Siêu Cấp Gen Thần
Chương 75: Lấy 1 địch 100
Translator: Nguyetmai
“Mọi người đừng sợ, dù B thần mạnh cỡ nào thì cũng chỉ có một mình, chúng ta hãy hợp sức hạ gục anh ta trước.” Một thanh niên vừa xoa nắm đấm vừa nói.
“Đúng vậy đúng vậy, chúng ta xử thiên sứ B thần trước nào.”
Lập tức một đám người nhìn chằm chằm vào Hàn Sâm với đôi mắt sáng rỡ, ánh mắt kia còn nồng nhiệt hơn cả khi nhìn thấy con gái không mặc quần áo nữa.
“Ha ha, B thần ơi, tôi là fan của anh này. Khửa khửa, lát nữa tôi sẽ xuống tay thật dịu dàng.”
“B thần đừng chạy, ăn một quyền này…”
Gần trăm người trong sân thi đấu đột nhiên la hét nhào tới tấn công Hàn Sâm như một đàn gà chọi hăng máu.
“Fuck! Cái quái gì thế này? Là fan thì phải bảo vệ thần tượng mới đúng chứ? Con mẹ mấy người! Mấy người là fan của tôi còn đánh tôi…”
Hàn Sâm xanh cả mặt.
Thật ra những người này chỉ hùng hổ xông lên thế thôi chứ chẳng ai sử dụng vũ khí cả, vừa nhìn là biết không có ý liều mạng với Hàn Sâm thật.
Vốn dĩ những người mạnh đều đã ghi danh từ khá sớm rồi, còn những người đến vào lúc này đa số đều là kẻ có thực lực bình thường, hoặc là tân binh mới tiến vào vùng đất được thần bảo hộ không được bao lâu.
Hàn Sâm cũng không sử dụng vũ khí, mắt thấy người đi đầu vung quyền đánh tới, thân hình hắn chợt di chuyển lướt qua nắm đấm kia, dùng tay làm đao chém ra Nghịch Tâm Trảm với tốc độ cực nhanh.
Người nọ không kịp tránh né, bị Hàn Sâm đánh trúng gáy ngã sấp xuống đất.
Thân hình Hàn Sâm lướt nhanh như gió, bàn tay làm đao lóe lên liên hồi, hầu như cứ một chiêu đã giải quyết một người. Chỗ hắn đi qua “xác” người ngã đầy đất cứ như vừa bị gió lốc cuốn qua.
Cái lợi lớn nhất khi học Ác Quỷ Quấn Thân chính là Hàn Sâm có thể hiểu rõ tất cả các khớp xương hiểm yếu trên thân thể con người như lòng bàn tay. Mặc dù không sử dụng Ác Quỷ Quấn Thân nhưng dùng Nghịch Tâm Trảm cũng có lợi, vừa đánh những người này ngã sấp mặt khiến bọn họ mất đi năng lực chiến đấu lại không làm ai bị thương nặng.
Mắt thấy gần trăm người đều bị Hàn Sâm một đường càn quét đánh cho nằm la liệt, rất nhiều người vốn đã đứng dậy lại không xông vào đánh nữa, đa số đều cười hì hì rồi chọn cách lui ra khỏi sân thi đấu.
“B thần đúng là B thần, mạnh dễ sợ!”
“Thiên sứ B thần ngầu quá đi!”
“Em muốn sinh con cho B thần!”
Khán giả ngồi trên khán đài la hét đầy phấn khích, ai nấy cũng đều kích động đến độ nhiệt huyết sôi trào không ngừng.
Khi đối thủ cuối cùng lui ra khỏi sân thi đấu, trong lòng Hàn Sâm đắc ý vô cùng. Hắn vừa vẫy tay chào khán giả trên khán đài vừa nghĩ thầm: “Xem ra anh đây cũng có tiềm chất làm ngôi sao đấy chứ, có nên nói thêm câu ‘Tôi muốn chấp mười!*’ không nhỉ? Thôi vậy, phải khiêm tốn. Mười tính là gì? Vừa rồi anh đây còn chấp cả trăm kia mà.”
* Đây là câu nói do Diệp Vấn (Chung Tử Đơn thủ vai) nói trong bộ phim Diệp Vấn 1.
Thế là Hàn Sâm dễ dàng lấy được tư cách tiến vào vòng kế tiếp. Hắn mới đi ra khỏi sân thi đấu đã thấy có mấy cô bé chạy tới trước mặt mình, vừa kích động chìa bút ra vừa hỏi với giọng hơi run: “B thần, có thể ký tên cho bọn em được không?”
Hàn Sâm lập tức đứng hình, hắn không ngờ rằng sẽ có người tìm mình ký tên nên não vẫn chưa phản ứng kịp.
May mà tố chất tâm lý của Hàn Sâm rất vững, chỉ một giây sau đã phản ứng lại, tay nhận lấy bút miệng đáp lại một tiếng.
Nhưng đến giây tiếp theo Hàn Sâm lại thấy bối rối, mấy cô bé này chỉ đưa một cây bút chứ không đưa giấy hay thứ gì đó để ký cho hắn, thế này thì biết ký ở đâu đây?
“Ký ở đâu?” Hàn Sâm khàn giọng hỏi.
“B thần, có thể ký ở đây giúp em không?”
Một cô bé có dáng người đầy đặn ưỡn ngực ra làm áo giáp chỗ ngực lập tức căng phồng lên.
Hàn Sâm cũng là thiếu niên đang độ trưởng thành, thấy hình ảnh này thì suýt phun máu mũi, vội vàng vận chuyển thuật Băng Cơ Ngọc Cốt giúp bản thân tỉnh táo lại, đồng thời tay giơ bút viết hai chữ Kim Tệ lên trên phần ngực áo giáp căng cứng kia.
“B thần… B thần… ký ở đây giúp em…”
Mấy cô bé đằng sau chen lấn đi lên, thậm chí có người còn nhổng mông lên bảo ký.
Vất vả ký xong cho mấy cô bé, Hàn Sâm vừa quay đầu nhìn lại đã thấy xung quanh mình chỉ toàn người là người, không biết từ lúc nào hắn đã bị biển người vây kín không còn đường ra.
Một người đàn ông đô con cao gần hai mét giơ cánh tay lên bày ra tư thế gồng cơ mạnh mẽ, cơ bắp cứng như sắt thép trên cánh tay nổi lên. Anh ta dùng chất giọng to khỏe vang dội nói với Hàn Sâm: “B thần, phiền anh ký ở đây giúp tôi với…”
Hàn Sâm phải mất sức ba bò chín trâu mới vọt ra khỏi sân thi đấu, nhưng lại thấy Thần Thiên Tử, Quyền Ca và Tần Huyên đang đứng chờ hắn.
“B thần, ngoài thẻ Thánh Đường cấp S ra còn cái giá nào khác nữa không? Tôi có thể dùng thú hồn biến dị cộng thêm tiền để trao đổi với anh.” Quyền Ca nói.
“Tôi chỉ cần thẻ Thánh Đường cấp S, những thứ khác thì không cần.” Hàn Sâm đáp.
Thần Thiên Tử trưng mặt lạnh đứng ở một bên không nói gì. Mặc dù gã có thẻ Thánh Đường cấp S nhưng lại không nỡ dùng nó để đổi một lô thịt sinh vật biến dị, nếu dùng để đổi sinh vật thần huyết thì gã còn có thể cân nhắc một chút.
“B thần, nếu số thịt của anh đủ ba mươi con sinh vật biến dị vậy thì tôi đổi, giao dịch thế nào đây?” Tần Huyên nhìn Hàn Sâm hỏi.
“Nếu cô tin tôi thì có thể giao thẻ Thánh Đường cấp S ra đây trước, trở về tôi đưa đồ qua cho cô sau. Còn nếu không tin thì chúng ta có thể hẹn ngày giờ nào đó một tay giao thẻ một tay giao hàng.” Hàn Sâm đáp.
“Được, vậy chúng ta hẹn ngày giờ đi, tôi cũng cần thời gian chuẩn bị thẻ Thánh Đường cấp S.” Tần Huyên đưa ra quyết định.
“Được thôi.”
Hàn Sâm gật đầu đồng ý.
“Vậy chúng ta vừa đi vừa nói chuyện nhé.”
Tần Huyên tỏ ra rất thân thiết, bảo cấp dưới che chở Hàn Sâm đi ra bên ngoài thành bảo hộ Cương Giáp.
Sau khi hẹn thời gian với Tần Huyên xong, Hàn Sâm cũng đã ra khỏi thành bảo hộ Cương Giáp. Hắn lên tiếng cảm ơn Tần Huyên sau đó vỗ cánh bay về phía núi sâu, chỉ lát sau đã biến mất không thấy bóng dáng đâu.
Hàn Sâm cũng không nghi ngờ chuyện Tần Huyên có thể lấy ra thẻ Thánh Đường cấp S hay không. Dù sao thì ở một phương diện nào đó thì Thánh Đường cũng coi như là tổ chức của quân đội, Tần Huyên lại có quân đội làm chỗ dựa vững chắc, ắt hẳn dư sức lấy được một tấm thẻ Thánh Đường cấp S.
Sau khi dạo trong núi sâu hết một vòng, Hàn Sâm mới lấy thân phận chính của mình trở lại thành bảo hộ. Hắn về phòng lấy thịt Hắc Châm Phong biến dị đã qua xử lý cất kĩ, chia ra ba mươi con cho vào trong một cái túi để ngày mai cầm đi trao đổi với Tần Huyên.
Số Hắc Châm Phong biến dị còn dư lại Hàn Sâm mang đi sấy khô, cũng không định cầm đi bán mà giữ lại làm lương thực dự trữ cho Meow-kun.
Giao dịch rất thuận lợi, sau khi lấy được thẻ Thánh Đường cấp S, Hàn Sâm lập tức dịch chuyển rời khỏi vùng đất được thần bảo hộ. Hắn muốn mua một bộ thuật gen siêu hạch cao cấp cho mẹ và Tiểu Nghiên tu luyện càng nhanh càng tốt.
Vừa về đến nhà, Hàn Sâm đã lên mạng, vào xem trong khu bán đồ của Thánh Đường. Hắn dùng thẻ Thánh Đường cấp S thuận lợi đăng nhập vào khu quân dụng Thánh Đường mà người bình thường vốn không có quyền hạn đăng nhập vào, hơn nữa còn tiến vào khu cao cấp nhất – khu S.
Trong khu S có không ít thuật gen siêu hạch, mặc dù không thấy được nội dung nhưng có thể thấy được một bảng giới thiệu chi tiết. Hàn Sâm xem rất kĩ, bởi mỗi tấm thẻ Thánh Đường chỉ có thể mua một loại thuật gen siêu hạch, hắn phải lựa chọn thật cẩn thận mới được.
Hắc Châm Phong biến dị chỉ có thể bán lần này thôi, nếu bán nhiều sẽ không đáng giá nữa. Cho dù Hàn Sâm lại đến đầm lầy Hắc Ám mang một lô Hắc Châm Phong biến dị về thì chắc chắn cũng chẳng có ai bằng lòng đổi thẻ Thánh Đường cấp S với hắn nữa.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!