Ship CP Showbiz Rồi Hot Hòn Họt - Chương 20
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
42


Ship CP Showbiz Rồi Hot Hòn Họt


Chương 20


Trông thấy Thời Chí, ai nấy trong phòng đều sửng sốt, vẫn là Lâm Hưng lấy lại bình tĩnh nhanh nhất, cất lời mời người vào trong.

Miêu Y Y kéo cánh tay Tiết Lam, thấp giọng thì thào: “Trời đất ơi, là Thời Chí thật nè, tổ chương trình của tụi mình có đức có tài gì vậy chứ?”

Tổ chương trình: “……….”

Đừng tưởng cô nhỏ tiếng là tụi này không nghe thấy nhá!

Tiết Lam cũng có chút ngơ luôn. Hôm qua trong group đâu có nghe Thời Chí nói là muốn tham gia chương trình đâu ta?

Éc….Lẽ nào do cô với Thịnh Lâm chí chóe nên anh mới luôn không có cơ hội lên tiếng?

Tiết Lam cúi đầu nhớ lại tình hình hôm qua, cảm thấy khả năng này siêu cao. Chẳng qua cô cho rằng chủ yếu là do Thịnh Lâm ồn vãi cả hồn!

Mà lúc này, bình luận cũng chi chít dày đặc bay đầy màn hình: Mọe kiếp!

Không phải bảo Thời Chí không tham gia các chương trình giải trí à? Là mắt họ mù rồi hay là Thời Chí đi nhầm chỗ thế?

[Ultr, là Thời Chí hả, là Thời Chí mà chỉ trong phim điện ảnh truyền hình mới có thể thấy đó hả]

[Tổ chương trình có tài đức gì mà có thể mời được Thời Chí tham gia show thế!]

[Hiếu kỳ mà thôi, là điều gì có thể khiến một Thời Chí trước giờ không tham gia show giải trí tới vậy, không phải là vì Tiết Lam đấy chứ, không phải hai người vừa mới hợp tác ư]

[Dám lắm á, mị nghe nói trong phim hai người có cảnh tình cảm, đây là phim giả tình thật hỉ?]

Lúc này, fan của Thời Chí cũng nghe tin liền tức tốc xông tới, trông thấy đúng là chính chủ nhà mình, tức thì phát cuồng.

[Mèng ơi, mới rồi nghe phong phanh vẫn không tin, ôm tâm trạng tới hóng thử không ngờ thật sự là Thời Chí]

[Chời ơi, thần tượng phật hệ nhà tui vậy mà lại chủ động đi sale ròi, dẫy đành đạch aaa]

[Oaoaoaoa, mị cảm động qué, only Chí hôm nay ăn mừng năm mới]

[Lầu trên chú ý lời lẽ ngôn từ của mấy người, phim giả tình thật cái méo gì, bảo bối nhà chúng tôi quay bao nhiêu phim, trong phim ngoài phim đều phân biệt rạch ròi]

[Cái lùm mía, mấy lời phim giả tình thật kia của lầu trên chắc chắn là thủy quân do con ả họ Tiết mua, thấy bảo bối nhà tao lương thiện nên muốn bú fame đây mà]

[Không  sai, chính chủ nhà tao ánh mắt rất cao, cái thứ bình hoa éo có gì ngoài gương mặt Tiết Lam kia, nếu Thời Chí có thể nhìn trúng Tiết Lam, vậy tao trực tiếp ăn c*t]

[Chị em ơi, mị phát hiện nón trên đầu Thời Chí hình như trông hơi quen quen, có phải trước đây từng đội rồi không]

[Không có, sao trước nay tui chưa từng thấy]

[Không phải, tui cũng thấy quen quen, hình như gần đây từng thấy ở đâu rồi, chờ chút, để tui si nghĩ ]

………..

Thời Chí vào phòng, thay giày rồi quét mắt nhìn xung quanh một lượt, khẽ gật đầu với mọi người: “Xin lỗi tôi tới hơi muộn, đã phiền mọi người phải đợi rồi.”

Anh vốn định tới trước giờ cơm tối, nhưng bởi vì máy bay bị delay nên tới muộn.

“Không sao không sao, tổ đạo diễn có nói với tụi anh rồi, máy bay trễ cũng là chuyện bình thường.” Lâm Hưng vội cười ha ha đáp.

Trước đây anh từng có cơ hội hợp tác với Thời Chí một lần ở lễ trao giải nên giữa hai người cũng coi như quen biết.

Lâm Hưng lại giới thiệu những người khác trong phòng cho anh làm quen, trên mặt Thời Chí từ đầu chí cuối vẫn giữ nụ cười nhẹ bình đạm, không nhìn ra có bất cứ thay đổi gì, chính là kiểu cười mỉm xã giao tiêu chuẩn.

Tới Tiết Lam, nụ cười trên mặt anh rõ ràng sâu hơn một chút: “Không ngờ nhanh như vậy lại gặp nhau rồi.”

Tiết Lam ngớ ra, đang quay chương trình nên cô cũng không có biểu hiện thân quen gì đặc biệt với Thời Chí, chỉ cười đáp lại: “Đúng vậy, tôi cũng không ngờ sẽ nhanh như thế, vốn còn tưởng phải tới lúc tuyên truyền phim thì mới có thể gặp đấy.”

Thời Chí cười cười, không đáp lại.

Tiết Lam lại hỏi: “Đúng rồi, chắc anh vẫn chưa ăn cơm tối nhỉ, có muốn ăn gì không?”

Trên khóe miệng Thời Chí là ý cười nhẹ nhàng: “À, tôi thấy mì cán tay hôm qua của mọi người khá ngon, nếu không phiền, tôi muốn nếm thử.”

Thế này thì có gì phiền phức đâu chứ, Tiết Lam tìm tổ tiết mục đổi một ít bột mì rồi đi thẳng vào phòng bếp chuẩn bị, không lâu sau, Thời Chí cũng vào theo.

Thời Chí hỏi: “Có gì mà tôi có thể giúp được không?”

Tiết Lam xua xua tay, “Không sao, không phiền gì cả, tôi tự mình làm được, anh ra ngoài trò chuyện ca hát với mọi người đi.”

Thời Chí lắc đầu, kiên quyết muốn ở lại giúp. Tiết Lam hết cách nên chỉ có thể để anh đem cà chua rửa sạch rồi cắt miếng, để lát nữa làm trứng cà chua ăn kèm thì dùng.

Không gian trong phòng bếp không lớn, camera man xách theo máy quay vào cũng không tiện, vì vậy tổ đạo diễn lắp mấy camera ở góc tường phòng bếp, như vậy quay lấy toàn cảnh trái lại cũng khá tiện.

Hai người không ai nói gì, ai bận việc người nấy. Phòng livestream được chia ra riêng biệt, trong bình luận, mọi người nhao nhao biểu thị mình đang xem kịch câm, cũng có một vài quần chúng cảm thấy chán nên thoát ra, tới phòng livestream của phòng khách.

Đương nhiên, fan only Chí của Thời Chí chắc chắn phải ở lại, ngoại trừ để đắm đuối ngắm mỹ nhan thịnh thế của chính chủ nhà mình thì mục đích khác chính là canh chừng Tiết Lam sinh sự.

[Hahaha, bảo bối nhà mềnh sao lại tốt bụng thế này, sao phải vào giúp cơ chứ ]

[Ca ca được dạy dỗ tốt quá, nói gì đi nữa thì Tiết Lam cũng là vào chuẩn bị cơm tối cho anh ấy, anh ấy không giúp thì chắc chắn sẽ áy náy]

[Coi như Tiết Lam cũng thức thời, không nhân cơ hội đu đeo, bằng không tui phải xé xác]

[Oa oa oa, ca ca của chúng ta sao lại đẹp trai dữ thần vậy trời, thiệt là ba trăm sáu mươi độ không góc chết, ƯU TÚ]

[Đương nhiên rồi, đây chính là gương mặt chấp cả màn hình lớn, tất nhiên là ưu tú]

Thật ra Tiết Lam có không ít lời muốn hỏi Thời Chí, đáng tiếc là vì trước ở trước ống kính nên cũng chỉ có thể giả điên.

Hai người bận rộn một lúc, một bát mì cán tay ăn kèm với cà chua trứng cuối cùng ra lò, Tiết Lam vừa định bưng ra phòng khách giúp Thời Chí thì đã bị anh ngăn lại.

“Để tôi làm cho.”

Thời Chí bưng bát mì đi ra, Tiết Lam theo sau lưng anh, giúp anh cầm đũa.

Hai người vừa ra ngoài thì những người khác trong phòng khách cũng vây tới.

“Chính là mùi vị này, không được, em ngửi thấy thì lại đói rồi.” Dịch Phi Phàm đáng thương sụt sùi nói.

Thẩm Lãng cũng gật gật đầu, thèm thuồng nhìn mì trong tay Thời Chí.

Miêu Y Y cũng không cam lòng tụt lại phía sau: “Đúng vậy, Lam Lam chính là dùng bát mì này thu phục bao tử của em, sơn hào hải vị có ngon đi nữa nhưng trong lòng em cũng không bằng bát mì này!”

Nhìn phản ứng của ba người họ, Tiết Lam không khỏi cảm thấy buồn cười. Làm gì khoa trương như họ nói chứ, đoán chừng là vẫn ghim những lời Khổng Linh Nhi nói lúc trưa nên hiện giờ cố ý giành lại chính nghĩa cho cô đây mà.

Khổng Linh Nhi cũng không ngốc, sắc mặt nháy mắt không tốt, “Vậy sao, thế tôi cũng nếm thử.”

Dứt lời, cô ta trực tiếp nhìn về phía Tiết Lam, dụng ý hết sức rõ ràng, đây là bảo Tiết Lam lại đi nấu cho cô ta một phần.

Tiết Lam bị thái độ như lẽ đương nhiên này của Khổng Linh Nhi chọc giận, nhưng không thể trực tiếp sinh sự, vì vậy cô chỉ làm như chẳng nghe thấy gì, tựa như đứa ngốc, coi như cô ta không tồn tại là được.

“Thời Chí, anh mau ăn đi, kẻo lát nữa mì trương hết.” Tiết Lam cười nói.

“Được.” Thời Chí gật đầu, sau đó lập tức cầm đũa lên bắt đầu ăn.

Lâm Hưng thấy bầu không khí có vẻ gượng gạo thì chỉ có thể đứng ra xoa dịu: “Buổi trưa chúng ta vẫn còn một ít cơm, tài nấu ăn của anh cũng ổn, hay là để anh làm cơm chiên trứng nhé.”

Thấy mình bị Tiết Lam phớt lờ như vậy, Khổng Linh Nhi sao có thể thuận theo bậc thang mà Lâm Hưng bày sẵn để trèo xuống cơ chứ, chỉ thấy cô ta vẫn tiếp tục kiên quyết nói: “Tiết Lam, tôi nói rồi, tôi cũng muốn ăn!”

Miêu Y Y vừa thấy chị em tốt của mình bị bắt nạt thì liền không vui, đang chuẩn bị đốp lại thì bị Tiết Lam ngăn cản.

Tiết Lam liếc Khổng Linh Nhi một cái, thản nhiên nói: “Cô muốn ăn là chuyện của cô, nói với tôi làm gì, tôi cũng đâu phải mẹ cô.”

Cmn, Tiết Lam cô đây cũng lười làm bộ rồi. Vốn không muốn trực tiếp xé rách mặt nhau nhưng thế này là bị người ta gọi đích danh ngồi lên đầu, nếu còn có thể tiếp tục nhịn, vậy chẳng phải là cô trở thành ninja rùa luôn rồi à!

Ghi hình chương trình, đặc biệt là với chương trình trực tiếp thế này, đụng phải kiểu người ngốc nghếch tự cho mình là cái rốn của vũ trụ như Khổng Linh Nhi cũng thật mệt mỏi. Cô ta thế này, tóm lại cảm thấy hơi hâm hâm.

Không khí trong phòng nháy mắt trở nên ngượng nghịu, Lý Gia Dương đã cố gắng kéo Khổng Linh Nhi nhưng cô ta vẫn luôn quen thói kiêu ngạo, căn bản khuyên không được.

So sánh với khung cảnh im ắng tại hiện trường thì khu bình luận trái lại nháy mắt đã trở nên điên cuồng.

[Mọe nó, Khổng Linh Nhi này đầu óc có vấn đề đúng không, giọng điệu ra vẻ ta đây thế này, Tiết Lam nhà người ta thiếu nợ mụ ấy chắc]

[Mặc dù không thích Tiết Lam nhưng chuyện này tui cảm thấy bả chặt đẹp lắm]

[Khổng Linh Nhi cũng là sinh vật hiếm lạ, bộ tưởng cả thế giới này đều là má mình chắc, đều sẽ chiều chuộng con mẻ]

[Mọi người ai cũng đều tới tham gia chương trình, có ai cao quý hơn ai chỗ nào đâu, dựa vào cái gì cô ta có thể khua tay múa chân với người khác]

[Khổng Linh Nhi này là ai vậy, trước đây căn bản chưa từng nghe qua. EQ thấp thế này, chẳng trách flop thế]

[Đúng đó, học hỏi Thời Chí người ta đi, trước khi làm phiền người khác đều sẽ lễ phép hỏi người ta có tiện hay không]

[Mọe, não tàn hằng năm thì luôn có, nhưng sao năm nay đặc biệt nhiều!]

[Bậc cửa showbiz thấp dữ dzậy chèn, yêu ma quỷ quái gì cũng có thể vào được ư]

[Hết cách, ai bảo gia cảnh nhà người ta cực tốt cơ chứ, nghe đâu cô ta quay phim đều mang theo tiền của vào đoàn]

[Thiệt là mất mặt mà, buổi trưa còn nói tài nấu nướng của Lam Lam nhà mị chẳng ra gì, bây giờ lại mặt dày đòi ăn, đúng là độc lạ méo ai làm được]

……

Comment trong khu bình luận lần này chưa bao giờ nhất trí đến vậy, đều đang mắng Khổng Linh Nhi; thi thoảng cũng có fan của Khổng Linh Nhi đứng ra giải thích đôi câu cho cô ta nhưng đều bị những người khác vặn lại cho tắt đài.

Tổ đạo diễn ở sau máy quay trông thấy cũng nhíu chặt mày, tình hình thế này đã được xem như sự cố khi live rồi.

Mới rồi nhân viên chương trình nhận được điện thoại của quản lý Khổng Linh Nhi, bảo họ nhanh chóng xử lý, còn nói không thể vì chương trình của họ mà để danh tiếng Khổng Linh Nhi xuống dốc.

Tổ đạo diễn tức đến nỗi suýt nữa thì mắng thành tiếng. Cái quái gì gọi là chương trình của họ làm danh tiếng Khổng Linh Nhi trượt dốc cơ chứ?

Lẽ nào không phải cô ta tự mình gây ra, còn muốn tổ chương trình họ gánh tội?

Chẳng qua cứ giằng co thế này mãi cũng không phải cách, họ chỉ có thể bị cưỡng ép đổi hướng ống kính máy livestream, để các khách mời có chút thời gian hòa hoãn.

Nhưng tổng đạo diễn vì để ngăn ngừa vạn nhất, ống kính ghi hình phụ bên cạnh vẫn không chuyển hướng.

Sau khi các khách mời tắt mic trên người, mọi người cũng lười giả vờ, sắc mặt nháy mắt đanh lại.

Tâm tình Lý Gia Dương lúc này cũng rất kém. Anh ta cảm thấy Tiết Lam cố ý, chắc chắn là không cam tâm khi bị anh ta đá cho nên mới nhân cơ hội “chơi” anh ta.

Theo như Lý Gia Dương, nếu như Khổng Linh đã muốn ăn mì, vậy cô đi làm thêm một phần là được rồi. Nếu không phải cô lắm chuyện thì bây giờ cũng chẳng xảy ra cục diện thế này.

Lý Gia Dương vừa nghĩ vậy thì hằn học trừng Tiết Lam một cái, ý tứ cảnh cáo hết sức rõ ràng.

Tiết Lam lập tức giận đến bật cười. Được lắm, tên sở khanh này còn dám trừng cô, cô không phải chính chủ, chỉ cần một ánh mắt cảnh cáo của hắn ta thì sẽ ngoan ngoãn thu mình.

Vì vậy, Tiết Lam không chút tránh né hung dữ lườm lại, không phải là trừng mắt à, WHO sợ WHO.

Có lẽ Lý Gia Dương không ngờ Tiết Lam sẽ liếc lại mình, nét mặt đơ ra, kế đó đáy mắt lướt qua một tia âm hiểm.

Thời Chí ngồi cạnh Tiết Lam, thuận theo tầm mắt cô nhìn qua, đúng lúc trông thấy ánh mắt của Lý Gia Dương thì theo phản xạ hướng về trước che chắn cho Tiết Lam, sau đó, lạnh lùng nhìn Lý Gia Dương.

Tổng đạo diễn đi ngang qua vừa hay chú ý thấy ánh mắt kiện cáo, tố tụng qua lại giữa ba người Tiết Lam.

Ông thầm suy nghĩ. Trước đó còn thấy kỳ lạ, lúc trước khi tổ chương trình của họ mời Thời Chí, rõ ràng đã bị quản lý của anh từ chối, sao hôm qua lại đột nhiên nhận lời, lẽ nào là vì Tiết Lam?

Hiện tại của Lý Gia Dương cũng chấn kinh, hình như anh ta cũng không ngờ Thời Chí lại ra mặt vì Tiết Lam!

Hơn nữa, hôm nay kể từ lúc anh ta bước vào sân thì hiểu biết không ngừng được đổi mới,  dù thế nào cũng không ngờ được quả trứng thối Tiết Lam vậy mà lại ở chung khá tốt với các khách mời khác.

Ngay cả nam nghệ sĩ là thần tượng có lưu lượng như Thẩm Lãng cũng không có ý chủ động vạch rõ ranh giới với Tiết Lam, hơn nữa còn có ý âm thầm che chở cô, đúng là quái lạ.

Hiện tại mỗi người mỗi cảm xúc, ai cũng không lên tiếng trước, nhưng chuyên gia gây sự Khổng Linh Nhi ấy vậy mà lại tiên phong làm loạn, “Chương trình của mấy người đối xử với khách mời như vậy sao, tôi ngay cả quyền ăn mì cũng không có à?”

Miêu Y Y tức thì nổi nóng, “Ùi, bị gì vậy, chỉ có mình chị là khách mời còn tụi tôi lẽ nào không phải khách mời chắc. Chị muốn ăn mì có ai cản chị à, chị không có tay hay là không có chân, thiệt tưởng tụi tôi là người làm nhà chị hả.”

Thẩm Lãng không muốn dây dưa với Khổng Linh Nhi, trực tiếp hỏi thẳng tổ đạo diễn: “Tôi nhớ chương trình không quy định vai trò của mỗi khách mời, là Tiết Lam thấy chúng tôi không biết nấu cơm nên hai ngày qua mới chủ động nhận lãnh phòng bếp, chúng ta không thể coi đó là lẽ đương nhiên.”

Lâm Hưng đồng ý gật đầu, thái độ cũng hết sức rõ ràng.

Dịch Phi Phàm cũng lên tiếng: “Không thể để chị Lam nấu cơm. Em cũng biết làm cơm chiên trứng, ngày mai em cũng nấu cho mọi người ăn.”

Nhìn phản ứng của mấy người Thẩm Lãng, tổng đạo diễn nhịn không được đỡ trán. Mấy người này đang làm gì vậy, cứ như thể ông ấy sắp ăn thịt Tiết Lam không bằng.

Ông là người không biết điều vậy ư? Còn nữa, trải qua hai ngày sống chung với Tiết Lam, tổng đạo diễn cũng rất thích tính cách của cô.

Càng đừng nói Tiết Lam còn rất “hút”, có cô ra sức mang lại nhiều lượng người xem thế này cho chương trình, ông cũng không thể qua cầu rút ván, ăn cháo đá bát. Dù sao người có mắt đều có thể thấy chuyện này căn bản không thể trách Tiết Lam.

Nhưng tổng đạo diễn cũng có cái khó của mình. Khổng Linh Nhi cũng không thể nào dễ dàng đắc tội, dù sao một phần khoản tài trợ của chương trình là từ công ty của gia đình Khổng Linh Nhi.

Khổng Linh Nhi thấy ai ai cũng đều đang che chở Tiết Lam thì không khỏi hùng hổ hăm dọa: “Đạo diễn Ngô, nhà đầu tư và tài trợ bỏ vào nhiều tiền như vậy chính là để các người làm chương trình thế này?”

Tổng đạo diễn họ Ngô, nghe vậy sắc mặt lập tức đen thùi. Có thể bởi vì làm đạo diễn show giải trí nên đạo diễn Ngô bình thường gặp ai cũng vui vui vẻ vẻ, đây là lần đầu tiên mọi người trông thấy ông nổi cáu.

Khổng Linh Nhi không có đầu óc, nhưng Lý Gia Dương thì có. Anh ta thấy Khổng Linh Nhi vậy mà uy hiếp tổ đạo diễn trước mặt bao người thì biết không ổn rồi, vội vàng kéo Khổng Linh Nhi lại.

“Đạo diễn Ngô, chuyện này là do Linh Nhi xốc nổi, tôi thay em ấy xin lỗi mọi người. Hôm nay Linh Nhi cũng mệt rồi nên mới nóng tính như vậy, tôi trước dẫn em ấy đi, phần tiếp của chương trình chúng tôi trước mắt sẽ không ghi hình nữa, được không ạ?” Lý Gia Dương mỉm cười thỏa thuận với đạo diễn Ngô.

Đạo diễn Ngô lúc này đến mắt cũng lười liếc Khổng Linh Nhi lấy một cái, ông sợ mình bị tức chết, vì vậy nhấc tay ra hiệu để hai người họ rời đi.

Lại nói, phía phòng livestream hiện giờ ủm tỏi, bọn họ cũng không thể nào chậm trễ. Dù sao với trạng thái của Khổng Linh Nhi, có ghi hình tiếp thì cũng không biết sẽ lại gây ra chuyện gì nữa.

Lý Gia Dương kéo Khổng Linh Nhi rời đi, Khổng Linh Nhi ban đầu còn không đồng ý, nhưng không biết Lý Gia Dương nói gì với cô ta mà lúc này cô ta mới không tình không nguyện ra ngoài.

Hai tay Tiết Lam ôm ngực, lặng lẽ nhìn Lý Gia Dương giống như một đứa cháu dỗ dành Khổng Linh Nhi thì không khỏi cười nhạt một tiếng, nhưng ai ngờ cô vừa quay đầu thì chạm phải ánh mắt đầy thâm ý của Thời Chí.

Ù uây, không phải anh ấy đang thay thằng oắt Thịnh Lâm giám sát cô đấy chứ, dù gì hôm qua ở trong group cô đã đồng ý tuyệt đối sẽ không liếc nhìn đứa cháu đó.

Mặc dù ý định ban đầu của cô chỉ là muốn hóng chuyện cười của Lý Gia Dương, nhưng Tiết Lam cũng có chút chột dạ, vì vậy cô hướng về phía Thời Chí cười cười lấy lòng, liên tục tránh né ánh mắt anh.

Cứ thế đại khái giằng co hết mười mấy phút, ống kính livestream vẫn luôn chĩa ra màn đêm bên ngoài nhưng quần chúng trong phòng livestream chẳng những không giảm bớt, trái lại còn tăng thêm không ít.

[Chuyện méo gì vậy, còn livestream không thế, sao ống kính tối thui vậy nè]

[Lầu trên mới tới đấy à, vừa rồi các khách mời cãi nhau, chương trình bị buộc phải gián đoạn, tụi này cũng đang chờ đây]

[Nghe nói Khổng Linh Nhi và Tiết Lam choảng nhau nên chạy tới hóng hớt, có bà con nào tốt bụng kể giùm một tiếng, thiệt không dzạ?]

[Quánh nhau thì chưa tới mức ấy, chỉ là cả ai không ưa nhau nên livestream bị gián đoạn ấy mà]

[Tổ chương trình làm người đeeeee, tụi tui muốn xem hai người battle, mau quay ống kính qua, ông mày muốn xem]

[Mau trả lại ống kính, có cái gì mà vip tôn quý như tụi này không thể xem chứ ]

………..

Lúc ống kính được chuyển về thì nhóm Tiết Lam đã một lần nữa đều đeo mic lên.

Người trong tổ đạo diễn lấy lý do Khổng Linh Nhi không khỏe, qua loa giải thích Khổng Linh Nhi và Lý Gia Dương vì sao tạm thời dừng ghi hình chương trình, cũng coi như đưa ra một cái cớ cho quần chúng đang xem.

Giải thích lấy lệ thế này, bà con đang xem livestream rõ ràng không tin.

[Hứ, coi quần chúng tụi tui là đám ngốc chắc, không khỏe á? Mới rồi lúc cô ta hất cằm lên mặt làm khó người khác, sao không thấy cô ta có chỗ nào không khỏe đi]

[Mặc kệ thế nào nhưng cách xử lý như vậy của tổ chương trình cũng coi như có thể miễn cưỡng chấp nhận, ít nhất không cúi đầu trước tư bản]

[Cũng phải, có điều tui cảm thấy tổ chương trình cũng bó tay rồi. Mấy bà không thấy mới rồi lúc Khổng Linh Nhi khó dễ Tiết Lam, mấy vị khách mời kia đều có ý âm thầm che chở Tiết Lam à]

[Tui cũng phát hiện vừa rồi Thời Chí mặc dù vẫn luôn ăn mì nhưng hình như anh ấy cũng vẫn luôn chắn ở đằng trước Tiết Lam]

[Ultr, thì ra không phải có mình tui phát hiện, quan hệ giữa Thời Chí và Tiết Lam hình như thật sự không phải bình thường, Tiết Lam bảo mau ăn mì đừng để trương, sau đó Thời Chí liền ngoan ngoãn ngồi ăn]

[Mọe nó, hình như đúng là vậy thật. Quan hệ giữa hai người dường như thật sự khá tốt, ít nhất Thời Chí vẫn luôn chưa từng né tránh Tiết Lam. Bà con đừng quên, hồi mới ghi hình Thẩm Lãng đều hữu tình hay vô ý mà bảo trì khoảng cách với Tiết Lam á]

[Đệch, sức tưởng tượng của lầu trên phong phú vl, Thời Chí nhà tụi tôi chỉ là lịch sự, méo có quan hệ gì không phải bình thường]

[Đừng có đem sự tốt bụng của ca ca nhà tụi này ra làm lý do trắng trợn như vậy cho mấy người, cmm Tiết Lam, đừng mong đeo bám ca ca nhà tao]

…………….

Nhóm only Chí vùng lên chiến đấu, toàn bộ phòng livestream nháy mắt bị công chiếm.

Lúc này, cp fan của [Thịnh Thời Thiên Hạ] cũng nghe tin nên chạy tới, sau khi đọc được bình luận thì lập tức tham gia chiến trường.

[Thời Chí là của Thịnh Lâm, không đội trời chung với kẻ crack cp của mị]

[Thịnh Thời Thiên Hạ là thật, không chấp nhận bất kỳ phản bác nào]

[Tiết Lam là ai thế, Thời Chí và Thịnh Lâm mới là một cặp trời sinh]

[Cmn, Tiết Lam bà có thôi chưa hả, hai ngày trước còn tung tin với Thịnh Lâm, hôm nay lại mờ mờ ám ám với Thời Chí. Đệch, bà có thù với Thiên nhân tụi tui hả]

[Éc, chị em eeee, lẽ nào mọi người không nghĩ tới một khả năng sao, cả Thịnh Lâm và Thời Chí vậy mà đều không né tránh Tiết Lam, đây không phải là ngầm định hai người họ thật ra mới là một cặp, cp chúng ta ship is realllll]

Khổng Linh Nhi và Lý Gia Dương rời đi nhưng chương trình vẫn phải tiếp tục ghi hình, hơn nữa còn cần phải nghĩ cách tạo ra tiếng cười mới được, như vậy mới có thể áp chế được bão tố ngứa mắt nhau vừa rồi.

Vì vậy, tổ đạo diễn một lần nữa đem ánh mắt đặt lên máy ktv gia đình kia, vừa hay chiếc máy này có chức năng chấm điểm, sáu người hai người một team, tiến hành pk, cuối cùng, team nào thua sẽ bị phạt.

Tổ đạo diễn vừa nói xong thì Lâm Hưng liền kéo Dịch Phi Phàm bên cạnh qua, Thẩm Lãng và Miêu Y Y thấy vậy cũng lập tức tỏ ý hai người họ muốn chung một team, sau đó chỉ còn dư lại Thời Chí và Tiết Lam, tự động kết thành một đội.

Tiết Lam lập tức không muốn tham gia, “Nè, mọi người vậy là ý gì, dựa vào đâu lại khinh thường tôi và Thời Chí chứ?”

Thẩm Lãng không chút lưu tình lột trần: “Không phải, tụi này chỉ khinh chị.”

Tiết Lam: “………”

“Vậy không phải là mọi người cũng ruồng rẫy Thời Chí hay sao, người ta mới tới ngày đầu tiên mà mấy người đã xấu xa như vậy.” Tiết Lam lại nói.

Nhưng Miêu Y Y lại có lý có tình phản bác: “Có gì xấu xa đâu chứ, cũng tới lúc để anh ấy trải nghiệm một chút cái gì gọi là tuyệt vọng nhân gian. Em tuyên bố, kể từ hôm nay, đây chính là ải mà mỗi vị khách mời của chương trình đều phải trải qua!”

Tiết Lam: “………”

Người ta không phải là một trong hai vị chính chủ nhà em hay sao. Miêu Y Y, cái đồ fan pha kè!

Còn nữa, mù quáng tuyên bố cái quái gì vậy, gì mà trở thành ải nhất định phải trải qua của chương trình. Đương sự là cô đã đồng ý chưa hả?!

Thời Chí mỉm cười nhìn Tiết Lam nói: “Không sao, tôi và cô chung team.”

Tiết Lam cười khổ. Ù uây, đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ mà, “Tin tôi đi, thật sự có sao đấy, anh sẽ bị tôi hại rất thảm!”

Mặc dù lúc hố em trai xui xẻo Thịnh Lâm mắt cô không chớp lấy một cái, nhưng với em dâu thì không được rồi. Cô thật sự sợ sau này không có cơ hội trở thành người một nhà tương thân tương ái.

Nghe vậy, Thẩm Lãng nháy mắt liền bất mãn: “Thì ra chị cũng tự biết, vậy mà hôm qua chị lại đối xử với tụi tôi như vậy. Tiết Lam, sao chị lại phân biệt đối xử!”

Miêu Y Y, Lâm Hưng cùng Dịch Phi Phàm cũng đồng thời gật đầu phụ họa. Mặc dù họ không nói, nhưng trong ánh mắt lại mãnh liệt biểu đạt sự bất mãn của bản thân!

Họ vẫn không quên hôm qua bị Tiết Lam lôi kéo hát chung, thế nào, lẽ nào là họ không xứng ấy hả!

Tiết Lam lặng lẽ rụt cổ. Hết cách rồi, thật sự là địch thì đông mà ta lại ít, cuối cùng cô cũng chỉ có thể lựa chọn chung một team với Thời Chí. Trước khi hai người chuẩn bị chọn bài hát, Tiết Lam giao quyền chọn bài cho Thời Chí.

Thời Chí nghĩ ngợi vài giây, hỏi: “Hay là, hát <Thời không>?”

Tiết Lam đứng hình, biểu cảm trên mặt suýt nữa thì đóng băng. Cô liếc nhìn ống kính phòng livestream bằng ánh mắt đầy thâm ý, não tức tốc suy nghĩ đối sách.

Sở dĩ Tiết Lam căng thẳng như vậy, không phải vì gì khác mà bởi vì ca khúc <Thời không> này chính là bài hát của Thịnh Lâm mà cô từng hát tại <Vui vẻ tìm và hiểu>.

Cái búa này Thời Chí cũng nặng quá đi!!!!

Thật là, cp fan của họ mặc dù tham ăn nhưng thiệt sự không hề tham lam, bình thường rải ra chút kẹo be bé là đủ rồi. Bé ngốc, muốn bị sập cửa hay gì.

Nghĩ tới đây, Tiết Lam lại liếc nhìn chiếc nón Thời Chí đang đội, tâm tư nháy mắt ngàn xoay vạn chuyển.

Đây là nón giống nhau*. Lúc Thịnh Lâm nhận được thì đội lên xuất hiện trước ống kính, lúc đó còn được fan Lâm và Thiên nhân nhao nhao khen ngợi đẹp trai, mà hôm nay khi Thời Chí vừa xuất hiện, Tiết Lam liền biết cục kẹo bự mà cô tự tay làm sắp ra lò rồi.

*Nguyên văn: đồng khoản

Nếu không ngoài dự đoán, chuyện nón giống nhau này e là đã bị cp fan phát hiện.

Cộng thêm Thời Chí lại chủ động cue bài hát của Thịnh Lâm, Tiết Lam nhịn không được vỗ trán, cô có thể tưởng tượng được phòng livestream hiện giờ nhộn nhịp đến cỡ nào.

Mà phòng livestream hiện tại quả thực giống như Tiết Lam dự đoán, bình luận đã bắt đầu che kín màn hình.

Nhưng cô đoán sai một điểm, manh mối nón giống nhau không phải bị cp fan phát hiện trước tiên mà là onni tỷ tỷ!

[Đây chính là sức mạnh chính chủ ban cho, các chị em Thiên nhân ới ời, cp chúng ta ship quả nhiên riu hơn bún riu]

[Oa oa ao, sau này xin gọi Thời Chí là “búa tảng”, một cú nện này tới giờ mị vẫn chưa tỉnh lại được]

[Thời Chí anh tỉnh táo lại chút đi, khi khổng khi không sao lại hát <Thời không> cơ chứ, mau đổi bài khác đi]

[Ca ca, có phải anh bị tổ chương trình bắt cóc không, nếu là thật thì anh chớp chớp mắt đi, tụi em sẽ bay qua giải cứu anh ngay]

[Con trai ngốc à, showbiz không thể come out, tình yêu của hai đứa có các mama chứng kiến là được rồi, đừng la lớn chứ ]

[Chị em đừng hoảng, bình tĩnh bình tĩnh, bảo bối hát bài này là vì lo cho Tiết Lam, sợ cô ấy không biết những bài khác, dù sao ca khúc này hai ngày trước cổ vừa mới hát mà]

[Họ trong cùng một đoàn phim, mọi người đều là bạn tốt, giúp nhau tuyên truyền ca khúc thì có sao]

[Đúng đó đúng đó, họ là bạn bè, ca ca hát bài của Thịnh Lâm thì có gì lạ đâu chứ, bạn bè tốt đội nón giống nhau cũng có làm sao đâu nào]

Một câu của vị onni tỷ tỷ này nháy mắt vén lên muôn ngàn lớp sóng, cp fan lúc này mới phát hiện, nháy mắt liền phản ứng với chuyện nón đôi.

[Mọe nó, quả nhiên vẫn là onni tỷ tỷ biết ship, đường vẫn là nhờ onni tỷ tỷ tìm giúp]

[Được rồi, tui là Thiên nhân, tui thừa nhận tui là đồ bỏ, Thời Chí đội cục đường to bự như vậy ở trước mặt tui lượn lờ lâu như vậy mà tui không hề phát hiện]

[Là la lá la, hôm nay Thiên nhân ăn tết, mại dzô mại dzô, tụi này sắp mở bài <Ngày tốt lành>* rồi]

*Một bài hát của Tống Tổ Anh

…………….

Dường như nhận ra Tiết Lam có hơi do dự, Thời Chí không hiểu hỏi: “Sao vậy, không muốn hát bài này?”

“Không phải,” Tiết Lam suy nghĩ tìm từ, thành thật nói: “Tôi đang nghĩ, sau này chúng ta phải tìm Thịnh Lâm đòi phí tuyên truyền như thế nào.”

“Có điều giờ ngẫm lại, thảo nào lúc đó ở trong đoàn phim cậu ấy lại mở bài này, là để chúng ta đều nghe được, được lắm, vậy chúng ta hát bài này đi.”

Tiết Lam ra vẻ tùy ý nhưng thực ra đang nghĩ cách bít cửa, cũng âm thầm ngầm giải thích nguyên nhân vì sao Thời Chí lại hát bài của Thịnh Lâm.

Sau khi chọn xong bài hát, Tiết Lam vốn muốn để Thời Chí hát trước, như vậy ít ra nửa phần đầu anh sẽ không bị cô ảnh hưởng hát lạc tone, nhưng Thời Chí lại kiên trì để cô hát trước.

Bất đắc dĩ, Tiết Lam chỉ có thể cất giọng, và vẫn không hề khiến bà con cô bác thất vọng. Miêu Y Y trước đây từng nghe qua version ở hiện trường, lúc này trực tiếp cười sặc sụa.

Hát hai lần cùng một bài hát, cùng chênh phô tới độ mẹ ruột cũng nhận không ra, nhưng càng thần kỳ hơn chính là hai bản chênh phô này thế mà còn không giống nhau.

ĐÚNG, LÀ, QUÁI, DỊ!

Quả nhiên, để Tiết Lam cất tiếng hát thì chỉ có bạn không nghĩ ra chứ không có gì cô ấy không làm được!

Các khách mời cùng nhân viên tổ chương trình tại hiện trường đều nhịn cười hết sức khổ sở, mà bình luận trái lại không kiêng nể gì, nhiều vô kể, toàn là “há há há há”.

Đoạn của Tiết Lam cuối cùng đã hát xong. Chờ tới khi Thời Chí hát, hiện trường bỗng nhiên trở nên hết sức tĩnh lặng, ngay cả bình luận ở phòng livestream vẫn luôn rôm rả không dứt cũng ngừng lại.

Ai nấy đều đang đợi Thời Chí cất giọng, cũng đang âm thầm ngóng chờ, muốn xem thử rốt cuộc anh sẽ bị Tiết Lam kéo cho lạc tone tới cỡ nào?!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN