Sẽ Hỏng Mất, Nhẹ Chút - Quyển 1 - Chương 13
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
265


Sẽ Hỏng Mất, Nhẹ Chút


Quyển 1 - Chương 13


Nếu không phải đang ở trên đường, hai con sắc hổ nhất định sẽ bắt cậu dùng hai cái miệng nhỏ nhắn ăn tinh tinh* của bọn họ…

Úi da! Mình lại nghĩ đến thứ đen tối ấy nữa, ngay cả mình cũng bị hai con sắc hổ đó làm hư rồi, cả ngày chỉ biết mấy chuyện hạ lưu!

Cậu không tìm hai con hổ xấu xa đó, bọn họ cũng cả ngày không đến tìm cậu, cậu sẽ không bao giờ để ý đến bọn họ nữa! Hừ –

Nghiêm Tiểu Tiểu vỗ hai má đỏ như lửa của mình, nâng cái chân đau nhức bước vào bồn tắm lớn xa hoa bằng cẩm thạch, độ ấm nước tắm vừa phải lập tức làm cho cậu thoải mái rên rỉ, duỗi người nằm xuống dòng nước ấm.

Cánh tay thon nhỏ xinh đẹp vươn ra cấm lấy chai sữa tắm hoa hồng đặt ở bên cạnh, sau đó đổ một ít lên người. Sữa tắm hoa hồng này là do ba nuôi Tiểu Đường chế tạo, không những có mùi hương hoa hồng thơm ngát, mà còn hiệu quả an thần rất tốt có thể giảm bớt mệt nhọc.

Sau khi dùng sữa tắm hoa hồng tắm rửa, căn phòng liền tràn ngập mùi hương, sự đau nhức trầm trọng nãy giờ cũng bắt đầu trở nên thoải mái, chỉ là cái chân bị đá vẫn còn đau, trên đùi vẫn còn vết bầm xanh dọa người. Vậy là phải sức thuốc mới được, nhưng khi ba mẹ nhìn thấy nhất định sẽ đau lòng!

Lòng bàn tay lại chứa thêm một chút sữa tắm hoa hồng có màu đỏ xinh đẹp, dưới dòng nước ấm, cặp đùi xinh đẹp được tách ra làm lộ hạ thể, tay thì tìm kiếm nơi hạ thể thần bí đang ẩn nấp.

Cậu phía dưới còn có một “lỗ” khác, nhất định sẽ khiến người biết được phải giật mình, dưới dương v*t nhỏ khả ái là đoá hoa xinh đẹp chỉ có con gái mới có, mặt trên vẫn dính đầy tinh dịch của đàn ông.

Tiểu Tiểu có bộ phận sinh dục nữ, lại có dương v*t của nam, cậu giống với mẹ cậu Điền Vũ Mặc, cũng là một người song tính. Vì thế vợ chồng Nghiêm Kí Hạo luôn đặc biệt yêu thương bảo hộ cậu, đều muốn đem những điều tốt đẹp nhất trên thế giới này dành cho con trai mình.

Nhất là Điền Vũ Mặc, anh cảm thấy con trai trở thành người song tính là do di truyền từ anh. Điền Vũ Mặc rất tự trách chính mình, cho nên chỉ cần con bị thương một chút anh cũng sợ, quả thật là đặt con trong tay sợ con lạnh, ngậm con trong miệng sợ con tan…

Những người song tính đa phần sẽ bị cha mẹ ghét bỏ và e ngại, nhưng Nghiêm Tiểu Tiểu thì hoàn toàn ngược lại, cậu không những không bị ba mẹ ghét mà còn được yêu thương hết lòng, cậu thật sự rất hạnh phúc!

Nghiêm Tiểu Tiểu đang muốn rửa âm đ*o và hậu môn bẩn hề hề thì nghe được giọng nói của mẹ Điền Vũ Mặc ở bên ngoài truyền vào. Điền Vũ Mặc vừa lấy được hòm thuốc nên vào tìm cậu.

“Tiểu Tiểu đang tắm?” Điền Vũ Mặc hỏi.

“Ừ, tôi đang nghĩ xem coi có nên vào giúp Tiểu Tiểu không. Tiểu Tiểu bị thương như thế, không biết có thể tắm được không đây…” Nghiêm Kí Hạo gật đầu, ông đang lo lắng vấn đề này.

“Ông già dê này, ông muốn làm gì con trai hả?” Điền Vũ Mặc lập tức biến sắc.

“Tiểu Mặc, em lại nghĩ bậy gì đó? Tiểu Tiểu là con tôi, tôi cũng không phải là cầm thú, sao tôi có thể…”

“Tôi không phải là con ông sao, ông còn làm chuyện đó với tôi… Tôi cảnh cáo ông, nếu ông còn tơ tưởng động đến Tiểu Tiểu, cho dù chỉ là một cọng tóc gáy, tôi cũng liều mạng với ông.” Điền Vũ Mặc hừ nói, hoàn toàn không tin tưởng đối phương.

“Tôi tuyệt đối sẽ không! Em đừng lo!” Nghiêm Kí Hạo cười gượng, khó trách Tiểu Mặc không tin ông, trước đây vì có thể rước người về nhà nên ông đã làm biết bao nhiêu chuyện không tốt!!

Điền Vũ Mặc hừ thêm một tiếng, Nghiêm Kí Hạo ôm người dễ thương khả ái như con trai, bỗng dưng cất giọng cười tà: “Tiểu tâm can của tôi, em không phải ghen tị với con đó chứ?”

“Ông nói bậy gì thế! Ông già dê này, bỏ tôi ra! Lỡ con nó thấy thì sao!” Điền Vũ Mặc ngượng ngùng lí nhí, khẽ bảo chồng mình thôi đi.

“Không bỏ, trừ phi em kêu tôi một tiếng “ba”, nếu không thì tôi không bỏ em ra đâu.” Người đàn ông vô lại cười xấu xa, dù sắp gần 50 tuổi nhưng vẫn tà ác.

Thật kì quái, Điền Vũ Mặc là vợ ông, sao lại có thể kêu ông là “ba”? Rốt cuộc là chuyện gì?

“Tiểu Tiểu đang ở bên trong! Ông đừng làm vậy!” Điền Vũ Mặc càng xấu hổ thì mặt càng đỏ, càng thêm quyến rũ động lòng người khiến cho người đàn ông kìm lòng không đậu cúi xuống hôn lên đôi môi mềm mại. Rõ ràng người trong lòng đã gần độ 30 nhưng vẫn thẹn thùng như lúc trước.

“Ngô… Ông đang làm cái gì? Ông già dê này!” Điền Vũ Mặc mắc cỡ chết đi được. Rõ ràng đã không còn trẻ nhưng sao lại càng háo sắc hạ lưu hơn, thật sự ngày càng giống một ông già biến thái!

“Ngoan, nói đi mà ~ Nếu không tôi sẽ hôn nữa đó!” Người đàn ông xấu xa uy hiếp, vừa làm bộ muốn cường hôn, lớn mật tán tỉnh vợ yêu ngay tại phòng của con.

Điền Vũ Mặc biết rõ người đàn ông nói được làm được, mắt nhìn đến phòng tắm, ngẩng đầu nhìn thấy mái tóc đã có phần xám trắng nhưng người vẫn như cũ anh tuấn phi phàm, mặt ngọc đỏ bừng cuối cùng cũng như nam nhân mong muốn, lí nhí kêu:

“… Ba..”

Mỗi lần bị bắt phải kêu người đàn ông là ba, anh đều xấu hổ muốn chết, từ ngữ này tràn ngập ngọt ngào và tội ác, là chứng cứ xác minh tội lỗi giữa anh và người đàn ông. Hy vọng Tiểu Tiểu ở trong phòng tắm không nghe thấy cuộc đối thoại của bọn họ, nếu không thì không biết nên giải thích thế nào nữa…

Điền Vũ Mặc không biết rằng con trai đang tắm bên trong đã nghe được hết một cách rõ ràng, thính lực của Nghiêm Tiểu Tiểu rất tốt.

Nghiêm Tiểu Tiểu thầm cười trộm, ba mẹ thật ngọt ngào!

Nghiêm Tiểu Tiểu cũng không để ý với chuyện mẹ gọi ba là “ba”. Cậu có rất nhiều bí mật, đương nhiên bí mật lớn nhất chính là cơ thể cậu, so với con trai thì nhiều hơn một “lỗ”, so với con gái thì nhiều hơn một chú em.

Một bí mật lớn khác chính là, khắp thiên hạ chỉ có mẹ gọi ba cậu là “ba”. Cậu mơ hồ biết ba mẹ đang che giấu đều gì, nhưng cậu không có hứng thú biết đáp án!

Cậu chỉ cần biết ba mẹ cậu là hai người tốt nhất trên đời, vì có ba mẹ nên cậu mới vô cùng vô cùng hạnh phúc, những chuyện khác không còn quan trọng nữa!

Tuy cậu biết ba mẹ cậu bảo vệ cậu rất cẩn thận, nhưng cậu vẫn biết tất cả những người song tính đều bị ba mẹ vứt bỏ, thậm chí có thể bị giết chết, nếu họ được ba mẹ miễn cưỡng giữ lại thì cũng sẽ bị bỏ mặc hoặc vắng vẻ.

Nhưng ba mẹ cậu lại không như thế, cho nên trong thâm tâm cậu thật sự cảm tạ hai người, vô luận thế nào ba mẹ vẫn là hai người cậu yêu nhất trên đời này!

Hết chương 13.

Chú thích

*tinh tinh: đây là cách nói dễ thương, tinh gì thì mấy bạn tự hiểu:)))

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN