Siêu Cấp Gen Thần
Chương 44: Sợ hắn không đủ đàn ông
Translator: Nguyetmai
Hàn Sâm nhìn ra Dương Mạn Lệ không chào đón mình nên cũng chẳng tự khiến mình mất mặt làm gì. Khi hắn định rời khỏi văn phòng thì lại thấy máy truyền tin của Dương Mạn Lệ kết nối, hình ảnh 3D của Tần Huyên hiện lên.
“Mạn Lệ, cô sang phòng làm việc của tôi luôn đi.”
Nói xong, Tần Huyên nhìn thấy Hàn Sâm đang ở bên cạnh thì bảo thêm: “Đưa cả cậu ta theo nữa.”
Hàn Sâm đi theo Dương Mạn Lệ đến văn phòng của Tần Huyên, thấy cô đang xem một đoạn video trên diễn đàn.
“Mạn Lệ, xem đoạn video này đi.”
Tần Huyên phát lại đoạn video một lần nữa.
Hàn Sâm đứng cạnh đó vừa xem bèn mắng thầm trong lòng: “Đây chẳng phải là video quay cảnh mình vượt ải trong trung tâm sát hạch thể năng sao? Đứa nào rảnh rỗi sinh nông nổi lại đi trả tiền để quay lại thế này? Phen này toi rồi, thân phận Kim Tệ sẽ bị lộ mất thôi!”
Trung tâm sát hạch có nhiều sảnh như thế, muốn xem người khác sát hạch lại phải trả tiền, hắn còn là một người tham gia vô danh tiểu tốt, bây giờ thấy hình ảnh màn sát hạch của mình thì sắc mặt trở nên xám xịt.
Nếu thân phận Kim Tệ bị lộ, để Thần Thiên Tử biết Kim Tệ chính là Hàn Sâm thì chỉ sợ hắn sẽ gặp phiền toái lớn, tập đoàn Tinh Vũ có thế lực quá lớn trong Liên minh, bây giờ Hàn Sâm vẫn chưa thể chống lại họ được.
“Kim Tệ? Thân phận của hắn bị lộ rồi à?”
Dương Mạn Lệ nhìn bóng người vàng chói trong video với vẻ hơi kinh ngạc.
“Không phải, người quay video chỉ quay phần vượt ải trong con đường người máy thôi, hắn mặc áo giáp thú hồn nên không nhận ra là ai cả.”
Câu nói này của Tần Huyên lập tức kéo Hàn Sâm từ Địa Ngục về lại Thiên Đường. Hắn âm thầm lau mồ hôi lạnh túa ra trên đầu.
“Đúng là không thể chủ quan được, lần này là còn may, lần sau chưa biết thế nào.”
Hàn Sâm lặng lẽ cảnh tỉnh chính mình.
“Mạnh.”
Xem xong, Dương Mạn Lệ chỉ đánh giá đúng một chữ.
“Vừa rồi sau khi nghe Thần Thiên Tử nói thì tôi mới xem đoạn video này. Thông qua nó, có thể xác định bộ áo giáp màu vàng kim của Kim Tệ cũng là do thú hồn biến thành, cộng thêm hắn có xuất thân tốt, đã tu luyện được một loại thuật gen siêu hạch cao cấp nào đó. Chúng ta còn biết thêm một tin tức nữa, sảnh thí luyện trong video thuộc trung tâm sát hạch thể năng của hành tinh Lạc Gia chúng ta. Nghĩ cách tìm người này đi, hắn sẽ giúp ích rất nhiều cho chúng ta đấy.”
Tần Huyên nói.
“Ở đất Lạc Gia này không có nhà nào giàu có quyền thế, không có thế lực đặc biệt lớn mạnh, chỉ sợ không thể bồi dưỡng ra người như Kim Tệ được. Có thể hắn chỉ ngẫu nhiên đi qua nơi này mà thôi, bây giờ đã đi rồi cũng không chừng.”
Dương Mạn Lệ suy tư một chút rồi nói.
“Tôi cũng nghĩ thế, nhưng người này đáng để chúng ta thử một lần.”
Tần Huyên nói.
Hàn Sâm nghe xong thì hết cả hồn, chỉ sợ Tần Huyên và Dương Mạn Lệ tra ra thân phận của hắn thật. Thế thì chẳng phải là hỏng bét hay sao?
Ho nhẹ một tiếng, Hàn Sâm nói: “Tôi thấy Kim Tệ này cũng chỉ dựa vào thú hồn thần huyết thôi chứ thực lực bản thân chẳng có gì ghê gớm, không cần phải gióng trống khua chiêng đi tìm đâu.”
Dương Mạn Lệ lườm Hàn Sâm: “Cậu thì biết cái gì? Chỉ riêng việc có được thú hồn thần huyết là đủ để chứng minh hắn có thực lực kinh người, huống hồ hai thú hồn thần huyết của hắn đều cực kì hữu dụng, nếu hắn có thể phối hợp với tổ thần xạ của chúng ta thì nhất định thực lực của chúng ta sẽ tăng vọt.”
“Lấy đâu ra thực lực kinh người, thuần túy là nhờ ăn may thôi.” Hàn Sâm âm thầm cười khổ, có điều đương nhiên là hắn không thể nói ra thành lời được.
“Mạn Lệ nói không sai, áo giáp thú hồn thần huyết của hắn có sức phòng ngự vô cùng mạnh mẽ, Huyết Tinh Đồ Lục Giả lại tăng cường sức mạnh thân thể hắn. Sức mạnh, tốc độ, cộng thêm thuật gen siêu hạch mà hắn tu luyện hẳn là có thể kiềm chế phần lớn sinh vật thần huyết, cực kì có lợi cho việc săn giết sinh vật thần huyết của chúng ta.”
Tần Huyên tổng kết.
Hai mắt Dương Mạn Lệ cũng sáng ngời lên: “Nếu có thể kéo Kim Tệ về phe chúng ta thì về sau không cần hợp tác với Thần Thiên Tử và Quyền Ca nữa, tự chúng ta đi săn sinh vật thần huyết cũng có xác suất thành công rất cao rồi.”
“Ơ trời đựu, hóa ra tìm để bắt mình làm khiên thịt liều chết à? Lòng dạ đàn bà đúng là độc ác nhất thế gian!”
Hàn Sâm lau mồ hôi trên trán rồi uống một ngụm nước.
“Ừm, tôi cũng nghĩ vậy, cho nên phải cố hết sức mà tìm cho ra hắn.”
Tần Huyên gật đầu đồng ý.
“Thế nhưng có lẽ xuất thân của hắn rất cao, dù mình có tìm đến hắn thì chưa chắc hắn đã chịu về phe chúng ta.”
Dương Mạn Lệ trầm ngâm rồi nói.
Tần Huyên nháy mắt trêu ghẹo: “Chẳng phải cô thích kiểu đàn ông mạnh mẽ này lắm à? Nếu hắn không dao động thì cô cứ dùng mỹ nhân kế là được.”
“Phụt!”
Hàn Sâm sặc nguyên một ngụm nước vừa uống vào, ho lên khù khụ.
Dương Mạn Lệ lườm Hàn Sâm, hắn đành phải nhịn ho, cầm ly uống thêm một ngụm để nuốt xuống.
Dương Mạn Lệ lại nói tiếp: “Tôi không ngại dùng mỹ nhân kế, chỉ ngại hắn không đủ đàn ông thôi.”
“Phụt!”
Hàn Sâm lại sặc tiếp ngụm nước vừa dốc vào miệng, ho chảy cả nước mắt.
Dương Mạn Lệ nhìn hắn với vẻ ghét bỏ: “Dù sao Kim Tệ cũng không phải là thứ cặn bã thế này.”
Nói xong, Dương Mạn Lệ quay đầu đi thẳng.
“Cô ăn nói kiểu gì đấy?”
Hàn Sâm gọi với theo, nhưng cô đã vào văn phòng và đóng sầm cửa lại rồi, không thèm để ý đến hắn nữa.
“Trạm trưởng Tần, cô xem cấp dưới của cô phách lối chưa kìa? Tốt xấu gì tôi cũng là người của cô, sao cô ấy lại nói năng với tôi thế chứ?”
Hàn Sâm tức tối quay sang mách với Tần Huyên: “Trạm trưởng Tần, hay là cho tôi sang tổ khác đi, đừng bắt tôi vào tổ thần xạ của cô ấy nữa nhé?”
Hàn Sâm lo rằng mình ở bên cạnh Dương Mạn Lệ quá lâu sẽ bị cô nhìn ra sơ hở.
Tần Huyên đứng dậy, vỗ vai hắn: “Biết hổ thẹn mới tiến bộ được, trước kia cậu đúng là đồ cặn bã nhưng còn chưa hết thuốc chữa. Chỉ cần sau này cậu học hỏi Mạn Lệ cho tử tế, dù không xuất sắc được như Kim Tệ thì chí ít cũng thoát cái mác cặn bã. Tôi đánh giá cao cậu đấy, làm cho tốt.”
Nói đoạn, Tần Huyên đuổi Hàn Sâm ra ngoài, không cho hắn cơ hội nói thêm gì nữa.
Hàn Sâm sầm mặt đi ra khỏi trạm dịch chuyển, vừa về đến nhà bèn lập tức mở đoạn video kia ra xem. Bấy giờ hắn mới biết đoạn video này nổi tiếng đến cỡ nào. Nó đứng top diễn đàn đã mấy hôm nay, lượt truy cập phải tính bằng hàng trăm triệu rồi.
“Trông cũng ngầu đấy chứ.”
Sau khi xác định trong video không thể nhìn thấy hình dạng thật của mình, Hàn Sâm thở phào. Thấy nhiều lời ca ngợi mình, trong lòng hắn còn hơi đắc ý.
Hàn Sâm đọc hết những bình luận ca ngợi, tự động giả mù trước những bình luận chửi rủa, đọc được một lúc, hắn buồn bực nhủ thầm: “Chỉ tại cái tên Tô Tiểu Kiều chết tiệt, ăn no rửng mỡ gọi mình là anh Tệ, bây giờ ai cũng nói thành anh B, nghe cứ quai quái thế nào.”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!