Siêu Cấp Gen Thần
Chương 71: Phá hủy tổ ong
Translator: Nguyetmai
Hắc Châm Phong bay ra bay vào thành từng đàn, số lượng e là không dưới cả chục nghìn con, Hàn Sâm và Lữ Vĩ Nam nhìn thôi cũng thấy da đầu tê rần lên.
“Anh hai, đừng bảo mục tiêu của anh chính là những con ong độc này nhé? Hình như chúng đều là sinh vật nguyên thủy, số lượng lại đông, chưa kể chúng nó còn có cả khả năng bay trên không nữa, chúng ta sẽ khó mà an toàn thoát thân đấy.” Lữ Vĩ Nam nuốt một ngụm nước bọt rồi nói.
Hàn Sâm nhìn gốc cổ thụ chọc trời và hoa tươi đầy đất kia, trong lòng mừng thầm: “Quả nhiên vị tiền bối kia không nói dối, đúng là có nơi như thế này.”
Hàn Sâm nhìn một lúc rồi mới nói với Lữ Vĩ Nam: “Chúng ta đến gần thêm chút nữa đi.”
Lữ Vĩ Nam đành phải đi theo Hàn Sâm, hai người không dám tới gần tổ ong nên bay tít lên trời cao, nhìn biển hoa trải dài những mười mấy dặm này từ phía xa, cứ cách một đoạn lại có một gốc cổ thụ chọc trời, hầu như trên mỗi gốc cổ thụ đều có một tổ ong khổng lồ. Nơi này cũng có vô số Hắc Châm Phong, số lượng vô cùng khủng bố.
Một lúc sau, Hàn Sâm nhìn thấy một gốc đại thụ cao gấp đôi những gốc còn lại, tổ ong trên gốc cổ thụ đó giống như một pháo đài cổ, đúng lúc này lại có vô số con Hắc Châm Phong màu đỏ máu to như chim bồ câu đang bay ra bay vào.
Lữ Vĩ Nam mở to hai mắt, nuốt nước bọt nói: “Đừng nói là những con ong độc màu máu này đều là sinh vật biến dị đấy chứ! Ở đây rốt cuộc có đến bao nhiêu con đây?”
Hàn Sâm cũng phải há hốc mồm, vị tiền bối kia từng nói trước đây chỉ nhìn thấy có mỗi một con, tuy Hàn Sâm đoán chắc rằng số lượng không chỉ bấy nhiêu, nhưng lại không ngờ có hẳn một tổ Hắc Châm Phong biến dị thế này.
“Lần này chắc ổn rồi đấy, nhiều Hắc Châm Phong biến dị như vậy thì kiểu gì cũng có thể bắt được một con thú hồn.” Hàn Sâm thầm hưng phấn, nhưng nhiều Hắc Châm Phong như vậy thì cũng khó mà xử lý ổn thỏa được.
Kim đuôi của Hắc Châm Phong biến dị đỏ tươi như nhỏ máu, cây kim đó dài ít nhất 5 centimét, nhìn thôi cũng thấy đáng sợ rồi, nếu như bị nó chích thì không ai có thể chống lại được kịch độc trên đó.
Dù sao thì cũng là sinh vật biến dị, Hàn Sâm không muốn mạo hiểm dùng áo giáp thần huyết để chống đỡ, lỡ như không được thì chính là mất mạng.
Điều đáng để chúc mừng duy nhất là cách tổ ong biến dị này hơn 1000 mét mới có tổ ong bình thường, đám Hắc Châm Phong bình thường không dám tiếp cận khu vực này.
“Đồng chí Lữ Vĩ Nam à, thời khắc thử thách lòng trung thành của cậu đã tới rồi đấy.” Hàn Sâm vỗ vỗ vai Lữ Vĩ Nam.
Lữ Vĩ Nam lập tức biến sắc: “Anh hai à, đừng bảo là anh muốn tôi lấy tấm thân này dụ lũ ong độc biến dị này đấy chứ? Tôi sẽ chết chắc đấy.”
“Đừng bi quan như thế chứ, cậu cũng không cần phải tự mình đứng ra, cứ dùng Thiết Linh Điểu của cậu để kéo đám ong độc biến dị này đi, tôi sẽ nhân cơ hội này phá tổ ong, đến lúc lũ ong độc biến dị không có nhà để về sẽ bay tán loạn, thế thì chúng ta có thể tha hồ giết những con ong độc biến dị lạc đàn rồi.” Hàn Sâm nheo mắt cười nói.
Lữ Vĩ Nam đang muốn nói gì đó thì Hàn Sâm lại nói thêm: “Cậu hãy làm cho tốt vào, tôi sẽ chia cho cậu hai con ong độc biến dị sau khi giải quyết xong xuôi, cậu hãy suy nghĩ cho kỹ đi nhé.”
Để khiến Lữ Vĩ Nam không giở quẻ mà ra sức làm việc giúp hắn, trước tiên hắn phải đưa ra điều kiện hấp dẫn mới được.
Lữ Vĩ Nam lập tức nuốt những lời ban nãy định nói xuống, vỗ ngực mà rằng: “Nhảy vào nơi nước nôi lửa bỏng vì tổ chức chính là vinh dự của Lữ Vĩ Nam này, giờ anh định làm thế nào?”
Thịt của hai con ong độc biến dị có thể giúp hắn tăng thêm vài điểm gen biến dị.
“Khá lắm, tôi đánh giá cao ở cậu đấy, cậu hãy chỉ huy Thiết Linh Điểu của mình bay đến phá rối ở tổ ong kia, cố gắng kéo càng nhiều ong độc đi càng tốt, nhưng đừng để Thiết Linh Điểu bay cao quá nhé, đám ong độc đó đuổi không kịp thì sẽ về tổ, cậu hãy cố gắng tranh thủ chút thời gian cho tôi, những chuyện còn lại cứ giao cho tôi là được.” Hàn Sâm nói.
Lữ Vĩ Nam kinh ngạc nhìn Hàn Sâm một cái rồi nói: “Dù tôi có thể kéo đi được phần lớn ong độc bên ngoài thì chắc hẳn bên trong tổ vẫn còn, anh xộc thẳng vào như thế liệu có sao không?”
Lữ Vĩ Nam thật không ngờ Hàn Sâm lại tự mình mạo hiểm như thế, việc này còn nguy hiểm hơn cả việc hắn cho Thiết Linh Điểu kéo đàn ong độc đi. Hắn dùng Thiết Linh Điểu để dụ ong nên bản thân không hề có nguy hiểm gì, nếu tình hình không ổn thì hắn cũng có thể kịp thời thu hồi Thiết Linh Điểu.
Hơn nữa một phần của cái tổ ong khổng lồ kia đã nối liền với gốc cổ thụ nọ, muốn kéo nó xuống không hề dễ.
“Tôi tự có tính toán riêng, cậu chỉ cần ra sức kéo dài thời gian, đừng để cho đám ong độc kia quay về nhanh quá là được.” Hàn Sâm bình tĩnh nói.
Chỉ cần có thể kéo đi phần lớn Hắc Châm phong thì trong tổ chỉ còn chừng mười mấy hai mươi con, hắn cũng chẳng cần phải sợ gì.
“Được thôi, cứ làm như thế nhé.”
Lữ Vĩ Nam cắn răng một cái, chỉ huy Thiết Linh Điểu của mình quắp một tảng đá lớn bay về phía trên của tổ ong kia, còn hắn ta và Hàn Sâm thì núp kĩ sau một tảng đá.
Bốp!
Thiết Linh Điểu bay lên trên tổ ong, đồng thời còn ném tảng đá đó về phía tổ ong, tổ ong bị tảng đá dài hơn một mét nện thủng một lỗ lớn.
Tiếng vỗ cánh quái dị vang lên, Hắc Châm Phong biến dị lũ lượt lao thẳng ra khỏi tổ như nổi điên, cảnh tượng này trông như một áng mây đỏ máu cuốn về phía Thiết Linh Điểu.
Lữ Vĩ Nam vội chỉ huy Thiết Linh Điểu chạy trốn, dẫn dụ Hắc Châm Phong biến dị bay về một hướng khác.
Hàn Sâm vẫn chăm chú canh chừng tổ ong đến khi hầu như không còn Hắc Châm Phong biến dị xuất hiện xung quanh tổ, gần như tất cả bọn chúng đều đã đuổi theo Thiết Linh Điểu.
Chờ bọn chúng bị dụ bay di hơn 10 mét, ánh mắt của Hàn Sâm bỗng lóe lên, hắn lập tức triệu hoán cả Tử Vũ Lân Long và Huyết Tinh Đồ Lục Giả, tay cầm cây Huyết Cứ Thương biến dị, trông chẳng khác nào chiến sĩ mặc giáp vàng oai hùng trong truyện thần thoại.
Cơ hồ chỉ trong nháy mắt, Hàn Sâm đã điên cuồng xông tới, cả người tông thẳng vào tổ ong khiến tổ ong bị vỡ một mảng lớn, Huyết Cứ Thương trong tay vung lên như vũ bão, tổ ong phút chốc đã bị chia năm xẻ bảy như một tờ giấy mỏng.
Có một vài con Hắc Phong Châm biến dị tức giận từ bên trong phóng ra tấn công Hàn Sâm, nhưng đều bị Huyết Cứ Thương của Hàn Sâm giết chết, căn bản không thể ngăn cản bước tiến của hắn.
Thi thoảng cũng có một con Hắc Phong Châm biến dị đánh được tới trước mặt hắn, nhưng kim độc của nó chỉ để lại một vết xước mờ trên áo giáp vàng, căn bản không thể đâm thủng nổi.
Lữ Vĩ Nam nhìn mà há hốc mồm, hắn ta đã biết là Hàn Sâm rất mạnh, nhưng không ngờ Hàn Sâm lại còn thú hồn biến thân dung hợp khủng đến vậy, đúng là đáng sợ.
Đang ngơ ngác nhìn tổ ong to tướng kia bị Hàn Sâm phá hủy hơn phân nửa, Lữ Vĩ Nam đột nhiên thấy một con ong độc to gấp đôi Hắc Phong Châm biến dị, toàn thân như một viên thạch anh đỏ bay ra từ bên trong chiếc tổ đã bị phá hủy.
Ngay khi con ong độc to tướng này xuất hiện, đám Hắc Phong Châm biến dị đang bị Thiết Linh Điểu dụ đi như cảm ứng được gì đó, lập tức quay đầu bay hết về phía tổ, không thèm để ý đến Thiết Linh Điểu nữa.
“Cẩn thận đấy, đám ong độc đều bay về hết rồi, có thể con đó chính là ong chúa đấy!” Lữ Vĩ Nam hét to.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!