Siêu Cấp Gen Thần - Chương 223: Ác ma tham lam
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
10


Siêu Cấp Gen Thần


Chương 223: Ác ma tham lam


Editor: Nguyetmai

“Hàn Sâm, tôi mong cậu có thể tu luyện Đại Âm Dương Từ Lực Pháo ngay bây giờ…” Bạch Dịch Sơn sốt ruột nói tiếp.

“Giáo sư Bạch, tôi muốn hỏi chú một vấn đề, tại sao chú không tìm người tiến hóa hoặc người siêu việt để tu luyện nó luôn?” Hàn Sâm hỏi thẳng Bạch Dịch Sơn.

“Tôi cũng nghĩ đến chuyện tìm người tiến hóa luyện nó rồi, nhưng Đại Âm Dương Từ Lực Pháo là căn cứ vào tàn bản võ cổ Âm Dương Ma Kinh cải tạo mà thành, trong Âm Dương Ma Kinh có một yêu cầu đối với người tu luyện, ấy chính là tuổi không được quá hai mươi, tuy tôi đã thay đổi trên phạm vi lớn, nhưng Đại Âm Dương Từ Lực Pháo vẫn không thoát khỏi hạn chế này được. Người hơn hai mươi tuổi tu luyện Đại Âm Dương Từ Lực Pháo thì sẽ rất chậm, dù luyện hơn mười năm thì cũng không bằng mấy tháng của những thiếu niên.” Bạch Dịch Sơn thở dài nói.

“Nói vậy, tôi là người thích hợp tu luyện Đại Âm Dương Từ Lực Pháo nhất trong lứa dưới hai mươi kia?” Hàn Sâm lại hỏi tiếp.

“Trong số những thiếu niên mà tôi từng gặp thì cậu đúng là ứng cử viên thích hợp nhất, không thì tôi cũng chẳng dùng đến cách này để bắt cậu học Đại Âm Dương Từ Lực Pháo đâu.” Bạch Dịch Sơn gật đầu xác nhận.

“Bây giờ tôi là lựa chọn duy nhất của chú rồi đúng không?” Hàn Sâm tiếp tục hỏi.

“Đúng vậy, dù bây giờ tôi muốn tìm người khác cũng không kịp nữa, tôi mong cậu có thể giúp tôi, đừng để Đại Âm Dương Từ Lực Pháo phải bị mai một…”

Bạch Dịch Sơn còn chưa nói hết thì đã bị Hàn Sâm ngắt lời, hai mắt Hàn Sâm sáng rực lên, nhìn chằm chằm vào Bạch Dịch Sơn hỏi: “Vậy giáo sư Bạch có thể cho tôi cái gì đây?”

“Gì cơ?” Bạch Dịch Sơn ngớ người ra.

“Ý tôi là thù lao ấy, nếu như Đại Âm Dương Từ Lực Pháo đã bị liệt vào danh sách cấm thì chứng tỏ nó rất nguy hiểm, tôi phải mạo hiểm tu luyện nó cho chú, đương nhiên là phải nhận thù lao xứng đáng rồi, giáo sư Bạch thấy có đúng không?” Hàn Sâm cười híp mắt nói.

Bạch Dịch Sơn ngu người, hắn ta chưa từng gặp người nào như Hàn Sâm, trước kia hắn ta căn bản chẳng cần nhờ vả ai, toàn là người ta đến van nài xin được học võ học mà hắn ta vừa nghiên cứu ra mà thôi.

“Đúng vậy, nếu cậu muốn thì tôi có thể trả thù lao cho cậu, cậu muốn bao nhiêu tiền?” Bây giờ, vì để Đại Âm Dương Từ Lực Pháo được giữ lại nên Bạch Dịch Sơn chẳng muốn so đo nhiều làm gì.

“Một trăm tấm thẻ Thánh Đường cấp S!” Hàn Sâm nói thẳng.

Bạch Dịch Sơn lập tức trợn mắt há mồm, nhìn Hàn Sâm như nhìn một tên điên, hắn ta thật sự chưa từng gặp người nào dám hét giá trên trời thế này.

Hồi lâu sau Bạch Dịch Sơn mới nói: “Hàn Sâm, cậu biết một trăm tấm thẻ Thánh Đường cấp S có ý nghĩa thế nào không?”

“Dù sao thì mấy loại võ học cấp S của Thánh Đường cũng là do chú nghiên cứu ra mà, một trăm tấm có là gì đâu, nếu chú thấy nhiều quá thì tôi bớt một tấm cho chú, lấy chín mươi chín tấm thôi.” Hàn Sâm lại nói.

Bạch Dịch Sơn cười khổ: “Thứ tôi nghiên cứu ra chỉ có một phần trong đó mà thôi, cho dù tôi lấy hết những bộ mình nghiên cứu dạy cho cậu thì cũng không đủ con số một trăm. Huống hồ gì, không có dịch gen chuyên dụng mà đi tu luyện võ học cấp S thì nguy hiểm lắm.”

“Vậy chú dạy mấy loại mà chú nghiên cứu ra cho tôi, sau đó cho thêm mỗi loại mười bình gen là được.” Hàn Sâm tiếp tục.

Bây giờ Bạch Dịch Sơn lại dùng ánh mắt nhìn kẻ ngu để nhìn Hàn Sâm, cười khổ nói: “Không nói đến chuyện Thánh Đường có ký cam kết giữ bí mật, tôi không dạy mấy loại cấp S cho cậu được, cho dù tôi không sợ chết mà dạy thì sau khi bị phát hiện cậu cũng phải vào tù, hơn nữa dịch gen chuyên dụng không phải muốn có là có, đừng nói mười bình, nếu như không có lý do chính đáng thì đến một bình tôi cũng không xin được.”

“Nếu chú đã không có thành ý như thế thì bỏ đi, giáo sư Bạch hãy tìm người khác để luyện Đại Âm Dương Từ Lực Pháo của chú đi nhé, xem ra tôi không giúp được gì rồi.” Hàn Sâm đứng dậy toan bỏ đi, mấy chuyện không xơ múi được gì thế này hắn không có hứng thú.

Tuy rằng hắn đã xem Đại Âm Dương Từ Lực Pháo rồi, tu luyện quả thật không có khuyết điểm gì, nguy hiểm chủ yếu là lúc dùng mà thôi.

“Đợi đã, nhưng tôi có thể trả tiền cho cậu.” Bạch Dịch Sơn gọi Hàn Sâm lại.

“Giáo sư Bạch, tôi còn chưa nghèo đến mức vì tiền mà mạo hiểm tính mạng đâu.” Hàn Sâm thản nhiên nói.

“Tu luyện Đại Âm Dương Từ Lực Pháo cũng chẳng có nguy hiểm gì, với thiên phú của cậu thì lúc dùng cũng không sao đâu…” Bạch Dịch Sơn vội vàng giải thích.

“Xin lỗi giáo sư Bạch, e là tôi không giúp gì được cho chú rồi.” Hàn Sâm vẫn từ chối.

Lúc này Bạch Dịch Sơn cũng không biết chọn Hàn Sâm là đúng hay sai nữa, cuối cùng mới bất đắc dĩ nói: “Thánh Đường mỗi năm đều cho tôi hai suất thẻ Thánh Đường cấp S, thường thì tôi dùng một tấm, còn lại thì tặng cho người ta, bây giờ trên người tôi còn lại năm tấm thẻ Thánh Đường cấp S, tôi cũng chỉ có bấy nhiêu thôi, cậu hãy nghĩ kĩ đi.”

“Thẻ Thánh Đường cấp S mà chú nói là loại có thể mua được võ học mà người tiến hóa mới dùng được à?” Hàn Sâm ngẫm nghĩ rồi hỏi lại.

“Có thể mua được cả võ học lẫn thuật gen siêu hạch khu S của Thánh Đường, nhưng tố chất thân thể của cậu không đạt yêu cầu của mấy loại võ học với thuật gen siêu hạch đó, mua cũng chẳng dùng được.” Bạch Dịch Sơn đáp.

“Vậy thì quyết định như thế nhé, năm tấm thẻ Thánh Đường cấp S, tôi sẽ luyện Đại Âm Dương Từ Lực Pháo của chú.” Hàn Sâm chìa tay ra trước mặt Bạch Dịch Sơn.

Bởi vì rất nhiều võ học cấp S đều có yêu cầu đối với tố chất thân thể, nhiều người đều phải đến cấp người tiến hóa hoặc người siêu việt mới có thể luyện được, nhưng võ học cấp S cỡ đó lại chia ra ở khu vực khác nhau, cần thẻ Thánh Đường cấp S tương ứng mới mua được.

Năm thẻ Thánh Đường cấp S của Bạch Dịch Sơn là loại thông dụng, giá trị cao hơn mấy thẻ Thánh Đường cấp S bình thường, Hàn Sâm vẫn khá hài lòng với thù lao lần này.

Dù sao thì hắn cũng xem Đại Âm Dương Từ Lực Pháo rồi, quả thật không có nguy hiểm gì lớn.

Bạch Dịch Sơn thầm cảm thấy may mắn vì mình luôn mang theo thẻ Thánh Đường bên người, không thì cái tên nhóc tham lam như quỷ này chắc chắn sẽ không chịu giúp.

Lần đầu tiên Bạch Dịch Sơn gặp phải người như Hàn Sâm, xem như mở rộng tầm mắt.

Lúc trước ai gặp Bạch Dịch Sơn cũng phải cung kính và sùng bái ra mặt, loại chỉ nhìn tiền không nhìn người như Hàn Sâm đúng là lần đầu tiên mới gặp.

Sau khi ký hợp đồng với Hàn Sâm xong, Bạch Dịch Sơn lại đưa năm tấm thẻ Thánh Đường cấp S cho hắn, cũng chỉ có người như Bạch Dịch Sơn mới được phát loại này, các giáo sư bình thường trong Thánh Đường đều không có đãi ngộ như thế, có tiền cũng chưa chắc đã mua được.

Một lần đưa hết năm tấm thẻ Thánh Đường cấp S cho Hàn Sâm thế này vẫn khiến Bạch Dịch Sơn cảm thấy tiếc đứt ruột.

May mà Hàn Sâm nhận xong thì sảng khoái uống hết dịch gen chuyên dụng của Đại Âm Dương Từ Lực Pháo ở trước mặt Bạch Dịch Sơn, hơn nữa cũng hoàn thành lần tu luyện căn bản đầu tiên, khiến Bạch Dịch Sơn thấy dễ chịu hơn phần nào.

“Tuy tên nhóc này tham lam, nhưng làm việc rõ ràng, mong là cậu ta có thể khiến Đại Âm Dương Từ Lực Pháo được tỏa sáng, sau này lại có ngày được bỏ lệnh cấm cũng không chừng.” Bạch Dịch Sơn tự an ủi bản thân.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN