Sáu Năm Chờ Đợi, Chúng Ta Nghênh Đón Hạnh Phúc - Chương 6-2: Phiên ngoại 1
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
160


Sáu Năm Chờ Đợi, Chúng Ta Nghênh Đón Hạnh Phúc


Chương 6-2: Phiên ngoại 1


22:59:29 11-7-2012

Mấy ngày nay Yen trở về tôi đều không thể chăm chút nàng thật tốt, trái lại có lúc là nàng chăm sóc tôi. Bởi vì gần đây có biểu diễn và mời thu âm. Sáng nay vốn là muốn làm bữa sáng salad cho nàng ăn, ai dè tôi ngủ say như chết, không nghe được đồng hồ báo thức vang. Đến khi tôi tỉnh lại, nàng đã không ở bên cạnh tôi, tôi lập tức nhảy dựng lên, giày cũng không đeo, đi chân trần ra ngoài phòng khách, không ai. Sau đó đi nhà bếp, nhìn thấy nàng đang ép nước trái cây làm bữa sáng, nhìn bóng lưng của nàng, lòng tôi đau quá. Đi tới dán mặt vào sau lưng nàng, ôm eo của nàng.

Nàng xoay người ôm tôi, nhỏ giọng nói: “Bảo bảo rời giường rồi! Rất nhanh sẽ có bữa sáng ăn, chờ tớ thêm một lát.” Nói xong hôn lấy lỗ tai tôi. Cái gì tôi cũng chưa nói, khi đó chỉ muốn ôm nàng thật chặt không buông, nàng thấy tôi không lên tiếng cũng không chịu buông tay, hỏi tôi làm sao vậy? Có phải là gặp ác mộng?

Tôi nói: “Xin lỗi! Mấy ngày nay không thể chăm sóc cậu thật tốt, trong lòng tớ khó chịu, vừa nãy tỉnh lại không thấy cậu đâu đột nhiên tớ rất sợ, tớ tưởng là cậu đi xa rồi.”

“Đứa ngốc! Tớ yêu thích làm rất nhiều chuyện vì cậu, vả lại mấy ngày nay tớ cũng ngủ đến thỏa thuê, ngày hôm nay tỉnh lại nhìn cậu ngủ rất say, liền biết khoảng thời gian này cậu mệt muốn chết rồi.” Yen vừa nói vừa vuốt tóc tôi.

“Tớ cảm giác bây giờ là hạnh phúc nhất, chúng ta nhất định phải tiếp tục hạnh phúc thật dài thật lâu. Không được rời khỏi tớ, tớ không muốn lại trải qua những tháng ngày như trước nữa.” Tôi tự lẩm bẩm nói. Lúc này Yen rời khỏi vòng tay của tôi, hai tay nâng mặt tôi, ánh mắt chuyên chú nhìn tôi nói: “Chỉ cần cậu không vứt bỏ tớ, đời tớ liền kề cạnh cậu, không đi đâu cả.”….

Hôm nay nàng cũng có rất nhiều chuyện phải bận bịu, nhưng buổi tối nàng vẫn kiên trì muốn tới đón tôi về nhà, tôi chờ nàng ngay ở cửa chính nhà hát, không tới năm phút xe liền lái tới trước mặt tôi, tôi vui vẻ lên xe, hai người ôm nhau, tiếp đó nàng lấy ra từ ghế sau một bó hoa loa kèn được đóng gói tỉ mỉ, vui vẻ nói: “Đừng nên hỏi tại sao, ngày hôm nay chính là tớ muốn tặng hoa cho cậu, thích không?”

Tôi cong môi vui vẻ cười ngây ngốc, lại có chút ngượng ngùng nói:”Thích, cảm ơn! Chỉ có cậu hiểu tớ.”

Mặc dù khoảng thời gian này mệt, nhưng tôi thật sự rất vui vẻ, chỉ vì có nàng………….

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN