Ship CP Showbiz Rồi Hot Hòn Họt - Chương 3
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
52


Ship CP Showbiz Rồi Hot Hòn Họt


Chương 3


Chuyển ngữ: Mic

Tiết Lam hai tay trống không đủng đỉnh theo sau Thịnh Lâm, hết sức nhàn nhã, dáng vẻ cứ như đang tản bộ.

Sau khi đi được mấy bước, Thịnh Lâm phát hiện người đằng sau không theo kịp thì bước chân không khỏi chậm lại, xị mặt chờ người ta.

Đương nhiên Tiết Lam nhận ra động tác nhỏ nhặt đó của Thịnh Lâm, đáy mắt không khỏi nhuốm lên chút vui vẻ. Cái tật mỏ hỗn nhưng cơ thể lại thành thật này từ nhỏ tới lớn chẳng thay đổi chút nào.

Thật ra hồi bé quan hệ giữa chính chủ với em trai coi như thân thiết. Vì là thai long phụng* nên hai người vẫn luôn gắn bó với nhau như hình với bóng.

*Sinh đôi trai gái

Chỉ là năm hai người mười tuổi, trong nhà xảy ra chút chuyện, ba mẹ không chăm sóc được cho cả hai nên một người được gửi tới nhà nội, một người thì gửi về nhà ngoại.

Sau đó, hai người từ từ trưởng thành, cũng nảy sinh không ít xa lạ, không còn gần gũi với nhau như hồi nhỏ nữa.

Có điều theo như Tiết Lam ở cạnh quan sát, thực ra Thịnh Lâm có ý định thân thiết với chị gái là chính chủ, đáng tiếc chính chủ càng trưởng thành thì tính cách lại càng cực kỳ quái đản, hệt như hộp mù, cứ thế khiến quan hệ giữa hai chị em càng lúc càng lãnh đạm.

Mặc dù vậy, Tiết Lam biết Thịnh Lâm vẫn rất quan tâm đến chị gái. Lần này cô ấy có thể vào được đoàn phim “Trầm phù”, e rằng sau lưng có dấu vết của cậu.

Bằng không, cứ cho là việc làm ăn của gia đình chính chủ không tệ đi nữa, nhưng cũng không có sản nghiệp liên quan đến giới giải trí, đoàn phim có chế tác khủng thế này đời nào có thể vì một câu nói của mẹ cô mà sắp xếp cho cô vào đoàn chứ hậy.

Hai người sánh bước mà đi, Thịnh Lâm quay đầu nhìn cô một cái, bỗng cực kỳ khó ưa nói: “Nè, hôm qua hát cái quỷ gì vậy?”

Tiết Lam ngơ ra, sau đó lập tức hiểu cậu ấy đang nói tới vụ cô hát trên chương trình tuyển chọn ngày hôm qua. Chẳng qua đối với việc Thịnh Lâm cũng biết chuyện này thì cô không hề bất ngờ, dù sao vụ đó cũng đã lên hot search, cậu ấy biết cũng chẳng có gì đáng ngạc nhiên cả.

Sau khi live cô hát chênh phô bị giang cư mận cắt ghép thành clip đăng lên weibo, kế đó sục sôi cả một đêm, trực tiếp phi thăng lên top 3 hot search, có chút “hot”.

Điều khiến Tiết Lam không ngờ chính là phản ứng vậy mà còn không tệ, đối với việc này cô chỉ có thể kết luận gu thẩm mỹ của quần chúng mặn quá rồi. Hệt như vịt con xấu xí đứng trong bầy thiên nga trắng, mặc dù có hơi xấu, nhưng không thể không nói, quả thực cũng không giống người thường.

Vừa rồi trên đường tới đây, Cao Thông còn gửi wechat cho cô, nói phía tổ chương trình bên kia muốn mời cô tham gia một kỳ nữa. Xem ra họ cũng không ngờ chuyện này có thể thu hút sự chú ý lớn đến thế.

Đương nhiên Tiết Lam thẳng thừng từ chối. Chương trình nâng cao đạp thấp như vậy, cô thèm vào, chủ yếu là còn cản bước cô ship cp.

“Ca hát đó, em nghe không ra à?” Tiết Lam nhún vai, dáng vẻ như chẳng có gì.

Thịnh Lâm nhíu mày trừng mắt nhìn cô, biểu cảm “nói nhảm gì thế, lẽ nào đây không biết là hát sao”.

Tiết Lam bĩu môi: “Em trừng chị có tác dụng gì chứ, có phải chị muốn hát khó nghe đâu. Chịu thôi, ai bảo hồi trong bụng mẹ em hấp thụ hết tế bào âm nhạc của chị rồi, nói ra thì chuyện này em cũng có trách nhiệm đó.”

Mặc dù cùng mẹ cùng bào thai nhưng Thịnh Lâm hoàn toàn ngược lại, rất có thiên phú âm nhạc, cậu được xưng là “thanh quản từng được thượng đế đặt nụ hôn”.

Thịnh Lâm “haha” một tiếng, không thèm để ý cô.

Tiết Lam cũng không để bụng, tiếp tục mặt dày nói: “Cho nên sau này em phải nỗ lực gấp đôi, chăm chỉ kiếm tiền, nếu không làm sao nuôi bà chị già chỉ biết xuôi theo dòng đời, tuổi già sức yếu như chị cơ chứ.”

Xuôi theo dòng đời, tuổi già sức yếu, còn bà chị già? Thịnh Lâm nhìn Tiết Lam bằng vẻ mặt “một lời khó nói hết”, câu này cũng phiền cô mở lời ghê nhể.

“Ba mẹ nói gia sản đều là của you, bảo tôi tay làm hàm nhai.” Thịnh Lâm nói.

“Thế cho nên,” Tiết Lam liếc cậu chàng một cái: “Đây là cái cớ em không nuôi chị? Em tắt hi vọng đi, chị một ngày là chị của em thì cả đời này đều là chị của em, em phải chăm sóc chị tới già, nghe chưa hả?” 

Nghe thấy câu này, Thịnh Lâm đột nhiên dừng bước, nét mặt lộ vẻ hoài nghi, “You thật sự là Tiết Lam?”

Tiết Lam nửa cười nửa không nhìn cậu: “Hồi năm tuổi, là ai vô nhà trẻ ngày đầu tiên bị tụt quần, sau đó cảm thấy mất mặt nên suốt đêm rủ rê chị cùng nhau chuyển trường; năm tám tuổi, cô bé hàng xóm chuyển nhà, là ai trốn trong góc khóc tới nước mắt nước mũi tèm nhèm, còn kéo tay chị nói mình sẽ không yêu nữa.”

“Còn nữa, là ai làm rớt mô hình motor mà ba thích nhất, nhưng cuối cùng muốn chị đứng ra gánh giùm. Thế nào, em trai yêu quý, còn muốn chị kể nữa không?”

“You khi không nhắc mấy chuyện này làm gì!” Bị đem mấy chuyện 囧 hồi bé ra trêu, Thịnh Lâm hết sức mất mặt, tai bất giác cũng đỏ ửng.

Tiết Lam nhướn mày, bày ra biểu cảm “Em nói coi chị nhắc mấy chuyện này làm gì hả”.

Thịnh Lậm hậm hực quẹt mũi, “Tôi cảm thấy hình như you thay đổi hơi nhiều, nhất thời không quen.”

Dù sao trước đây, có lần nào cô không bày ra dáng vẻ muốn vạch rõ ranh giới với cậu, mấy câu như “để em nuôi chị” càng chưa từng nói bao giờ.

“Sao chứ, còn không cho chị theo đuổi tiến bộ, thay đổi mới mẻ à.” Tiết Lam nói như lẽ đương nhiên, “Hơn nữa chị cũng thông suốt rồi, em là em chị, cũng không phải người ngoài, không dựa hơi thì phí.”

Thịnh Lâm “hừ” một tiếng, sau khi quay đầu sang hướng khác tránh Tiết Lam, khóe môi bất giác nhếch lên.

“Hừ gì mà hừ, thằng nhóc thúi, sau này nhớ đối với chị già của em tốt một chút, bằng không chị sẽ trở thành trùm anti của em, tới lúc đó sẽ đem quần thủng đáy của em tung ra hết cho xem!” Tiết Lam hung dữ uy hiếp.

Thịnh Lâm: “……….”

———

Khách sạn nơi đoàn phim ở, bãi đỗ xe ngầm tầng hai.

Xe thương vụ* màu đen đậu vào chỗ, một thanh niên từ trên xe bước xuống, người mặc tây trang màu lam vừa người, cổ áo sơ mi mở hơi thấp, lộ ra đường nét cơ bắp như ẩn như hiện, thoạt nhìn toát lên khí chất cấm dục, lạnh lùng cao quý.

*MPV (multi purpose vehicle), được hiểu là dòng ô tô đa dụng. Mẫu xe này thường thấy với thiết kế 7 chỗ ngồi (thậm chí 8 chỗ), hàng ghế có thể linh hoạt sắp xếp gọn gàng nhằm mục đích vừa vận chuyển hàng hóa, vừa có thể chở người với số lượng nhiều. Bạn có thể dễ dàng tìm thấy những chiếc xe này với các tên gọi phổ biến như Toyota Innova, Mitsubishi Xpander. (Nguồn: heyoto.vn)

Người này là một vị chính chủ khác trong cp OTP của Tiết Lam, Thời Chí.

Kế đó từ trong xe lại có một người đàn ông trung niên đầu hơi hói bước xuống, là quản lý của Thời Chí, Hải ca.

Trong tay Hải ca cầm điện thoại, đi tới cạnh Thời Chí, đầu mày nhíu chặt đến độ có thể kẹp chết con ruồi, “Vừa mới tiễn một người lại tới một người, mãi mà không hết.”

Thời Chí biếng nhác nhìn Hải ca một cái, dù không nói nhưng ý dò hỏi có thể trông thấy rất rõ.

Hải ca tức giận giật giật nhúm tóc đang đứng trước nguy cơ kia của mình, nhưng rồi lập tức nghĩ tới gì đó nên lại im lặng rụt tay về.

“Còn không phải nhân vật Lâm Mị Nhi kia hay sao, tiễn một Tần Văn lại tới một Tiết Lam. Không được, anh phải hỏi thử phía đoàn phim, đổi người kiểu này có khác gì nhau.”

Cũng khó trách Hải ca nổi nóng, trong bộ phim “Trầm phù” này, diễn viên phối hợp với nhân vật Lâm Mị Nhi chủ yếu là Thời Chí. Đây là còn chưa bắt đầu quay mà phía Tần Văn – diễn viên trước đây nhận vai Lâm Mị Nhi đã tung chiêu dùng đủ cách ké fame Thời Chí, scandal bay mù trời.

Vụ này còn chưa tính, hai ngày trước Tần Văn đột nhiên tới cửa phòng Thời Chí tự dâng mình, chuyện này rốt cuộc chọc giận họ, cho nên liền ra tay tống cổ khỏi đoàn phim.

Nhưng ai có thể ngờ, một Tần Văn rời đi lại tới một Tiết Lam thanh danh trong giới càng tệ hơn, cũng không biết tiếp theo sẽ xảy ra chuyện điên khùng liều mạng thế nào nữa đây.

Dù Thời Chí không biết Tiết Lam, nhưng nhìn thái độ Hải ca cũng biết là phiền phức, lông mày theo phản xạ nhíu lại.

Lúc này điện thoại trong tay Hải ca rung lên, anh ta đọc xong tin thì đột ngột quay đầu sang Thời Chí, vẻ mặt kinh ngạc: “Phó đạo diễn nói người là do Thịnh Lâm tự mình đi tìm đạo diễn đề cử.”

Bước chân Thời Chí dừng lại, cho thấy anh cũng có phần bất ngờ.

“Vậy chúng ta còn ra tay không?” Hải ca hỏi.

Thời Chí ngẫm nghĩ, đáp: “Quan sát thử rồi bàn sau, nếu là Thịnh Lâm tiến cử thì hẳn cậu ấy sẽ có thể giải quyết gọn gàng.”

Hải ca biết quan hệ cá nhân giữa Thời Chí và Thịnh Lâm không tệ, cũng không tiện nói gì nữa.

Hơn nữa, nếu phó đạo diễn đã nói rõ là Thịnh Lâm tự mình đề cử, như vậy phía họ còn tiếp tục yêu cầu đoàn phim đổi người thì rõ ràng không phù hợp cho lắm. Hi vọng Tiết Lam này đừng thật sự gây sự đủ điều như trong tin đồn mà thôi.

“Trước đây anh cũng chưa từng gặp Tiết Lam, về phần mấy tin tức cô ấy thích ké fame tạo scandal bla bla, đa phần đều là lời đồn không có căn cứ, có lẽ tình hình cũng không giống như chúng ta tưởng tượng, nói không chừng là đồn bậy đồn bạ.”

Hải ca biết Thời Chí chỉ muốn quay phim thật tốt, ghét nhất là mấy phiền phức dạng này nên liền nói vài lời an ủi.

Thời Chí nhẹ “ừm” một tiếng, không nói gì nữa.

Lúc này, trợ lý của Thời Chí Đại Bảo bỗng hỏi: “Hải ca, anh nhắc tới Tiết Lam là người lên hot search này ạ?”

“Hot search gì?” Hải ca nghe mà sửng sốt. Sáng sớm anh đã bận rộn dẫn Thời Chí đi chụp bìa tạp chí, không kịp để ý tin tức trên mạng.

Đại Bảo đưa điện thoại đến trước mặt Hải ca, đúng lúc họ vừa tới trước cửa thang máy, Hải ca tiện tay nhận lấy di động, nhìn thấy đứng đầu hot search là topic #Tiết Lam ân-bì-lí-vơ-bồ tự tin lệch tone#

Nhấn vào topic, Hải ca mở vid, còn đem điện thoại dịch chuyển về phía Thời Chí, vì vậy ba người đứng ở cửa thang máy, xem đoạn video Tiết Lam hát đến độ có thể “tiễn bạn lên đường” kia.

Sau hai phút, video đã ngừng, nhưng ba người lại nhất thời lặng phắt.

Đại Bảo thều thào hỏi: “Cô ấy tưởng đây là tạo độ hot hả?”

“…………. chắc không đâu.” Hải ca lăn lộn trong showbiz nhiều năm như vậy, vừa nhìn liền biết sự việc thế nào. Chuyện này rõ ràng là bị tổ chương trình chơi một vố.

Biểu cảm của nhóm đạo diễn khi thấy Tiết Lam xuất hiện lúc live, cô ấy mặc trang phục múa cổ điển trên sân khấu, còn có thái độ hát xong thì quay đầu đi kia của cô ấy, những chi tiết này đều có thể nói rõ là có người cố ý làm khó cô, trước khi lên sân khấu đã bảo cô thay bằng tiết mục biểu diễn ca hát.

“Có điều tổ chương trình cũng thật đáng mỉa mai, vụ này xem như công khai kết án, mọi người đừng thấy cô ấy ở trên sân khấu tỏ ra như không có gì, nhưng không phải nói con gái trời sinh đã yêu thể diện, đoán chừng vì chuyện này hẳn là cảm thấy không còn mặt mũi gặp người khác, tự nhốt mình trong nhà không dám ra ngoài đâu.”

Trước đây Hải ca cũng từng dẫn dắt vài nữ nghệ sĩ nên tự thấy mình cũng tương đối nắm bắt được tâm tư của các cô gái. Chẳng qua anh ta thấy như vậy cũng tốt, Tiết Lam sẽ không vào tổ sớm như thế, bọn họ cũng có thể nhàn nhã được một chút.

Thời Chí nhớ tới gương mặt tự tin đứng giữa sân khấu trong video, trái lại có cảm giác không chắc là vậy.

Thang máy rất nhanh đã xuống tới nơi, ba người trực tiếp vào trong. Thang máy dừng ở hầm 1, có điều họ thấy không sao nên cũng không hề che chắn Thời Chí.

Khách sạn được đoàn phim “Trầm phù” bao trọn mấy tầng, cho nên thang máy này liền trở thành thang máy chuyên dụng cho nhân viên đoàn phim, là loại muốn dùng phải quét card.

Cửa thang máy từ từ mở ra, đứng trước cửa chính là Tiết Lam “không dám gặp người khác” mà Hải ca nói. Cô không chỉ ra ngoài gặp người, mà còn cười đến mặt mày rạng rỡ chói ngời.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN