Siêu Cấp Gen Thần - Chương 291: Cảm giác đói khát
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
64


Siêu Cấp Gen Thần


Chương 291: Cảm giác đói khát


Editor: Nguyetmai

Hiệu suất làm việc của Bạch Dịch Sơn rất cao, sáng sớm hôm sau đã giao toàn bộ tài liệu về Cổ Tà Chú cho Hàn Sâm.

Vì Cổ Tà Chú vẫn chưa được cải biên thành thuật gen siêu hạch nên nội dung có một số chữ cổ, xem rất trúc trắc khó hiểu.

Nhưng vì tất cả mọi người đều tu luyện nên phần lớn đều biết một số từ cổ chuyên biệt của võ cổ, Hàn Sâm cũng không ngoại lệ, nhưng đọc Cổ Tà Chú vẫn rất vất vả.

Cũng may là có rất nhiều chú giải của người của thánh đường ở bên cạnh, đây đều là chú giải do những giáo sư nghiên cứu Cổ Tà Chú để lại, còn có cảm nhận của những người từng tu luyện Cổ Tà Chú và các giấy tờ số liệu kiểm tra đo lường hạng mục cơ thể.

Mấy thứ này trợ giúp Hàn Sâm rất lớn, nếu để Hàn Sâm tự mình xem bản gốc Cổ Tà Chú thì tu luyện sẽ rất phiền phức.

Bạch Dịch Sơn còn đặc biệt viết một vài sáng kiến tu luyện thuật này cho hắn, đều là mấy thứ rất thực dụng, khiến Hàn Sâm có thể bớt đi nhiều đường vòng, xem ra lúc trước hẳn là hắn ta cũng từng đi sâu nghiên cứu cái này.

Hàn Sâm cũng không vội tu luyện, hắn đọc thuộc tất cả tư liệu, từ thành bảo hộ Koh Larn thì không biết khi nào mới có thể đến thành bảo hộ tiếp theo, trên quãng đường này cũng không thể dùng thiết bị đọc, mang theo văn kiện càng phiền phức, ghi nhớ lại vẫn chắc chắn hơn.

Trước khi lên đường, Hàn Sâm còn liên lạc với Lâm Bắc Phong, Lâm Bắc Phong nghe Hàn Sâm nói muốn vượt qua năm sáu cái thành bảo hộ thì lập tức hoảng sợ la lên: “Anh Sâm, anh thật là trâu bò quá, anh đến đó bằng cách nào vậy?”

“Cậu đừng quan tâm tôi đi ra sao làm gì, có hứng thú buôn bán thú hồn lần nữa không?” Hàn Sâm thật sự không tiện giải thích, dứt khoát không kể chuyện làm sao đi đến thành bảo hộ Koh Larn nữa.

“Có, đương nhiên là có, có tiền không kiếm là đồ ngu, anh Sâm, khi nào anh đi, chờ tôi nghiên cứu chút trước đã.” Lâm Bắc Phong vui mừng nói.

“Sáng mai sẽ đi.” Hàn Sâm thuận miệng nói, thật ra Hoàng Phủ Bình Tình cũng tìm hắn làm vụ mua bán thú hồn, nhưng hợp tác với Hoàng Phủ Bình Tình thì phải đi theo quy trình chính quy, ký hợp đồng chính thức với võ đạo quán Chiến Thần, mỗi khi đến một thành bảo hộ đều phải dừng lại một quãng thời gian phối hợp với người của võ đạo quán Chiến Thần buôn bán và thu mua thú hồn.

Vì cảm thấy quá phiền phức nên Hàn Sâm từ chối Hoàng Phủ Bình Tình, định hợp tác bừa với Lâm Bắc Phong kiếm chút đỉnh.

Chắc là Lâm Bắc Phong cả đêm không ngủ, trời còn chưa sáng đã chuẩn bị xong tư liệu cho Hàn Sâm, đồng thời còn xoay một tỉ chuyển vào tài khoản hắn.

“Anh Sâm, thời gian khá gấp gáp, trong tay tôi chỉ còn chút tiền tiêu vặt này, anh xem rồi dùng đi đã. Tư liệu bên trong là tôi thu thập, tư liệu về những thú hồn đặc sản ở các thành bảo hộ mà anh sẽ đi qua, chắc là không đầy đủ lắm, cho anh tham khảo thôi.” Lâm Bắc Phong khá tin tưởng Hàn Sâm.

“Đưa tôi nhiều tiền như vậy, cậu không sợ tôi chạy mất sao?” Hàn Sâm không ngờ Lâm Bắc Phong sẽ cho hắn một tỉ, hắn vốn tưởng rằng chỉ mấy chục triệu, nhiều nhất thì cũng hơn trăm triệu.

“Đây chỉ là món tiền nhỏ thôi, nếu không phải là gần đây chọc ông cụ nhà tôi không vui, không chịu đưa tiền cho tôi thì gửi vài tỉ cũng không thành vấn đề.” Lâm Bắc Phong cười hì hì: “Còn uy tín của anh Sâm anh thì đương nhiên là tôi tin tưởng rồi. Đừng nói một tỉ, cho dù là mười tỉ, miễn là anh mở miệng, tôi sẽ trực tiếp tặng cho anh, không cần trả đâu, chỉ cần anh Sâm nhớ kĩ phần tình nghĩa này là được rồi.”

Hàn Sâm còn nói được gì nữa, chỉ có thế đem tiền tiến vào thành bảo hộ Koh Larn, mua một lượng lớn thú hồn ở thành bảo hộ Koh Larn trước đã, sau đó đi đến thành bảo hộ tiếp theo.

Chẳng qua là Hàn Sâm không muốn làm lỡ quá nhiều thời gian, hắn muốn nhanh chóng trở về thành bảo hộ Cương Giáp, nếu không thì sinh vật thần huyết mình nuôi này không ăn được, thật sự quá lãng phí.

Theo tư liệu Lâm Bắc Phong cho, Hàn Sâm tùy tiện mua thú hồn rồi trực tiếp lên đường chạy tới thành bảo hộ tiếp theo.

Bản đồ tuyến đường Hoàng Phủ Bình Tình cho kia, Hàn Sâm cũng từng tự mình lên mạng tìm tư liệu, mặc dù không rõ ràng như cái của cô ta nhưng có thể chứng tỏ rằng bản đồ Hoàng Phủ Bình Tình cho thật sự dùng được.

Ngoại trừ gấp rút lên đường ra thì lúc nghỉ ngơi Hàn Sâm đều nghiên cứu tu luyện chú đầu tiên của Cổ Tà Chú – Tàng Chân.

Cổ Tà Chú khác thuật “Băng Cơ Ngọc Cốt”, nó không phải là thuật gen siêu hạch nâng cao tư chất tổng thể toàn thân, Tàng Chân Chú là cường hóa sức mạnh khí huyết.

Huyết do tâm sinh, khí đi qua bách mạch, căn bản của Tàng Chân Chú là tâm huyết khí mạch, thông qua bách mạch và trái tim khỏe mạnh để đưa đến hiệu quả cường hóa khí huyết, tăng cường khí lực và lực bùng nổ.

Căn cứ theo giải thích của Bạch Dịch Sơn, Cổ Tà Chú có thể cải tạo trái tim, mạch máu, kinh mạch, hệ thống tuần hoàn cơ thể… khiến chức năng tim được tăng cường trên diện rộng.

Nói chung là có thể ví trái tim như động cơ, nếu nó vốn tương đương với một động cơ thì sau khi tu luyện Cổ Tà Chú liền có thể tăng lên tới bốn năm cái, thậm chí trình độ kinh khủng là mười cái.

Nhưng đây cũng chỉ là giải thích phổ biến, nguyên lý chân chính của chú này phức tạp hơn nhiều, vì không thể phiên dịch rõ ràng toàn bộ Cổ Tà Chú nên Bạch Dịch Sơn và giáo sư của thánh đường cũng không giải thích nguyên nhân cặn kẽ được.

Trải qua nhiều nghiên cứu và thí nghiệm, mặc dù không có người tu luyện thành công Tàng Chân Chú nhưng có thể xác định rằng Tàng Chân Chú chính là quá trình cường hóa gen tim, mạch máu và kinh mạch, nếu không chịu nổi lực nổ mạnh mẽ thì e là sẽ trực tiếp nổ tung cơ thể.

Có thể nói Tàng Chân Chú chính là nền móng căn bản của Cổ Tà Chú, nếu mục đầu tiên thực hiện không tốt thì khi tu luyện ba chú sau sẽ bị vỡ mạch máu, hoặc trái tim trực tiếp có nguy cơ nổ tung.

Hàn Sâm không dám có chút lơ là nào trong việc tu luyện Tàng Chân Chú, đã làm tất cả chuẩn bị, khi bắt đầu tu luyện Cổ Tà Chú, mặc dù ngồi nằm gì cũng có thể tu hành, ngoài ra trừ khi hắn cố ý ức chế sự lưu chuyển của mạch máu, bằng không thì máu sẽ không ngừng tuần hoàn tiếp.

Nhưng chỉ mới tu luyện dăm ba ngày, Hàn Sâm đã bắt đầu cảm thấy cảm giác đói khát mà Bạch Dịch Sơn nói, người như ăn không no, bất kể là ăn bao nhiêu thứ thì trong bụng vẫn có cảm giác đói.

Không, phải nói là cả người đều thấy đói, Hàn Sâm có cảm giác kỳ quái, cơ thể hắn như xuất hiện cảm giác đói đến mức rên rỉ.

Trong rất nhiều chú giải của các giáo sư, Hàn Sâm từng thấy một đoạn giả thuyết rất thú vị, ý vị giáo sư kia nói là sở dĩ tu luyện Tàng Chân Chú sẽ có cảm giác đói khát như vậy là vì tu luyện chú ấy cần rất nhiều năng lượng để cải thiện gen mạch máu tim, mà dinh dưỡng đồ ăn cung cấp không đáp ứng kịp nhu cầu nên cơ thể như bị rút cạn, tất cả năng lượng đều cung cấp cho mạch máu tim, các bộ phận khác thiếu hụt năng lượng nên mới có cảm giác đói như vậy.

Tuy lý luận này vẫn chưa được chứng thực, nhưng những người từng tu luyện Tàng Chân Chú trước đây, mỗi ngày đều ăn dịch dinh dưỡng cao cấp nhất nhưng kết quả là vẫn không thể triệt tiêu cảm giác ấy nên khó mà chứng minh điều này.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN