Siêu Cấp Gen Thần
Chương 245: Thú hồn Trùng Giáp Kỵ Sĩ
Editor: Nguyetmai
Lợi dụng màn đêm, Hàn Sâm hợp thành một thể với thú hồn Biến Sắc Thú thần huyết, sau khi có được năng lực đổi màu thì hắn lặng lẽ di chuyển về phía hồ.
Sinh vật thần huyết ở bên kia hồ nhưng Hàn Sâm vẫn di chuyển cực kỳ cẩn thận, không dám có bất kỳ sơ suất nào.
Mãi đến lúc đã lẻn xuống hồ thì Hàn Sâm vẫn không bị sinh vật thần huyết kia phát hiện, bấy giờ hắn mới dám thở phào một hơi, nhưng cũng không dám buông lỏng.
Đã rất lâu rồi không có sinh vật thần huyết nào có thể ép hắn sử dụng thủ đoạn ám sát, lần này thật sự không có chiêu thuật khác, chỉ có thể ở trong hồ đợi sinh vật thần huyết xuống nước rồi sẽ xông tới.
Dù có bị thương hay không thì gần như ngày nào con sinh vật thần huyết này cũng xuống nước mấy lần, chẳng biết rốt cuộc nó đang làm gì nữa.
Ngâm mình trong nước, Hàn Sâm không hề cảm thấy nó có gì đặc biệt, trong khi sinh vật thần huyết chỉ ngâm một lát là lại khỏe khoắn, mọi vết thương đều khỏi hẳn.
Nhưng Hàn Sâm ngâm mình trong nước một lúc lâu vẫn không thấy gì, đây chỉ là nước bình thường mà thôi.
Thật ra trước đây khi Hàn Sâm nghi ngờ hồ nước này có vấn đề, hắn đã sử dụng năng lực biến sắc âm thầm lấy một ít nước trong hồ, uống vài ngụm nhưng cũng chẳng có tác dụng gì, chỉ là nước bình thường.
Sau khi xuống nước, Hàn Sâm trốn vào trong đám bèo mọc um tùm, giải trừ thú hồn Biến Sắc Thú, liên tục dùng thú hồn cấp thần huyết thì không thể duy trì được lâu.
Hàn Sâm ẩn núp trong đám bèo ở phía xa, đợi đến khi sinh vật thần huyết sắp xuống nước, hắn dùng thú hồn biến sắc lặn xuống giữa hồ cũng không muộn.
Sau khoảng hai, ba tiếng đồng hồ, nhìn thấy sinh vật thần huyết đang đi về phía hồ nước, Hàn Sâm vội dùng thú hồn biến sắc, từ từ bơi qua.
Hắn mặc bộ áo giáp U Linh Tinh Nghĩ thần huyết, tay cầm Ngân Huyết Tam Nhận Xoa, đứng im trong nước.
Nhờ tác dụng của thú hồn biến sắc mà cơ thể và đồ trên người Hàn Sâm như biến thành nước, hòa thành một thể với hồ nước, thị lực tốt đến mấy cũng khó mà phân biệt được.
Cuối cùng cũng không uổng công sức luyện thuật ám sát, hơi thở và sát ý của Hàn Sâm thu lại khiến sinh vật thần huyết và ngựa một sừng không hề phát hiện ra sự tồn tại của hắn.
Ngựa một sừng và sinh vật thần huyết đi về phía giữa hồ, đúng như Hàn Sâm dự đoán, lần nào nó cũng tới chỗ đó.
Tâm thần bất động, Hàn Sâm thả lỏng người, nheo mắt lại đợi sinh vật thần huyết đi tới.
Sinh vật thần huyết và ngựa một sừng hoàn toàn không ý thức được nguy hiểm đang ở gần, vẫn đi về phía giữa hồ như mọi khi.
Đúng lúc sắp tới nơi, ngựa một sừng đột nhiên kêu lên một tiếng, giơ móng trước lên, ở dưới bụng nó có một vết thương rất dài, gần như phanh cả ổ bụng, máu tươi và nội tạng xổ hết ra ngoài, mặt nước xung quanh lập tức bị nhuộm đỏ.
Sinh vật thần huyết lập tức ngã từ lưng ngựa xuống.
Hàn Sâm mừng như điên, mục tiêu của hắn chính là ngựa một sừng, loại bỏ được nó thì sinh vật thần huyết chẳng khác gì bị phế, giết nó sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Ngựa một sừng giãy giụa trong vũng máu, vết thương của nó quá nặng, căn bản không thể tái chiến, sinh vật thần huyết tức giận dùng đại thương đâm mạnh về phía Hàn Sâm.
Hàn Sâm lách người tránh né, hắn cũng đã áp sát gần sinh vật thần huyết, Ngân Huyết Tam Nhận Xoa trong tay đâm mạnh về phía con sinh vật thần huyết nọ.
Sinh vật thần huyết giơ đại thương lên, đánh bật Ngân Huyết Tam Nhận Xoa.
Lúc này Hàn Sâm đột nhiên tung một quyền từ bên trái, đấm thẳng vào lồng ngực của sinh vật thần huyết.
Sinh vật thần huyết thực sự mạnh mẽ khôn cùng, ở khoảng cách gần như vậy mà nó vẫn có thể đổi vị trí đại thương, dùng thân thương chặn nắm đấm của Hàn Sâm.
Nắm đấm của Hàn Sâm đụng phải cây thương đang xoay tròn cực nhanh, nhưng không hề bị lực lượng của nó kìm hãm mà trượt qua, đánh thẳng vào lồng ngực của sinh vật thần huyết.
Kình lực âm nhu xuyên thẳng qua áo giáp bên ngoài vào nội tạng của sinh vật thần huyết, khiến nó không nhúc nhích, nhưng lại bất ngờ phun một búng máu.
Ánh mắt của nó cũng trở nên điên cuồng, vung mạnh đại thương về phía đầu của Hàn Sâm.
Hàn Sâm vẫn bình tĩnh rụt đầu lặn xuống nước, người và nước hòa làm một thể khiến sinh vật thần huyết ngẩn ra trong thoáng chốc.
Tránh được một thương, Hàn Sâm lại lao ra từ trong nước, tung thêm một quyền về phía sinh vật thần huyết.
Sinh vật thần huyết dính chiêu một lần, bây giờ dùng thương ngăn cản nắm đấm của Hàn Sâm thì nó lại dùng lực đảo nghịch.
Nhưng lại không có tác dụng gì, lần này Hàn Sâm dùng lực Dương, sức mạnh của cơ thể đều tụ lại một điểm, bị lực đảo nghịch của sinh vật thần huyết kéo một cái, nắm đấm lại đánh vào lồng ngực của nó nhanh hơn.
Bùm!
Sinh vật thần huyết bị một quyền của Hàn Sâm đánh ngã xuống nước, khuấy tung cả mặt hồ.
Hàn Sâm thừa thắng xông lên, dùng Ngân Huyết Tam Nhận Xoa đâm vào sinh vật thần huyết ở dưới nước.
Lúc ở trên bờ, nó có tọa kỵ làm Hàn Sâm không thể tới gần, nhưng bây giờ là ở trong nước, bản thân ngựa một sừng cũng khó mà giữ mình, một người dùng vũ khí loại nặng bị một kẻ chuyên ám sát tiếp cận thì đủ hiểu sẽ có kết quả thế nào.
Sóng máu trào lên, máu phun liên tục, nhưng chỉ sau ba bốn mươi giây, mặt nước bỗng phẳng lặng trở lại.
“Giết chết Trùng Giáp Kỵ Sĩ thần huyết, nhận được thú hồn Trùng Giáp Kỵ Sĩ, không thể ăn thịt.”
“Giết chết Ma Giác Thú thần huyết, không nhận được thú hồn, ăn thịt có thể nhận được từ 0 đến 10 điểm gen thần.”
Tiếng thông báo liên tục vang lên trong đầu Hàn Sâm, gần như cùng lúc Kỵ Sĩ Trùng Giáp bị Hàn Sâm đâm chết thì con Ma Giác Thú kia cũng chết vì vết thương quá nặng.
“Phát tài rồi!” Hàn Sâm ngoi lên khỏi mặt nước, hưng phấn đến mức muốn nhảy cẫng lên, giết chết hai sinh vật thần huyết cùng một lúc, nhận được một thú hồn và một mớ thịt, đúng là cực kỳ may mắn.
Cơ thể của Trùng Giáp Kỵ Sĩ nhanh chóng tan biến, Hàn Sâm kéo thương xoắn ốc của Trùng Giáp Kỵ Sĩ và thi thể của Ma Giác Thú lên bờ.
Thi thể của Ma Giác Thú to bằng một con lạc đà, Hàn Sâm không dám sơ sẩy, sau khi kéo được nó lên bờ thì lột da rồi nhóm lửa nấu ngay.
Bởi vì cái nồi hắn mang theo quá nhỏ, chỉ có thể chia ra nấu nhiều lần, nấu xong thì đặt trên lửa hong khô để giữ được lâu hơn kẻo hỏng.
Hơn một tháng rồi không thấy mặt mũi tên Lữ Vĩ Nam kia đâu, chẳng biết hắn ta đã chạy đi đâu rồi, xem ra đã hoàn toàn từ bỏ hai sinh vật thần huyết này, nếu như hắn ta biết chuyện Hàn Sâm giết được chúng thì sẽ có vẻ mặt gì đây.
Sau đó, Hàn Sâm còn tới tìm thật kĩ dưới hồ nước kia, gần như đã lật tung cái hồ lên rồi nhưng vẫn không tìm được thứ gì đặc biệt.
Đợi đến khi làm xong mọi chuyện, Hàn Sâm mới có thời gian xem thú hồn Trùng Giáp Kỵ Sĩ thần huyết mà mình mới lấy được.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!