Siêu Cấp Gen Thần - Chương 2: Tên cuồng mông
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
130


Siêu Cấp Gen Thần


Chương 2: Tên cuồng mông


Translator: Nguyetmai

Giọng nói đột ngột vang lên trong đầu khiến Hàn Sâm sợ ngây người, gần như không dám tin đây là sự thật.

Cóđược sinh vật cấp thần huyết, thú hồn cấp thần huyết đơn giản đến mức khiến người ta không dám tin.

Sinh vật trong thế giới này chia ra bốn loại, bao gồm sinh vật bình thường, sinh vật nguyên thủy, sinh vật biến dị và sinh vật thần huyết. Ăn thịt của sinh vật đẳng cấp khác nhau có thể nhận được gen cấp bậc khác nhau.

Hiện nay loài người đã phát hiện ra bốn không gian mang danh “vùng đất được thần bảo hộ”. Mỗi khi tiến hóa cơ thể một lần mới được vào không gian tiếp theo. Gen dùng để tiến hóa càng mạnh mẽ thì khả năng sống sót ở không gian tiếp theo sẽ càng cao.

Thú hồn cấp thần huyết thì không cần phải nói, nó là thú hồn cấp cao nhất. Bất kỳ thú hồn thần huyết nào cũng có thể bán được với giá trên trời.

Một lúc sau Hàn Sâm mới giật mình bừng tỉnh, tay hắn run rẩy siết chặt dao găm cạy lớp vỏ lưng của Hắc Giáp Trùng thần huyết, sau đó cắt một miếng thịt non nhìn như thạch trái cây ở bên trong ra rồi cho vào miệng.

“Ăn thịt Hắc Giáp Trùng thần huyết, đạt được +1 điểm gen thần.”

Cảm nhận được miếng thịt vừa nuốt xuống đã lập tức biến thành luồng khí nóng, lại nghe thấy giọng nói vang lên trong đầu, Hàn Sâm cảm động muốn khóc.

Hàn Sâm mặc kệ mọi thứ, tay cầm càng của Hắc Giáp Trùng thần huyết lên hút thịt bên trong ra, nuốt hết vào bụng. Từng luồng khí nóng lan tỏa khắp người Hàn Sâm, khí huyết toàn thân gần như sôi trào.

Thịt của Hắc Giáp Trùng thần huyết không khác thịt cua là mấy, Hàn Sâm hút sạch thịt trong sáu cái càng rồi dùng dao cắt thịt bên trong mai ăn tiếp.

“Ăn thịt Hắc Giáp Trùng thần huyết, đạt được +1 điểm gen thần.”

“Ăn thịt Hắc Giáp Trùng thần huyết, đạt được +1 điểm gen thần.”

Giọng nói kỳ dị liên tục vang lên trong đầu Hàn Sâm, làm hắn hạnh phúc như bay trên mây.

Hàn Sâm đang vui vẻ xẻ từng miếng thịt thì bỗng “keng” một tiếng, cảm giác như dao găm của hắn đã cắt trúng thứ gì cưng cứng, tiếng kim loại va nhau vang lên làm hắn sửng sốt.

Hắc Giáp Trùng cũng giống như cua, nhìn thì cứng rắn nhưng bên trong toàn là thịt mềm, ngay cả xương cũng không có nữa là, vì sao bên trong nó lại có kim loại chứ?

Hàn Sâm rút dao găm, sau đó vét miếng thịt sang một bên, chỉ thấy sâu bên trong có một góc kim loại màu đen. Hàn Sâm cắt thịt xung quanh ra, chẳng mấy chốc, miếng kim loại màu đen đóđã lộ ra hoàn toàn.

Trước đó Hàn Sâm cứ nghĩ là kim loại, nhưng khi lấy ra mới biết nó là một viên tinh thể màu đen có hình cầu, to cỡ quả trứng bồ câu.

Hàn Sâm cầm viên tinh thể nọ trong tay mà không cảm nhận được điều gì khác lạ, nó như một hòn đá cuội màu đen tròn trịa kháđẹp, nhưng nếu nhìn gần thì có thể thấy bên trong tinh thểẩn hiện hàng triệu ngôi sao đang vận chuyển, đẹp đến vô ngần.

Hàn Sâm thầm nghĩ: “Đây là khu vực cấp thấp nhất của thế giới này, đừng nói là sinh vật cấp thần huyết, dù là sinh vật cấp nguyên thủy cũng hiếm thấy, sao bỗng dưng lại xuất hiện một con Hắc Giáp Trùng thần huyết chứ? Hơn nữa, mình chưa từng nghe nói đến chuyện một sinh vật cấp thấp như loài Hắc Giáp Trùng lại có cấp thần huyết. Con Hắc Giáp Trùng cấp thần huyết này còn yếu quá thể, không lẽ con Hắc Giáp Trùng thần huyết tồn tại là vì viên tinh thể màu đen này ư?”

Nhưng Hàn Sâm nghĩ mãi cũng không rõ nguyên nhân, hắn nuốt hết chỗ thịt còn lại của Hắc Giáp Trùng thần huyết, ăn đến bụng no căng, tổng cộng nhận được bảy điểm gen thần.

Nếu là trước kia, Hàn Sâm không dám mơđến bảy điểm gen thần này. Với xuất thân của hắn, dù cố gắng cỡ nào cũng khó mà chiến thắng sinh vật cấp thần huyết. Mới chỉđối diện với cấp nguyên thủy thôi mà hắn liều cả mạng cũng chẳng ăn thua gì, nữa là cấp thần huyết.

Vỏ của Hắc Giáp Trùng thần huyết cũng là tài liệu cực kỳ quý giá, Hàn Sâm nhặt vỏ và mấy cái càng bỏ hết vào túi.

Vỏ của Hắc Giáp Trùng bình thường hầu như không có giá trị gì, nhưng vỏ của Hắc Giáp Trùng thần huyết thì khác, đem về nấu canh uống cũng sẽ tăng được vài điểm gen thần.

Lần đầu tiên Hàn Sâm được ăn sinh vật cấp thần huyết, lẽ ra phải được tròn mười điểm gen thần, nhưng ăn hết thịt mà chỉđược có bảy điểm, nên chắc hẳn ba điểm còn lại nằm trong vỏ của nó.

Nếu bán lớp vỏ này thì có khi số tiền kiếm được cũng đủ cho Hàn Sâm mua được một chiếc máy bay cá nhân khá tốt trong Liên minh Tinh tế Tả Toàn rồi.

Khi về tới thành bảo hộ Cương Giáp, những người trên đường ai cũng chỉ trỏ hắn. Có người vui sướng khi thấy người gặp họa, có kẻ thì cười nhạo, không một ai chào hỏi đến gần hắn.

Tất cả người trong thành bảo hộ Cương Giáp đều nhìn Hàn Sâm như quái vật.

Người bình thường khi đến thế giới này, dù chỉ có hai bàn tay trắng, nhưng miễn là thân thể không quá kém, tìm thêm vài người mới giống mình lập nhóm đi săn một số sinh vật nguyên thủy nhỏ lẻ thì cũng không thành vấn đề, chẳng đến mức thảm như Hàn Sâm.

Nhưng toàn bộ thành bảo hộ Cương Giáp này, không một ai đồng ý hoặc nên nói là chẳng có gan dính líu đến Hàn Sâm.

Hơn ba tháng trước, Hàn Sâm bước vào vùng đất được thần bảo hộ. Trong lần đầu tiên đi ra ngoài, vừa đi ngang một ngã rẽ ngay tường thành thì Hàn Sâm giật mình thấy trước mắt có một con sói một sừng to uỳnh đứng đưa lưng về phía hắn, toàn thân nó trắng toát, bốn chân chạm đất còn cao hơn cả con người.

Hàn Sâm không chút do dự, cầm dao găm đâm mạnh vào mông con sói một sừng đó.

Nhát đâm này khiến Hàn Sâm và Tần Huyên cùng trở thành trò cười lớn nhất trong thành bảo hộ Cương Giáp.

Đúng vậy, con sói trắng một sừng ấy không phải dị sinh vật, màđó là con người giống như Hàn Sâm, một con người sử dụng thú hồn biến thân.

Tần Huyên còn là cô gái có quyền thế và bản lĩnh nhất trong thành bảo hộ Cương Giáp, rất có thể sẽ hoàn thành lần tiến hóa đầu tiên bằng gen thần huyết, từđó bước lên con đường tiến hóa.

Một tên nhãi ranh mới chân ướt chân ráo vào thành bảo hộ Cương Giáp lại dám to gan đâm mông Tần Huyên, chuyện này trở thành trò cười lớn nhất trong thành bảo hộ Cương Giáp, dù không ai dám nhắc tới chuyện đó trước mặt Tần Huyên nhưng ở sau lưng thì hầu như tất cả mọi người đều đã cười đau cả bụng rồi.

“Tên cuồng mông” trở thành biệt danh mà tất cả người trong thành bảo hộ Cương Giáp đặt cho Hàn Sâm.

Tần Huyên ngượng quá hóa giận, tuyên bố kẻ nào dám đi chung với Hàn Sâm sẽ thành kẻ thù của cô.

Trong Thành bảo hộ Cương Giáp này, chẳng có bao nhiêu người đủ bản lĩnh đối địch với Tần Huyên, dù có thì ai lại vì một “tên cuồng mông” lạ hoắc như Hàn Sâm mà chống lại côấy chứ.

Nên Hàn Sâm mới thê thảm như thế, nhưng hắn không trách gì Tần Huyên, đây vốn là lỗi của hắn. Lần đầu tiên vừa vào vùng đất được thần bảo hộ, hắn thật sự rất căng thẳng, cộng thêm chưa từng thấy dị sinh vật và con người sau khi biến thân, thế nên hắn mới phạm sai lầm không thể tha thứ như thế.

Tần Huyên không nổi giận giết luôn Hàn Sâm là hắn đã cảm kích côấy lắm rồi.

Điều duy nhất Hàn Sâm thấy mừng chính là, địa điểm xuất hiện khi dịch chuyển vào vùng đất được thần bảo hộ này là ngẫu nhiên không thể khống chế, trong thành bảo hộ Cương Giáp không có người quen nào của hắn, cũng chẳng ai biết tên thật của hắn là gì.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN