Siêu Cấp Gen Thần - Chương 53: Nuôi được Đồng Nha Thú thần huyết
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
6


Siêu Cấp Gen Thần


Chương 53: Nuôi được Đồng Nha Thú thần huyết


Translator: Nguyetmai

Sau khi thu dọn xác của Tử Vũ Long Lân và quay về thành bảo hộ Cương Giáp, Tần Huyên gọi Hàn Sâm vào văn phòng cô một mình.

“Có được thú hồn không?” Tân Huyên nhìn thẳng vào mắt Hàn Sâm mà hỏi.

“Trạm trưởng Tần ơi, tôi không có thú hồn thật mà, biết thế thì tôi đã chẳng bắn mũi tên kia rồi, đã không được gà còn mất nắm gạo.” Mặt Hàn Sâm còn nhăn hơn khổ qua, thể hiện hắn oan hơn Thị Kính.

Tần Huyên còn lâu mới tin hắn: “Đừng có diễn nữa, nếu cậu có thú hồn thì tôi cũng không chiếm lợi của cậu đâu, muốn bán bao nhiêu thì ra giá đi, thấy giá hợp lý tôi sẽ trả tiền cho cậu, không thiếu xu nào, trả trước cũng được, tôi tin cậu.”

“Trạm trưởng Tần ơi, chẳng lẽ có tiền mà tôi lại không muốn kiếm ư? Tôi không có thú hồn thật mà, nếu lột ra cho cô xem được thì tôi lột ngay ra đây này, tôi oan quá!” Hàn Sâm ra vẻ buồn bực lắm.

Tần Huyên nhìn Hàn Sâm có vẻ thật lòng thì cũng hơi tin hắn, bèn cau mày bảo: “Không có thú hồn thì thôi, sắp tới đừng hành động một mình, ở lại tổ thần xạ đi, nếu không Thần Thiên Tử giết cậu thì đừng có trách tôi không nhắc trước.”

“Có đánh chết tôi cũng không ra ngoài đâu.” Hàn Sâm gật đầu như giã tỏi.

Sau khi về tổ thần xạ, Tô Tiểu Kiều sáp lại hỏi Hàn Sâm: “Anh Sâm à, nghe nói phát tên kết liễu con sinh vật thần huyết kia là do anh bắn, thế nào, anh có được thú hồn không?”

“Tôi cũng muốn lắm nhưng tiếc là không có số, đừng nói là thú hồn thần huyết, tôi còn chưa nhìn thấy cái thú hồn nguyên thủy nào đây này.” Hàn Sâm xòe tay đáp.

“Nói cũng đúng, làm gì có chuyện có thú hồn dễ thế, có phải ai cũng đỏ như anh Tệ đâu.” Tô Tiểu Kiều thở dài sườn sượt.

Gã không nghi ngờ gì, bởi vì xác suất có thú hồn đúng là quá thấp, lấy đâu ra vận may một phát ăn ngay vậy chứ.

“Nhưng gần đây anh phải cẩn thận, đừng có rời khỏi thành bảo hộ, tuy anh không có thú hồn, nhưng với tính tình của Thần Thiên Tử thì gã chẳng dễ gì mà bỏ qua cho anh đâu.” Tô Tiểu Kiều lại nói với Hàn Sâm.

“Tôi biết rồi.” Hàn Sâm vỗ vai Tô Tiểu Kiều: “Anh vẫn còn có lương tâm đấy.”

Mãi đến khi về tới phòng mình Hàn Sâm mới dám để lộ vẻ mặt mừng rỡ như điên, rồi cẩn thận quan sát thú hồn mới mà mình có được.

Tử Vũ Lân Long thần huyết: thú hồn loại phi hành.

Giới thiệu rất đơn giản nhưng lại khiến cho người ta mơ màng không dứt. Hàn Sâm đã từng nghe về thú hồn loại phi hành, có thể nói đây là một loại thú hồn cực kì cao cấp.

Loại phi hành ở đây không phải chỉ thú hồn có thể bay được, mà thú hồn này có cánh hỗ trợ giúp cho con người có thể bay được như chim.

Thứ có thể giúp con người bay lượn tự do trên không trung như một loài chim mà không cần máy bay thì thích hợp để làm màu quá còn gì.

Quan trọng là khả năng bay sẽ làm tăng năng lực sinh tồn trong vùng đất được thần bảo hộ, bởi vì có thể bay đến những nơi người thường không đến được để săn dị sinh vật.

Thú hồn dạng phi hành vô cùng quý báu, thậm chí còn quý hơn cả thú hồn loại dung hợp biến thân cùng bậc, hơn nữa trong vùng đất được thần bảo hộ có rất ít thú hồn loại này, dù có tiền cũng chưa chắc đã mua được.

“Mình phát tài thật rồi. Thú hồn thần huyết loại phi hành, không biết cả vùng đất được thần bảo hộ thứ nhất có mấy cái đây.” Hàn Sâm vui đến mức muốn nhảy lên ăn mừng.

Thú hồn dạng phi hành cấp nguyên thủy bay không cao và rất chậm, cùng lắm chỉ được mấy mét như gà rừng, nói là bay cũng xấu hổ.

Thú hồn dạng phi hành cấp biến dị thì tốt hơn một chút nhưng tốc độ và độ linh hoạt vẫn kém rất nhiều so với thú hồn phi hành cấp thần huyết. Nhưng ở thành bảo hộ Cương Giáp, Hàn Sâm chưa từng gặp cả cấp biến dị chứ đừng nói là cấp thần huyết thế này.

Đương nhiên nguyên nhân một phần cũng là do xung quanh thành bảo hộ Cương Giáp có ít dị sinh vật dạng phi hành nữa.

Không gian trong phòng quá nhỏ nên Hàn Sâm không thể triệu hồi cánh ra được, khi cơn hưng phấn qua đi thì ánh mắt của hắn lại bị thu hút bởi con Đồng Nha Thú trông như pho tượng đồng tím kia.

Trên người Đồng Nha Thú không còn chút màu xanh nào mà cứ như được đúc bằng đồng tím vậy, cả cơ thể nó tỏa ra ánh sáng như được mài bằng giấy cát.

“Cấp thần huyết… Đồng Nha Thú tiến hóa đến cấp thần huyết rồi…” Hàn Sâm nhìn Đồng Nha Thú, nỗi hạnh phúc trong lòng khó mà tả được bằng lời.

Ba tháng dài đằng đẵng, ba tháng chờ mòn mỏi, hắn không chỉ có được một con sinh vật thần huyết mà còn là hi vọng lớn lao.

Trước kia hắn còn thấp thỏm, bất an, sợ rằng sẽ xảy ra biến cố, nhưng bây giờ thì hết thảy đã được khẳng định rồi.

Ba tháng, chỉ trong ba tháng hắn có thể nuôi được một sinh vật thần huyết, nếu như người ngoài biết được thì sẽ phát cuồng hết lên mất thôi.

Hôm nay nhiều người đi săn giết Tử Vũ Lân Long khó khăn như vậy mà khi săn xong lại không thể chiếm một mình. Tuy Thần Thiên Tử được nhiều nhất nhưng Tần Huyên cũng được chia một phần.

Thần Thiên Tử còn phải chia phần của mình cho thuộc hạ dưới trướng, dù không chia thì cũng phải cho bọn họ những lợi ích khác.

Nếu gã không phải thiếu gia tập đoàn Tinh Vũ giàu nứt đố đổ vách thì còn lâu mới được ăn hết toàn bộ thịt sinh vật thần huyết được chia, hơn nữa dù có ăn hết thì cũng chỉ là một phần, được bao nhiêu điểm gen thần cơ chứ?

Một tháng có thể tổ chức một cuộc săn giết thế này là cực kì may mắn, hai tháng thành công một lần đã là không tồi, có khi còn mất ba tháng hoặc lâu hơn, chưa kể đấy là trong tình huống huy động người đông thế mạnh.

Mà từ giờ trở đi cứ ba tháng Hàn Sâm lại có thể một mình ăn trọn một con sinh vật thần huyết, chênh lệch quả là không thể đong đếm được.

Cứ nhìn Thần Thiên Tử và Tần Huyên hai mươi mấy tuổi còn chưa lên được thế giới được thần bảo hộ thứ hai là biết kiếm đủ điểm gen thần khó tới mức nào.

Sau lưng Thần Thiên Tử là tập đoàn Tinh Vũ, sau lưng Tần Huyên là quân đội, ngay đến bọn họ còn không đủ khả năng lấy gen thần tiến hóa nhục thể trong mười năm, thậm chí phải kéo dài tới mười lăm, hai mươi năm hoặc lâu hơn nữa.

Nhưng Hàn Sâm có tinh thể màu đen kia, nên chỉ cần tối đa năm năm là hắn đủ điểm gen thần để tiến hóa rồi.

Phản ứng đầu tiên của Hàn Sâm không phải là giết Đồng Nha Thú để ăn, mà là chạy ra quảng trường mua một con sinh vật cấp nguyên thủy còn sống về.

Bây giờ hắn muốn nuôi con sinh vật thần huyết tiếp theo ngay lập tức, không muốn chậm trễ phút nào. Hơn nữa, gần đây hắn cũng chẳng dám ra ngoài vì sợ Thần Thiên Tử trả đũa.

Sau khi mang con sinh vật nguyên thủy về phòng thì Hàn Sâm làm thịt con Đồng Nha Thú đã tiến hóa lên thần huyết kia luôn.

Đồng Nha Thú không mạnh mẽ như sinh vật thần huyết hoang dã nên Hàn Sâm giết nó dễ như bỡn.

“Giết được một con Đồng Nha Thú cấp thần huyết, không có thú hồn, ăn thịt có thể ngẫu nhiên đạt được từ 0 đến 10 điểm gen thần.”

Tuy không có thú hồn nhưng Hàn Sâm vẫn hưng phấn bừng bừng, hắn nhanh chóng bắc nồi, định nấu một bữa thịt ngon.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN