La dại ra, buff hồng hắn đánh nửa ngày mới giảm được nửa huyết biến mất ngay trước mặt hắn, chỉ còn đống tường vây trống trơn.

Trong nháy mắt toàn bộ mọi người đều mờ mịt, phòng phát sóng trực tiếp bỗng tuôn ra hàng loạt dấu chấm than.

[Ngọa tòa!!!! Ta ***!!!]

[Còn có thể chơi như vậy sao??? Không thể trêu vào nhé, không thể trêu vào!!!]

Khó trách Bạch Dao không nhìn thấy móc câu duỗi sang phía bụi cỏ bên kia trung lộ, bởi vì căn bản một móc này của Khang Thánh Triết là phóng ngược!

Không chỉ phóng ngược mà còn móc trúng Hồng ba ba mà Phiêu La cơ hồ sắp đánh xong!

Hồng ba ba mờ mịt lẻ loi đi dạo vài bước bên ngoài tường vây sau đó tự mình ngoan ngoãn về nhà, trở về tại chỗ là lúc mà Hồng ba ba một lần nữa mãn huyết.

Bạch Dao cười ầm lên, bả vai run rẩy, sắc mắt đỏ ửng:

“Cậu thật lợi hại!!! Trời ạ, cậu thật trâu bò!!!”

Trong phòng phát sóng cũng trào lên đợt sóng.

[exm??? Rốt cuộc làm như thế nào mới có thể phóng ngược được vậy!!]

[Nói đi, cậu có phải cố ý hay không!!! Cười đến rút gân!!!]

[Không, không không không không, mọi người phải tin tưởng việc này là thật, trước kia cậu ta thật sự đã làm không ít a, lời này đến từ fans cũ từng xem qua KK đánh 3 ván Chung Quỳ.]

[Hồng ba ba: Ta là ai, ta đang ở đâu? Không phải có người đang đánh ta sao? Rốt cuộc ta đã chết hay là bất tử.]

[ha ha ha ha ha cười đến động kinh!!!]

Sắc mặt của Phiêu La như đọng lại nhưng trong một chớp mắt đã hồi phục như thường, trước khi hắn mở miệng nói chuyện, Khang Thánh Triết ngẩng đầu lên lộ ra bộ dạng mờ mịt, nhìn qua tựa hồ thật sự như mờ mịt vì chính thao tác sai lầm cấp thấp ít phạm phải của mình.

Bởi vì Khang Thánh Triết có tiền án hơn nữa thần thái của hắn quá mức chân thật, cho nên trong phòng phát sóng không ai cho rằng hắn đang cố ý, Phiêu La cũng giả vờ cười cười một chút, tận lực dùng ngữ khí ôn hòa nói:

“Một móc này cũng đủ chuẩn đi.”

Ngoài miệng nói giỡn như vậy nhưng trên tay lại hung hăng gõ buff hồng một cái.

Phản ứng của hắn không có người chú ý, mọi người đều đang điên cuồng trêu chọc hiện trường vả mặt lật xe của KK.

[Hello, đây là một huyết của cậu đó sao???]

[Mặt có đau hay không, KK vả mặt đã online]

Khang Thánh Triết xụ mặt, khó có lúc nào không cười đùa theo, ngược lại bộ dạng chính mình đều không thể tin được.

“Không, đây không phải là tôi a.”

[ha?? đứa nhỏ ngốc, đây mới chính là cậu a!!!!]

[Xin mời nhìn thẳng vào chính mình đi Chung Quỳ, cảm ơn.]

[Vây xem hiện trường đánh mất chính mình.]

Khang Thánh Triết dừng lại một chút, dứt khoát làm bộ chuyện gì cũng chưa từng phát sinh, chính hắn lại đi vào trong bụi cỏ ở trung lộ bên địch, tướng của quân địch trốn bên trong cũng sửng sốt, lập tức chạy theo dọc tường vây về trong tháp mình.

[Xác thật là có người ngồi xổm trong bụi cỏ]

[Quân địch Angela: Gì??? Sao hắn cũng vào đây, sợ quá, sợ quá.]

Nghiệm chứng đúng việc trong bụi cỏ có người, Khang Thánh Triết tự hồ tự tin hơn nói:

“Tôi nói đúng không, trong đó có người mà.”

[Đúng vậy, cậu còn nói muốn câu người ta!]

[Cậu còn nói muốn đưa Dao Dao một huyết]

[Cậu còn nói đã bái sư, đã đặc huấn, còn nói chúng tôi phải tin cậu!]

Khang Thánh Triết đi đến bên người Định Nhân Kiệt của Bạch Dao, hai người cùng nhau đánh trung lộ, hai người như hợp thể, tiền trình ở đường giữa thông thuận thập phần, Phiêu La phụ trách đi rừng có đến trung lộ 2 lần nhưng không có thời cơ bắt người.

Đáng để nhắc tới là từ khi thất bại trong lần đầu tung móc câu, Khang Thánh Triết không sử dụng nó để bắt người nữa, đánh người toàn dùng kỹ năng khác.

Phòng phát sóng trực tiếp vô cùng ầm ĩ.

[Chung Quỳ như này tôi chưa từng gặp qua.]

[Này đại khái là vị Chung Quỳ đầu tiên hoàn toàn từ bỏ việc câu người trong Vương Giả Vinh Diệu đi.]

[Ai nói KK trong lòng không tính toán, này rõ ràng là có tính toán a.]

[KK không cần như vậy, cậu cứ yên tâm lớn mật tung móc câu đi, vạn nhất gặp quỷ thì sao.]

[Đúng vậy, câu một chút đi không phải sợ, nhiều lằm chỉ có cười vào mặt cậu thôi.]

[Chung Quỳ: Ngài đã bị người trong tộc khai trừ rồi, cảm ơn.]

Tuy rằng bình luận của các fans trong phòng phát sóng trực tiếp, Bạch Dao, Khang Thánh Triết hay Phiêu La đều không thể nhìn tới, nhưng Bạch Da có thể lý giải được tâm thái của các fans, bởi vì chơi đến nửa ván game rồi, chính cô cũng không thể nhịn được mà hỏi:

“Cậu tung móc câu nhá, chúng ta ngồi xổm ở bụi cỏ, chơi bài đánh lén.”

Khang Thánh Triết không tỏ ý kiến, hai người một trước một sau ngồi xổm ở trong rừng sau buff lam của quân địch, buff lam của quân địch vẫn còn, chờ đối phương tới lấy lam đúng là cơ hội tốt để đánh lén.

Hai người cùng ngồi xổm ở đây, thì Phiêu La bởi vì bắt được buff hồng chậm trễ cho nên không lấy được vài đầu người đã tới đây trộm lam.

“Buff lam này hai người có muốn không?”

Bạch Dao nói: “Không cần.”

Khang Thánh Triết cũng lắc đầu, lập tức Phiêu La xông vào đánh, hắn đã đánh được một nửa, thì tướng quân địch nhận ra có người đang trộm lam, rất nhanh di chuyển tới khu rừng.

Đám người quân địch vọt tới đây, lập tức Bạch Dao nói:

“KK, nhanh móc câu đi! Tùy tiện câu một cái, câu cái gì đều được a.”

Khang Thánh Triết theo lời thả câu, móc câu kia xuyên qua tường vây, trực tiếp móc vào lam ba ba còn 1 chút máu mà Phiêu La đang đánh, kéo nó tới bên người.

Lam ba ba mờ mịt di chuyển qua lại sau đó tự mình trở về tường vây, một lần nữa mãn huyết.

Phiêu La đang chuẩn bị thu hoạch lam ba ba sau đó thuận tiện lấy danh giết 3:

“…..”

Bạch Dao đang chuẩn bị đánh người:

“….”

Cảm giác vô cùng quen thuộc, hình ảnh vô cùng quen thuộc lại trình diễn một lần nữa, Bạch Dao cùng toàn bộ phòng phát sóng ngây người trong chớp mắt sau đó đồng thời cả một đám phì cười, bình luận bay lên tận trời:

[má ơi, cậu… cậu sao có thể như vậy!!!! các ba ba có thù oán gì với cậu hay sao!!]

[Phiêu La không biết trong lòng có phát ra một câu MMP hay không nữa.]

[Quả nhiên là câu cái gì cũng được, tôi lựa chọn câu ba ba a!!!]

[Ngọa tào, tôi thật sự không được rồi, sống sờ sờ cười tới chết ha ha ha ha ha ha.]

Phiêu La ở một bên vẫn còn đang hé miệng chưa kịp phản ứng, Khang Thánh Triết chợt nhíu mày, nhỏ giọng:

“Mẹ ơi, chạy thôi, chạy thôi.”

Hắn vốn dĩ tuấn mỹ, thanh tuyền lại dễ nghe, hiếm thấy có lúc nào lúng túng như này, lập tức đưa tới vô số tiếng cười cùng sự chú ý.

[Đừng chạy a!!!]

[Cảm tạ KK đã cùng cấp cho tôi điểm cười trong cả tháng.]

Khang Thánh Triết tuy chỉ nhỏ giọng nói nhưng các fans trong phòng phát sóng trực tiếp cười đùa không để yên, mà tất nhiên là vậy, hai lần tung móc câu đều câu lấy ba ba làm Phiêu La tốn công vô ích, Phiêu La cũng bị chú ý một chút nhưng rất nhanh bị mọi người bỏ qua, lực chú ý vẫn tập trung hết vào trên người Khang Thánh Triết.

[Streamer này quá đáng yêu đi.]

[KK của ta không thể đáng yêu như vậy được.]

Phiêu La lễ phép gật đầu, nhưng người thì không hề ở lại khu rừng quân địch nữa, không bắt được buff lam cũng không hoàn toàn full cấp, 1 chọi 3 là rất khó, hắn cố gắng sống sót trong sự truy vây chặn đường của 3 tướng địch, mà Bạch Dao cùng Khang Thánh Triết ngồi xổm trong bụi cỏ lại chiếm cứ ưu thế địa hình, nhanh chóng trốn thoát.

Ván chơi diễn ra được hơn một nửa, cả ván thẫn thuận buồn xuôi gió, tuy rằng thành tích của 3 người đều không quá nổi trội, nhưng hai đồng đội còn lại thể hiện cũng khá tốt, rất nhanh đẩy lên cao điểm của đối phương, bắt đầu đoàn chiến.

Dưới sự vây công của bọn họ, tuy rằng tướng địch toàn bộ vẫn còn sống sót nhưng chỉ cuộn tròn trong tháp, không có binh lính ra ngoài, không hề tiến triển.

Thế cục giằng co, Khang Thánh Triết vẫn banh mặt chợt thả lỏng bả vai, nói:

“Xem ra vẫn là tôi carry toàn trường a.”

Hắn như đã quên hai lần ra tay thất bại lúc trước, nói chuyện rất nghiêm trang, bộ dạng đã có tính toán trong lòng, Bạch Dao ở bên cạnh cười như đóa hoa trong thời loạn:

“Cậu làm được thì làm.”

Khang Thánh Triết không lên tiếng, nhưng thần thái nghiêm túc, Phiêu La vốn bàng quan giữa nhày lại nhảy dựng, bỗng nhiên cảm thấy đầu phát đau, quả nhiên, 1 giây sau, Khang Thánh Triết vươn móc câu về phía tháp địch, vừa lúc câu ra một người, túm ra tháp phòng ngự.

Trong lúc đoàn chiến, ai bị câu ra thì người đó chắc chắn chết, cho dùng là lá chắn thịt của đối phương, một khi ra khỏi tháp là 5 người đánh 1, sống chỉ được 1-2 giây, âm hiệu của trò chơi vang lên, toàn bộ phòng phát sóng trực tiếp đều sửng sốt.

Ai cũng không nghĩ tới, KK được xưng là “hố đen vụ trũ của Chung Quỳ” thế mà thật sự câu trúng!!!

[??? Đây là cái gì?? Đột nhiên hắc hóa sao!??]

[Thật đúng là có thể móc a??]

[Sao đấy, sao đấy, đây là đang quay phim truyền hình sao??]

Bạch Dao bỗng nhiên cười nói:

“Ai ui, cậu lại câu tiếp đi.”

Khang Thánh Triết khẽ hừ một tiếng, lại thả móc câu, lần này móc thẳng tắp duỗi ra ngoài về phía tháp địch, khi lùi về kéo ra Điêu Thuyền đang khiêu vũ của đối phương.

Phòng live như lâm vào hỗn độn.

[Ai ui, Ta ***! Nghiêm túc sao???]

Không chỉ phòng live mà Bạch Dao cũng không nghĩ tới, cô ngây người một chút rồi ghé mắt nhìn Khang Thánh Triết, cảm thấy ánh mắt của cô, Khang Thánh Triết làm mặt nghiêm túc nói:

“Tôi đã nói tôi đã bái sư mà.”

Đồng thời, Khang Thánh Triết nhìn về phía màn ảnh, đơn mi nhướng lên, cố ý câu nhân nói:

“Thấy không, đây mới là tôi nha, thế nào, có soái hay không?”

Hắn cố tình nói vậy, cũng không biết nói cho ai nghe, lời nói phù hoa như vậy, ngữ điệu phong tao như thế, nhưng chân dài mặt đẹp cho nên thật sự làm phòng live bạo nộ vang ra từng trận thét chói tai.

[a a a a a  đẹp, đẹp, đẹp, soái, soái, soái!!!]

[Xác thật có soái một chút!! Nhưng chỉ có một chút thôi!! Có năng lực cậu tiếp tục câu người a!!!]

[Chung Quỳ của KK thế nhưng có thể móc câu trúng hai lần, sợ trời giáng mưa đỏ mất!!]

Bạch Dao khịt mũi coi thường KK khoe khoang:

“Cậu lại câu đi, nếu câu trúng tối nay tôi mời cậu ăn cơm.”

Ngữ khí của Bạch Dao rất nghiêm túc, phòng phát sóng tựa như một giọt nước rơi vào chảo dầu sôi.

[Lời mời cơm từ Dao Dao….. trời a….. tôi không chút nào hâm mộ đâu…..]

[KK, cậu có phải đàn ông không, là đàn ông thì phải câu trúng a]

Địch nhân vừa rồi 5 người đứng ở dưới tháp tương đối dày đặc, hiện tại 2 người bị câu đi rồi, vị trí di chuyển trở nên rời rạc, hơn nữa đều rất cẩn thận, đừng nói Khang Thánh Triết có danh hào hố đen vũ trụ mà người chơi tốt Chung Quỳ cũng không thể bảo đảm mỗi lần đều câu trúng.

Bạch Dao hứng thú nhìn Khang Thánh Triết, hắn không chút sợ sệt, xoay quanh dưới tháp, không lâu sao thả ra một móc câu.

Một móc này dưới vạn chúng chú mục, bất tri bất giác, tầm mắt của tất cả mọi người đều ở trên người Chung Quỳ, chiếc móc màu u lam vươn ra tham nhập vào trong tháp địch, tới khi chiếc móc duỗi tới điểm cuối, xạ thủ của quân địch cũng vừa vặn đi tới vị trí kia, không do dự, lập tức bị kéo ra.

Có thể nói như được đoán trước, trong khoảng thời gian ngắn, phòng live lâm vào điên cuồng.

[Má ơi!!! Trúng cả 3 lần! Đây là KK sao??]

[Chuyện này không có khả năng, ma chú hố đen vũ trụ đã bị phá vỡ, chuyện này không có khả năng!!!]

[tôi chỉ nghĩ, cậu TM là streamer hay sao?? Cậu là diễn viên đúng không!!!]

[Loại xoay ngược này, Phiêu La bị uy khuất không thể nói lên lời.]

Phòng live náo nhiệt, trong game cũng nghênh đón sự hài hòa rất lớn, liên tiếp kéo ra 3 người, Khang Thánh Triết lập công, tháp cao điểm của đối phương bị phá hủy, theo sau đó, tháp thủy tinh của quân địch cũng bị phá hủy, ván game cuối cùng cũng nghênh đón kết cục hoàn mỹ.

Tổng kết ván cuối, Chung Quỳ của Khang Thánh Triết 7-2-7, Địch Nhân Kiệt của Bạch Dao 5-1-5, mà Phiêu La phụ trách đi rừng chỉ có 3-2-7, ván cuối cùng, tuy rằng Khang Thánh Triết không đi rừng nhưng vẫn đạt mvp, vẫn carry toàn trường.

Tuy rằng bên trong phòng live vang lên tiếng trêu chọc, nhưng âm thanh khích lệ cũng không dứt.

[có thế chứ, có thể chứ.]

[tôi cảm thấy KK tiểu ca ca muốn hot.]

[streamer của Vương Giả Vinh Diệu có cả giá trị nhan sắc lẫn kỹ thuật!]

Thời gian dự định kết thúc đã tới, Bạch Dao hành động quyết đoán, buông di động ra, nhìn về phía màn ảnh phát sóng trực tiếp, tạm biệt tất cả mọi người, đồng thời cầm tiền nên tận chức tận trách tuyên truyền cho Manh Miêu TV.

“Mọi người thích xem livestream về game về sau có thể ghé Manh Miêu TV nha, nhìn hiện trường lật xe của streamer cũng rất thú vị phải không.”

Nói đến hai chữ “lật xe”, Bạch Dao cố tình nhìn Khang Thánh Triết, mọi người cười cười không nói nhưng ngầm hiểu, chỉ có Khang Thánh Triết với sắc mắt lười biếng, không chút tự giác hai từ “lật xe” có liên quan gì tới mình.

“Như vậy nhé, mọi người, livestream tới đây thôi, tạm biệt.”

Khang Thánh Triết nói: “Tạm biệt.”

Phiêu La ở bên cạnh cũng theo sau nhẹ nhàng nói một tiếng:

“Tạm biệt.”

Thanh âm hắn không lớn, cơ hồ không ai để ý, nhân viên xua tay ý bảo đã đóng camera, như vậy công việc đã kết thúc, mọi người đều thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Vương Lộ từ dưới sân khấu nhanh chóng chạy tới bên người Khang Thánh Triết, ngữ khí dị thường hưng phấn:

“KK, biểu hiện của cậu rất tốt, cậu biết không, trong phòng live đều là tin tức về cậu, mọi người đều bàn tán về cậu, lúc này khẳng định cậu lại hot thêm một chút.”

Lúc livestream Khang Thánh Triết không nhìn thấy bình luận, nhưng Vương Lộ là người đại diện vẫn luôn chú ý, hắn mừng như điên thanh âm cũng không giảm, thậm chí còn có chút cố tình nói cho Phiêu La nghe.

Quả nhiên sắc mặt Phiêu La sớm đã tái đi rồi.

Đoán chừng là do có người ở đây cho nên Phiêu La không thể hiển rõ ràng, hắn ở góc độ  người ngoài không thấy quay đầu cười ôn nhu nói với Khang Thánh Triết:

“Lúc sau cậu đánh thật sự không tồi a.”

Khang Thánh Triết không nói gì, Phiêu La nói tiếp:

“Thiếu chút nữa tôi cho rằng, lúc trước cậu cố ý đánh không tốt đâu.”

Kinh phiêu một câu như vậy nhưng ngữ khí lại cực kỳ lãnh đạm, Khang Thánh Triết nhìn hắn, gợi lên khóe môi nói:

“Thì sao.”

Phiêu La sửng sốt, không nghĩ tới Khang Thánh Triết sẽ nói trắng ra như vậy:

“Cậu nói cái gì.”

Khang Thánh Triết không có kiên nhẫn trả lời:

“Tôi nó là vậy thì sao.”

Đột nhiên Phiêu La cấm thanh, nhìn Khang Thánh Triết bằng ánh mắt đen tối không rõ ý nghĩ, thoáng qua, hắn thu hồi lại biểu tình không quay đầu lại đi mất.

Không cần chọc phá nữa, vô thanh vô tức Khang Thánh Triết đã đem những thứ ngụy trang ngoài mặt giữa bọn họ xé bỏ sạch sẽ.

Đúng là có thù oán.

Đúng là muốn báo thù.

Phiêu La mất mặt rời khỏi, Vương Lộ hừ lạnh, biểu tình như được giải hận, nhưng chốc lát sau hắn khó hiểu nói:

“KK, vừa rồi cậu cố ý như vậy không sợ Phiêu La ngay lúc đó trở mặt hay sao, nháo làm mọi người xấu hổ.”

Khang Thánh Triết cũng không ngẩng đầu lên chỉ nhìn di động, nhàn nhạt nói:

“Mặc kệ em có làm gì trong livestream thì hắn cũng sẽ không tức giận, bởi vì hắn cần phải ôn nhu, thân thiết, nếu có tức giận muốn chết cũng phải ngậm bồ hòn làm ngọt, rốt cuộc hình tượng ôn nhu kia không thể ngã được.”

Khang Thánh Triết ít khi nói nhiêu như vậy, Vương Lộ kiên nhẫn lắng nghe, cảm thấy có đạo lý, hắn suy tư bỗng nhiên sắc mặt tái xanh nói:

“Vừa rồi cậu giáp mắt nói hắn như vậy, về sau hắn lại tìm người động tay động chân sau lưng thì làm thế nào bây giờ.”

Khang Thánh Triết không hề biến hóa, hoàn toàn không khẩn trương nói:

“Sẽ không.”

Vương Lộ hỏi:

“Vì sao?

“Bởi vì công ty không cho.”

Vương Lộ sửng sốt, trong giây lát suy nghĩ trào lên rất nhiều, ánh mắt nhìn Khang Thánh Triết cũng xảy ra biến hóa, đúng rồi, lúc trước công ty mặc kệ là bởi vì đang xem xét giữa KK và Phiêu La, giữ hay bỏ, nhưng sau khi kết thúc livestream này, so sánh giá trị của KK và Phiêu La như thế nào, ai vừa nhìn vào cũng hiểu ngay.

Sau này hướng gió tất nhiên sẽ nghiêng về phía KK, là cây rụng tiền của công ty, ai cũng đừng nghĩ động tới 1 sợi lông của Khang Thánh Triết.

Vương Lộ tươi cười, tâm lý thông suốt rộng rãi:

“Lúc trước anh còn nghĩ rằng hợp đồng 500 vạn đã là cao nhất, thật không nghĩ tới, bất quá sao cậu có thể xác định hôm nay nhất định cậu có thể hot được.”

Khang Thánh Triết nói: 

“Em không xác định.”

Vương Lộ mờ mịt: “A? Vậy cậu….”

Khang Thánh Triết nhẹ nhàng thở dài, nói:

“Em không biết mình có thể hot hay không, nhưng mà Phiêu La nhất định không thể được.”

Vương Lộ đã không nghĩ hỏi vì sao lại thế, Khang Thánh Triết nhiều lời thêm hai câu:

“Streamer khi livestream, vốn chính là tiêu điểm của toàn bộ phòng live, hôm nay từ khi bắt đầu hắn đã đem vị trí đi rừng đẩy lên đầu em.”

“Một streamer về game, không dùng thành tích nói chuyện mà có thể hot thì mới là lạ.”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN