Quản lý của Khổng Linh Nhi cũng không hề nương tay, rất nhanh đã thông qua một kênh truyền thông tung ra thời gian qua lại giữa Khổng Linh Nhi và Lý Gia Dương, liệt kê nhà gái đã trao cho đàng trai những tài nguyên nào, nhân cơ hội biểu thị cô ấy cũng là một nạn nhân.
Hơn nữa còn lên tiếng thanh minh xin lỗi, nói trong chuyện này Khổng Linh Nhi cũng bị lừa. Về phần tấm ảnh của Tiết Lam và Lý Gia Dương là có người giấu tên gửi cho, Khổng Linh Nhi cũng bởi vì nhất thời kích động nên dưới tình huống chưa tra rõ thực hư mới có hành động không thỏa đáng đó.
Đồng thời, Khổng Linh Nhi còn cho đoàn đội của mình mua thủy quân, ở sau lưng ngấm ngầm bắt đầu châm chọt chơi xấu Tiết Lam.
Nói cô gian xảo như thế nào, bằng không vì sao lại biết mà ghi âm, chẳng qua lần này cư dân mạng rõ ràng không bị thuyết phục.
[Sao chứ, chỉ cho phép người ta ngốc nghếch, không thể cho người ta thông minh một lần à]
[Tôi là người qua đường, không phải fan ai cả, nhưng có câu này không thể không nói. Chuyện này không phải do Tiết Lam chủ động, trước mắt xem ra cô ấy ghi âm cũng là để bảo vệ chính mình]
[Đậu má! Thật sự sống lâu rồi sẽ thấy trên mạng đúng là thứ quỷ gì cũng có]
[Tui thích kiểu con gái gian giảo thủ đoạn thế này đó, người ta một không phạm pháp, hai không sinh sự, ngăn cản mấy kẻ gieo rắc tin lung tung thế này, thì sao nào]
…………….
Nhưng dù nói thế nào, sau khi trải qua một loạt hành động của đoàn đội Khổng Linh Nhi thì tình thế phía họ quả thực có khởi sắc, các netizen không rõ chân tướng cũng bắt đầu dao động.
Nhưng Lý Gia Dương thì không may mắn như thế. Công ty của anh ta vốn chỉ là công ty nhỏ, không có năng lực quan hệ công chúng hay tài trợ tiền bạc hùng hậu mạnh như vậy, cộng thêm bị giáng một cú chân thực như thế, căn bản không có năng lực xoay chuyển.
Rất nhiều fan của anh ta thoát fan, hơn nữa còn xảy ra hiện tượng mấy đại fan quay lại giẫm đạp, tình huống khó mà khống chế.
Trong nhà, Lý Gia Dương sắc mặt âm u ngồi trên sofa, anh ta cũng biết mình xong rồi.
Mà người quản lý của anh ta Trương Chí ngồi ở đối diện, cũng mặt xám mày tro.
Lý Gia Dương ngữ khí u ám: “Anh đi nói chuyện với quản lý của Khổng Linh Nhi, bảo các tài nguyên trước đây đã đồng ý với tôi toàn bộ quy hết thành tiền. Nếu như họ không thực hiện đúng như hứa hẹn thì tôi không ngại cùng bọn họ cá chết lưới rách.”
Dù sao hiện giờ anh ta đã là kẻ cùi không sợ lở, còn cái gì để sợ nữa cơ chứ, chi bằng nhân cơ hội kiếm thêm chút tiền.
Trương Chí cũng có dự định này, dù sao bọn họ tẩy cũng không trắng được. Khổng Linh Nhi kia nếu như muốn thoát thân, tất nhiên phải giao đủ điều tốt cho họ mới xong.
“Còn có những chứng cứ Thịnh Lâm và Tiết Lam ở bên nhau mà chúng ta đang nắm giữ cũng tới lúc nên dùng rồi, đi tìm đoàn đội của Lâm Viện hỏi thử, xem xem bọn họ có hứng thú mua lại hay không. Còn có cái người tên Tần Văn kia nữa, cô ta và Tiết Lam cũng có xích mích, mấy thứ này vào tay, họ chắc chắn sẽ không nương tay.”
Dạo trước Lý Gia Dương để Trương Chí tới đoàn phim thăm dò, thật sự để bọn họ tra được một ít. Anh ta nhìn video của khách sạn trong điện thoại, ánh mắt lóe lên một tia u ám.
Anh ta đã tốn một số tiền lớn để mua đoạn ghi hình này từ nhân viên khách sạn. Nếu như chuyện này là thật, anh ta thậm chí có thể cắn ngược lại, nói Tiết Lam có gian díu trước, từ đó anh ta có thể lần nữa tẩy trắng.
Chỉ là không biết tới lúc đó bùng phát ra hai người yêu đương, Tiết Lam và Thịnh Lâm có gánh nổi hậu quả này không.
—
Sau khi mấy người Thời Chí lần lượt lên tiếng thanh minh cho Tiết Lam, thật ra trên mạng còn có một đoạn nhạc đệm. Có người thả ra một clip ngắn, dấy lên một trận thảo luận dữ dội trong phạm vi nhỏ.
Clip là lúc Tiết Lam chụp ảnh sát thanh ở đoàn, cô đứng cạnh Thịnh Lâm chen chúc với cậu, Thịnh Lâm không nhịn được lườm cô.
Clip này vừa tung ra, trên mạng thổn thức không thôi, nói cá nhân hai người quả thực bất hòa.
Cộng thêm lần này Tiết Lam xảy ra chuyện, Thịnh Lâm cũng không hề lên tiếng giúp cô nên hình như càng chứng thực cho suy đoán này.
Vì vậy anti còn bắt tay nhau để lại lời chế giễu bên dưới weibo Tiết Lam, nói cô ba lần bốn lượt chủ động bám dính Thịnh Lâm, còn dùng tai nghe giống cái của người ta, lại chủ động hát bài của người ta, nhưng không biết Thịnh Lâm thật ra vô cùng phiền chán cô.
Thậm chí còn có người nói là Tiết Lam đơn phương thích Thịnh Lâm, nhưng Thịnh Lâm không ưa cô, tránh né cô còn không kịp.
Có điều mặc kệ chân tướng thế nào, clip này vừa xuất hiện, nhóm fan Lâm đều đồng loạt thở phào.
Hai hôm trước ở sân bay thật ra đã có fan Lâm phát hiện chuyện Tiết Lam và Thịnh Lâm có móc khóa giống nhau khiến hai ngày nay họ đều thấp thỏm bất an, lo lắng nói không biết lúc nào đó nhà họ không chừng sẽ sập.
Chẳng qua chuyện móc khóa giống nhau này fan Lâm cũng không dám lớn tiếng, sợ kéo anti cho idol nhà mình, nên cũng chỉ dám thảo luận nho nhỏ trong nội bộ.
Nhưng dù là vậy, vẫn bị một vài truyền thông giải trí vu vơ đưa tin một phen, quả thực khiến nhóm fan Lâm tức tới mất nửa cái mạng.
Mà đoạn clip này đối với fan Lâm mà nói quả thực chính là cứu họ từ trong nước sôi lửa bỏng. Họ thèm quan tâm Tiết Lam có tình ý gì với ca ca nhà mình hay không, chỉ cần biết một chuyện – Thịnh Lâm không thích Tiết Lam là đủ rồi.
Vì vậy fan Lâm bắt đầu ăn mừng vui vẻ khắp nơi.
[Huhuhu, lo chết tui rồi, may mà nhà chúng ta không sập]
[Mị nói mà ánh mắt ca ca không kém thế đâu, bà con nhìn ánh lườm của anh ấy kìa, tuyệt đối là chân tình thực cảm]
[Bảo bối nhà mình ưu tú như vậy, Tiết Lam gắng sức đeo bám cũng không có gì khó hiểu cả, nhưng mà hành động này thiệt có chút khó coi đó]
[Đúng vậy đúng vậy, chụp hình thì chụp hình đi, bên cạnh rõ ràng rộng như vậy, hà cớ gì cứ phải chen chúc với ca ca nhà mình. Hành động này của cô ta chính là dụ dỗ, may mà ca ca nhà chúng mình không trúng chiêu]
[Tóm lại mặc kệ thế nào, biết idol nhà mị ghét Tiết Lam là mị yên tâm rùi]
……….
Sau khi Tiết Lam ở nhà một đêm, sáng sớm hôm sau Cao Thông tới nhà cô, muốn đón cô đến công ty học lớp biểu diễn. Dù sao thử vai cho bộ phim đam cải <Thiên thịnh> kia chưa tới mấy ngày nữa thì bắt đầu rồi.
Lúc ở trên xe, Cao Thông không biết là nhớ ra việc gì, bỗng dưng cầm điện thoại quẹt quẹt hết nửa ngày, sau đó đưa tới trước mặt Tiết Lam.
“Em xem anh nói có đúng không nè, hôm đó em nên nghe lời anh mới phải!” Cao Thông nói.
Tiết Lam mặt mày ngơ ngác, không biết Cao Thông đang nhắc đến chuyện gì, chỉ có thể nhận lấy điện thoại của anh rồi liền sáng tỏ.
Thì ra là hôm đó trước hoạt động Tinh Quang Đại Thưởng, lúc cô mặc thử bộ lễ phục “sự cám dỗ của thiên sứ” kia thì đã bị chụp lại.
Cao Thông vậy mà đem tấm ảnh này đăng lên weibo của mình, còn @hậu viện hội fan của Tiết Lam để họ đánh giá!
Câu từ đi kèm thế nhưng lại là: Lúc tham gia hoạt động tôi bảo Tiết Lam mặc bộ này nhưng cô ấy sống chết không chịu, nói mọi người đều là fan chênh phô của cổ, không thưởng thức vẻ đẹp kiểu này. Tôi thật sự muốn hỏi, bộ mọi người thiệt không thấy đẹp hả?
Tiết Lam: “……….”
Liệu có cần người quản lý hay mách lẻo với fan một cách trắng trợn thế này không nhỉ?
“Anh đã bảo bộ lễ phục này đẹp mà em cứ khăng khăng không nghe, còn nói fan của em không thưởng thức vẻ đẹp thế này. Em tự mình lướt bình luận xem xem mọi người nói thế nào đi.” Cao Thông dường như được chống lưng, nháy mắt khí thế ngút ngàn.
Tiết Lam mở bình luận, vừa đọc thì đã chịu không nổi. Được lắm, không ngờ fan của cô vậy mà đều thế này!
Hôm đó sau khi kết thúc hoạt động Tinh Quang Đại Thưởng, cô đăng tấm ảnh tại hiện trường hoạt động lên weibo, khi ấy rõ ràng bọn họ đều khen cô mặc bộ suit kia đẹp thế nào, nhưng bây giờ đều lật lọng tập thể.
Coi coi họ nói những gì này, lương tâm họ lẽ nào không cắn rứt hở?!
[Úi, bộ này đẹp hết sẩy con bà bảy, lúc tham gia hoạt động sao lại không mặc thế, chắc chắn đẹp áp đảo toàn trường luôn. Sau này mong các bạn nhân viên quản thúc thẩm mỹ của Lam Lam]
[Lam Lam à, mặc dù tụi này là fan chênh phô nhưng cũng là fan chênh phô có thẩm mỹ, hiểu hông?]
[Sau khi bị lú vì độ tự tin của Tiết Lam thì giờ lú thêm vì gu thẩm mỹ của bả, hai bộ này căn bản không thể so sánh nhé]
[Idol tui, thẩm mỹ của trực nam tui đây cũng không bằng, phục sát đất]
….
Tiết Lam: “…….”
Cả đống fan khẩu thị tâm phi, còn nói không phải nhìn trúng nhan sắc của cô!
Sau khi tới công ty, trước khi Tiết Lam đến lớp học biểu diễn thì đầu tiên theo Cao Thông tới văn phòng boss của họ một chuyến. Hết cách, bos muốn đích thân dặn dò.
Có điều Tiết Lam đại khái cũng có thể đoán được nguyên nhân. Đơn giản là công ty cần một lần nữa đưa ra đánh giá về cô, từ đó xác định phương hướng tài nguyên sau này của cô.
Nói thẳng một câu chính là: công ty có cần nâng đỡ cô hay không!
Chẳng qua đối với những việc này Tiết Lam thấy chẳng sao cả. Làm ma lâu quá rồi, ham m.uốn đối với công danh lợi lộc sớm đã bị mài mòn, nâng đỡ hay không nâng đỡ với cô mà nói chẳng có gì khác biệt, nhưng làm tốt thì tiền đồ không cần phải nói.
Hai người Tiết Lam và Cao Thông rất nhanh đã tới trước văn phòng của boss. Cao Thông rõ ràng còn căng thẳng hơn cô, suốt đường vẫn luôn căn dặn cô không biết bao nhiêu lần, nói cô hôm nay biểu hiện cho tốt.
Sau khi gõ cửa, hai người đi vào văn phòng. Trong phòng ngoại trừ boss còn có một người khác, chính là tổng giám sát quản lý của công ty họ, Trần tỷ.
Sau khi đôi bên chào hỏi, Tiết Lam và Cao Thông ngồi xuống đối diện họ.
Boss của công ty Tiết Lam họ Lý, bình thường mọi người đều gọi là Lý tổng.
Lý tổng nhìn Tiết Lam, cười ha ha nói: “Sự việc của cô tôi cũng nghe nói rồi, hiện giờ giải quyết rất tốt, tiếp theo cô có dự định thế nào?”
Tiết Lam sửng sốt, cô có thể có dự định gì chứ, dự định của cô là về nhà nằm ườn, nhưng hiện thực không cho phép, nghèo rớt mồng tơi!
“Tôi không có bất cứ dự tính gì, chỉ là mấy ngày tới chuẩn bị tham gia thử vai, về phần những cái khác thì cần xem công ty sắp xếp thế nào.” Tiết Lam có sao nói vậy.
Vấn đề lớn nhất lúc trước của chính chủ chính là quá không nghe theo những gì công ty đã sắp xếp, quá thích tự làm theo ý mình, Tiết Lam cảm thấy cô nói thế này hẳn là có thể qua ải.
Đương nhiên, nói thì nói vậy, nếu như công ty sắp xếp không hợp lý, cô cũng sẽ từ chối.
Lý tổng và Trần tỷ rõ ràng đều không ngờ Tiết Lam sẽ trả lời như vậy, hai người đưa mắt nhìn nhau, sau đó ăn ý đọc được một tia thâm ý từ trong mắt đối phương.
Lý tổng mỉm cười, tiếp tục hỏi: “Vậy cô đối với bản thân mình có kế hoạch gì, hoặc là nói, đối với phương diện hình tượng của bản thân trong tương lai cô có dự tính gì?”
Tiết Lam vẫn có sao đáp vậy: “Thật ra tôi thấy mình dựa vào gương mặt để kiếm cơm, nhưng fan hình như không cùng nhận thức, họ đều nói là fan chênh phô của tôi.”
“Cho nên tôi cảm thấy hình tượng bản thân gì gì đó, vẫn là tùy duyên thôi, dù sao khả năng diễn xuất của tôi thế này, mọi người vạch ra mẫu tính cách nào thì tôi cũng diễn không xong, tới lúc đó mọi người hao công tốn sức như vậy nhưng tới chỗ tôi thì lại thành công cốc thì không hay cho lắm.”
Lý tổng: “……”
Nói rõ rành rành nhận thức về bản thân như vậy, ông cũng không cách nào phản bác.
Chẳng qua về điểm này, Tiết Lam trái lại không hẹn mà cùng chung quan điểm với họ. Từ những gì cô thể hiện gần đây, cảm giác show trên người cô rất mạnh, có lẽ có thể bắt đầu từ phương diện này trước tiên, ít nhất phải giữ được độ hot hiện tại mới được.
Về phần diễn xuất ấy à, đây là cả một quá trình lâu dài, cần phải rèn luyện ma sát thật nhiều.
Sau khi từ văn phòng Lý tổng đi ra, Trần tỷ lại dẫn Tiết Lam về văn phòng chị, nói cần nói chuyện riêng với cô.
Trần tỷ thẳng thắn hỏi: “Cô rất khác với trước đây, tôi muốn biết điều gì đã khiến cô thay đổi như vậy?”
Hôm qua lúc Cao Thông đem bằng chứng mà Tiết Lam đưa cho anh tới công ty, Trần tỷ cũng hết sức bất ngờ. Trong ấn tượng của chị, Tiết Lam chính là một mỹ nhân đầu óc rỗng tuếch, không ngờ vậy mà cũng có lúc sáng suốt như vậy.
Chẳng qua chị muốn biết nguyên nhân Tiết Lam thay đổi, từ đó đưa ra phán xét về tính ổn định của trạng thái trước mắt của cô.
Tiết Lam mỉm cười, ánh mắt điềm nhiên: “Con người tóm lại phải luôn tiến về phía trước, có vài chuyện một ngày nghĩ không thông, hai ngày nghĩ không thông, nhưng không đến nỗi nghĩ mãi vẫn không thông mà.”
Trần tỷ sửng sốt, đột nhiên bật cười, “Cũng đúng, con người tóm lại sẽ thay đổi.”
Kế đó Trần tỷ cũng không vòng vo với Tiết Lam, nói công ty hiện giờ đang lên kế hoạch cho cô, đại ý chính là sau này công ty sẽ toàn lực hỗ trợ sự phát triển của cô, tiếp tục nâng đỡ cô.
Tiết Lam không ngạc nhiên cho lắm, cũng không cảm kích đến độ rơi nước mắt, có vài phần vinh nhục không màng đáp: “Vậy sau này chúng ta hợp tác vui vẻ.”
Dường như Trần tỷ rất hài lòng thái độ này của cô, hai người lại ngắn gọn chuyện trò vài câu.
Trước khi Tiết Lam rời đi, Trần tỷ chợt hỏi: “Có cần đổi cho cô một quản lý có kinh nghiệm hơn không?”
Tiết Lam ngạc nhiên nhưng sau đó trực tiếp lắc đầu từ chối: “Không cần ạ, Cao Thông được lắm, tôi tin tưởng anh ấy.”
Sau khi từ văn phòng Trần tỷ đi ra, Cao Thông liền dẫn cô tới phòng học biểu diễn rồi quay trở lại, nói là Trần tỷ có chuyện tìm anh.
Lúc Tiết Lam đẩy cửa đi vào thì trong phòng đã có người đang chờ bên trong.
Người đó cũng coi như nửa quen thuộc với Tiết Lam, chính là người hai hôm trước ở hoạt động Tinh Quang Đại Thưởng ngồi cạnh cô – Nghiêm Tân.
Trước khi đến cô đã nghe Cao Thông nói, Nghiêm Tân cũng đang chuẩn bị thử vai <Thiên thịnh>, đương nhiên anh xông pha cho một trong hai vai nam chính.
Mặc dù Nghiêm Tân là nam nghệ sĩ đang nổi của công ty họ nhưng trong giới giải trí thì vẫn chưa được xem là lưu lượng hàng đầu, không gian để mở rộng rất lớn.
Nhưng mà mấy năm gần đây, cùng với sự phát triển của thị trường showbiz, quy luật đỉnh lưu đi lên từ đam cải đã nhiều lần được kiểm chứng, vì vậy rất nhiều công ty của nam nghệ sĩ đều muốn chiếm chỗ trước, công ty Tiết Lam bọn họ hiển nhiên cũng không phải ngoại lệ.
<Thiên thịnh> là một IP lớn, đội ngũ chế tác đứng sau lại càng có kinh nghiệm phong phú trong việc quay tác phẩm đam cải, cho nên, người dán mắt vào nó đương nhiên cũng rất nhiều.
Có điều trải qua sàng lọc sơ bộ, nghệ sĩ trong công ty chỉ có Tiết Lam và Ngiêm Tân thông qua, có được cơ hội thử vai.
Nhìn đi, công ty sắp xếp cho hai người họ tập huấn chung, nghe nói lão sư hướng dẫn hai người cũng là một tiền bối diễn xuất có tiếng trong giới do công ty họ mời về.
Chỉ là lúc này vẫn chưa tới thời gian lên lớp nên lão sư còn chưa tới, vì vậy trong phòng hiện tại chỉ có hai người Nghiêm Tân và Tiết Lam.
Sau khi Tiết Lam gật đầu chào hỏi với Nghiêm Tân thì liền tìm một góc ngồi xuống, xem ra không có bất cứ ý định trò chuyện nào.
Mấy ngày nay liên tục chạm mặt Tiết Lam hai lần, trông thấy phản ứng của cô, Nghiêm Tân cũng coi như hoàn toàn an tâm. Nhìn thái độ Tiết Lam như vậy thật sự không có ý định “giăng lưới” anh nữa.
Trong lòng anh cũng không khỏi cảm khái, xem ra tin tức trên mạng hôm trước là thật rồi. Trước đây Tiết Lam nơi nơi tung tin, thì ra là đều vì bạn trai cũ.
Aizzz, cô ấy cũng là gặp phải kẻ xấu mà thôi.
Nghiêm Tân càng nghĩ càng thấy Tiết Lam đáng thương, vì vậy ánh mắt nhìn cô không khỏi mang theo một chút cảm thông.
Tiết Lam không hiểu sự tình, chỉ thấy ánh mắt Nghiêm Tân nhìn cô quái quái. Mèng ơi, đứa trẻ này không phải diễn rồi diễn tới ngốc luôn đó chứ.
Rất nhanh lão sư dạy diễn xuất đã tới, hai người cũng bắt đầu chính thức lên lớp. Tiết Lam theo đó cũng quên sạch sự bất thường của Nghiêm Tân.
Bởi vì thời gian khá gấp rút nên lão sư giảng giải cho họ rất nhiều kỹ năng diễn xuất căn bản, có kiến thức biểu diễn chuyên môn, cũng có cả kỹ năng và kinh nghiệm diễn xuất của chính bản thân lão sư.
Tóm lại, hai người ở trên lớp không có thời gian rảnh rỗi, não load không ngừng, cuối cùng tới khi hết giờ, lão sư lại giao bài tập cho hai người, bảo họ về nhà luyện tập.
Tiết Lam lên lớp xong cơ thể lẫn tinh thần đều rã rời, lúc cô từ phòng học bước ra, đúng lúc gặp Cao Thông.
Cao Thông sau khi trông thấy Tiết Lam thì lập tức lót tót chạy tới, mặt mày kích động đến sắp khóc: “Lam Lam, anh yêu em quá…”
Tiết Lam không biết bị Cao Thông bị chạm mạch chỗ nào, sợ tới độ liên tục lùi về sau mấy bước: “Chúng ta không hợp, đừng yêu em, không có kết quả!”
Cao Thông: “…………”
Đứng hình hết mấy giây, Cao Thông trực tiếp phớt lờ lời của Tiết Lam, tiếp tục nói: “Anh nghe nói hết rồi, công ty vốn định đổi một quản lý có kinh nghiệm hơn cho em nhưng em kiên trì để anh tiếp tục làm quản lý của em, còn nói tin tưởng anh. Huhuhu, anh cảm động quá mức!”
“Lam Lam, em yên tâm, sau này anh sống là người của em, chết cũng là ma của em, tuyệt đối trung thành một lòng với em!”
Tiết Lam: “……..”
Không cần vậy đâu!
Sau khi hai người rời khỏi công ty, Cao Thông hưng phấn suốt đoạn đường, lải nhải mãi không dứt, phiền đến độ Tiết Lam đeo tai nghe chặn lời anh.
Mãi tới sau khi đưa Tiết Lam về tới nhà, Cao Thông mới đột nhiên nhớ ra chuyện chính.
“Phải rồi Lam Lam, anh đã giúp em xem mấy căn nhà rồi, cơ bản đều hợp với yêu cầu của em, tính an toàn của tiểu khu cũng đảm bảo, em xem khi nào có thời gian thì đi xem nhà?” Cao Thông hỏi.
Tiết Lam sững người, “Đúng rồi, em quên nói với anh, em đã tìm được nhà rồi, anh không cần giúp em tìm nhà nữa.”
Nếu như phía Thịnh Lâm đã có nhà trống thì cô còn tốn tiền thuê nhà của người khác làm gì, lãng phí như thế mần chi.
Lại nói, đùi vàng đưa tới ngay trước mắt, không ôm thì phí của giời.
Căn nhà hiện tại của Tiết Lam còn nửa tháng nữa mới đáo hạn, cộng thêm Thịnh Lâm hiện tại đang ở nơi khác, cho nên việc chuyển nhà cô cũng thấy không gấp lắm, không mấy để ý.
Ai ngờ tối đó Thịnh Lâm gọi điện cho cô, nói cậu mới về, muốn dẫn cô đi xem nhà.
Tiết Lam dựa theo định vị Thịnh Lâm gửi, trực tiếp bắt xe chạy qua.
An toàn của tiểu khu này được thực hiện rất nghiêm, không có thẻ vào cổng, bảo vệ căn bản sẽ không cho Tiết Lam vào trong, sau đó vẫn là Thịnh Lâm đích thân xuống đón cô.
Đây là một tiểu khu xa hoa, cơ sở thiết bị hay phục vụ đương nhiên không cần nói, Tiết Lam đi theo Thịnh Lâm lên lầu, xem căn nhà mà cô sắp dọn vào.
Hai tay Thịnh Lâm khoanh trước ngực, dựa vào cửa nhà: “Căn nhà này lúc đầu chỉ trang trí đơn giản, nếu you có điểm nào không thích, trực tiếp dỡ đi thay đổi là được.”
Tiết Lam dạo một vòng, phong cách tổng thể cô thật sự rất thích, cảm thấy không cần phải sửa sang chi nữa, tới lúc đó trực tiếp xách hành lý dọn vào là ok, cũng rất tiện.
“Không cần, mọi thứ đều rất tốt, chờ vài ngày nữa chị nhín thời gian, trực tiếp dọn qua là được.” Tiết Lam nói.
Thịnh Lâm gật đầu, cũng không nói gì nữa.
Nhà bỏ không đã lâu, bình thường cũng không có người quét dọn, vì vậy sau khi hai người tham quan một vòng thì đi thẳng sang nơi ở của Thịnh Lâm ở bên cạnh.
Tiết Lam thấy hai người họ ở hai căn hộ cùng tầng, sau này có gì cũng tiện hơn rất nhiều.
Thịnh Lâm từ trong tủ lạnh lấy một chai nước suối đưa cho Tiết Lam.
Tiết Lam tiện tay nhận lấy, cảm khái nói: “Thật không ngờ nhóc con em cũng được quá chứ, nhà thế này vừa mua là mua liền hai căn. Chậc chậc chậc, em nói xem hai chúng ta cùng cha cùng mẹ sinh ra nhưng sao lại cách biệt lớn thế cơ chứ.”
Thịnh Lâm lườm cô, “Chuyện này trách ai hả, còn không phải you không biết phấn đấu, vì một gã đàn ông mà chẳng màng gì cả, có mất mặt không chứ.”
Haizzz, đây ngược lại chính là khuyết điểm khó ưa của thằng nhóc này.
Tiết Lam vừa định xắn tay áo “chào hỏi” cậu, có điều vừa quay đầu thì đúng lúc trông thấy vẻ mệt mỏi dưới mắt cậu, tay vừa vung lên cũng thả xuống.
Cô đại khái cũng đoán được thằng nhóc này hiện giờ bận rộn như vậy, đoán chừng lần này có thể quay về cũng là dồn hành trình tranh thủ thời gian trở về đây, nghĩ thế, nội tâm Tiết Lam không khỏi có phần ấm áp.
“Được rồi, chị về trước đây, không phải ngày mai em còn phải lên máy bay quay về sao. Mau đi ngủ đi, cũng không cần bận tâm chuyện của chị nữa, yên tâm, chị lớn như vậy rồi, có thể chăm sóc tốt cho mình.”
Dứt lời, Tiết Lam chuẩn bị đứng dậy rời đi, nhưng còn chưa được hai bước thì bị Thịnh Lâm kéo lại.
Thịnh Lâm từ chỗ khác lấy ra vật gì đó, đưa tới cho cô: “Cho you.”
Tiết Lam khó hiểu: “Gì vậy?”
Thịnh Lâm đáp: “Giấy tờ nhà.”
Tiết Lam càng mù mờ: “Em đưa chị giấy tờ nhà làm gì?”
Nhưng lúc cô mở giấy tờ ra xem thì không khỏi ngơ luôn, ngẩng phắt lên nhìn Thịnh Lâm, khó hiểu nói: “Sao trên giấy tờ nhà lại ghi tên chị?!”
Thịnh Lâm kiêu ngạo “hừ” một tiếng, “Nhà này là mua cho you, không viết tên you thì có thể viết tên ai.”
Tiết Lam: “!!!”
Huhuhu, tự nhiên cảm động quá trời quá đất!
Thịnh Lâm nhìn dáng vẻ của Tiết Lam, hết sức chán ghét mà né người ra sau.
“Nhìn gì mà nhìn, lúc mua nhà, người môi giới nói mua hai căn thì có thể được chiết khấu cho nên tôi thuận tiện mua, thuận tiện đó hiểu không, đừng có mà mù quáng cảm động!”
Tiết Lam trực tiếp bỏ qua mấy lời khẩu thị tâm phi của cậu, hơi vui mừng nói: “Ùi, có em trai như em đúng là may mắn ba đời của chị. Có điều so với em thì người làm chị như chị thật sự hổ thẹn quá, hổ thẹn quá!”
Thịnh Lâm bất ngờ được khen nên còn có chút không biết làm sao, qua một lúc mới câng câng đáp lại: “Hừ, you biết là được rồi.”
“Chẳng qua nếu như you thật sự hổ thẹn thì cũng đừng chỉ có ba cái suy nghĩ vô ích đó, gọi tiếng anh nghe chơi.”
Tiết Lam: “……..”
Thằng em đại nghịch bất đạo tóm lại muốn cướp ngôi thì phải làm sao?!
Lúc hai chị em Tiết Lam và Thịnh Lâm đang hừng hực đấu võ mồm thì ở lầu 13 cùng một tòa nhà với họ, cũng chính là lầu bên dưới nhà Thịnh Lâm, vừa có một nhà vừa mới chuyển vào.
Vị mới tới ở này, chính là Thời Chí.
Lúc này quản lý của Thời Chí – Hải ca – cũng có mặt, anh vừa tiễn người của công ty vận chuyển.
“Nhà này của em không phải lúc tiểu khu này vừa mở bán thì đã mua đấy sao, không phải anh nói chứ, em cũng nên sớm chuyển qua đi, an ninh ở đây rất tốt, anh nghe nói trong giới có rất nhiều nghệ sĩ đều ở đây.” Hải ca đứng cạnh cửa sổ nhìn ra bên ngoài một vòng, xoay người lại nói.
Chủ yếu là tiểu khu mà Thời Chí ở trước đây an ninh thật sự không mấy tốt, thường xuyên có tư sinh* có thể trà trộn vào trong, mỗi lần Hải ca đều khuyên Thời Chí chuyển chỗ nhưng anh đều nói ở quen rồi, không muốn phiền phức.
*Tư sinh, ss fan( sasaeng fan) hay fan cuồng, theo đuổi idol với hành vi mù quáng cực đoan
Chỉ là anh không biết vì sao Thời Chí lại đột nhiên nghĩ thông, sáng sớm đã báo với anh hôm nay muốn chuyển nhà, khiến Hải ca cũng vật vã cả ngày.
Khóe môi Thời Chí khẽ nhếch, cũng không giải thích gì, nhẹ “ừ” một tiếng, nói: “Tiểu khu này thật sự được lắm.”Trên mạng sóng gió không ngừng, nhưng phía Tiết Lam chứng cứ vô cùng xác thực, căn bản không có bất cứ điều gì phải lo lắng.
Quản lý của Khổng Linh Nhi cũng không hề nương tay, rất nhanh đã thông qua một kênh truyền thông tung ra thời gian qua lại giữa Khổng Linh Nhi và Lý Gia Dương, liệt kê nhà gái đã trao cho đàng trai những tài nguyên nào, nhân cơ hội biểu thị cô ấy cũng là một nạn nhân.
Hơn nữa còn lên tiếng thanh minh xin lỗi, nói trong chuyện này Khổng Linh Nhi cũng bị lừa. Về phần tấm ảnh của Tiết Lam và Lý Gia Dương là có người giấu tên gửi cho, Khổng Linh Nhi cũng bởi vì nhất thời kích động nên dưới tình huống chưa tra rõ thực hư mới có hành động không thỏa đáng đó.
Đồng thời, Khổng Linh Nhi còn cho đoàn đội của mình mua thủy quân, ở sau lưng ngấm ngầm bắt đầu châm chọt chơi xấu Tiết Lam.
Nói cô gian xảo như thế nào, bằng không vì sao lại biết mà ghi âm, chẳng qua lần này cư dân mạng rõ ràng không bị thuyết phục.
[Sao chứ, chỉ cho phép người ta ngốc nghếch, không thể cho người ta thông minh một lần à]
[Tôi là người qua đường, không phải fan ai cả, nhưng có câu này không thể không nói. Chuyện này không phải do Tiết Lam chủ động, trước mắt xem ra cô ấy ghi âm cũng là để bảo vệ chính mình]
[Đậu má! Thật sự sống lâu rồi sẽ thấy trên mạng đúng là thứ quỷ gì cũng có]
[Tui thích kiểu con gái gian giảo thủ đoạn thế này đó, người ta một không phạm pháp, hai không sinh sự, ngăn cản mấy kẻ gieo rắc tin lung tung thế này, thì sao nào]
…………….
Nhưng dù nói thế nào, sau khi trải qua một loạt hành động của đoàn đội Khổng Linh Nhi thì tình thế phía họ quả thực có khởi sắc, các netizen không rõ chân tướng cũng bắt đầu dao động.
Nhưng Lý Gia Dương thì không may mắn như thế. Công ty của anh ta vốn chỉ là công ty nhỏ, không có năng lực quan hệ công chúng hay tài trợ tiền bạc hùng hậu mạnh như vậy, cộng thêm bị giáng một cú chân thực như thế, căn bản không có năng lực xoay chuyển.
Rất nhiều fan của anh ta thoát fan, hơn nữa còn xảy ra hiện tượng mấy đại fan quay lại giẫm đạp, tình huống khó mà khống chế.
Trong nhà, Lý Gia Dương sắc mặt âm u ngồi trên sofa, anh ta cũng biết mình xong rồi.
Mà người quản lý của anh ta Trương Chí ngồi ở đối diện, cũng mặt xám mày tro.
Lý Gia Dương ngữ khí u ám: “Anh đi nói chuyện với quản lý của Khổng Linh Nhi, bảo các tài nguyên trước đây đã đồng ý với tôi toàn bộ quy hết thành tiền. Nếu như họ không thực hiện đúng như hứa hẹn thì tôi không ngại cùng bọn họ cá chết lưới rách.”
Dù sao hiện giờ anh ta đã là kẻ cùi không sợ lở, còn cái gì để sợ nữa cơ chứ, chi bằng nhân cơ hội kiếm thêm chút tiền.
Trương Chí cũng có dự định này, dù sao bọn họ tẩy cũng không trắng được. Khổng Linh Nhi kia nếu như muốn thoát thân, tất nhiên phải giao đủ điều tốt cho họ mới xong.
“Còn có những chứng cứ Thịnh Lâm và Tiết Lam ở bên nhau mà chúng ta đang nắm giữ cũng tới lúc nên dùng rồi, đi tìm đoàn đội của Lâm Viện hỏi thử, xem xem bọn họ có hứng thú mua lại hay không. Còn có cái người tên Tần Văn kia nữa, cô ta và Tiết Lam cũng có xích mích, mấy thứ này vào tay, họ chắc chắn sẽ không nương tay.”
Dạo trước Lý Gia Dương để Trương Chí tới đoàn phim thăm dò, thật sự để bọn họ tra được một ít. Anh ta nhìn video của khách sạn trong điện thoại, ánh mắt lóe lên một tia u ám.
Anh ta đã tốn một số tiền lớn để mua đoạn ghi hình này từ nhân viên khách sạn. Nếu như chuyện này là thật, anh ta thậm chí có thể cắn ngược lại, nói Tiết Lam có gian díu trước, từ đó anh ta có thể lần nữa tẩy trắng.
Chỉ là không biết tới lúc đó bùng phát ra hai người yêu đương, Tiết Lam và Thịnh Lâm có gánh nổi hậu quả này không.
—
Sau khi mấy người Thời Chí lần lượt lên tiếng thanh minh cho Tiết Lam, thật ra trên mạng còn có một đoạn nhạc đệm. Có người thả ra một clip ngắn, dấy lên một trận thảo luận dữ dội trong phạm vi nhỏ.
Clip là lúc Tiết Lam chụp ảnh sát thanh ở đoàn, cô đứng cạnh Thịnh Lâm chen chúc với cậu, Thịnh Lâm không nhịn được lườm cô.
Clip này vừa tung ra, trên mạng thổn thức không thôi, nói cá nhân hai người quả thực bất hòa.
Cộng thêm lần này Tiết Lam xảy ra chuyện, Thịnh Lâm cũng không hề lên tiếng giúp cô nên hình như càng chứng thực cho suy đoán này.
Vì vậy anti còn bắt tay nhau để lại lời chế giễu bên dưới weibo Tiết Lam, nói cô ba lần bốn lượt chủ động bám dính Thịnh Lâm, còn dùng tai nghe giống cái của người ta, lại chủ động hát bài của người ta, nhưng không biết Thịnh Lâm thật ra vô cùng phiền chán cô.
Thậm chí còn có người nói là Tiết Lam đơn phương thích Thịnh Lâm, nhưng Thịnh Lâm không ưa cô, tránh né cô còn không kịp.
Có điều mặc kệ chân tướng thế nào, clip này vừa xuất hiện, nhóm fan Lâm đều đồng loạt thở phào.
Hai hôm trước ở sân bay thật ra đã có fan Lâm phát hiện chuyện Tiết Lam và Thịnh Lâm có móc khóa giống nhau khiến hai ngày nay họ đều thấp thỏm bất an, lo lắng nói không biết lúc nào đó nhà họ không chừng sẽ sập.
Chẳng qua chuyện móc khóa giống nhau này fan Lâm cũng không dám lớn tiếng, sợ kéo anti cho idol nhà mình, nên cũng chỉ dám thảo luận nho nhỏ trong nội bộ.
Nhưng dù là vậy, vẫn bị một vài truyền thông giải trí vu vơ đưa tin một phen, quả thực khiến nhóm fan Lâm tức tới mất nửa cái mạng.
Mà đoạn clip này đối với fan Lâm mà nói quả thực chính là cứu họ từ trong nước sôi lửa bỏng. Họ thèm quan tâm Tiết Lam có tình ý gì với ca ca nhà mình hay không, chỉ cần biết một chuyện – Thịnh Lâm không thích Tiết Lam là đủ rồi.
Vì vậy fan Lâm bắt đầu ăn mừng vui vẻ khắp nơi.
[Huhuhu, lo chết tui rồi, may mà nhà chúng ta không sập]
[Mị nói mà ánh mắt ca ca không kém thế đâu, bà con nhìn ánh lườm của anh ấy kìa, tuyệt đối là chân tình thực cảm]
[Bảo bối nhà mình ưu tú như vậy, Tiết Lam gắng sức đeo bám cũng không có gì khó hiểu cả, nhưng mà hành động này thiệt có chút khó coi đó]
[Đúng vậy đúng vậy, chụp hình thì chụp hình đi, bên cạnh rõ ràng rộng như vậy, hà cớ gì cứ phải chen chúc với ca ca nhà mình. Hành động này của cô ta chính là dụ dỗ, may mà ca ca nhà chúng mình không trúng chiêu]
[Tóm lại mặc kệ thế nào, biết idol nhà mị ghét Tiết Lam là mị yên tâm rùi]
……….
Sau khi Tiết Lam ở nhà một đêm, sáng sớm hôm sau Cao Thông tới nhà cô, muốn đón cô đến công ty học lớp biểu diễn. Dù sao thử vai cho bộ phim đam cải <Thiên thịnh> kia chưa tới mấy ngày nữa thì bắt đầu rồi.
Lúc ở trên xe, Cao Thông không biết là nhớ ra việc gì, bỗng dưng cầm điện thoại quẹt quẹt hết nửa ngày, sau đó đưa tới trước mặt Tiết Lam.
“Em xem anh nói có đúng không nè, hôm đó em nên nghe lời anh mới phải!” Cao Thông nói.
Tiết Lam mặt mày ngơ ngác, không biết Cao Thông đang nhắc đến chuyện gì, chỉ có thể nhận lấy điện thoại của anh rồi liền sáng tỏ.
Thì ra là hôm đó trước hoạt động Tinh Quang Đại Thưởng, lúc cô mặc thử bộ lễ phục “sự cám dỗ của thiên sứ” kia thì đã bị chụp lại.
Cao Thông vậy mà đem tấm ảnh này đăng lên weibo của mình, còn @hậu viện hội fan của Tiết Lam để họ đánh giá!
Câu từ đi kèm thế nhưng lại là: Lúc tham gia hoạt động tôi bảo Tiết Lam mặc bộ này nhưng cô ấy sống chết không chịu, nói mọi người đều là fan chênh phô của cổ, không thưởng thức vẻ đẹp kiểu này. Tôi thật sự muốn hỏi, bộ mọi người thiệt không thấy đẹp hả?
Tiết Lam: “……….”
Liệu có cần người quản lý hay mách lẻo với fan một cách trắng trợn thế này không nhỉ?
“Anh đã bảo bộ lễ phục này đẹp mà em cứ khăng khăng không nghe, còn nói fan của em không thưởng thức vẻ đẹp thế này. Em tự mình lướt bình luận xem xem mọi người nói thế nào đi.” Cao Thông dường như được chống lưng, nháy mắt khí thế ngút ngàn.
Tiết Lam mở bình luận, vừa đọc thì đã chịu không nổi. Được lắm, không ngờ fan của cô vậy mà đều thế này!
Hôm đó sau khi kết thúc hoạt động Tinh Quang Đại Thưởng, cô đăng tấm ảnh tại hiện trường hoạt động lên weibo, khi ấy rõ ràng bọn họ đều khen cô mặc bộ suit kia đẹp thế nào, nhưng bây giờ đều lật lọng tập thể.
Coi coi họ nói những gì này, lương tâm họ lẽ nào không cắn rứt hở?!
[Úi, bộ này đẹp hết sẩy con bà bảy, lúc tham gia hoạt động sao lại không mặc thế, chắc chắn đẹp áp đảo toàn trường luôn. Sau này mong các bạn nhân viên quản thúc thẩm mỹ của Lam Lam]
[Lam Lam à, mặc dù tụi này là fan chênh phô nhưng cũng là fan chênh phô có thẩm mỹ, hiểu hông?]
[Sau khi bị lú vì độ tự tin của Tiết Lam thì giờ lú thêm vì gu thẩm mỹ của bả, hai bộ này căn bản không thể so sánh nhé]
[Idol tui, thẩm mỹ của trực nam tui đây cũng không bằng, phục sát đất]
….
Tiết Lam: “…….”
Cả đống fan khẩu thị tâm phi, còn nói không phải nhìn trúng nhan sắc của cô!
Sau khi tới công ty, trước khi Tiết Lam đến lớp học biểu diễn thì đầu tiên theo Cao Thông tới văn phòng boss của họ một chuyến. Hết cách, bos muốn đích thân dặn dò.
Có điều Tiết Lam đại khái cũng có thể đoán được nguyên nhân. Đơn giản là công ty cần một lần nữa đưa ra đánh giá về cô, từ đó xác định phương hướng tài nguyên sau này của cô.
Nói thẳng một câu chính là: công ty có cần nâng đỡ cô hay không!
Chẳng qua đối với những việc này Tiết Lam thấy chẳng sao cả. Làm ma lâu quá rồi, ham muốn đối với công danh lợi lộc sớm đã bị mài mòn, nâng đỡ hay không nâng đỡ với cô mà nói chẳng có gì khác biệt, nhưng làm tốt thì tiền đồ không cần phải nói.
Hai người Tiết Lam và Cao Thông rất nhanh đã tới trước văn phòng của boss. Cao Thông rõ ràng còn căng thẳng hơn cô, suốt đường vẫn luôn căn dặn cô không biết bao nhiêu lần, nói cô hôm nay biểu hiện cho tốt.
Sau khi gõ cửa, hai người đi vào văn phòng. Trong phòng ngoại trừ boss còn có một người khác, chính là tổng giám sát quản lý của công ty họ, Trần tỷ.
Sau khi đôi bên chào hỏi, Tiết Lam và Cao Thông ngồi xuống đối diện họ.
Boss của công ty Tiết Lam họ Lý, bình thường mọi người đều gọi là Lý tổng.
Lý tổng nhìn Tiết Lam, cười ha ha nói: “Sự việc của cô tôi cũng nghe nói rồi, hiện giờ giải quyết rất tốt, tiếp theo cô có dự định thế nào?”
Tiết Lam sửng sốt, cô có thể có dự định gì chứ, dự định của cô là về nhà nằm ườn, nhưng hiện thực không cho phép, nghèo rớt mồng tơi!
“Tôi không có bất cứ dự tính gì, chỉ là mấy ngày tới chuẩn bị tham gia thử vai, về phần những cái khác thì cần xem công ty sắp xếp thế nào.” Tiết Lam có sao nói vậy.
Vấn đề lớn nhất lúc trước của chính chủ chính là quá không nghe theo những gì công ty đã sắp xếp, quá thích tự làm theo ý mình, Tiết Lam cảm thấy cô nói thế này hẳn là có thể qua ải.
Đương nhiên, nói thì nói vậy, nếu như công ty sắp xếp không hợp lý, cô cũng sẽ từ chối.
Lý tổng và Trần tỷ rõ ràng đều không ngờ Tiết Lam sẽ trả lời như vậy, hai người đưa mắt nhìn nhau, sau đó ăn ý đọc được một tia thâm ý từ trong mắt đối phương.
Lý tổng mỉm cười, tiếp tục hỏi: “Vậy cô đối với bản thân mình có kế hoạch gì, hoặc là nói, đối với phương diện hình tượng của bản thân trong tương lai cô có dự tính gì?”
Tiết Lam vẫn có sao đáp vậy: “Thật ra tôi thấy mình dựa vào gương mặt để kiếm cơm, nhưng fan hình như không cùng nhận thức, họ đều nói là fan chênh phô của tôi.”
“Cho nên tôi cảm thấy hình tượng bản thân gì gì đó, vẫn là tùy duyên thôi, dù sao khả năng diễn xuất của tôi thế này, mọi người vạch ra mẫu tính cách nào thì tôi cũng diễn không xong, tới lúc đó mọi người hao công tốn sức như vậy nhưng tới chỗ tôi thì lại thành công cốc thì không hay cho lắm.”
Lý tổng: “……”
Nói rõ rành rành nhận thức về bản thân như vậy, ông cũng không cách nào phản bác.
Chẳng qua về điểm này, Tiết Lam trái lại không hẹn mà cùng chung quan điểm với họ. Từ những gì cô thể hiện gần đây, cảm giác show trên người cô rất mạnh, có lẽ có thể bắt đầu từ phương diện này trước tiên, ít nhất phải giữ được độ hot hiện tại mới được.
Về phần diễn xuất ấy à, đây là cả một quá trình lâu dài, cần phải rèn luyện ma sát thật nhiều.
Sau khi từ văn phòng Lý tổng đi ra, Trần tỷ lại dẫn Tiết Lam về văn phòng chị, nói cần nói chuyện riêng với cô.
Trần tỷ thẳng thắn hỏi: “Cô rất khác với trước đây, tôi muốn biết điều gì đã khiến cô thay đổi như vậy?”
Hôm qua lúc Cao Thông đem bằng chứng mà Tiết Lam đưa cho anh tới công ty, Trần tỷ cũng hết sức bất ngờ. Trong ấn tượng của chị, Tiết Lam chính là một mỹ nhân đầu óc rỗng tuếch, không ngờ vậy mà cũng có lúc sáng suốt như vậy.
Chẳng qua chị muốn biết nguyên nhân Tiết Lam thay đổi, từ đó đưa ra phán xét về tính ổn định của trạng thái trước mắt của cô.
Tiết Lam mỉm cười, ánh mắt điềm nhiên: “Con người tóm lại phải luôn tiến về phía trước, có vài chuyện một ngày nghĩ không thông, hai ngày nghĩ không thông, nhưng không đến nỗi nghĩ mãi vẫn không thông mà.”
Trần tỷ sửng sốt, đột nhiên bật cười, “Cũng đúng, con người tóm lại sẽ thay đổi.”
Kế đó Trần tỷ cũng không vòng vo với Tiết Lam, nói công ty hiện giờ đang lên kế hoạch cho cô, đại ý chính là sau này công ty sẽ toàn lực hỗ trợ sự phát triển của cô, tiếp tục nâng đỡ cô.
Tiết Lam không ngạc nhiên cho lắm, cũng không cảm kích đến độ rơi nước mắt, có vài phần vinh nhục không màng đáp: “Vậy sau này chúng ta hợp tác vui vẻ.”
Dường như Trần tỷ rất hài lòng thái độ này của cô, hai người lại ngắn gọn chuyện trò vài câu.
Trước khi Tiết Lam rời đi, Trần tỷ chợt hỏi: “Có cần đổi cho cô một quản lý có kinh nghiệm hơn không?”
Tiết Lam ngạc nhiên nhưng sau đó trực tiếp lắc đầu từ chối: “Không cần ạ, Cao Thông được lắm, tôi tin tưởng anh ấy.”
Sau khi từ văn phòng Trần tỷ đi ra, Cao Thông liền dẫn cô tới phòng học biểu diễn rồi quay trở lại, nói là Trần tỷ có chuyện tìm anh.
Lúc Tiết Lam đẩy cửa đi vào thì trong phòng đã có người đang chờ bên trong.
Người đó cũng coi như nửa quen thuộc với Tiết Lam, chính là người hai hôm trước ở hoạt động Tinh Quang Đại Thưởng ngồi cạnh cô – Nghiêm Tân.
Trước khi đến cô đã nghe Cao Thông nói, Nghiêm Tân cũng đang chuẩn bị thử vai <Thiên thịnh>, đương nhiên anh xông pha cho một trong hai vai nam chính.
Mặc dù Nghiêm Tân là nam nghệ sĩ đang nổi của công ty họ nhưng trong giới giải trí thì vẫn chưa được xem là lưu lượng hàng đầu, không gian để mở rộng rất lớn.
Nhưng mà mấy năm gần đây, cùng với sự phát triển của thị trường showbiz, quy luật đỉnh lưu đi lên từ đam cải đã nhiều lần được kiểm chứng, vì vậy rất nhiều công ty của nam nghệ sĩ đều muốn chiếm chỗ trước, công ty Tiết Lam bọn họ hiển nhiên cũng không phải ngoại lệ.
<Thiên thịnh> là một IP lớn, đội ngũ chế tác đứng sau lại càng có kinh nghiệm phong phú trong việc quay tác phẩm đam cải, cho nên, người dán mắt vào nó đương nhiên cũng rất nhiều.
Có điều trải qua sàng lọc sơ bộ, nghệ sĩ trong công ty chỉ có Tiết Lam và Ngiêm Tân thông qua, có được cơ hội thử vai.
Nhìn đi, công ty sắp xếp cho hai người họ tập huấn chung, nghe nói lão sư hướng dẫn hai người cũng là một tiền bối diễn xuất có tiếng trong giới do công ty họ mời về.
Chỉ là lúc này vẫn chưa tới thời gian lên lớp nên lão sư còn chưa tới, vì vậy trong phòng hiện tại chỉ có hai người Nghiêm Tân và Tiết Lam.
Sau khi Tiết Lam gật đầu chào hỏi với Nghiêm Tân thì liền tìm một góc ngồi xuống, xem ra không có bất cứ ý định trò chuyện nào.
Mấy ngày nay liên tục chạm mặt Tiết Lam hai lần, trông thấy phản ứng của cô, Nghiêm Tân cũng coi như hoàn toàn an tâm. Nhìn thái độ Tiết Lam như vậy thật sự không có ý định “giăng lưới” anh nữa.
Trong lòng anh cũng không khỏi cảm khái, xem ra tin tức trên mạng hôm trước là thật rồi. Trước đây Tiết Lam nơi nơi tung tin, thì ra là đều vì bạn trai cũ.
Aizzz, cô ấy cũng là gặp phải kẻ xấu mà thôi.
Nghiêm Tân càng nghĩ càng thấy Tiết Lam đáng thương, vì vậy ánh mắt nhìn cô không khỏi mang theo một chút cảm thông.
Tiết Lam không hiểu sự tình, chỉ thấy ánh mắt Nghiêm Tân nhìn cô quái quái. Mèng ơi, đứa trẻ này không phải diễn rồi diễn tới ngốc luôn đó chứ.
Rất nhanh lão sư dạy diễn xuất đã tới, hai người cũng bắt đầu chính thức lên lớp. Tiết Lam theo đó cũng quên sạch sự bất thường của Nghiêm Tân.
Bởi vì thời gian khá gấp rút nên lão sư giảng giải cho họ rất nhiều kỹ năng diễn xuất căn bản, có kiến thức biểu diễn chuyên môn, cũng có cả kỹ năng và kinh nghiệm diễn xuất của chính bản thân lão sư.
Tóm lại, hai người ở trên lớp không có thời gian rảnh rỗi, não load không ngừng, cuối cùng tới khi hết giờ, lão sư lại giao bài tập cho hai người, bảo họ về nhà luyện tập.
Tiết Lam lên lớp xong cơ thể lẫn tinh thần đều rã rời, lúc cô từ phòng học bước ra, đúng lúc gặp Cao Thông.
Cao Thông sau khi trông thấy Tiết Lam thì lập tức lót tót chạy tới, mặt mày kích động đến sắp khóc: “Lam Lam, anh yêu em quá…”
Tiết Lam không biết bị Cao Thông bị chạm mạch chỗ nào, sợ tới độ liên tục lùi về sau mấy bước: “Chúng ta không hợp, đừng yêu em, không có kết quả!”
Cao Thông: “…………”
Đứng hình hết mấy giây, Cao Thông trực tiếp phớt lờ lời của Tiết Lam, tiếp tục nói: “Anh nghe nói hết rồi, công ty vốn định đổi một quản lý có kinh nghiệm hơn cho em nhưng em kiên trì để anh tiếp tục làm quản lý của em, còn nói tin tưởng anh. Huhuhu, anh cảm động quá mức!”
“Lam Lam, em yên tâm, sau này anh sống là người của em, chết cũng là ma của em, tuyệt đối trung thành một lòng với em!”
Tiết Lam: “……..”
Không cần vậy đâu!
Sau khi hai người rời khỏi công ty, Cao Thông hưng phấn suốt đoạn đường, lải nhải mãi không dứt, phiền đến độ Tiết Lam đeo tai nghe chặn lời anh.
Mãi tới sau khi đưa Tiết Lam về tới nhà, Cao Thông mới đột nhiên nhớ ra chuyện chính.
“Phải rồi Lam Lam, anh đã giúp em xem mấy căn nhà rồi, cơ bản đều hợp với yêu cầu của em, tính an toàn của tiểu khu cũng đảm bảo, em xem khi nào có thời gian thì đi xem nhà?” Cao Thông hỏi.
Tiết Lam sững người, “Đúng rồi, em quên nói với anh, em đã tìm được nhà rồi, anh không cần giúp em tìm nhà nữa.”
Nếu như phía Thịnh Lâm đã có nhà trống thì cô còn tốn tiền thuê nhà của người khác làm gì, lãng phí như thế mần chi.
Lại nói, đùi vàng đưa tới ngay trước mắt, không ôm thì phí của giời.
Căn nhà hiện tại của Tiết Lam còn nửa tháng nữa mới đáo hạn, cộng thêm Thịnh Lâm hiện tại đang ở nơi khác, cho nên việc chuyển nhà cô cũng thấy không gấp lắm, không mấy để ý.
Ai ngờ tối đó Thịnh Lâm gọi điện cho cô, nói cậu mới về, muốn dẫn cô đi xem nhà.
Tiết Lam dựa theo định vị Thịnh Lâm gửi, trực tiếp bắt xe chạy qua.
An toàn của tiểu khu này được thực hiện rất nghiêm, không có thẻ vào cổng, bảo vệ căn bản sẽ không cho Tiết Lam vào trong, sau đó vẫn là Thịnh Lâm đích thân xuống đón cô.
Đây là một tiểu khu xa hoa, cơ sở thiết bị hay phục vụ đương nhiên không cần nói, Tiết Lam đi theo Thịnh Lâm lên lầu, xem căn nhà mà cô sắp dọn vào.
Hai tay Thịnh Lâm khoanh trước ngực, dựa vào cửa nhà: “Căn nhà này lúc đầu chỉ trang trí đơn giản, nếu you có điểm nào không thích, trực tiếp dỡ đi thay đổi là được.”
Tiết Lam dạo một vòng, phong cách tổng thể cô thật sự rất thích, cảm thấy không cần phải sửa sang chi nữa, tới lúc đó trực tiếp xách hành lý dọn vào là ok, cũng rất tiện.
“Không cần, mọi thứ đều rất tốt, chờ vài ngày nữa chị nhín thời gian, trực tiếp dọn qua là được.” Tiết Lam nói.
Thịnh Lâm gật đầu, cũng không nói gì nữa.
Nhà bỏ không đã lâu, bình thường cũng không có người quét dọn, vì vậy sau khi hai người tham quan một vòng thì đi thẳng sang nơi ở của Thịnh Lâm ở bên cạnh.
Tiết Lam thấy hai người họ ở hai căn hộ cùng tầng, sau này có gì cũng tiện hơn rất nhiều.
Thịnh Lâm từ trong tủ lạnh lấy một chai nước suối đưa cho Tiết Lam.
Tiết Lam tiện tay nhận lấy, cảm khái nói: “Thật không ngờ nhóc con em cũng được quá chứ, nhà thế này vừa mua là mua liền hai căn. Chậc chậc chậc, em nói xem hai chúng ta cùng cha cùng mẹ sinh ra nhưng sao lại cách biệt lớn thế cơ chứ.”
Thịnh Lâm lườm cô, “Chuyện này trách ai hả, còn không phải you không biết phấn đấu, vì một gã đàn ông mà chẳng màng gì cả, có mất mặt không chứ.”
Haizzz, đây ngược lại chính là khuyết điểm khó ưa của thằng nhóc này.
Tiết Lam vừa định xắn tay áo “chào hỏi” cậu, có điều vừa quay đầu thì đúng lúc trông thấy vẻ mệt mỏi dưới mắt cậu, tay vừa vung lên cũng thả xuống.
Cô đại khái cũng đoán được thằng nhóc này hiện giờ bận rộn như vậy, đoán chừng lần này có thể quay về cũng là dồn hành trình tranh thủ thời gian trở về đây, nghĩ thế, nội tâm Tiết Lam không khỏi có phần ấm áp.
“Được rồi, chị về trước đây, không phải ngày mai em còn phải lên máy bay quay về sao. Mau đi ngủ đi, cũng không cần bận tâm chuyện của chị nữa, yên tâm, chị lớn như vậy rồi, có thể chăm sóc tốt cho mình.”
Dứt lời, Tiết Lam chuẩn bị đứng dậy rời đi, nhưng còn chưa được hai bước thì bị Thịnh Lâm kéo lại.
Thịnh Lâm từ chỗ khác lấy ra vật gì đó, đưa tới cho cô: “Cho you.”
Tiết Lam khó hiểu: “Gì vậy?”
Thịnh Lâm đáp: “Giấy tờ nhà.”
Tiết Lam càng mù mờ: “Em đưa chị giấy tờ nhà làm gì?”
Nhưng lúc cô mở giấy tờ ra xem thì không khỏi ngơ luôn, ngẩng phắt lên nhìn Thịnh Lâm, khó hiểu nói: “Sao trên giấy tờ nhà lại ghi tên chị?!”
Thịnh Lâm kiêu ngạo “hừ” một tiếng, “Nhà này là mua cho you, không viết tên you thì có thể viết tên ai.”
Tiết Lam: “!!!”
Huhuhu, tự nhiên cảm động quá trời quá đất!
Thịnh Lâm nhìn dáng vẻ của Tiết Lam, hết sức chán ghét mà né người ra sau.
“Nhìn gì mà nhìn, lúc mua nhà, người môi giới nói mua hai căn thì có thể được chiết khấu cho nên tôi thuận tiện mua, thuận tiện đó hiểu không, đừng có mà mù quáng cảm động!”
Tiết Lam trực tiếp bỏ qua mấy lời khẩu thị tâm phi của cậu, hơi vui mừng nói: “Ùi, có em trai như em đúng là may mắn ba đời của chị. Có điều so với em thì người làm chị như chị thật sự hổ thẹn quá, hổ thẹn quá!”
Thịnh Lâm bất ngờ được khen nên còn có chút không biết làm sao, qua một lúc mới câng câng đáp lại: “Hừ, you biết là được rồi.”
“Chẳng qua nếu như you thật sự hổ thẹn thì cũng đừng chỉ có ba cái suy nghĩ vô ích đó, gọi tiếng anh nghe chơi.”
Tiết Lam: “……..”
Thằng em đại nghịch bất đạo tóm lại muốn cướp ngôi thì phải làm sao?!
Lúc hai chị em Tiết Lam và Thịnh Lâm đang hừng hực đấu võ mồm thì ở lầu 13 cùng một tòa nhà với họ, cũng chính là lầu bên dưới nhà Thịnh Lâm, vừa có một nhà vừa mới chuyển vào.
Vị mới tới ở này, chính là Thời Chí.
Lúc này quản lý của Thời Chí – Hải ca – cũng có mặt, anh vừa tiễn người của công ty vận chuyển.
“Nhà này của em không phải lúc tiểu khu này vừa mở bán thì đã mua đấy sao, không phải anh nói chứ, em cũng nên sớm chuyển qua đi, an ninh ở đây rất tốt, anh nghe nói trong giới có rất nhiều nghệ sĩ đều ở đây.” Hải ca đứng cạnh cửa sổ nhìn ra bên ngoài một vòng, xoay người lại nói.
Chủ yếu là tiểu khu mà Thời Chí ở trước đây an ninh thật sự không mấy tốt, thường xuyên có tư sinh* có thể trà trộn vào trong, mỗi lần Hải ca đều khuyên Thời Chí chuyển chỗ nhưng anh đều nói ở quen rồi, không muốn phiền phức.
*Tư sinh, ss fan( sasaeng fan) hay fan cuồng, theo đuổi idol với hành vi mù quáng cực đoan
Chỉ là anh không biết vì sao Thời Chí lại đột nhiên nghĩ thông, sáng sớm đã báo với anh hôm nay muốn chuyển nhà, khiến Hải ca cũng vật vã cả ngày.
Khóe môi Thời Chí khẽ nhếch, cũng không giải thích gì, nhẹ “ừ” một tiếng, nói: “Tiểu khu này thật sự được lắm.”