School Life
Chương 22 : Sự cố 1
– Các bạn nữ dậy vệ cá nhân ăn sáng nào ! – Thầy giáo đứng bên ngoài gõ cửa nói.
Nữ sinh nghe thấy tiếng thầy gọi thiền uể oải ngồi dậy.
– Thầy ơi , không cần phải tìm đồ ăn nữa ạ ! – Cô ngồi trong phòng nói vọng ra.
– Không cần nữa , sáng sớm ra thầy đi mua về ! Cách chỗ chúng ta 30 km có quán tạp hoá nhỏ , ở đó cũng không có gì chỉ có mỳ tôm hộp và xúc xích nên thầy mua về – Thầy giáo ở ngoài nói vọng vào.
– Yes , hoan hô thầy – Đám con gái trong phòng dô lên.
– Rồi các em sửa soạn đi , còn nữa đồ của các em phải tự nấu thầy đã chuẩn bị ở ngoài rồi . Các em nấu luôn cho các bạn nam nhé ! Thầy Sẽ gọi các bạn nam dạy sau , hôm qua các bạn nam chơi còn một số bị làm phiền nên ngủ rất muộn . Các bạn nữ vất vả chút nhé ! – Thầy giáo giải thích nói.
– Vậng ạ ! – Bọn cô đồng thanh vui vẻ nói.
Bọn cô sửa soạn thay quần áo ngủ , vệ sinh cá nhân xong rồi bước ra ngoài sân tiếp tục làm đồ ăn sáng . 1 số bạn đi nấu nước , 1 số thì thấy hộp mì tôm sếp ra , 1 số thì cắt xúc xích rồi rán còn số còn lại thì gọt hoa quả hôm qua còn thừa.
Khi mọi thứ làm xong thì đám nam sinh ra ” ồ ” một tiếng và khen ” con gái lớp mình đảm đang ghê ” rồi ngồi xuống vài bàn ngoài sân được bầy sẵn . Thấy nam sinh đã ra đủ , bọn cô bóc nắp hộp mỳ tôm và cắt nhỏ xúc xích được rán rồi đậy nắp lại , cầm theo đũa mang ra cho họ.
Khi tất cả nam sinh đều có rồi , nữ sinh bọn cô cũng bắt đầu làm rồi ra bàn ăn chung với họ , ăn xong rồi tránh miệng bằng hoa quả xong cả lớp thu dọn đi vứt rác . Làm xong liền quay lại chỗ ngồi nghỉ ngơi.
– Vậy giờ là 9:15 các em ngồi nghỉ ngơi một lát rồi thu dọn đồ đạc 10:10 chúng ta sẽ xuất phát quay về ! – Thầy giáo nhìn đồng hồ rồi nhìn cả lớp nói.
– Vâng ạ ! – Cả lớp đồng thanh nói.
Nghỉ ngơi xong , thu dọn đồ đạc và đã đến giờ về . Xe cũng bắt đầu chuyển bánh trên đường.
– Chuyến đi này thật vui ! – Cô vui vẻ nói.
– Ừm , đúng vậy ! – Kỳ Lạc mỉm cười nói.
– Nếu có cơ hội cúng ta đi nữa nhé ! – Tâm Lan cười nói.
– Đúng vậy , rủ cả Văn Thiên đi theo nữa – Ngô Lỗi cao hứng nói.
– Mình sẽ đi với các cậu – Văn thản nhiên nói.
Cuộc trò chuyện rất xôi nổi giữa 5 người bọn cô rất vui vẻ . Và về đến nhà cô đã kể cho bố mẹ nghe.
– Được rồi , con đi chơi vui vẻ là bố mẹ vui rồi còn không mau nghỉ ngơi . Con cũng mệt rồi mau về phòng đi ngủ đi ! – Mẹ xoa đầu cô nói.
– Đúng vậy , nghỉ ngơi đi con ! – Bố cô mỉm cười nhìn hai mẹ con nói.
– Vâng ạ ! – Cô mỉm cười gật đầu nói.
Cứ tưởng là thời gian sẽ mãi luôn trôi qua hạnh phúc như vậy nhưng không phải , mấy ngày sau cô xem tin tức trên tivi thấy tập đoàn Chu thị đang gặp một chút sự cố lớn . Thấy vậy cô liền lấy mấy điện thoại gọi cho Kỳ Lạc.
Tu … tu … tu , tiếng chuông điện thoại đang gọi.
– Alo , Dao Dao – Kỳ Lạc bắt máy.
– Alo , cậu không sao chứ Kỳ Lạc ? Tớ rất lo lắng cho cậu – Cô lo lắng nói.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!