Showbiz Phồn Hoa - Chương 16: Coi như bắt đầu lại từ đầu
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
145


Showbiz Phồn Hoa


Chương 16: Coi như bắt đầu lại từ đầu


Hai chị em cùng dọn đồ, không tới nửa giờ đã đóng gói đồ xong. Căn hộ trở nên trống trải hơn. Khiết Ninh đặt thẻ cửa lên trên bàn ăn, khi cô rời đi, cô gặp Hạ Lâm đang đi lên.

“Khiết Ninh, dọn xong đồ đạc rồi à?” Hạ Lâm nhìn chiếc vali trong tay Khiết Thành và nói một cách lịch sự, nhưng thái độ đối với Khiết Ninh không giống như trước kia nữa.

Khiết Ninh gật đầu.

Hạ Lâm đến đây, có lẽ là do Lưu Hoài Khang dặn dò. Cô hơi nghiêng người sang bên, mỉm cười nói: “Chị Lâm, hay là chị đi vào và kiểm tra xem có thiếu thứ gì không?”

Khiết Thành bĩu môi, lẩm bẩm: “Xời! Có cần đến mức thế không, còn cử người đến kiểm tra!”

“Thành.”

Bị Khiết Ninh quát một tiếng, Khiết Thành im lặng, xách chiếc vali xuống lầu trước.

Hạ Lâm cũng không vào trong, chỉ đưa một tập tài liệu cho Khiết Ninh, đó là bản chấm dứt hợp đồng: “Ban đầu em ký thời gian trong năm năm, tính thời gian thì vẫn chưa đến, nhưng bây giờ công ty chấm dứt sẽ không yêu cầu em phải bồi thường gì cả.”

Trần Nhạn đã gọi điện cho cô, bảo cô phụ trách giải quyết việc Khiết Ninh. Có vẻ như mối quan hệ giữa tổng giám đốc Lưu và Khiết Ninh đã chấm dứt.

Nếu đã vậy thì cô cũng cho rằng Khiết Ninh không cần thiết phải ở lại Điền Hoan và được nhận những tài nguyên tốt như vậy nữa, vì vậy hôm nay vừa hay rảnh nên cô đã mang bản chấm dứt hợp đồng đến tìm Khiết Ninh.

“Được rồi.” Khiết Ninh mỉm cười, nhanh nhẹn ký tên lên hợp đồng.

Dù sao thì trong hai năm qua, Lưu Hoài Khang luôn cho cô tài nguyên tốt nhất. Nếu cô và Lưu Hoài Khang đã không liên quan gì đến nhau nữa, dĩ nhiên, cô không thể tiếp tục ở lại công ty giải trí của anh.

Khiết Ninh ký xong hợp đồng rồi trả lại nó cho Hạ Lâm. Hạ Lâm đọc không thèm đọc, cất tài liệu.

Sau 20 phút lái xe, Khiết Ninh và Khiết Thành trở về căn hộ ở vùng ngoại ô phía Tây.

Cô không giấu giếm gì cả nên đã nói với Khiết Thành về việc chấm dứt hợp đồng với công ty giải trí. Khiết Thành nói: “Không sao đâu chị ạ, em có thể đi làm, em sẽ nuôi chị! Chị ở nhà tĩnh dưỡng cho thật tốt là được rồi!”

“Em chỉ mới 19 tuổi, ai sẽ nhận em chứ?” Khiết Ninh liếc nhìn cậu rồi nói: “Chị có tiền, chỉ cần em học tập cho thật tốt, cố gắng thi vào đại học khoa học tự nhiên của trường quốc gia, như vậy thì chị đã mãn nguyện rồi.”

“Học thì thôi không đâu chị ạ?” Khiết Thành vẻ mặt đau khổ khi nghe tin mình sẽ phải đi học: “Em muốn đi nhập ngũ vì không muốn đi học mà. Kết quả là chị lại bảo em thi đại học, vả lại thi vào đại học khoa học tự nhiên khó lắm.”

Khiết Ninh mặt trầm xuống, quay lưng lại, thấp giọng nói: “Được thôi, không học thì không học, dù sao, em lớn rồi, chị không quản nổi nữa rồi, em thích làm gì thì làm.”

“Chị, em không có ý đó đâu.”

“…”

Thấy Khiết Ninh thực sự tức giận, Khiết Thành thỏa hiệp: “Được rồi mà, em đi học là được chứ gì? Chị đừng giận nữa, chị vừa phẫu thuật xong cơ thể chưa khỏe, không chỉ cần nghỉ ngơi cho tốt, mà phải luôn giữ tâm trạng vui vẻ.”

Khiết Ninh liếc nhìn cậu: “Là em tự nói đó nha, mấy hôm nữa chị sẽ đi mua tài liệu ôn tập cho em!”

“…”

Sau khi Khiết Ninh kết thúc hợp đồng với bên công ty giải trí, cô trở thành một người vô dụng ở nhà. Khiết Thành rất quan tâm đến sức khỏe của cô, hàng ngày đều đi tra công thức nấu canh súp tầm bổ, thay đổi món ăn để cho cô bồi bổ sức khỏe.

Cứ nuôi cô như thế trong nửa tháng, sắc mặt cô trông tốt hơn trước kia rất nhiều.

Khiết Ninh mượn sách chương trình học cấp ba của bạn bè, còn mua thêm một số sách bài tập, sách nâng cao. Cô định mời một giáo viên đến dạy riêng cho Khiết Thành nhưng Khiết Thành nguây nguẩy không muốn.

Sau khi sắp xếp việc của Khiết Thành xong, Khiết Ninh cũng không nhàn rỗi, dự định đầu quân cho một công ty giải trí khác.

Cô vốn học tại trường nghệ thuật hàng đầu, còn rất có năng khiếu diễn xuất, vả lại ngoài nghề này, cô cũng không giỏi nghề nào nữa.

Chỉ là những người trước kia luôn nịnh bợ cô, hận không thể trở thành bạn thân với cô, khi biết rằng cô và Điền Hoan đã chấm dứt hợp đồng, ai nấy đều hứa sẽ giúp cô tìm nhưng trong lòng lại mừng thầm.

Khiết Ninh cũng chẳng thèm quan tâm.

Không có sự hậu thuẫn của Lưu Hoài Khang, cô chỉ là người mới tốt nghiệp trường nghệ thuật, cuối cùng có một công ty giải trí nhận cô, là studio do một nghệ sỹ nổi tiếng mở.

Sau khi ký hợp đồng, Khiết Ninh được nhận nguồn tài nguyên nhỏ, vai a hoàn trong một bộ phim truyền hình, chỉ có vài cảnh quay lẻ tẻ, cát sê thấp đến đáng thương. Nếu là trước đây, Khiết Ninh không bao giờ thèm nhận mấy kịch bản như vậy.

Vào ngày bắt đầu bấm máy, Khiết Ninh chuẩn bị và trang điểm rồi vội vã đến trường quay sớm.

Đạo diễn của bộ phim này thường có mặt trong nhiều lễ trao giải khác nhau. Cô đã từng gặp hai lần, nhưng không thân quen. Tuy trong đoàn cũng có một số diễn viên đã từng hợp tác với cô trong các bộ phim, nhưng miệng thì chào hỏi, nhưng thực tế thì lại không quan tâm gì đến cô.

Khiết Ninh mỉm cười đáp lại vài lời xã giao. Với vai này, cô đương nhiên không có chuyên gia trang điểm giúp đỡ, vì vậy cô phải tự tìm trang phục mặc và tự trang điểm.

Chẳng có vấn đề gì lớn cả, coi như bắt đầu lại từ đầu vậy!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN