Sếp Tôi Là Một Kẻ Cuồng Yêu
Chương 93
Edit&Beta: VyVy
…
Dư Phiêu Phiêu lại nói chuyện trong chốc lát, nhưng dưới lời nói ngàn chuyển trăm lần của cô, Trương Vy Vy vẫn cự tuyệt không thừa nhận tình một đêm có liên quan đến Dương Văn.
Khẳng định, Dương Văn chỉ là sau đó khuyến khích cô ta đừng bỏ qua cho người đàn ông tốt như Dư Hàng.
Vì thế, Dư Phiêu Phiêu cũng không tiếp tục xuống tay từ Trương Vy Vy nữa.
Sau đó, cô và Phương Chu Diêu đạp xe trở về nhà Dư Hàng, hai người chuẩn bị ở nhà chờ Dư Hàng.
Dư Phiêu Phiêu hàng ngày nấu cơm tối, Phương Chu Diêu ở một bên đánh cho cô, lúc này trong miệng hai người còn tán gẫu chuyện tình một đêm của Dư Hàng, Trương Vy Vy, cùng với cây gậy quấy phân bất thình lượt này của Dương Văn.
Dù sao Phương Chu Diêu cũng càng nghĩ càng lo lắng, bởi vì học kỳ này bắt đầu, chuyện hôn lễ của Phương Viện Viện và Dương Văn dần dần được đưa lên lịch trình.
Phương Chu Diêu đều tùy tiện hai người bọn họ kết hôn, nào biết được, hiện tại đột nhiên nháo ra một sự thật như vậy.
Tuy rằng nói chi tiết bên trong chuyện này, Phương Chu Diêu và Dư Phiêu Phiêu đều không rõ ràng lắm, nhưng hai người có thể xác định chính là, Dương Văn Xác quả thật có động tay động chân ở bên trong.
Chuyện Phương Viện Viện và Dư Hàng ly hôn, cho dù nguyên nhân lớn là do Trương Vy Vy, nhưng cũng khẳng định có một phần công lao của Dương Văn.
Chủ đề hôn nhân của ba mẹ, hai người vẫn trò chuyện cho đến khi cơm xong, Dư Hàng về nhà…
“Ai, Hôm nay Chu Diêu cũng ở đây.” Dư Hàng hưng trí bừng bừng vào phòng, đặt cặp ở trên tủ giày huyền quan, kết quả hắn vừa đến phòng ăn, liền đối diện với hai đứa nhỏ vẻ mặt nghiêm túc nhìn chằm chằm vào ông.
Nhất thời, thân thể Dư Hàng cứng đờ, “Lại… Có chuyện gì vậy?”
Ông không thân mật với Trương Vy Vy, vì sao vẻ mặt thẩm vấn phạm nhân nhìn chằm chằm ông?
“Ba, ngồi xuống ăn cơm, vừa họp.” Dư Phiêu Phiêu ra lệnh một tiếng, cơm chiều một nhà ba người liền ngồi xuống bắt đầu.
Dư Hàng thật sự không thích loại bầu không khí vừa ăn cơm, vừa họp.
Mỗi lần tổ chức loại hội nghị gia đình này, làm người lớn ông đều là một bên bị Dư Phiêu Phiêu chỉ trích, khiến ông cảm thấy rất mất mặt.
Nhưng mà, khuê nữ muốn họp, ông cũng không có biện pháp a.
“Ba, hôm nay con và Chu Diêu nghe được một chuyện rất bất ngờ từ Trương Vy Vy…”
Chợt, Dư Phiêu Phiêu liền đem chuyện Trương Vy Vy nói ra trong miệng hôm nay có liên quan đến Dương Văn nói cho Dư Hàng.
Nghe xong việc này, biểu tình Dư Hàng ngưng đọng trong chốc lát, nhưng một lát sau, ông lại trầm trầm thở dài một hơi, “Dương Văn nọ, lúc học đại học đã thích Viện Viện. Hắn đuổi theo Viện Viện 3 năm, kết quả Viện Viện quay đầu liền cùng ba mới quen biết nửa năm. Ba biết hắn vẫn không phục, cho nên mới thấy khâu cắm kim, thừa dịp ba phạm sai lầm, vắt hết óc muốn cướp Viện Viện…” Ngữ khí Dư Hàng nghe cũng không phấn khởi, cũng không kích động, thậm chí không có cảm xúc tức giận.
Dư Phiêu Phiêu có chút không thể lý giải, “Ba, ba không tức giận sao?”
Dư Hàng lại thở dài một tiếng, không nhanh không chậm nói: “Ba biết.”
Dư Phiêu Phiêu hỏi: “Ba có biết Dương Văn và Trương Vy Vy liên thủ tính kế không?”
“Không phải cái này.” Dư Hàng phủ nhận, tỉ mỉ giải thích: “Ba biết, khoảng thời gian đó khi ba cãi nhau với mẹ Chu Diêu, Dương Văn cũng đã nhân cơ hội cắm vào. Khoảng thời gian mẹ Chu Diêu, tan tầm không ngồi xe của ba, mỗi đêm đều là Dương Văn lái xe đưa về. Ba đều nhìn thấy. Cho nên ba và mẹ Chu Diêu ly hôn, ở giữa có một tay Dương Văn, ba biết.”
(Thấy thương ba Dư ghê :(( )
Cho nên, ngày Dư Hàng và Phương Viện Viện ly hôn, cũng là Dương Văn lái xe tới đón Phương Viện Viện.
Dương Văn thấy khâu kim là thiếu đạo đức, nhưng Phương Viện Viện cũng không cự tuyệt Dương Văn, bởi vậy, Dư Hàng mới lựa chọn buông bỏ cuộc hôn nhân này.
Chuyện này, Dư Hàng đầu tiên trách chính là tình một đêm của mình, sau đó đều là phản ứng dây chuyền, trách nhiệm ngọn nguồn cũng do ông cho nên ông cũng không trách được người khác.
“Được rồi, vậy trong hôn nhân chèn vào trước không nói. Ba, vậy ba có từng tưởng tượng qua, có lẽ tình một đêm cũng là bút tích của Dương Văn không?”
Dư Phiêu Phiêu đưa ra ý tưởng lớn mật, “Ba hồi tưởng lại một chút, tình một đêm cùng Dương Văn có liên quan hay không? Có lẽ nó có liên quan?”
“Cái này…” Dư Hàng suy nghĩ sâu một lát, “Chuyện này không có liên quan đi. Ba đi công tác cũng không phải là nói chuyện làm ăn với hắn ta, hơn nữa, lần đó ba đi công tác cũng không tiếp xúc với hắn, cũng không phải đi thành phố của hắn.”
Dư Phiêu Phiêu hỏi: “Thật sự không? Không có gì cả sao?”
Dư Hàng xác định gật đầu, “Không có.”
“Được rồi.” Ý tưởng của Dư Phiêu Phiêu đã bị phá vỡ.
Trương Vy Vy không thừa nhận tình một đêm có liên quan đến Dương Văn, Dư Hàng cũng có ý như vậy.
Vậy có lẽ, tình một đêm không phải do Dương Văn thiết kế.
Nhưng bỏ qua tình một đêm, Trương Vy Vy ở một mức độ nào đó mà nói, nhất định là quân cờ của Dương Văn.
Dương Văn khẳng định cũng là từ đâu biết được sự tích tình một đêm của Dư Hàng và Trương Vy Vy, cho nên nhúng tay vào.
Dư Phiêu Phiêu lại tưởng tượng, cuộc hôn nhân của Dương Văn chèn vào Dư Hàng khẳng định là hậu kỳ.
Giai đoạn trước, hành động của Trương Vy Vy khẳng định có một tay hắn.
Chỉ bất quá, Dư Hàng nơi này hỏi không ra cái gì…
Dư Hàng chính là đầu của một tế bào thần kinh, đơn giản không được.
…
Sau bữa tối, Phương Chu Diêu về nhà.
Dư Phiêu Phiêu bên này không hỏi ra nguyên nhân, cho nên, cô bảo Phương Chu Diêu trở về Phương Viện Viện bên kia hỏi.
Chuyện này, biết rõ nhất khẳng định là Dương Văn.
Dư Phiêu Phiêu kết luận, Trương Vy Vy cũng chỉ biết một chút tình huống như vậy.
Tuy nhiên, Dương Văn chắc chắn sẽ không để lộ bí mật này.
Cho nên, đây là rất khó dò xét.
Buổi tối khi Phương Chu Diêu về đến nhà, Phương Viện Viện đang bưng quyển sổ làm việc trong phòng khách, giống như vừa làm việc, vừa chờ anh trở về.
Thấy anh vừa trở về, Phương Viện Viện cười gọi anh đến bên cạnh, “Chu Diêu, lại đây xem một chút.”
Phương Chu Diêu đi về phía Phương Viện Viện ngồi xuống bên cạnh bà.
Trên máy tính của Phương Viện Viện cho thấy đơn xin chuyển công tác, Phương Viện Viện đang chuẩn bị xin chuyển công tác đến tòa soạn tạp chí liễu thành phố.
Bởi vì bên kia sắp thành lập một tòa soạn tạp chí mới, cần một lãnh đạo cao tầng đi chống đỡ thị trường bên kia.
Chỉ cần có một lãnh đạo đi qua bên kia, sẽ là tổng biên tập của tạp chí bên kia, chẳng khác nào thăng chức.
Nhưng mà, cũng chẳng khác nào trực tiếp định canh ở nơi đó.
Phương Viện Viện luôn luôn rất mạnh mẽ trong sự nghiệp, vì vậy, cơ hội chuyển nhượng này bà có thể tranh thủ, rất hạnh phúc.
Chỉ có điều…
“Mẹ xin chuyển công tác, nếu thông qua, nửa năm sau hẳn là sẽ chuyển đến liễu thị làm việc. Nhà chú Dương Văn con ở Liễu Thị, mẹ có thể trực tiếp chuyển đến nhà hắn ở, hết thảy đều rất vừa vặn. Bất quá, vẫn phải hỏi con một chút…”
Phương Viện Viện cười nhìn về phía Phương Chu Diêu, “Con muốn tiếp tục ở lại chỗ này sao? Hay là cùng mẹ đi Liễu Thị? Nếu con ở lại đây, hãy ở nhà ba con, mẹ không sao.”
“Không được, mẹ không thể đi!” Biểu tình của Phương Chu Diêu lúc này rất kém cỏi, trực tiếp thẳng miệng phủ quyết cô, khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy lo lắng.
“Có chuyện gì vậy? Sao lại sốt ruột?”
Phương Viện Viện buồn cười nhìn anh, đưa tay vỗ vỗ bả vai anh, “Không vội không vội, mẹ đang thương lượng với con, con có ý kiến gì cũng có thể nói.”
“Mẹ không thể đi Liễu Thị! Không thể ở cùng với Dương Văn!”
Phương Chu Diêu vội vàng nói, “Không được a, con không muốn để hai người kết hôn! Hãy suy nghĩ về nó một lần nữa!”
Phương Viện Viện sững sờ: “Hả?”
…
VyVy: Bắt đầu chăm chỉ :)))
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!